Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 236: Uy hiếp của Vũ Vô Cực




Đối với lời cảnh cáo của Vũ Vô Cực, Trương Hằng cũng không thật sự để vào lòng, ôn tồn cùng Ninh Tuyết Dung một phen, liền dẫn nàng bay về phương xa.



- Đại ca. chúng ta sẽ đi đầu?



Ninh Tuyết Dung ỷ ổi trong lòng Trương Hằng. cảm giác bàn tay đối phương cách một tầng quần áo lại sờ mó những chỗ mẫn cảm trên người nàng, sắc mặt hồng hồng, um một tiếng nói.



Trương Hằng thu tay lại. ánh mắt nhìn về phía bầu trời phương xa, nhàn nhạt nói:



- Chỉ còn lại hai việc Cuối cùng,..



Ninh Tuyết Dung cũng không hỏi chuyện gì. chớp hàng mi đáng yêu. cánh tay như cảnh liễu khẽ vuốt khuôn mặt Trương Hằng, mới nói:



- Chúng ta sẽ đi Vương đô Triệu quốc phải không? Tuyết Dung rất hoài niệm nơi đó. còn nhớ ở nơi đó đại ca đã mua cho muội một chiếc đèn lồng xinh đẹp.



Trương Hằng cười to. vươn tay vuốt chiếc mũi ngọc tinh xảo Thanh tú của nàng, trong ánh mắt lộ ra những tia trìu mến quý trọng.



- Đúng thế, trạm thứ nhất chính là vương đô Triệu quốc.



Trương Hằng không khỏi nhớ tới từ đường trong Đường gia, cùng với bí mật giấu trong đó.



- Chúng ta có thể không bay tới đó được không...



Ninh Tuyết Dung muốn nói lại thôi.



- Không bay tới? Vì sao?



Trương Hằng có chút khó hiểu, lúc này hắn cảm giác mình cũng không chân chính hiểu được nội tâm của Ninh Tuyết Dung.



- Lúc Tuyết Dung còn là Tuyết liên, nguyện vọng chân chính không phải đắc đạo thành tiên, nguyện vọng chân chính của muội là trở thành một người phàm, có thể ẩn ái như bọn họ. đạp bước trên mặt đất. trải qua cuộc sống bình an không suy nghĩ.



Đôi mắt mỹ lệ của Ninh Tuyết Dung lộ ra thân sắc hướng tới. phóng ra nụ cười hoa lệ hơn bất cứ thứ gì khác.



Trương Hằng im lặng, một lát sau mới nói:



- Nơi này cách vương đô Triệu quốc cũng không xa lắm. chúng ta đi bộ cũng không tới mấy tháng.



- Cảm ơn đại ca.



Trên mặt Ninh Tuyết Dung lộ ra vẻ cảm kích thật lòng. Trương Hằng có thể nghĩ vì nàng, để cho nàng vừa vui mừng vừa cảm kích.



Sắc mặt Trương Hằng bình tĩnh nói:



- Giữa phu thê lẽ ra nên có nguyên tắc lắng nghe bình đẳng, sau này Tuyết Dung có yêu cầu hay suy nghĩ gì. nên nói ra với huynh.



Vừa nghe Trương Hằng nhắc tới giữa phu thê, Ninh Tuyết Dung mặt nhỏ đỏ ứng, nhưng mỉm cười tràn đầy thấu hiểu, trong lòng cũng thật ấm áp. thế nhưng vẫn không nhịn được hỏi:




- Nguyên tắc lắng nghe bình đẳng? Tuyết Dung mới nghe nói lần đầu.



Trương Hằng nghe vậy, kéo Ninh Tuyết Dung lẳng lặng nắm trong lòng mình, khe khẽ giảng giải.



ở tu tiên giới, địa vị giữa phu thê thường là do thực lực quyết định, điều này đối với giới thế tục thì cũng không tính là quá mức.



Tuy rằng giữa Trương Hằng cùng Ninh Tuyết Dung không có phu thê thật sự. thậm chí ngay cả danh nghĩa phu thê cũng không có. nhưng Trương Hằng đã coi Ninh Tuyết Dung như thê tử của mình.



Nếu hai bên đã nhận đối phương. Trương Hằng cũng không để những lễ tiết thế tục kia ở trong mắt.



Vù một cái, Trương Hằng kéo Ninh Tuyết Dung đáp xuống mặt đất. Phía trước có thể thấy được trấn nhỏ, dãy núi sông xanh cầu nhỏ...



Đây là một cái thế giới không bị ô nhiễm, hoàn cảnh vẫn duy trì trong lành cùng màu xanh. Hai người tựa như thần tiên quyến lữ bước trên con đường thế tục.



Dọc theo đường đi, xem phong cảnh, vượt núi cao. đi qua sông, ở rừng rậm ăn món dã ngoại...



Thời gian hai tháng thoáng cái mà qua.



Mắt thấy đã nhanh đế kinh đô Triệu quốc.



Trương Hằng một thân áo bào xanh, tướng mạo anh tuấn, giơ tay nhấc chân mang theo một cỗ tự tin cùng thản nhiên, càng thêm vài phần thành thục so với Trước kia, Ninh Tuyết Dung vẫn một thân váy áo Tuyết trắng không đính hạt bụi, mặt ngọc mỉm cười, Thanh nhã như tiên, lại không mất đi ôn Nhu cùng tĩnh tuệ của người con gái nhỏ.




