"Juuroku, tao cũng muốn xoắn nát cái miệng của mày."
"Thử xem."
Juuroku vung rìu, nhát bổ dọc chém đôi nền nhà. Nana tóm lấy Kaname rồi lui ra phía sau, đồng thời giơ ngón tay ra làn động tác bắn.
Thân hình của Juuroku bị xoắn nát rồi tan biến, hóa ra nó là một ảo ảnh do nó tạo ra. Nó bắn mình về phía Nana, một ngọn lửa ngưng tụ ở phần lưỡi rìu rồi chém xuống.
Phanh!
Ngọn lửa bùng lên đốt cháy toàn bộ khu vực hành lang. Kể cả máy bán hàng cũng bị thiêu rụi, chỉ là Nana cần Kaname đã mất hút.
Juuroku không thất vọng, nó phá tan cửa sổ rồi lao ra ngoài.
Động tĩnh chiến đấu đánh động nhân viên trực ở tầng dưới, một vài người nhanh chóng chạy lên rồi hét lớn bởi thảm trạng trước mắt.
Trên một sân thượng cách đó không xa, Nana cùng Kaname hạ xuống. Gã lập tức quay ngoắt về phía Nana, giọng điệu bực tức.
"Con chó này, đừng có lôi tao vào chuyện của mày!"
Lời đề nghị của Nana không thể không nói là rất hấp dẫn. Chỉ là, cái cảm giác cận tử vừa rồi kích thích đến ký ức kinh khủng của hắn, cái cảm giác khi mà cú đấm của Dương Hằng phá hủy toàn bộ nội tạng của hắn.
Gã muốn sống sót. Không phải chết một cách vô danh như thế này.
"Kéo cậu vào chuyện này? Kaname, cậu sẽ cảm ơn ta."
Không đợi Kaname thắc mắc, Nana đã lên tiếng giải thích.
"Bọn ta được lệnh săn giết các Mahou Shoujo phản kháng. Và đã gặp được trở ngại rất lớn. Thế nên, vua đã quyết định không chỉ giết các Mahou Shoujo mà cả gia đình của chúng nữa. Em gái cậu là mục tiêu, và là lẽ dĩ nhiên khi cậu cũng trong tầm ngắm."
Kaname run lên, đầu bắt đầu đổ mồ hôi. Lão già chó chết và cái bao cát kia có làm sao thì gã cũng không để tâm, nhưng mà mẹ gã không thể chết!
Oanh!
Juuroku hạ xuống sân thượng khiến cho một phần khu vực bị lún xuống. Nó kéo lê cây rìu trên mặt đất tạo thành từng đường rãnh sâu hoắm. Thanh âm méo mó vang lên.
"Mày hết đường chạy rồi, Nana."
...
Jyuushi đứng trên mái nhà, nhìn về hướng nhà của Kiyoharu. Mahou Shoujo quá khó để bắt, cho nên các Admin quyết định giết sạch gia đình của họ trước.
Jyuushi chính là kẻ định ra tay đầu tiên. Nó không hề biết rằng Dương Hằng đã lường tới tình huống này, hắn đã căn dặn cẩn thận các cô gái nên xử lý như thế nào. Và kết quả là đây, Jyuushi theo dõi nhà của Kiyoharu, Sayuki và Asahi theo dõi lại chính nó.
"Kosame, chúng đã bắt đầu tấn công gia đình của chúng ta. Mục tiêu đầu tiên là mẹ của Kiyoharu."
"Tớ đã biết, tớ sẽ thông báo cho những người còn lại."
"Bảo với Aya rằng không cần dịch chuyển đâu. Mình và Asahi xử lý được."
Sayuki cúp máy, quay đầu về phía Asahi đang đứng bên cạnh. Cô gật đầu, thân hình thoắt cái liền biến mất.
Sayuki rút thanh ma kiếm bên hông ra, cô hít thở sâu một hơi rồi đẩy chân phải ra phía sau một nửa vòng cung, chân trái làm trụ. Ánh mắt hướng thẳng về phía tên Admin cách đó không xa, bắt đầu tụ lực.
Dương Hằng đã quan sát các Mahou Shoujo sử dụng gậy phép như thế nào, đồng thời đưa ra kiến giải của bản thân.
Khả năng dạy dỗ của hắn không cao siêu đến cỡ nào, nhưng dù gì cũng là một kẻ đã trải qua vài trăm trận chiến lớn nhỏ khác nhau. Tầm mắt lẫn kiến thức cũng phải có kha khá.
Gậy phép của Sayuki và Sarina đều có khả năng "cắt chém" bằng ma thuật. Nhưng khác với Sarina có thể vận dụng nhiều hình thức và biến ảo, Sayuki chỉ có một việc, đó chính là chém. Cô chỉ cần kiểm soát ma kiếm của chính mình, chém với sức mạnh như nào là đủ.
Jyuushi đã tiếp cận cửa sổ căn nhà. Bên trong là phòng bếp, mẹ của Kiyoharu là một người phụ nữ trung niên. Bà đang quay lưng với cửa sổ để rửa bát, không hề biết đến nguy hiểm đang rình rập.
Ba tia sáng bắn ra từ hai mắt và miệng trên mặt nạ của Jyuushi. Asahi lao vụt tới vối tốc độ cực nhanh, kéo mẹ Kiyoharu sang một bên trước khi bà bị xuyên thủng bởi tia sáng.
