Chiến tranh là một việc rất phức tạp.
Mấy chục vạn đại quân cùng chiến đấu ở tiền tuyến giống như cây kim chỉ của một đồng hồ tinh xảo, mỗi khi đại quân ấy chuyển động, đế quốc khổng lồ đằng sau cũng phải hoạt động như những bánh răng khớp vào nhau.
Chỉ riêng việc phải điều động một lần mấy trăm chiếc xe bắn đá loại lớn cùng với hơn ngàn chiếc máy bắn tên tới trước tường thành đúng theo thời hạn quy định của quân đội, vô số công xưởng trong Vân Tần đã phải đẩy nhanh tốc độ, có vô số công tượng đi theo, có vô số quân đội được sắp xếp đi theo dọc đường, mà trong quá trình đấy, cũng có không biết bao trận chiến quân đội với những kẻ địch muốn tập kích quấy rối.
Không chỉ riêng gì Vân Tần, ngay cả bên Đại Mãng cũng vậy.
Luyện chế hắc lân và quỷ du mà núi Luyện Ngục đã để dành hơn trăm năm thành vật có thể bám dính vào trong áo giáp và dễ dàng bắt lửa, chạy trốn khỏi tai mắt của quân trinh sát và mật thám Vân Tần, vận chuyển tới một thành trì, sau đấy lại chôn cất dưới lòng đất để có thể biến tòa thành đó thành một biển lửa đốt người...tất cả đều là chuyện rất phức tạp, thật không biết đã phải sử dụng bao nhiêu nhân vật lực.
Xét riêng ở việc vận chuyển lương thực, bao gồm điều động quân đội, coi kỹ đường đi cũng phải liên quan đến quân trinh sát, cung cấp hậu cần, tin tình báo chiến trận...mọi thứ đều phải phối hợp đồng nhất với nhau, thật sự không biết làm liên lụy đến bao nhiêu người.
Nhưng đôi lúc, khi đến trước mặt vài người, chiến tranh lại trở nên rất đơn giản, tất cả được quy kết vào trong những quân báo đơn giản, hoặc đó chỉ là vài dòng chữ.
Trước điện Kim Loan hoàng thành Vân Tần, các quan viên quan vị cao nhất các Ti đã tụ họp đầy đủ, mà hoàng đế Vân Tần Trưởng Tôn Cẩm Sắt còn đang trong ngự thư phòng.
Bởi vì phần lớn mọi quân tình, nhất là tin tức của quân đội chiến đấu ở Đại Mãng phía bắc, đều phải thông qua quân đội rồi mới được truyền đến hoàng thành Trung Châu. Nên nếu so với hoàng đế, những người đứng đầu quân đội càng biết quân tình sớm hơn hoàng đế Đại Mãng.
Trong ngự thư phòng, hoàng đế Vân Tần mở phần quân tình mới nhất.
Ngay lúc mở quân tình mới nhất, tên đế vương có quyền thế lớn nhất thiên hạ này đã tưởng tượng ra việc quân đội Vân Tần cường đại chiếm lĩnh thành Đoạt Nguyệt, lấy quốc kỳ của Vân Tần cắm lên tường thành thành Đoạt Nguyệt, thậm chí có những tướng lãnh tài ba bắt đầu thống lĩnh quân đội tiến sâu hơn vào lãnh thổ Đại Mãng rộng lớn và nhân khẩu đông đúc sau thành Đoạt Nguyệt.
Đối với hắn ta, đây là một trang sử Vân Tần hoàn toàn mới.
Không phải là việc lãnh thổ đế quốc được mở rộng thêm, mà chính là ý chí đế vương càng lúc càng bành trướng. Học viện Thanh Loan và chín lão già ngồi sau những bức màn che bị ý chí của hắn ép lui về sau, bị hắn vứt bỏ hoàn toàn.
Vân Tần hôm nay mới là thiên hạ của trẫm.
Mang theo sự mạnh mẽ và uy nghiêm của riêng mình, hoàng đế Vân Tần nhìn lên quân tình đã góm gọn tình hình chiến trận đến mức đơn giản nhất.
