Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 335: Bái kiến




Trong phạm vi Ngọc Phật Tự Triệu Quốc. Thanh Hồ Sơn chiếm cứ một phần ba địa vực. Nơi này linh mạch khoáng mạch cùng không ít. trong vùng núi non liên miên cùng hồ nước này có không ít môn phái tu chân.



Mấy năm trước, Cực Diễm Môn chẳng qua là một môn phái tam lưu nhỏ. sinh tồn trong kẽ hở của phần đông thế lực Thanh Hồ Sơn. không chút nổi bật. Nhưng bởi vì Chí Viêm Ma Tôn tới mang hy vọng lớn lao đến cho môn phái dần đi xuống dốc này.



Chỉ vẻn vẹn vài năm. Cực Diễm Môn thành thế lực số một số hai của Thanh Hồ Sơn Thanh thế quật khởi gần bằng Tán Tu Minh trong phạm vi Ngọc Phật Tự.



Một ngày kia, ba đạo độn quang tốc độ cực nhanh bay thẳng đến Cực Diễm Môn, khống chế độn quang là một nam hai nữ. Nhìn độn tốc. tu vi ba người này ít nhất đều là Kết Đan Kỳ trở lên. trong đó một cổ khí tức rõ ràng đạt tới trinh độ Nguyên Anh Kỳ. còn có một đạo khí tức mơ hồ không chừng làm cho người ta khó thể nắm lấy.



Ba đạo độn quang này sau khi bay đến trên không Cực Diễm Môn liền ngừng lại. trong đó một nam nhân Thanh niên chân đạp độn quang màu bạc, thần thức đảo qua toàn bộ Cực Diễm Môn lại không chiếm được tin tức gì, trên mặt hơi lộ vẻ nghi hoặc.



"Trong Cực Diễm Môn này ngược lại phát hiện một vị tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ nhưng không phải Triệu Thụy, cũng không giống Chí Viêm Ma Tôn theo lời đồn".



Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng, hướng ánh mắt về phía Hoa Ngữ Môn chủ ở bên cạnh, thản nhiên hỏi:



- Không biết trong Cực Diễm Môn này có mấy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ?



Hoa Ngữ Môn chủ không chút suy tư nói:



- Trừ bản thân Chí Viêm Ma Tôn ra, Cực Diễm Môn còn có một vị trưởng lão Nguyên anh kỳtừng là tu sĩ Kết Đan Kỳ của Cực Diễm Môn, mới thăng cấp vài năm trước. Ngoài ra Cực Diễm Môn còn có mấy vị vinh dự trưởng lão Nguyên Anh Kỳ. ngẫu nhiên tọa trấn tại đây.



- Thì ra là thế.



Trương Hằng gật gật đầu. Vừa rồi thần thức hắn quét ngang qua nơi đóng quân chủ yếu của Cực Diễm Môn. chỉ phát hiện một trung niên Nguyên Anh sơ kỳ. Nhưng trên ngọn núi nơi Cực Diễm Môn này còn có mấy nơi bị cấm chế cường đại ngăn cách khiến cho Trương Hằng không thể thăm dò đến tột cùng bên trong.



- Lần trước ta từng cầu kiến một lần, cũng không nhìn thấy Chí Viêm Ma Tôn. Lần này có thể gặp hắn hay không, vậy xem Trương đạo hữu ngươi.



Giọng điệu của Hoa Ngữ Môn chủ đối với Trương Hằng hơi lộ chút khách khí.



Từ đầu đến cuối Trương Hằng cũng không lộ ra sự cố Kỵ cùng sợ hãi đối với vị môn chủ khát máu lãnh khốc của Cực Diễm Môn. trên mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, thậm chí trong mắt còn lộ ra vài tia chờ mong.



Nên biết rằng toàn bộ tu sĩ Nguyên anh kỳcủa Thanh Hồ Sơn đều mang kiêng kị cùng sợ hãi thật sâu đối với Chí Viêm Ma Tôn. Từng có một đoạn thời gian. Vũ Vô Cực của Tán Tu Minh giao chiến với hắn. hai người đánh đến mức long trời lỡ đất. để lại bóng ma trong đáy lòng phần đông tu sĩ bậc cao của Thanh Hồ Sơn.



Con mắt Nhiếp Mộng hơi chuyển, hỏi trương hằng:



- Chuyến này Trương đạo hữu tới Cực Diễm Môn chẳng lẽ là vì khiêu chiến Chí Viêm Ma Tôn?



Nếu Trương Hằng có thể được Vũ Vô Cực coi là đối thủ có tính khiêu chiến nhất trong đời như vậy hẳn là có tư cách khiêu chiến Chí Viêm Ma Tôn.




- Khiêu chiến Chí Viêm Ma Tôn?



Hoa Ngữ Môn chủ lộ ra vẻ tò mò, mơ hồ cảm thấy được thực lực của Trương Hằng có lẽ đã vượt qua sự tưởng tượng của mình. Bởi vì đọc theo đường đi. Tuy rằng Nhiếp Mộng cùng hắn có nói cười nhưng vẫn luôn duy trì một tia kính sợ khó thể phát hiện.



- Khiêu chiến? Vậy cũng không phải, chỉ là đơn thuần cảm thấy hứng thú.



Trương Hằng cười nói. đương nhiên sẽ không nói chân tướng sự việc. Hơn nữa hắn cùng không thể hoàn toàn xác định thân phận chân chính của Chí Viêm Ma Tôn. Trên thế giới này người trùng tên họ nhiều không đếm xuể. người am hiểu thần thông hệ hỏa cũng không ít.



