Tiên Nghịch

Chương 1017: Cửu Huyền đệ nhất biến




Vương Lâm trầm mặc, một cảm giác cực kỳ buồn dâng lên trong lòng. Hành động của Thanh Thủy không ai có thể ngăn trở. Than thầm một tiếng, Vương Lâm lại nhắm hai mắt lại, đắm chìm vào trong thổ nạp.
 
- Lão phu biết quan hệ giữa ngươi và Thanh Thủy, đợi sau khi ngươi tu thành Cửu Huyền đệ nhất biến, khi mà lão phu lấy được Vũ chi Tiên tinh thì có lẽ cũng nhận được thông tin chính xác về Thanh Thủy!
 
Lão giả nhìn thoáng qua Vương Lâm phía trước, ánh mắt lộ ra vẻ hiền lành.
 
Tiểu bối trước mặt này là hy vọng của hắn, cũng là hy vọng của Chu Tước Thánh Tông.
 
Vì người này hắn có thể không tiếc hết thảy!
 
"Với những nguy cơ trong Yêu Linh chi địa mà vẫn không quên bạn bè. Lúc này sau khi đã an nhàn vẫn không quên Thanh Thủy kia. Người như thế này xứng đáng để lão phu yên tâm giao phó Chu Tước Thánh Tông, càng yên tâm mà truyền thụ thần thông bắt buộc phải có này…" Lão giả âm thầm gật đầu, lại nâng tay phải lên lại điểm vào lưng của Vương Lâm, nguyên lực trong cơ thể lão không ngừng dũng mãnh tiến nhập vào cơ thể Vương Lâm, dung nhập vào nguyên thần, vờn quanh hỏa chủng ở trong nguyên thần.
 
Thời gian chậm rãi trôi qua. Đảo mắt đó lại đã qua thêm một năm. Trong một năm này, thế cục trong Liên Minh Tinh Vực cũng không có nhiều biến hóa, phân tranh vẫn còn, chiến hỏa không ngừng!
 
Tứ Thánh Tông ở phía Đông Liên Minh Tinh Vực cũng không bị cuốn vào quá mức. Chỉ là bởi vì một đạo phong mệnh nhằm vào Vương Lâm từ phía Liên Minh Tổng bộ mà có một số kẻ cả gan lẻn vào trong phạm vi của Tứ Thánh Tông.
 
Chẳng qua những người này không thể nhấc lên được biến hóa gì, toàn bộ đều bị những tộc nhân canh gác của Tứ Thánh Tông chém giết. Dù là một số kẻ có tu vi cao thâm tránh qua được sự tuần tra của tộc nhân, nhưng sau khi tiến sâu vào bên trong cũng sẽ bị Trưởng lão của Tứ Thánh Tông tiêu diệt sạch sẽ.
 
Cuộc chiến giữa La Thiên và Liên Minh vẫn dai dẳng. Nhưng nơi Thi Âm Tông lại là một mảnh bình tĩnh, chỉ là trên chiến trường thỉnh thoảng lại xuất hiện người của Thi Âm Tông.
 
Bọn họ xuất hiện nhằm sưu tầm xác người chết hoặc phần thi thể còn sót lại. Mặt khác cũng là để liên hệ với các thế lực của song phương, làm nổi lên nghề buôn bán thân thể!
 
Chiến tranh không dứt khiến Thi Âm Tông rất hoan nghênh, số lượng lớn thân thể không ngừng được đưa ra, không ngừng đưa về các thế lực lớn trong La Thiên và Liên Minh Tinh Vực.
 
Đồng dạng, tiên ngọc, pháp bảo, tài liệu, thân thể cũng cuồn cuộn tiến vào trong Thi Âm Tông.
 
Bên trong toàn bộ Liên Minh Tinh Vực, dường như chỉ có Côn Hư chi cảnh và Tứ Thánh Tông là tương đối bình yên, phảng phất như ngăn cách với nhân thế!
 
Trong một năm này, tốc độ thổ nạp của Vương Lâm đã càng lúc càng nhanh. Âm thanh bang bang từ trong cơ thể hắn nghe như tiếng sấm cũng không ngừng vang lên trong phạm vi Chu Tước Thánh Tông. Khiến cho tất cả tộc nhân dù có nhiều người chưa từng gặp qua nhưng đều ghi nhớ trong lòng.
 