Sau đấy, khuôn mặt uy nghiêm của hắn bỗng nhiên đỏ lên, bắt đầu xấu xí như một miếng gan heo không được nấu chín. nguồn Đọc Truyện
"Ầm!"
Án thư màu vàng, nghiên mực tốt nhất thế gian, giấy viết chiếu thư, thậm chí là bình trà mà hắn thích nhất...tất cả đều bị một tia chớp màu vàng đánh vỡ vụn, thậm chí còn lan tới cửa ngự thư phòng.
Hai gã thị vệ cấp cao đứng canh ngoài cửa ngự thư phòng ngay lập tức phun máu, ngã xuống đất chết đi, còn cửa ngự thư phòng nặng nề bị chấn nát thành vô số mảnh vụn, từ bên trong tuôn ra ngoài như một dòng nước lũ.
- A....
Trong ngự thư phòng của đế vương, có một tiếng thét như tiếng sói tru vang lên, thật điên cuồng, thật tàn bạo.
...
Tại phía bắc xa xôi của đế quốc Vân Tần, trong học viện Thanh Loan trên sơn mạch Đăng Thiên, những người ở đây cũng đã nhận được quân tình mới nhất về chiến trận thành Đoạt Nguyệt trong chiến dịch Vân Tần nam phạt.
Trong ngọn núi Thiên Khu, Hạ phó viện trưởng nhin Cốc Tâm Âm một cái, thở dài thật sâu:
- Ngay cả Trương viện trưởng cũng không dám xem thường núi Luyện Ngục, tại sao Trưởng Tôn Cẩm Sắt dám xem thường núi Luyện Ngục?
Cốc Tâm Âm dường như rất bất mãn mà lầm bầm vài tiếng. Hắn hiểu rõ rằng trong mắt của một số người trên thế gian này, chiến tranh cũng chỉ là trò chơi giữa một số người, nhưng những người ngã xuống ngoài sa trường, người phải chịu khổ thật sự, lại chính là dân chúng thế gian.
...
Cả Vân Tần chấn động.
Từ phố lớn cho đến ngõ nhỏ trong các hành tỉnh Vân Tần, mọi dân chúng đều khiếp sợ mà không thể tin được trước tin tức được truyền đến.
Trong đầu dân chúng Vân Tần, đế quốc Vân Tần là đế quốc mạnh mẽ nhất thế gian này...Mà thật ra, cho đến giờ phút này, đế quốc Vân Tần vẫn là đế quốc mạnh nhất thế gian.
Cho nên, bất kể trong triều đình có rất nhiều quan viên cảm thấy nam phạt ngay mùa xuân không phải là thời cơ tốt nhất, cần có nhiều thời gian chuẩn bị hơn, thậm chí là phải dùng thủ đoạn để trước tiên đảo loạn quốc nội vốn đã rối ren của Đại Mãng, nhưng đối với dân chúng trọng võ, khi sinh ra đã được tắm trong ánh sáng và vinh quang rực rỡ của Vân Tần, nam phạt tất nhiên phải được tiến hành càng sớm càng tốt, cần phải dạy dỗ Đại Mãng.
Bởi vì theo bọn họ nghĩ, đại quân Vân Tần không thể nào thất bại. Trong mắt bọn họ, vương triều Đại Mãng vốn chính là nước Nam Ma đã bị Trương viện trưởng đánh đến nỗi phải mất nước.
Trong rất nhiều quán trà, phần lớn dân chúng Vân Tần đều nói rằng đại quân Vân Tần chúng ta chỉ cần qua mấy ngày nữa là có thể đánh vào hoàng thành Đại Mãng, khiến cho hoàng đế Đại Mãng phải tới Vân Tần chúng ta quỳ gối nhận lỗi. Mà dựa theo những tin tức từ tiền tuyến nam phạt truyền tới mấy ngày trước, đúng là ai nấy cũng cảm thấy vui mừng phấn khởi.
Đại quân đã đột phá biên cảnh Đại Mãng.
