"Lưu Bạc Tĩnh hạ giới giúp ta?"
Tô Đình nhìn thấy tin tức do Nguyên Phong Sơn chưởng giáo truyền tới, cũng bỏ qua sự tức giận đối với Thủ Chính Đạo Môn.
Hắn vốn có chút nghi hoặc vì sao chuyện ở Trung Thổ trọng đại như thế mà chỉ có Tô Đình hắn tọa trấn?
Dù Tô Đình hắn kinh tài tuyệt diễm, hiếm thấy đương thời, cũng được Đế Quân coi trọng, nhưng không thể coi trọng đến mức để hắn một mình chèo chống việc này.
Dù sao cũng không phải là tất cả chư thiên tiên thần đều bận rộn, muốn tìm người đến trợ Tô Đình cũng không phải việc khó.
Nhưng hết lần này tới lần khác trong khoảng thời gian này chỉ có Tô Đình hắn nhận nhiệm vụ lớn này.
Lúc này nhìn thấy tin tức Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh hạ giới, trong lòng của hắn không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nhưng cũng mơ hồ cảm thấy cổ quái.
Thời cơ vị thiên sư này hạ giới không khỏi quá muộn.
"Bất kể nói thế nào, cuối cùng cũng đã có trợ thủ, ông ấy tinh thông tính toán, thông minh tuyệt đỉnh, để ông ấy tự mình dò xét, nhất định có manh mối."
Tô Đình nghĩ như vậy, lấy lệnh bài ra, đưa tin về cho chưởng giáo Chân Nhân của bản môn.
——
Trong Nguyên Phong Sơn.
Trên đại điện chủ phong.
Chưởng giáo Chân Nhân thi lễ nói: "Thiên Sư chớ trách, Thái Thượng trưởng lão của bản môn vì chuyện chống cự ma hoạn ở Trung Thổ nên ngày đêm bận rộn, hôm nay đặc biệt chạy tới kinh thành tân triều, thăm dò mọi việc, rất sợ đệ tử môn hạ đạo hạnh không đủ, dò xét sai lầm, cho nên không ở trong môn. Nhưng khi nãy hắn đã trả lời tin tức, mong Thiên Sư chờ đợi, nửa nén hương sau hắn sẽ trở về tông môn."
Lưu Bạc Tĩnh vuốt râu cười nói: "Không đang ngại, lão phu chờ hắn một lát."
Chưởng giáo Chân Nhân vội mời vị thiên sư này vào đại điện.
Lưu Bạc Tĩnh đi theo, đưa tay vuốt râu, dò xét bốn phía, trên mặt mỉm cười.
Chưởng giáo Chân Nhân giới thiệu bốn phía, ông ta cũng không dám lãnh đạm đối với vị thiên sư này.
Lưu Bạc Tĩnh nghe chưởng giáo giới thiệu, hơi gật đầu, thỉnh thoảng phụ họa, có khi lại chủ động hỏi thăm, đúng là trò chuyện vui vẻ.
Bỗng có một tiếng vang nhỏ.
Lại nghe được ngoài điện có một tiếng cười ha ha truyền vào.
"Thiên Sư giá lâm Nguyên Phong Sơn, sao không nói trước với Tô mỗ một tiếng?"
Chỉ thấy Tô Đình đi vào trong điện, chắp hai tay sau lưng, khí phách ngời ngời, cười nói: "Không phải là đến tra xét chứ? Tra xem bản Chân Quân ở nhân gian có tận tụy không? Tra xem bản Chân Quân ở nhân gian có chỗ tham ô không?"
Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh xoay người lại, nhìn về phía người thiếu niên kia, không khỏi cười nói ra: "Chân Quân đúng là hài hước, hôm nay lão phu mới nhận ý chỉ của Đế Quân, lập tức khởi hành hạ giới. . . Dù sao hạ giới cũng phí không có bao nhiêu thời gian nên cũng không có sớm báo với Chân Quân, bây giờ ngươi nói như thế, ngược lại là lão phu mạo muội."
Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Đừng, ngài là nhận ý chỉ của Đế Quân, mà Đế Quân đều không nói với Tô Đình, bây giờ nói ngài mạo muội đến đây, không sớm báo, chẳng lẽ không phải là cũng nói cả Đế Quân?"
Thiên Sư cười ha ha, vuốt râu nói ra: "Hôm qua lão phu cùng Tuần Sát Sứ tam giới- Bạch Kế Nghiệp tìm được vị trí ma tông, nên có chút bận rộn, hôm nay vừa mới lập danh sách Ma tông ở Bắc Vực xong mới trở về Thiên Đình phục mệnh, rồi lại nhận ý chỉ của Đế Quân, hạ giới đến tìm ngươi."
Tô Đình nghe vậy, nói ra: "Sớm nghe nói đã tìm được Ma tông, nhưng bên trong trống không, chuyện này là thật?"
Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh gật đầu nói ra: "Đúng là không giả, Ma tông đã trống không, trưởng lão ma đạo, mấy vạn đồ chúng bên trong Ma Tôn, dù là điển tịch ghi chép hay là vết tích sinh hoạt, lão phu cùng Bạch Kế Nghiệp đều cẩn thận thăm dò qua, cơ bản cùng các ngươi tiêu diệt Ma tông nhân vật, số lượng cùng cấp. . . Hiện nay chắc chỉ có một mình Tô Quan Nhi mới ung dung ngoài vòng pháp luật."
