Phía Tây Trung Thổ.
Đối với toàn bộ Trung Thổ thì nơi này chịu tổn thương nhỏ nhất.
Tiểu Tiên ông Cát Chính Hiên thành tựu Chân Tiên cảnh, mà lại không vào Thiên Cung, trở thành Chân Tiên trú đời, tọa trấn vị trí phương tây, hơn nữa còn có Phật Môn ở Tây Thổ phối hợp tác chiến... Cho dù là Tô Quan Nhi dẫn toàn bộ Ma tông đến đây, cũng nhất định không chiếm được chỗ tốt.
Cho nên nơi này chỉ có mấy người bị thương.
Quan trọng nhất chính là Chính Tiên Đạo tu hành theo con đường thanh tĩnh vô vi, công pháp như thế, tâm tính như thế, lại không cực đoan bằng Thủ Chính Đạo Môn như vậy... Dù cũng bị ma khí gây thương tích, nhưng ngược lại có thể dùng Đạo gia thanh tĩnh để áp chế ma khí phát tác, chỉ cần pháp lực bản thân không dứt, thì cũng giống như người tu hành bình thường, độc nhất vô nhị.
" Đạo sĩ của Chính Tiên Đạo, tâm tính quả thực không kém."
Ngọc Linh tiên tử thanh trừ ma khí xong rồi cũng cảm thán một tiếng như vậy.
Tô Đình nhếch miệng, thầm nghĩ: "Đệ tử Chính Tiên Đạo phần lớn là thanh tĩnh lạnh nhạt, hết lần này tới lần khác Cát Chính Hiên là kiệt xuất nhất Chính Tiên Đạo lại mười phần kiêu căng, mà lại thích náo động, quả thực là một tao bao... May là ta còn chưa đột phá Chân Tiên, nếu không thì lần này đến đây, có lẽ còn phải đánh cùng hắn một trận."
Chính Tiên Đạo truyền đến tin tức là sau khi ma đạo hoạn kết thúc, đã bế quan.
Bây giờ Chính Tiên Đạo phòng ngự ở phía Tây Trung Thổ, cũng không thu về.
Nhưng vị Chân Tiên Cát Chính Hiên này lại đã lui đi.
Chỉ là hắn cũng cẩn thận lưu lại tín vật.
Một khi ma đạo xuất hiện dấu vết, hắn sẽ lập tức từ bên trong sơn môn chạy đến.
Cho dù là Tô Quan Nhi, cũng chưa chắc có thể thoát đi từ trong tay hắn.
——
"Tới một chuyến Chính Tiên Đạo mà không nhìn thấy Cát Chính Hiên, ngươi có vẻ có chút thất vọng?"
Ngọc Linh tiên tử chầm chậm nói ra, ngữ khí ung dung.
Tô Đình lặng lẽ nói ra: "Ta luôn luôn có thể vượt qua cảnh giới để chiến thắng đối thủ, không biết có thể lấy cảnh giới trước mắt đánh bại Cát Chính Hiên ở cấp độ Chân Tiên hay không? Chính là hắn đã bế quan, không thì ta còn thực sự muốn thử xem..."
Vân Cung cảm thấy bất đắc dĩ, vuốt vuốt lông mi, luôn cảm thấy tiểu tử này có chút phiền nhiễu.
Vẻ mặt Ngọc Linh tiên tử vẫn như thường, nói ra: "Ngươi sở dĩ có thể vượt cảnh giới, để chiến thắng đối thủ của ngươi là bởi vì công pháp của ngươi cao minh hơn bọn hắn, tiên thuật thần thông của ngươi cũng cao minh hơn bọn hắn, kinh nghiệm đấu pháp của ngươi cũng cao minh hơn bọn hắn... Nhưng tu hành đến cấp độ Chân Tiên, bàn về cấp độ công pháp, bàn về pháp thuật thần thông, bàn về lịch duyệt kiến thức, bàn về thiên tư ngộ tính, ai sẽ kém hơn ngươi?"
Tô Đình sờ sờ mặt, bất đắc dĩ nói ra: "Cũng phải, chỉ có thể đợi đến khi cùng cảnh giới lại đánh với hắn một trận."
Ngọc Linh tiên tử nói ra: "Cùng cảnh giới, ngươi chưa chắc đã là địch thủ của hắn."
Tô Đình giang tay ra, nói ra: "Ta cho tới bây giờ luôn vượt vượt cảnh giới mà chiến thắng địch thủ, bây giờ cùng cảnh giới chiến đấu rồi, nếu vẫn không thể thắng được Cát Chính Hiên thì còn mặt mũi nào mà tồn tại?"
Ngọc Linh tiên tử bình thản nói ra: "Ngươi dựa vào cái gì mà thắng hắn? Thiên tư? Ngộ tính? Căn cốt? Hay là cái gì? Công pháp? Đạo thuật? Thần thông? Lịch duyệt kiến thức? Hắn có điểm nào kém ngươi?"
Tô Đình bất đắc dĩ nói: "Ta tốt xấu gì còn có Đạo Tổ truyền thừa, đây là tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo, danh bất hư truyền."
Vẻ mặt Vân Cung có khác, lúc trước nàng ở cấp độ Bán Tiên, chính là bị Tô Đình tầng bảy dùng tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo đánh "Cân sức ngang tài" ... Đương nhiên, chủ yếu vẫn là khinh thường Tô Đình, chính diện va chạm cùng hắn, nếu không thì quần nhau, Tô Đình chưa chắc đã là đối thủ của nàng.
Nhưng cũng không có Bán Tiên tầng chín nào sẽ thận trọng đối với người tu hành sơ thành tầng bảy Dương Thần.
"Tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo."
Ngọc Linh tiên tử chậm rãi nói ra: "Kì thực Thủ Chính Đạo Môn cũng có pháp môn chưởng sinh thế giới tương tự, chính là thái thượng tổ sư truyền lại... Về sau Thanh Nguyên tổ sư dùng ngũ hành hoá sinh thế giới, so với môn tiên thuật của Thủ Chính Đạo Môn thì càng hơn một bậc, xưng là tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo danh phù kỳ thực. Chỉ là ngươi có được chứng kiến ba thức pháp kiếm chưa?"
Tô Đình nghe vậy, trong lòng lập tức trầm xuống.
Hắn sớm đã nghe nói sau khi Cát Chính Hiên thành tiên đã vào Thủ Chính Đạo Môn, bế quan hồi lâu, lĩnh hội ba thức pháp kiếm của thái thượng tổ sư.
Lão hạc tộc trưởng của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc kia cũng mới tìm hiểu kiếm thức, nhưng hao phí rất nhiều năm cũng mới ngộ ra được một thức kiếm, có lẽ vẫn chỉ là da lông một kiếm kia.
Nhưng chính là một kiếm được xưng là Kinh Phong Vũ này đã khiến Tô Đình lúc ấy tự nhận là vô địch ở nhân gian suýt nữa bị chém giết... Nếu không phải dựa vào thân bất tử thì chỉ sợ thật sự khó mà còn sống sót.
Mà Cát Chính Hiên đã tìm hiểu kiếm thứ hai.
Phách Thiên Thần Kiếm Tạ Cảnh Văn chỉ quan sát qua kiếm thứ hai của Cát Chính Hiên, hơi có lĩnh ngộ, đã khiến Tô Đình cảm thấy sắc bén vô song, sát cơ lạnh thấu xương.
Như vậy Cát Chính Hiên tự mình thi triển ra hai thức pháp kiếm "Kinh Phong Vũ, Tru Quỷ Thần" kia, sẽ kinh thiên động địa bực nào?
Tạ Cảnh Văn cũng từng nói sau kiếm thứ hai, kiếm ý không ngưng.
Còn có kiếm thứ ba!
Kiếm thứ ba lại kinh người bực nào?
"Từ Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, lãnh hội qua kiếm thứ nhất."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Từ trong tay Phách Thiên Thần Kiếm Tạ Cảnh Văn, mơ hồ cảm thụ qua ý vị kiếm thứ hai... Kiếm thứ ba chưa từng kiến thức, nhưng cấp độ hai thức kiếm pháp kia không thua gì tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo."
Vân Cung liên tục thay đổi sắc mặt, loại bí mật này ngay cả tiên thần đều chưa chắc biết được, nàng làm Bán Tiên, tự nhiên không biết, nhưng nghe hai vị Tiên gia nói chuyển, nàng không khỏi có chút khẩn trương.
Ngọc Linh tiên tử nhìn nàng một cái, cũng không có ý giấu diếm, mà là tiếp tục nói ra: "Tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo cũng không phải là nói suông, môn tiên thuật này do Thanh Nguyên tổ sư sáng tạo ra, đã chế trụ các nhà tiên thuật... Đạo môn tổ sư trong quá khứ cũng không phải là không truyền xuống tiên thuật sáng tạo, nhưng tiên thuật các tông vẫn lấy môn tiên thuật này của Thanh Nguyên tổ sư cầm đầu, đồng thời không phải bởi vì Thanh Nguyên tổ sư là tổ sư duy nhất hiện nay mới được đám người kính xưng, mà là thuật này quả thực mạnh nhất."
Tô Đình miễn cưỡng nghe ra nàng nói bóng gió, chần chờ nói: "Nói cách khác, kì thực tiên thuật của thái thượng tổ sư cũng kém tiên thuật của Thanh Nguyên tổ sư?"
Ngọc Linh tiên tử chậm rãi nói ra: "Đạo môn tổ sư không có thể tùy ý ước đoán, nhưng tiên thuật trong các tông, coi đây là thủ, không có tranh luận."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Như vậy ba thức pháp kiếm kia thì sao?"
Mặc dù hắn không có trực tiếp đối mặt với ba thức pháp kiếm này nhưng ba thức pháp kiếm kia chưa hẳn kém hơn tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo trong tay hắn.
"Ba thức pháp kiếm này cũng không phải là khi thái thượng tổ sư tại thế sáng tạo."
Ngọc Linh tiên tử bình thản nói: "Trước khi thái thượng tổ sư siêu thoát, tất nhiên bày ra chuẩn bị ở sau, ba thức pháp kiếm này chắc là sau khi siêu thoát mới truyền về Thủ Chính Đạo Môn... Sau khi siêu thoát, còn muốn can thiệp vào phương thiên địa này, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, cho dù là thái thượng tổ sư, truyền về ba thức pháp kiếm, cũng tất nhiên phải bỏ ra cái giá cực lớn, có lẽ trong Thủ Chính Đạo Môn có lưu lại chuẩn bị ở sau cũng chỉ một lần này lại không lần sau."
Tô Đình liên tục thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói: "Sau khi siêu thoát, truyền về ba thức pháp kiếm?"
Ngọc Linh tiên tử nói ra: "Siêu thoát kiếm, mơ hồ còn cao hơn tiên thuật này của ngươi, sau này ngươi cùng Cát Chính Hiên nhất định phải có một trận chiến, tuyệt không thể bại."
Trên mặt Tô Đình âm tình bất định, nói ra: "Tiên tử để cho ta đi dò xét ba thức pháp kiếm?"