Thế đại quân như chẻ tre, thành công vây khốn hai vạn quân Đại Mãng, đánh một trận giết chết.
Đại quân cướp lấy hai kho quân giới trọng yếu của Đại Mãng ở biên cảnh.
Đại quân tiến tới gần thành Ma Đàn, gần như đã chiếm lấy toàn bộ phía bắc biên cảnh Đại Mãng.
Đại quân công phá thành Ma Đàn, trong vòng năm ngày tiêu diệt gần hai vạn viện quân Đại Mãng, sau đấy hoàn toàn vây khốn thành Đoạt Nguyệt.
Chỉ cần công chiếm được thành Đoạt Nguyệt, mấy hành tỉnh phì nhiên ở phía bắc Đại Mãng sẽ tựa như một trứng gà non được lột vỏ sẵn, đế quốc Vân Tần chúng ta cứ tùy ý mà chậm rãi ăn lấy.
Nhưng tại sao hôm nay lại biến đổi?
Hơn mười vạn quân đội bị đốt chết trong thành Đoạt Nguyệt?
Quân đội Đại Mãng bắt đầu phản công, đại quân Vân Tần bị đẩy lui về sau, bị đại quân Đại Mãng giết chết mà không thể phản công?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
- Lão sư? Thế gian này có vật có thể khiến cả một tòa thành nhanh chóng bốc cháy sao?
Trong rất nhiều trường học tư nhân, có vài đứa trẻ Vân Tần ngạc nhiên và tò mò hỏi lão sư mình.
Có rất nhiều người trong triều đình Vân Tần rốt cuộc hiểu được Văn Nhân Thương Nguyệt dùng hết một mùa đông là để chuẩn bị cái gì, cũng hiểu rõ rằng trong suốt mùa đông đó, toàn bộ núi Luyện Ngục đã dồn sức để luyện khí rất nhiều nguyên liệu trân quý để dành hơn trăm năm. Nhưng những lão sư các trường học dân gian bình thường lại không thể nào biết được, nên không thể giải đáp cho môn sinh của mình.
Bởi vì thế giới này không có hỏa dược, cho dù là chất đầy củi khô, tưới dầu lên cũng không thể khiến một tòa thành bị đốt cháy đến nỗi biến thành một mảnh đất khô cằn. Đối với phần lớn nơi tu hành trên thế gian này, núi Luyện Ngục là một thánh địa tu hành thần bí khó lường, ngoại giới rất khó biết đến, càng không cần phải nói đến các trường học tư nhân dân gian.
Dân chúng Vân Tần nghĩ mãi không hiểu, khó hiểu được, thậm chí cảm thấy mọi việc đang diễn ra không phải là sự thật, nhưng đấy lại là những tin tức từ tiền tuyến truyền về, xác thật đến nỗi không thể nghi ngờ.
Danh sách quân lính tử trận được đưa đến quân bộ, sau đấy bắt đầu được truyền đến gia quyến các quân sĩ đấy. Thật ra danh sách tử trận này không phải là những quân sĩ đã chết trong trận chiến thành Đoạt Nguyệt, mà là những quân sĩ đã chết trong những trận chiến đẩy mạnh chiến dịch nam phạt nhiều ngày trước đó. Nhưng chỉ riêng trong thời gian đó thôi, số lượng quân sĩ chết trận đã vượt qua con số mười vận, chỉ là đã bị những trận thắng sau đấy che giấu mà thôi.
Không khí khắp phố lớn ngõ nhỏ Vân Tần càng lúc càng ảm đạm, có những tiếng khóc thụt thịt từ rất nhiều nhà truyền ra ngoài.
Càng ngày càng có nhiều người hoảng hốt...Tuy những gia đình khác còn chưa nhận được tin báo tử của người thân nhà mình, nhưng ai ai cũng biết Vân Tần đã đưa tổng cộng bốn mươi vạn đại quân tiến vào biên cảnh Đại Mãng, nay chỉ còn hơn mười vạn, mà lại đang liều mạng ngăn cản quân đội Đại Mãng tiến công tới. Người nào cũng không có lòng tin rằng người nhà của mình có thể sống sót trong trận thảm chiến như vậy.