Tất cả tộc nhân đều biết được người truyền ra âm thanh như tiếng sấm này là Vương Lâm, là hy vọng cho chức Thánh Hoàng mà toàn bộ Chu Tước Thánh Tông đều đang chờ đợi. Tuy nhiên, phàm là nơi có người ở thì sẽ có phân tranh, có tranh giành quyền lực.
 
Bên trong Chu Tước Thánh Tông cũng là như thế. Cũng không phải tất cả mọi người đều tán thành Vương Lâm. Ngược lại, cũng có không ít tộc nhân xuất hiện mâu thuẫn với hắn.
 
Nhất là những người mà Chu Tước Thánh Tông đã lựa chọn bồi dưỡng phát triển thành Thánh Hoàng, Từ trong vô số tộc nhân tuyển chọn ra được ba người, là ba người cực kỳ không cam lòng. Thậm chí một số tu sĩ thuộc thế hệ trước cũng vì sự an bài của Thánh Hoàng mà có chút bất mãn.
 
Chẳng qua uy nghiêm của Thánh Hoàng quá lớn khiến cho những người này không dám không nghe theo.
 
Thời gian ba năm, mỗi ngày mỗi đêm, Vương Lâm dường như chưa bao giờ đình chỉ thổ nạp. Nhất là Chu Tước Thánh Hoàng phía sau hắn không ngừng đem nguyên lực của tự mình truyền vào trong cơ thể của Vương Lâm. Hơn nữa là nhiệt độ cực cao nơi khối đá hai người ngồi khiến cho tu vi của Vương Lâm ngày càng tinh tiến.
 
Thương thế nơi nguyên thần của hắn đã hoàn toàn hồi phục. Hỏa chủng dưới sự dung nhập không ngừng của hỏa diễm phảng phất như sắp sửa hòa tan, tản mát ra lực lượng vô biên, tràn ngập toàn thân Vương Lâm. Trên cánh tay phải của hắn có bảy hỏa diễm đồ đằng như ẩn như hiện.
 
Sự vận chuyển lực lượng vô biên trong cơ thể chính là nguyên nhân gây ra âm thanh bang bang như tiếng sấm kia.
 
Theo không ngừng hấp thu, một ngày này, hỏa nguyên lực trong cơ thể hắn dĩ nhiên đã đạt tới cực hạn, giống như muốn đem thân thể hắn bạo vỡ vậy.
 
Từng trận cảm giác tê tái bất chợt truyền khắp toàn thân Vương Lâm. Trong nháy mắt này, Vương Lâm mạnh mẽ mở trừng hai mắt ra, hai tay bấm quyết nhanh chóng liên tục điểm xuống thân thể. Mỗi lần ngón tay hắn hạ xuống, nguyên lực vô biên trong cơ thể hắn đều tiêu tan chút ít trong chốc lát.
 
Tiên tiếp điểm xuống bảy lần, nguyên lực sắp sửa bùng nổ trong cơ thể lập tức tiêu tan gần như không còn chút gì. Cảm giác tê toái trong cơ thể cũng theo đó biến mất, chỉ có mồ hôi toàn thân cũng khiến quần áo của hắn ướt nhẹp, hóa thành từng mảnh bạch khí bay lên không.
 
- Đây là lần thứ tám…!
 
Vương Lâm thở ra một hơi thật dài, chậm rãi nói.
 
Ba năm qua, một cảnh tượng như vừa rồi, Vương Lâm đã trải qua tám lần. Mỗi lần đều là nguyên lực trong cơ thể hắn đạt tới đỉnh phong, thân thể hắn không chịu nổi, sắp sửa tự bạo thì hắn nhanh chóng đem hỏa nguyên lực toàn thân không ngừng nén ép, khiến cho thân thể chịu đựng được càng nhiều nguyên lực.
 
Bốn lần đầu tiên đều là do Chu Tước Thánh Hoàng ra tay áp chế phong ấn nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm. Mấy lần sau là tự Vương Lâm thực hiện. Khoảnh khắc khi nguyên lực trong cơ thể bị áp chế, trên cánh tay phải của Vương Lâm vốn có bảy hỏa diễm đồ đằng lại nhiều thêm một cái.
 
Tám đồ đằng vờn quanh, chỉ còn thiếu một cái liền trở thành một hình tròn đầy đủ.
 