Mẹ Kiyoharu kinh hãi nhìn ba lỗ to trên mặt bồn rửa bát, sau đó quay sang bàn tay đang giữ lấy mình.
"Cháu... cháu là..."
"Cháu là bạn của Kiyoharu. Xin lỗi vì đã thất lễ."
"Kiyo? Cháu..."
Asahi ngay lập tức úp cái khăn tẩm thuốc mê vào miệng của mẹ Kiyoharu. Bà ấy lịm đi, sau đó được cô đưa đi chỗ khác. Đây cũng là cách hữu hiệu nhất mà các Mahou Shoujo thương thảo đưa ra, mặc dù nó "hơi giống" bắt cóc.
Tất nhiên là chỉ sử dụng tùy trường hợp.
An toàn là trên hết, giải thích có thể để sau nói cũng được.
Bị thất thủ, Jyuushi chưa kịp ngạc nhiên thì đã bị một kiếm chém từ phía xa của Sayuki cắt đầu, chia thành hai nửa ngã xuống. Sayuki không lập tức xuống gặt hái chiến quả mà tiếp tục tụ kiếm. Quả nhiên, một Jyuushi khác nhào lên chỗ cô, cái vừa nãy chỉ là một phân thân.
Nó cũng khá cẩn thận khi để một phân thân xuống trước. Đáng tiếc, từ khi nó lộ mặt, Sayuki đã không còn e ngại nữa.
"Phá!"
Cô vung kiếm chéo từ dưới mặt đất. Lưỡi kiếm bắn ra một cú chém ma thuật chẻ đôi tia sáng của Jyuushi. Chẻ đôi luôn thân thể của nó trước khi cả nó kịp phản ứng. Jyuushi rơi rụng xuống, để lộ ra thân thể của một cô gái buộc tóc hai bên. Giống hệt với khi trước giết Admin Ni.
Nhận thấy kẻ thù đã bị tiêu diệt hoàn toàn, Sayuki nhẹ nhàng thở ra. Cô tra kiếm vào bao, lấy điện thoại thông báo cho "tổng bộ".
"Kosame, mục tiêu đã bị tiêu diệt. Asahi đang đưa mẹ Kiyoharu đến."
"Biết rồi, cậu có cần đón không?"
"Giờ thì chưa, mình sẽ bắt xe trở về nhà trước để sơ tán. Và tiếp đón kẻ tiếp theo ở đó."
"Sayuki, đừng dại dột. Hãy đợi đến khi viện trợ..."
"Không sao đâu, mình ổn mà. Cậu thấy mình là kiểu người hấp tấp như vậy sao?"
Kosame ở đầu dây bên kia ngừng lại trong giây lát, cuối cùng thở dài. Chỉ có thể dặn dò Sayuki tuyệt đối không được làm liều.
Sayuki cúp điện thoại. Về vấn đề sơ tán, chỉ cần cô điện một cuộc điện thoại về nhà là cha sẽ thực hiện ngay. Chỉ là, các thiết bị điện tử của gia đình các cô đã bị Admin theo dõi. Một khi điện đến, nguy hiểm không chỉ ập đến ngay tức khắc, mà cả vị trí của cô cũng bại lộ.
Sayuki không thể mạo hiểm, lực lượng của bọn họ quá mỏng. Mất đi bất cứ ai cũng là một tổn thất to lớn.
Sayuki bắt một chiếc taxi về nhà. Hai người vệ sĩ trông cửa ngạc nhiên khi cô chủ về nhà. Không để cả hai kịp phản ứng, cô phất tay ra lệnh.
"Mau báo với cha tôi, tất cả mọi người phải di chuyển khỏi nơi này, với lại vứt hết điện thoại đi! Nhanh!"
Mấy người không hiểu gì, nhưng cũng không hỏi nhiều, lập tức thông báo với bố Sayuki. Ông chủ của băng Yakuza đối mặt với con gái.
Ông cũng không biết chuyện, chỉ có điều đủ loại sự kiện kì lạ xoay quanh con gái mình khiến cho ông nhận ra tầm nghiêm trọng của vấn đề. Ra lệnh không một chút do dự.
"Di chuyển! Di chuyển! Không nghe Sayuki nói gì à? Bỏ hết điện thoại lại!"
Cả căn dinh thự theo phong cách cổ nhất thời trở nên náo nhiệt. Lũ lượt đàn em băng đảng di chuyển bằng xe theo từng đoàn. Bố Sayuki nhìn thấy con gái không lên xe, lo lắng tiến tới.
"Sayuki, con... đừng có..."
"Con biết rồi mà bố."
"Con thật giống mẹ đấy."
Từ Sayuki, ông thấy được bóng dáng của vợ ông. Hai người phụ nữ mà ông yêu thương nhất đều là những người quyết đoán và mạnh mẽ.
Nhìn cha mình rời đi xa, Sayuki cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm. Cô tiến vào nhà trong, vào giữa phòng khách. Ngồi quỳ một chân rồi đặt thanh ma kiếm ra phía trước.
Cô khẽ vuốt ve sống kiếm, giống như một chiến binh đang chuẩn bị cho trận sinh tử chiến.