Tô Đình tự giễu nói ra: "Một mình Tô Quan Nhi chính là đầu nguồn đấy."
Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh nói ra: "Cho nên lão phu mới phụng mệnh hạ giới, đến đây giúp ngươi."
Tô Đình nhẹ gật đầu, nói ra: "Đúng rồi, hiện nay tuy Ma tông là xác không, nhưng dù sao cũng là sơn môn ma tông, các ngươi xử lý như thế nào?"
Lưu Bạc Tĩnh nói ra: "Hiện nay có Thiên Hà Thủy Sư đóng quân ở bên trong, ở Trung Thổ xong chuyện, Đế Quân tự có sắp xếp."
Tô Đình gật đầu, lại thi lễ với chưởng giáo, nói: "Hôm nay Thiên Sư giá lâm, bản môn tự nhiên sẽ cẩn thận chiêu đãi, mong chưởng giáo hạ lệnh, chuẩn bị một bàn linh tửu món ngon, khoản đãi lão thiên sư."
Chưởng giáo Chân Nhân nghe vậy, mỉm cười nói ra: "Thái Thượng trưởng lão nói cực phải, ta sớm đã phân phó rồi."
——
Vào đêm.
Trên tiệc rượu.
Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh tuy là quỷ thần, nhưng lại được Thiên Đình triệu lên, chính là thiên thần, mà ở nhân gian, trong rất nhiều cố sự truyền thuyết, thường coi ông là Thi Giải Tiên.
Nhưng trên thực tế, vị Thiên Sư trước điện này có thần lực cao, có thể so với Tiên gia đỉnh phong, hơn nữa ông ta đọc rất nhiều phương diện, tinh thông tính toán, giỏi về vận dụng đến đấu pháp, trước Tô Đình cùng Cát Chính Hiên xuất hiện, có thể nói là dưới Chân Tiên trở xuống, ông ấy là một vị tiên thần cường đại nhất.
Nguyên Phong Sơn cực kỳ coi trọng, không dám thất lễ đối với vị thiên sư này.
Tiệc rượu tối nay khoản đãi thiên thần, tự nhiên không phải vật tầm thường.
Dù rượu ngon món ngon đều là thượng đẳng, đều là hàng cao cấp, đối với Bán Tiên bình thường thì có vô tận lợi ích, dù đối với tiên thần không có ích nhiều, nhưng cũng có chút giúp ích.
Cần biết là tiên thần đã Tích Cốc, không ăn ngũ cốc hoa màu ở nhân gian, ăn vào bụng lại phải vận dụng pháp lực luyện hóa, phòng ngừa ô trọc bản thân. . . Rất nhiều tu sĩ cố nén ham muốn ăn uống, chính là như thế.
Nhưn hôm nay rượu ngon món ngon cũng hữu ích đối với tiên thần
Cho dù là vị thiên sư này chỉ hơi nhấp một miếng nhỏ rượu, có chút tán thưởng đối với món ngon đầy bàn.
"Đây là hai cánh của một đầu Đại Yêu Vương, dùng Địa hỏa nướng thành, lấy linh dược làm gia vị, Thiên Sư có thể thử một chút."
Tô Đình lấy cái cánh kia đặt ở trước mặt Lưu Bạc Tĩnh, nói ra: " Nguyên Phong Sơn ta dù sao cũng là tông môn ở hạ giới, không thể so với yến hội Thiên Đình, hơi kém chút, không nên ghét bỏ."
Lưu Bạc Tĩnh vuốt râu mà cười, nói ra: "Chân Quân quá khách khí, Thiên Đình yến hội ba trăm năm một lần, lão phu đã ba trăm năm mới ăn một bữa, ngày bình thường cũng chỉ có uống trà mà thôi, uống rượu giống như là hôm nay cũng hiếm thấy. . . Nếu như Nguyên Phong Sơn không bày bàn yến hội này, chỉ sợ lại lão phu phải đợi thêm mấy năm, mới được thỏa mãn ham muốn ăn uống."
Nói đến đây, Lưu Bạc Tĩnh lại nói: "Nói thật là hôm lão phu hạ giới, là dâng mật chỉ, sợ tiết lộ tin tức để Tô Quan Nhi phát hiện ra, khoảng thời gian tiếp theo sẽ ở lại Nguyên Phong Sơn giúp Chân Quân bày mưu tính kế."
Tô Đình khẽ gật đầu, nói ra: "Tuy rằng trí tuệ của ta không kém hơn ngươi, nhưng Tô Quan Nhi tất nhiên sẽ căn cứ vào phong cách hành sự của ta nên có chút phòng bị, nhưng hắn sẽ không ngờ đến có ông. . . Kế sách nhằm vào ta, chưa hẳn đã hữu dụng với ngươi."
Lưu Bạc Tĩnh lộ vẻ cổ quái, lại nhấp một hớp rượu, nói ra: "Ngày mai bắt đầu, liên quan tới tin tức các phương ở Trung Thổ, đều giao cho lão phu suy tính a."
Tô Đình cười nói ra: "Ta đang có ý này."
Lưu Bạc Tĩnh lại nói: "Đúng rồi, nghe nói thường ngày Chân Quân đều tọa trấn ở Nguyên Phong Sơn, mệnh lệnh tông môn các phương, hôm nay tự mình rời núi, hẳn là có manh mối?"