- Cửu Huyền đệ nhất biến, lấy chín thế tu hành ý, cần ngươi không ngừng hấp thu hỏa lực, áp chế thành chín hỏa diễm đồ đằng. Vận ý của chín hỏa diễm đồ đằng này tượng trưng cho chín thế tu hành của ngươi. Sau đó toàn bộ bùng nổ, mượn lực lượng chín thế có thể che cả trời này, toàn bộ ẩn dấu trong một thể, tiến tới phong ấn, trở thành Cửu Huyền đệ nhất biến! Chữ biến ở đây không phải là biến hóa mà là biến cường. Khiến ngươi ở đệ nhất biến bộc phát ra oai lực cực lớn. Chỉ như thế lão phu mới có thê yên tân khiến ngươi trở thành Thánh Hoàng, cũng yên tâm để ngươi đi Tu Chân Liên Minh!
 
Thanh âm già nua của Chu Tước Thánh Hoàng vang lên phía sau Vương Lâm.
 
- Chỉ có điều thời gian của lão phu không còn nhiều nữa. Những ngày gần đây lão phu nhiều lần cảm giác được tử vong bao phủ. Ta cần phải khiến ngươi hấp thu nguyên lực thế thứ chín nhanh hơn. Quá trình này sẽ rất thống khổ! Ngươi phải cố gắng mà chịu đựng. Ngươi đồng ý chứ!?
 
Vương Lâm trầm mặc, một lúc lâu sau hắn gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ kiên định!
 
- Được!
 
Vẻ tán thưởng trong mắt Chu Tước Thánh Hoàng càng đậm nhưng cũng có đôi chút tiếc nuối, hạ giọng nói:
 
- Nếu là phân thân của lão phu năm đó truyền cho ngươi Chu Tước ấn ký, và khiến ngươi Chu Tước giác tỉnh sớm hơn một chút thì… Ài!
 
Chu Tước Thánh Hoàng lắc đầu, không nói thêm nữa. Hắn thở sâu, hai tay vỗ xuống khối đá. Chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, toàn thân hắn bay lên cao, lộn đầu ngược xuống , đỉnh đầu áp vào thiên linh của Vương Lâm. Hai tay hắn bấm quyết quét ra xung quanh.
 
Trong âm thanh ầm ầm, hỏa nguyên lực trong cơ thể Chu Tước Thánh Hoàng điên cuồng theo linh cái của Vương Lâm dũng mãnh tiến vào trong cơ thê hắn. Ngoài ra khối đá màu trắng dưới thân Vương Lâm lại tràn ra nhiệt độ cực cao, hóa thành một ngọn lửa nhè nhẹ, hỏa lực dũng mãnh tiến vào cơ thể Vương Lâm.
 
Do đó, nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm bạo tăng với một mức độ khó có thể tưởng tượng được. Chẳng qua cường hoành như thế này mang tới sự thống khổ thì thường nhân cũng khó có thể chịu đựng.
 
Mặc dù là Vương Lâm cũng toàn thân lập tức tản mát ra bạch khí nồng đậm. Bạch khí này chính là mồ hôi của hắn hóa thành! Theo nguyên lực dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, cảm giác thống khổ như bị bạo hành này khiến diện mạo của Vương Lâm cũng phải vặn vẹo. Từng tiếng gầm nhẹ từ trong miệng hắn không ngừng truyền ra. Lúc này hắn dường như rơi vào bên trong nộ hải cuồng lãng, đang không ngừng dãy dụa trong đau đớn!
 
Thời gian trôi qua, âm thành gầm gừ của Vương Lâm càng lúc càng lớn, cuối cùng như tiếng gầm rống. Gân xanh toàn thân hắn nổi hết lên, như muốn bạo khai. Nguyên lực trong cơ thể đột nhiên tăng mạnh, ngày càng trở nên mãnh liệt. Những âm thanh bang bang như tiếng sấm lại từ trong cơ thể hắn liên tục truyền ra, khuếch tán ra bốn phía.
 
Giờ khắc này, toàn bộ tinh vực bị thiêu đốt, toàn bộ mọi người đều có thể rõ ràng nghe được âm thanh thống khổ của hắn.
 
Đối diện với sự thống khổ này, Vương Lâm không thể trốn tránh, càng không thể chặt đứt được mối liên hệ với cảm giác đau đớn này mà phải vận dụng toàn bộ tâm thần để vận chuyện khối nguyên lực khổng lồ đang không ngừng dũng mãnh tiến vào trng cơ thể, nếu không thân thể hắn sẽ lập tức nổ tung.
 
