"Tatsumi!!"
Leone hét lên, nhưng khi cô định chạy đến cứu cậu thì bị Shura cản lại. Gã ta cười gằn.
"Dừng lại đó, mày là đồ chơi của tao cơ mà."
"Đồ chơi...?"
Cơn phẫn nộ của cô bắt đầu bùng nổ, giọng điệu của Shura làm cô nhớ đến những tên kinh doanh gái mại dâm bằng cách ép họ phê ma túy. Loại người lúc nào cũng nghĩ mình ở trên cao, có quyền coi bất cứ ai là gì, đồ chơi, đồ vật, món hàng... là loại người mà Leone hận nhất.
"Cút ra!! Thằng chó!"
Nắm đâm của cô vụt qua, Shura vẫn tránh né bằng cách dịch chuyển như trước. Gã ta dang rộng hai tay, ngửa mặt lên trời một cách kiêu ngạo.
"Tại thủ đô này, tất cả những kẻ ở đây... đều là đồ chơi của tao! Cuối cùng tao sẽ vượt qua cha tao và giành lấy ngai vàng!!"
"Ngài... ngài Shura..."
Cô gái dẫn đường thuộc quân cách mạng đột nhiên xưng hô là "ngài" với Shura, giọng điệu vô cùng sợ sệt. Leone sững người.
"Cái quái gì... cô kia! Cô vừa nói cái gì!!"
Sự ngây ngốc nhanh chóng chuyển hóa thành cơn cuồng nộ. Chelsea biến mất, Tatsumi không rõ sống chết, toàn bộ những người thuộc quân cách mạng bị giết hại. Tất cả là do cô ta ngay từ đầu.
Một kẻ chỉ điểm!
Leone phóng thẳng đến chỗ cô ta, vòng tròn dịch chuyển xuất hiện dưới chân cô ta rồi đưa cô ta đến bên cạnh Shura.
"Ngài Shura, công lao của tôi... xin hãy giải thoát cho cha mẹ tôi!"
Phập!
— QUẢNG CÁO —
Một nhát dao từ tay Shura đâm thẳng vào bụng, cô ta ngã ập vào gã ta. Nghe được lời thì thầm của gã.
"Tao đã giải thoát cho chúng rồi, một cái chết là sự giải thoát tốt nhất đó. Đồ ngu, cha tao đã giết cha mẹ mày từ lâu rồi!"
"Một món đồ chơi cũng dám đặt điều kiện, cho mày sống đến bây giờ đã là tao nhân từ rồi đấy."
Phập!
Đồng tử của Shura đột nhiên co rút lại, cảm thấy sau gáy thấy nhói nhói. Leone kinh ngạc khi thấy làn khói đột nhiên bay ra từ cô gái chỉ điểm kia. Hóa ra không biết từ lúc nào cô gái chỉ điểm kia đã bị Chelsea thay thế! Và lợi dụng cú ngả người vừa rồi, Chelsea sử dụng phương thức ám sát quen thuộc đó chính là đâm kim vào tử huyệt.
"Chà, cảm giác này mới đúng nè."
"Con điếm, tại sao mày..."
"Ngài có thể chết được rồi, ngài Shura."
Chelsea nhại lại cái giọng điệu gợi đòn của Shura. Gã ta khuỵu xuống.
"Không... tao không thể chết thế này đuọc! Tao cần ngai vàng, tao phải có ngai vàng để thay đổi thế giới nhàm chán này!"
"Mày muốn thay đổi thế giới sao? Phải rồi, ai cũng vậy mà. Nhưng mà... điều đó không có nghĩa mày có thể đem sinh mạng người khác coi như là đồ chơi!"
Chelsea ôm bụng lùi lại, tuy rằng lấy tay che đi, nhưng mà máu vẫn chảy qua các kẽ ngón tay của cô. Chứng tỏ đây là vết đâm rất sâu. Nếu như không chưa trị kịp thời sẽ chết vì mất máu quá nhiều.
Tuy rằng đầu vẫn đang ong ong không do hai cú "ngoặt" liên tiếp, nhưng mà Leone cũng nhanh chóng chớp thời cơ lao đến bẻ gãy cánh tay cầm teigu rồi cướp lấy nó. Tuy vậy, cô vẫn không kịp ngăn cản Shura sử dụng dịch chuyển lần cuối cùng.
Một vòng tròn dịch chuyển khiến Chelsea biến mất. Cô đã bị Shura đưa đến độ cao cao nhất mà gã đã đánh dấu, bắt đầu rơi tự do trên không trung. Còn gã ta thì không lết thêm được bước nào nữa, chết với cánh tay bị Leone vặn gãy.
Mọi chuyện từ đầu đến cuối có thể giải thích như sau. Ban đầu vẫn rất bình thường, cho đến khi phát hiện ra máu chảy từ khe cửa. Chelsea ngay lúc đó đã tìm ra đối tượng để nghi ngờ, chắc chắn chỉ có cô gái dẫn đường kia.