...
...
Trong điện Kim Loan hoàng thành Trung Châu, từng âm thanh khàn khàn thảm thiết không ngừng truyền ra.
Một quan viên trẻ tuổi Luật chính ti bị đánh đến nỗi mông và lưng đầy máu, bị mấy cận vệ mặc giáp bạc lôi ra khỏi điện Kim Loan.
Quan viên trẻ tuổi này mặc quan phục Cấp sự trung Luật chính ti, chính là danh thần Lưu Học Thanh.
Trong nửa năm qua, quan viên trẻ tuổi có thanh danh rất tốt này đã làm rất nhiều chuyện khiến dân chúng Vân Tần phải kính yêu.
Có mấy quan viên già nua đi theo ra khỏi đại điện Kim Loan, bọn họ tức giận ra mặt đối với các cận vệ mặc giáp bạc đang lôi Lưu Học Thanh kia, nhưng chính bọn họ cũng biết rằng các cận vệ mặc giáp bạc làm vậy cũng chỉ là vì bất đắc dĩ. Sau đấy, bọn họ vội vàng đỡ quan viên trẻ tuổi đã quá tức giận mà thẳng thắn can gián ngay trên đại điện khi nãy.
Lưu Học Thanh tỉnh lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời bao la trên hoàng tành, khuôn mặt nhất thời hồng lên như máu tươi trên lưng và mông.
Hắn không nói bất kỳ lời nào, nhưng không biết sức lực từ đâu mà tới, thoáng cái đã đứng lên, xương sống lưng thẳng tắp, quát to một tiếng rồi chạy thật nhanh vào một đại trụ sau điện Kim Loan.
Tựa hồ đã biết trước hắn sẽ làm như vậy, mấy quan văn già nua lập tức kéo áo lại.
Trong đó có một lão quan viên mặt đầy nếp nhăn, đầu tóc bạc trắng đi lên đứng trước mặt hắn.
Ông ta tháo mũ quan xuống, nhìn Lưu Học Thanh, nói với hắn mà như đang thỉnh cầu:
- Lưu đại nhân còn trẻ, đế quốc Vân Tần còn cần đại nhân. Ta đã già rồi, chuyện này phải để ta làm.
- Thánh thượng.
Nói xong câu này, viên quan già này dùng hết sức mình hô to một tiếng vào trong điện, sau đấy chạy thật nhanh, đâm đầu vào đại trụ.
Máu tươi văng khắp đại trụ Kim Loan, quan viên già nua chậm rãi ngã xuống.
Một ngày kia, Cấp sự trung Lễ ti Lưu Tạo Trạch lấy cái chết can gián, thỉnh cầu hoàng đế Vân Tần hủy thánh lệnh khi trước, thỉnh cầu người tu hành học viện Thanh Loan nhập thế, thống lĩnh quân đội. Nhưng máu tươi của ông ta nhanh chóng được rửa sạch...hoàng đế Vân Tần căn bản không quan tâm đến cái chết của ông ta, vẫn bỏ mặc học viện Thanh Loan ra bên ngoài, thậm chí không để cho bất kỳ tướng lãnh nào xuất thân từ học viện Thanh Loan được phép lĩnh quân.
Một ngày kia, bởi vì quá kích động, có hơn mười quan viên bị chém đầu, có hơn hai mươi quan viên bị bắt hạ ngục.
....
Một ngày kia, đệ nhất tiễn sư lăng Bích Lạc Tư Thu Bạch, lưng đeo cự cung màu đỏ thẫm, đi lại trong một cánh đồng hoang vu ở biên cảnh phía bắc Đại Mãng, chuẩn bị hội họp với quân đội Đại Mãng.
Hắn là một trong những vị tướng đã từng chinh chiến nhiều nhất ở lăng Bích Lạc.
Đối với hắn ta, chiến tranh cũng là một việc rất đơn giản, đó chính là lần lượt dùng tên bắn chết tướng lãnh đối phương.