Chu Tước Thánh Hoàng cũng đã rơi vào đường cùng nên mới buộc phải làm như thế. Một tháng gần đây hắn đã chân chính cảm giác được tử vong. Hắn biết hắn chỉ sợ không thể sống quá ba tháng nữa mà thôi Ba tháng sau, thiên nhân đệ tam suy sẽ lại bùng nổ, hắn chắc chắn phải chết không chút nghi ngờ! Thống khổ đến cùng cực khiến Vương Lâm gào rống long trời lở đất. Đến ngày thứ bảy, nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm lần nữa lại đạt tới đỉnh. Chu Tước Thánh Hoàng ở trên đỉnh đầu hắn lại càng thêm già nua, trong tử khí tràn ngập hắn ngã xuống phía sau Vương Lâm.
 
- Chết thì xá gì!
 
Sắc mặt của Chu Tước Thánh Hoàng xám như tro tàn nhưng hai mắt cũng lóe lên quang mang chờ mong, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm trước người.
 
Hắn không sợ chết! Cái hắn sợ chính là chết mà không thể nhắm mắt được! Sợ là sau này Chu Tước Thánh Tông không có người nối nghiệp, sợ Chu Tước Thánh Tông tiêu tan! Chính mình phải thẹn với Tổ tiên, thẹn với toàn bộ Chu Tước Thánh Tông!
 
- Nhất định phải thành công!
 
Lức này đây Vương Lâm là toàn bộ hy vọng của hắn, là hy vọng khiến hắn có thể ngậm cười nơi chín suối!
 
Trong tiếng gào thét, toàn thân nguyên lực của hắn hướng về bên ngoài điên cuồng bùng nổ. Từ trong cơ thể hắn lại vang lên âm thanh ầm ầm như tiếng sấm nổ. Dưới sự tràn ngập của nguyên lực vô biên, sự thống khổ đến khó có thể tưởng tượng được, Vương Lâm nâng tay phải lên, đang muốn điểm vào chính ngực mình để phong ấn nguyên lực!
 
Ánh mắt của Chu Tước Thánh Hoàng lộ ra vẻ thất vọng nhưng cũng không ngăn cản. Hắn biết rất ít người có thể chịu đựng được sự thống khổ và mượn nó để trùng kích Cửu Huyền đệ nhất biến! Dù là làm như thế thì cơ hội thành công sẽ rất cao và giảm thiểu được rất nhiều thời gian.
 
"Có lẽ yêu cầu của ta đới với hắn đã quá cao… Dù sao hắn cũng chỉ là một tiểu tử mới tu đạo được hơn một ngàn năm mà thôi! Muốn trách cũng chỉ có thể đổi cho thời gian của ta không còn nhiều nữa!" Thần sắc của Chu Tước Thánh Hoàng lộ ra vẻ mệt mỏi, nội tâm than thầm, nhắm hai mắt lại.
 
Nhưng nháy mắt khi hai mắt hắn khép lại, tay phải Vương Lâm đang định phong ấn nguyên lực của tự thân lại thì đột nhiên dừng lại. Hai mắt hắn lộ ra vẻ kiên định, một quyết tâm quyết không quay đầu hiện lên trong mắt.
 
- Hỏa đồ đằng thứ tám, khai!
 
Vương Lâm giãy đầu một cái thật mạnh, truyền ra một tiếng gầm nhẹ! Lập tức hỏa diễm đồ đằng thứ tám trên cánh tay phải của hắn lập tức thiêu đốt lên trên. Ở trong tinh vực bị thiêu đốt này phảng phất như nở rộ một đóa hoa hỏa diễm.
 
Thân mình Vương Lâm nhảy dựng lên, gầm lên một tiếng long trời lở đất. Đóa hoa hỏa diễm kia lập tức lao thẳng lên về phía Vương Lâm, mạnh mẽ chui vào trong cơ thể hắn, lại tác động tới tất cả những hỏa diễm trong tinh vực này.
 
Giờ khắc này toàn bộ tinh vực thiêu đốt của Chu Tước Thánh Tông lâm vào trầm mặc! Giờ khắc này hết thảy sinh linh trong tinh vực này đều chấn động tâm thần, ngẩng đầu nhìn lên… - Cửu Huyền đệ nhất biến!
 
Bên trong Chu Tước Thánh Tông, đa số lão giả đều lộ ra dao động vì biết Chu Tước giác tỉnh! Chu Tước giác tỉnh không nhất định là Thánh Hoàng nhưng Cửu Huyền đệ nhất biến thì tất thành Thánh Hoàng. Là tượng trưng cho việc chuyển giao giữa hai Thánh Hoàng!