— QUẢNG CÁO —
Event
Và sau khi mở cửa, cô ta đã hét toáng lên, đó là phản ứng rất bình thường. Nhưng người này là gián điệp của quân cách mạng cài vào hoàng cung. Nơi này như là đầm rồng hang hổ ấy, sợ đến mấy cũng phải biết lấy tay bịt miệng lại, chứ không phải hét to như tiếng báo động thế kia. Điều này đi ngược lại hoàn toàn với dáng vẻ cẩn thận của cô ta trước đây, lúc mà vào cửa cô ta còn dặn là phải tuyệt đối giữ im lặng cơ mà.
Trong lòng Chelsea lúc đó đã phán đoán cô gái này chính là kẻ chỉ điểm. Nhưng cô không nói cho Tatsumi và Leone biết vì tình thế ở đó rất nguy cấp, và cô cũng không có bằng chứng chứng minh mà chỉ là suy đoán. May mà có vụ nổ kia, khi mà tầm mắt của tất cả bị che lấp. Chelsea đã khiến cô ta ngất đi và ngay lập tức tráo đổi thân phận của mình, cẩn thận theo dõi kì biến.
Quả đúng như cô dự đoán, cô gái này là kẻ chỉ điểm. Khả năng cao lý do là muốn cứu cha mẹ nên đã làm thế. Còn Shura, từ điệu bộ đến xem thì khả năng lật lọng của tên này cao đến 99%. Chỉ là cô gái ngu ngốc này vẫn bám víu vào.
Thế là Chelsea đã chờ, chờ cho một cơ hội hoàn hảo để tiếp cận gã ta. Và khi mục tiêu mất cảnh giác nhất, cho gã một nhát chí mạng!
Gió trên cao lồng lộng, Chelsea đoán là cũng phải cả mấy ngàn mét trên cao đấy. Tức là phen này cô chết chắc rồi.
"Đây chính là kết thúc của mình rồi nhỉ? Mình cảm thấy... nhẹ bẫng..."
Chelsea lẩm bẩm, vết đam trên bụng dường như không còn đau nữa rồi. Trong mắt cô hiện lên hồi ức về những ngày xưa cũ.
"Thay đổi thế giới sao..."
Đó là khi Chelsea còn là một thiếu nữ trẻ, bắt đầu vào làm việc tại trang viên của một tên quan chức.
"Điểm thi của cô thuộc một trong những người cao nhất. Ta rất hi vọng vào cô đấy."
"Vâng, thưa ông chủ. Tôi sẽ cố gắng hết sức."
Một Chelsea mang cho mình hoài bão lớn đã bắt đầu công việc đầu tiên. Mục tiêu của cô là cố gắng leo lên vị trí cao và kết hôn cùng một người giàu có.
Nhưng mà hiện thực thì rất nghiệt ngã, Chelsea luôn "chơi sạch" thì muôn đời chỉ có thể làm tại vị trí trung trung. Mãi mãi không thể vươn thêm được nữa. Với lại, ông chủ của cô cũng không phải hạng người sạch sẽ gì. Nhận đút lót hối lộ đều là việc cơm bữa. Các nhân viên trong đó có cả Chelsea đều chỉ có thể làm như không thấy.
Nhưng mà... đó vẫn chỉ là trò trẻ con.
Chelsea trong lần đầu tiên chứng kiến gã quan viên chơi trò săn người đã thiếu chút nữa nôn ra tại chỗ. Tên quan viên cưỡi ngựa, cầm kiếm. Những người trần truồng cả nam nữ già trẻ được thả ra để chạy trốn. Gã quan viên sẽ cưỡi ngựa xiên chết từng người một rồi nở một nụ cười man rơn. Cái hình ảnh đó thì cô vĩnh viễn không bao giờ quên được.
— QUẢNG CÁO —
"Mình có thể làm gì được cơ chứ?"
Mang theo câu hỏi đó, cô đã tìm được đáp án trong một đêm đi xuống hầm chứa đồ. Tại đó, Chelsea nhìn thấy một cái hộp tinh xảo được bảo quản trong lồng kính.
Cô nhớ lại cuộc trò chuyện với một người đồng nghiệp. Biết được rằng đây là một teigu có tên gọi Gaea Foundation. Không có ai dùng được nên bị cất dưới hầm.
Nó đang kêu gọi cô, teigu đó. Nó đang kêu gọi cô sử dụng nó.
Thế là, cô sử dụng khả năng của Gaea Foundation, giết chết sếp của mình ngay trong buổi săn người. Có lẽ tên đó cũng không ngờ rằng con người cuối cùng mà gã săn lại là chính mình.
Chelsea đứng nhìn cái xác của tên thống đốc với thanh kiếm nhuốm máu, nở một nụ cười nhẹ nhàng.
"Mọi người đã được giải thoát."
"Họ rất hạnh phúc."
"Mình đã giúp hồi sinh một phần của thế giới này."
"Nếu mình sử dụng khả năng này, có thể mình sẽ hồi sinh được phần còn lại của thế giới sa đọa này..."
"Một thế giới mà không còn trò săn người nữa. Một nơi mà mọi người... có thể sống hạnh phúc."