Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 110




"Ghê... ghê thật!!"

Tại một chỗ khuất, Tatsumi nhìn Dương Hằng tả xung hữu đột giữa một đám người. Mồm đã há to ra đủ để nhét vừa một cái tay.

Cậu chưa từng nghĩ rằng người ôn hòa, dễ mến, cẩn thận pha cà phê cho Night Raid bọn cậu vào đêm hôm trước lại có phong cách chiến đấu... dũng mãnh như thế này.

Còn Bulat thì không ngạc nhiên cho lắm, bởi vì ngay từ lần đầu gặp, anh đã cảm thấy Dương Hằng là một người luôn luôn tràn đầy nội lực. Bulat cũng từng gặp những người như thế ở trên chiến trường, những kẻ vô cùng máu chiến, rèn luyện thân thể của mình thành thứ vũ khí lợi hại nhất. Dương Hằng thậm chí còn dùng tự thân ý chí của mình để đè ép cáu bản năng hăng chiến đấy.

Cùng với một cú lên gối khiến tên lính cuối cùng vỡ vụn mũ giáp, Dương Hằng tiếp tục tiến lên phía trước, không thèm để ý đến đống hỗn loạn đằng sau.

"Đi thôi, Tatsumi. Dương Hằng quả thật rất mạnh, cậu ta... còn chưa sử dụng teigu nữa."

"Vâng!"

Mặc dù cả hai rất muốn được chứng kiến hình dạng teigu của hắn, nhưng mà bây giờ là thời cơ tốt nhất để lẻn ra ngoài thủ đô rồi. Bọn họ phải tranh thủ.

Dương Hằng vặn cổ tay, mãnh dược - cuồng hóa gia tăng trị số thân thể của hắn lên 1.2, để sức chiến đấu của hắn đề cao một đoạn dài. Với lại, hắn đã gần như không phải chịu di chứng từ mãnh dược.

Rốp!

Bóp méo mũ giáp của một tên lính, Dương Hằng đến trước một cửa hàng kẹo. Nơi mà một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi ăn. Cô ta có mái tóc mái xanh lam rất dài, chỉ là cô ta mặc quân phục, có vẻ như là người của quân đội đế quốc.

Rõ ràng chỉ là một cô gái, nhưng Dương Hằng lại đứng ở giới hạn xa năm mươi mét rồi dừng lại, cả người đều kéo căng như dây cung.

Hắn cảm thấy tử vong, mùi vị tử vong nồng nặc. Và "dòng chảy" mà Dương Hằng nhìn thấy từ cô ta... nó lạnh lẽo và đầy sát ý.

"Ồ, một con chuột nhỏ."

Esdeath liếc nhìn Dương Hằng, căn bản không tỏ ra một chút sợ hãi với đám binh lính đang bị đánh nằm liệt ở trên đường. Bởi vì nếu là Esdeath ra tat, cô ta chỉ cần một ngón tay thôi là đủ.

Dương Hằng không biết người trước mắt này là ai, nhưng tuyệt đối mạnh vô cùng, không một kẻ yếu nào có dòng chảy như vậy cả. Kết hợp với thông tin trước kia mà Tatsumi và Bula đưa ra, rất có thể người này chính là...

— QUẢNG CÁO —
Event

"Ngươi là Esdeath, đúng không?"

Esdeath, chủ nhân của Tam thú. Tam thú chỉ là kẻ đao phủ, người đứng sau vụ giết chính trị gia là Esdeath, hay đúng hơn là cô ta với tên tể tướng. Đối tượng Dương Hằng muốn tìm tới.

"Ồ, vậy ta sẽ cho ngươi một ân huệ, đó là tự mình đến phòng tra tấn. Ngươi thấy sao?"

"Không rảnh."

Dương Hằng lấy ra phần mãnh dược - cuồng hóa nữa rồi tiêm vào người, đẩy sức mạnh thân thể lên 1.3. Esdeath không có động tĩnh, cô ta không quan tâm nếu kẻ trước mắt mình chỉ làm được đến thế này.

Ba phần mãnh dược - cuồng hóa đương nhiên là không đủ. Trong tay hắn xuất hiện đai lưng. Đối đầu với một kẻ địch mạnh như thế này, hắn không dám có bất kì sự khinh địch nào.

Đai lưng gắn vào người, Dương Hằng nói.

"Ta đến đây, chính là để lấy lại công bằng cho vài người."

"Họ không đáng chết như thế này, chết một cách thảm thiết dưới tay Tam thú của ngươi."

"Ồ, ra là cho mấy tên chính trị gia đó sao? Thế giới này bản chất là mạnh được yếu thua. Chúng yếu, nên chúng chết, sao ngươi lại muốn đòi công bằng chứ?"

"Đó là lí do ngươi tự cho mình cái quyền chà đạp người khác? Và ngươi phán định một người mạnh hay yếu chỉ nhờ vào vũ lực sao?"

"Thật nông cạn."

Esdeath trầm xuống, khí thế lạnh thấu xương bộc phát, thứ khí thế này vẫn luôn khiến những kẻ đối diện với cô ta phải hoảng sợ lần này lại vô dụng với kẻ mặc đồ đen kia. Bởi vì hắn hiện tại cũng đang tỏa ra một luồng khí thế đối chọi lại với cô. Sáng chói, rực rỡ, cũng vĩ ngạn như thái dương. Kể cả băng giá cũng bị làm tan chảy, sát khí cũng bị đốt trụi.

Lầm đầu tiên, Esdeath thua trong một trận chiến về khí thế. Điều này khiến cô ta vô cùng ngạc nhiên.