Ngay khi ba người nói chuyện phiếm, từ Cực Diễm Môn phía dưới chân bay lên vài vị tu sĩ Kết Đan Kỳ. Người cầm đầu là một Thanh niên Kết Đan hậu Kỳ tuổi chừng hơn ba chục mặc áo bào tơ lụa màu lam. ánh mắt sáng quắc nhìn về phía ba người rồi rất nhanh hướng ánh mắt lên người Hoa Ngữ Môn chủ.



- Thì ra là Hoa Ngữ Môn chủ. Các hạ là vì chuyện đó mà tới cầu kiến tông chủ sao? Ta đã nói rồi. trong khoảng thời gian này tông chủ không gặp người.



Giọng điệu Thanh niên này không tính khách khí. cùng không lộ ra vẻ sợ hãi hẳn phải có của tu sĩ Kết Đan Kỳ tầm thường khi đối mặt với cao nhân Nguyên Anh KỲ.



- Lam Hỏa, đây là đạo đãi khách của quý môn sao? Lần trước nên giáo huấn ngươi một chút.



Lệ quang chợt lóe lên trong mắt Hoa Ngữ Môn chủ. trên người đột nhiên tràn ra một cổ linh áp cường đại. bức cho thân hình của Thanh niên Lam Hỏa ở đối diện không yên.




Nhưng Thanh niên gọi là Lam Hỏa này lại không chịu thua, cắn răng gắng gượng, mặt nghẹn đỏ bừng.



Trương Hằng cùng không nhúng tay vào việc này. hơi tán thưởng nhìn Thanh niên Lam Hỏa này một cái. Bình thường tu sĩ Kết Đan KỲ nhìn thấy cao nhân Nguyên anh kỳnào còn có dũng khí gì để phản kháng.



- Hừ~



Hoa Ngữ Môn chủ hừ nhẹ một tiếng, sao có thể cho phép một tu sĩ Kết Đan Kỳ kiêu ngạo trước mặt mình Như vậy, Nàng vừa chuẩn bị tăng thêm một bước tạo áp lực thì từ phía dưới đột nhiên truyền đến một cỗ khí thế cường đại thuộc về Nguyên Anh Kỳ.



Vút!



Một cổ khí tức nóng cháy ập đến. ánh lửa chợt lóe. một trung niên mặt chữ điền mặc hồng bảo bay tới. Hắn hừ nhẹ một tiếng:



- Đây là trọng địa của Cực Diễm Môn. Hoa Ngữ Môn chủ ngươi thân là trưởng bối Nguyên anh kỳlại chấp nhặt một tiểu bối thật sự là buồn cười thay. Chẳng lẽ khi dễ Cực Diễm Môn ta không người sao?



- Hỏa Dực trưởng lão. Đệ tử của môn phái ngươi vô lễ với bản tông, chẳng lẽ với thân phận của ta còn không có tư cách giáo huấn hắn một chút hay sao?



Hoa Ngữ Môn chủ cũng không yếu thế. Hỏa Dực trưởng lão đối diện với nàng cũng đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. mà tu vi của nàng ta thâm hậu hơn đối phương một chút.




- Hừ! Nếu không phải bản trưởng lão tới kịp thời, không biết ngươi muốn nhục nhã đệ tử chúng ta như thế nào!



Hỏa Dực trưởng lão hung dữ trừng mắt nhìn Lam Hỏa một cái, hiểu được tính cách quật cường của đối phương, nổi giận mắng:



- Ngươi cút sang một bên cho ta...



Thấy trưởng lão Bổn môn lên tiếng như thế, Lam Hỏa chỉ đành không cam lòng bay ra ngoài mấy trăm thước nhưng đôi mắt còn nhìn chằm chằm tình huống bên này, ánh mắt bất thiện nhìn Hoa Ngữ Môn chủ.



Trương Hằng cảm giác buồn cười, cũng không nói gì.



- Tiểu tử này chính là tính khí quật cường, hy vọng Hoa Ngữ Môn chủ không nên trách tội. Bạn đang đọc truyện tại -



Giọng điệu của Hỏa Dực trưởng lão lại chuyển, hắn đương nhiên không hy vọng Lam Hỏa - đệ tử tư chất phi phàm trong môn phái này đắc tội một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. nếu như vậy sẽ chỉ mang trở ngại lớn lao đối với tiền đồ của hắn.



- Việc này tạm thời không nói đến...



Hoa Ngữ Môn chủ thản nhiên nói, nói tới đây nàng liếc Trương Hằng một cái. dứt khoát không nói thêm gì. Ý tứ của nàng đã rất rõ làng. đá cái nan đề cầu kiến Chí Viêm Ma Tôn này cho Trương Hằng.



- Vậy hai vị là...



Hỏa Dực trưởng lão lộ vẻ tò mò nhìn Trương Hằng cùng Nhiếp Mộng. Theo đội ngũ ba người phi hành mà nói cũng không có chênh lệch về địa vị, hơn nữa hai người này cũng không biểu hiện ra kính sợ rõ ràng đối với Hoa Ngữ Môn chủ.



- Tiểu nữ tử là Nhiếp Mộng của Tán Tu Minh, vị này chính là Trương đạo hữu từ xa tới là bằng hữu của minh chủ.



Nhiếp Mộng cười đáp.



- Tán Tu Minh?



Hỏa Dực trưởng lão kinh hãi nhảy dựng, sinh, lòng cố Kỵ đối với thân phận của hai người Trước mắt.



Một người là Phó minh chủ của Tán Tu Minh, một người khác là bằng hữu của Nghịch Thiên Đại Ma, đều là nhân vật không thể xem nhẹ.



- Mục tiêu chuyến này của chúng ta là Triệu Thụy, Minh chủ của các ngươi!



Trương Hằng khẽ thở ra một hơi. trong lời nói lộ ra một luồng áp lực như có như không, mang đến cho người một loại khó thể cự tuyệt.