Hai người đắt tay bước đi. làm cho người thế tục tự tỉ mặc cảm. nhưng không có ai đám đến gây sự.



Hai tháng qua, bình quân mỗi ngày Ninh Tuyết Dung chỉ có thể ở bên ngoài một hai canh giờ. Trương Hằng cũng không oán giận. Thời gian còn lại không phải đi thể nghiệm thế tục phàm trần thì là dùng thể hội áo nghĩa Phá Diệt Thần Quang.



Phá Diệt Thần Quang là công pháp chủ tu của công pháp tầng hai, Trương Hằng chưa bao giờ dám sơ sót. Một mặt cảm ngộ suy tư, cũng không làm Trương hằng có được tiến triển rất nhanh.



Vì vậy. trong lúc lĩnh ngộ thường xuyên thả lòng du lâm sơn hà cẩm tú, đứng nhìn nhân tình ấm lạnh thế gian.



Dưới tình huống này, Trương Hằng lĩnh ngộ Phá Diệt Thần Quang ngược lại có được trợ giúp, tâm thần cũng sẽ xảy ra lột xác.



- Không ngờ ở nơi kinh đô này, còn có một chỗ phường thị Tu chân giới.



Sắc mặt Trương Hằng thêm vài tia mừng rỡ. thần thức đã kéo ra mười mấy dặm.



Mấy năm trước hắn chạy ra từ chỗ kinh đô. trên đường vội vàng, hơn nữa thần thức cũng không mạnh, vì vậy không phát hiện sự tồn tại của chỗ phường thị này.



Tu vi của Ninh Tuyết Dung đã đạt đến Trúc cơ kỳ đại viên mãn nhưng thần thức cũng không kém gì Trương Hằng, mặt nhỏ mỉm cười:



- Chẳng lẽ đại ca động tâm sao?



Trương Hằng cười nói:




- Trên đường đi không quen đường xá. trải qua nhiều khó khăn, Bởi vậy huynh dự tính đi mua một tấm bản đồ Tu chân giới Tam Tinh Vực.



Ninh Tuyết Dung cũng không nói gì thêm, liền theo hắn đi tới chỗ phường thị tu chân kia.



Trên đường đi. hai người đã quen đi bộ. hiện giờ cũng không dự định phi hành.



- Tuyết Dung, chiếc chiến giáp cổ kia đã cho muội luyện hóa thành Pháp bảo bản mạng, tới giờ muội chỉ thiếu một kiện Linh khí loại công kích, đợi lát nữa tới chỗ phường thị kia dạo một vòng, xem có thể mua được một kiện Pháp bảo loại công kích hay không.



Hiện tại trong tay Trương Hằng đã không còn thừa Pháp bảo loại công kích.



Sở dĩ lựa chọn Pháp bảo, cũng là Bởi tu vi của Ninh Tuyết Dung không tới mấy năm nữa liền có thể tiến vào Kết Đan Kỳ.



Hai người nhẹ nhàng bước đi trên mặt đất, động tác nhìn như rất chậm, kỳ thật không chậm hơn người bình thường chạy đi. Nửa canh giờ sau, hai người đi đến một chỗ vách núi bí mật.



Nơi này có khi thấy một hai tu sĩbay vào trong vách núi ở không trung, sau đó cả người như bị vách núi nuốt mất.



- Không ngờ chỗ này lại là một phường thị cỡ lớn?



Thần thức của Trương Hằng dễ dàng nhìn thấu cấm chế bên ngoài, phát hiện ra động thiên bên trong.



Trước đó, Độc Thiên Bảo là phường thị tu chân lớn nhất mà Trương Hằng đã thấy, còn quy mô chỗ phường thị nơi này còn lớn hơn vài phần so với Độc Thiên Bảo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



- Chúng ta vào thôi.



Trương Hằng cùng Ninh Tuyết Dung song song đạp độn quang, bay vào vách núi trên không trung.



Cũng như các tu sĩ trước, thân hình hai người biến mất trên hư không.



Đập vào mắt, thấy được phi kiếm cùng độn quang hoa mỹ trên bầu trời, thậm chí còn thấy bóng dáng thú cưỡi linh thú.



Một mảnh lầu các cùng đình đài cổ xưa tao nhã, một con sông dài trong suốt cùng cầu đá nối liền.



Trương Hằng trong thời gian ngắn phát hiện mười mấy tu sĩ Trúc cơ kỳ, thậm chí còn phát hiện bóng dáng tu sĩ Kết Đan Kỳ. về phần tu sĩ Luyện khí kỳ cùng Dẫn khí kỳ càng thêm nhiều như lông trâu!



Ven đường bày quán đều là những giao dịch tương đối kém, chỉ những lầu các đình đài mới tính là chỗ giao dịch xa hoa.



Một đôi đạo lữ song tu Trúc cơ kỳ như Trương Hằng cùngNinh Tuyết Dung bước vào. cũng không gây ra nhiều oanh động, chỉ đưa tới một bộ phận người đang hâm mộ đố kỵ.



Nhưng khí chất cùng tu vi của hai người bất phàm, người bình thường không khỏi nhìn vài lần.



Nhìn phường thị náo nhiệt phi phàm trước mắt, Trương Hằng cảm giác dường như mình lại một lần nữa bước vào thế giới trò chơi thực tế ảo.



Ninh Tuyết Dung kéo chặt tay hắn sắc mặt Thanh tú thoáng khẩn trương, sợ hãi lạc mất Trương Hằng trong đám đông...