Khí thế, ý chí có liên quan hay ảnh hưởng đến thực lực không? Hoặc là không, hoặc là rất nhiều. Esdeath dùng thực lực tuyệt đối để hạ gục anh hùng phương bắc Numa Seika, nhưng chính cuộc đấu về ý chí mới là thứ khiến Numa Seika phát rồ, cuối cùng cam nguyện làm chó liếm guốc cho Esdeath.

"Thật thú vị! Thú vị! Xưng tên ngươi ra đi, chiến binh!"

— QUẢNG CÁO —
Event

"Kamen Rider Sig, chính là ta."

So đấu ý chí, khí thế thì hắn thắng, nhưng chỉ coi như là chiếm được một chút ưu thế thôi. Chiến lực mới là hiện thực.

"Biến hình!"

Mấy chục mũi tên băng xuất hiện từ hư không lao đến chỗ Dương Hằng. Trên người hắn được bọc thêm một lớp giáp cơ bản màu đen, từng mảnh giáp màu trắng từ từ hiện ra, chúng phát tán ra năng lượng chấn vỡ toàn bộ mũi tên băng, ghép lên phần giáp đen. Ở đường vân nằm giữa các miếng giáp, một dòng năng lượng luân chuyển ra toàn bộ cơ thể, cuối cùng tập kết ở kí hiệu hình thoi màu vàng kim giữa trán, tỏa ra ánh sáng chói lóa.

Kamen Rider Sig, biến hình hoàn tất!

"Teigu dạng giáp sao? Đừng có làm ta thất vọng."

Dương Hằng biến mất tại chỗ, gia tốc di chuyển theo hình zig zag, những mũi tên băng Esdeath tạo ra rất nhiều với số lượng khổng lồ, nhưng tốc độ của chúng không bằng được tốc độ di chuyển của hắn.

"Cô ta chiến đấu giống kiểu pháp sư vậy. Mình sẽ tìm cách tiếp cận rồi ép cô ta đánh cận chiến."

Dương Hằng nghĩ trong đầu, các bước di chuyển vẫn rất lắt léo, nhưng đột nhiên các mũi tên băng gia tăng tốc độ, không chỉ vậy, nó còn xuất hiện từ bốn phương tám hướng gần như vây quanh Dương Hằng. Hắn lộn người né tránh, nhưng vẫn bị dính vài cái.

Cảm nhận sự lạnh buốt truyền qua lớp giáp, hắn trở nên ngưng trọng. Thứ băng này cứng và sắc đến nỗi có thể cắt ngọt cả xương nếu chém qua người bình thường.

Esdeath thì vẫn nhàn nhã đứng đó, giống như không cảm thấy một chút sức nặng nào cả. Dù số lượng mũi tên băng đã đột phá ba con số.

"Đã vậy thì..."

Kamen Rider Sig, trị số 2.7.

Phanh!!

Hắn lấy đà phi thẳng về phía trước, nắm đấm vung ra liên tục đánh nát tên băng. Một bức tường băng cản đường mà Esdeath tạo ra bị Dương Hằng phá banh một lỗ lớn, băng vụn rơi lả tả.

— QUẢNG CÁO —
Event

Khu vực xung quanh bị biến thành nơi của băng tuyết tung hoành, những đợt tấn công như vũ bão từ cô ta khiến Dương Hằng khổ không thể tả, nhưng sau khi phá tan một đống mũi giáo băng xiên xẹo. Hắn cuối cùng đã tiếp cận được Esdeath.

Bọc giáp đã bị phủ bởi băng tuyết, đông cứng lại, Dương Hằng vặn vẹo, từng tầng từng tầng băng tuyết rơi rụng, nứt vỡ. Cú đấm của hắn xuyên phá băng tuyết, mạnh đến mức toàn bộ mọi thứ xung quanh đều bị thổi bay.

Nhưng khi nắm đấm sắp chạm vào người Esdeath, Dương Hằng cảm nhận được lực cản khổng lồ. Hắn chậm dần rồi dừng hẳn lại, bởi vì toàn bộ khu vực mười mét vuông xung quanh hắn đã biến thành một khối băng to lớn.

Esdeath quay người đi. Tưởng chừng mọi thứ đã xong, nhưng không, âm thanh nứt vỡ xuất hiện, sau đó là một tiếng như kính vỡ phát ra.

Kamen Rider Sig, trị số 2.8.

Dương Hằng phá tan khối băng, hắn thầm may mắn quanh đây không có người dân thường nào. Khả năng cao là trước khi hắn tới đây đã bị Esdeath dọa chạy hết rồi. Nếu không, chỉ dư ba từ trận chiến này cũng có thể làm chết một đống người.

"Ta đổi ý rồi, Kamen Rider Sig. Ngươi có muốn gia nhập dưới trướng ta? Với sức mạnh của ngươi, không cần thiết phải đứng về phe những kẻ yếu đó."

"Từ chối."

Cảm nhận được sức mạnh đang sôi trào trong người, Dương Hằng hạ thấp trọng tâm bắn mình về phía Esdeath, một cú đấm vòng trên được tích đà chuẩn xác đánh thẳng vào người cô, nhưng mà khiến hắn kinh hãi là Esdeath vậy mà đỡ được!

Tất nhiên cô ta không dùng tay không, mà sử dụng cây kiếm treo bẻn hông cùng một thanh kiếm băng. Mỗi tay một kiếm vắt chéo nhau đỡ lấy cú đấm của hắn.

"Ngạc nhiên lắm đúng không? Những kẻ nghĩ rằng có thể giết chết ta khi cận chiến cũng nghĩ như vậy trước khi chết đấy."

"Băng phong!"

Dương Hằng bị đánh bật, đông cứng trong một dãy băng khổng lồ, cùng với đó là nụ cười đắc ý của Esdeath.