Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 939: Ma tại Trung thổ




     Ma đạo dốc toàn bộ lực lượng, có gần hai mươi Ma Tôn vẫn lạc, mấy ngàn trưởng lão cùng mấy vạn ma chúng đều chôn vùi trên đường tấn công Trung Thổ.

Mà tu sĩ chính đạo vì chống cự ma tông tấn công cũng tổn thất nặng nề.

Lúc trước thiên binh hạ giới, đều diệt đi nội tình sau cùng của Ma tông.

Theo đạo lý thì Ma tông đã diệt, Tô Quan Nhi có mưu tính gì cũng đã thất bại.

Nhưng một mũi tên này đến từ không trung cảnh nội Trung Thổ, giống như đại biểu cho Tô Quan Nhi cũng ở Trung Thổ.

"Chúng ta ngăn cản lâu như vậy, ngăn cản tất cả đồ chúng Ma tông ở bên ngoài Trung Thổ..."

Tô Tân Phong há hốc mồm, ngữ khí đắng chát, thấp giọng nói: "Nhưng đại ma đầu Tô Quan Nhi đã lẻn vào Trung Thổ? Vậy chẳng phải là trong thời gian qua, trận pháp kết nối trùng điệp, các tông các phái phòng thủ, liều chết chống cự đã thất bại?"

Thiên binh thiên tướng hạ giới, tru sát mười hai Ma Tôn, mấy vạn ma chúng, hầu như không còn, ai cũng cho rằng đây là chính đạo đại thắng.

Nhưng hiện tại xem ra Tô Quan Nhi đã vào Trung Thổ, Ma tông dù bị diệt, nhưng ma đạo dường như vẫn không thất bại.

"Không nên hoảng loạn."

Vẻ mặt Tô Đình nghiêm túc, nói ra: "Lúc trước vi sư đã có suy đoán, Tô Quan Nhi cẩn thận ngàn năm, không có lý do hung hãn như vậy, chôn vùi nội tình của Ma tông, nhất định thừa cơ làm chuyện gì... Chính là dùng chuyện này, khi Ma tông ngưng kết đại trận tấn công tới, ta một mình ngăn cản, để các tông tăng cường phòng thủ, không thể co lại, nhưng giờ phút này xem ra vẫn vô dụng."

Tô Đình lại nói: "Nhưng Tô Quan Nhi dù sao cũng là đại ma cấp độ Chân Tiên, bản lĩnh khó dò, dù các tông bố trí đại trận liên tiếp không ngừng, nhưng cũng chưa chắc có thể cảm ứng hành tung của hắn. Trên thực tế, bây giờ chỉ có một Tô Quan Nhi tiến vào Trung Thổ, mà toàn bộ Ma tông đều đã hủy đi, chúng ta không để số lớn ma đạo đồ chúng tiến vào Trung Thổ đã chính là đại thắng."

Tô Tân Phong nghiêm nghị nói: "Nhưng hắn là chủ Ma Tông, lấy bản lĩnh của hắn, muốn truyền ra ma đạo ở Trung Thổ, tùy ý điểm hóa, không phải việc khó."

Tô Đình gật đầu nói ra: "Hắn muốn điểm hóa tu sĩ ở Trung Thổ đúng là không phải việc khó, nhưng hắn sẽ không lỗ mãng như thế, nếu không thì ngàn năm trong quá khứ, sao hắn chỉ co đầu rút cổ ở Bắc Vực? Không nên hoảng loạn, vi sư cùng chưởng giáo các tông thương nghị một phen, ngươi ở đây cứ giữ vững phòng thủ."

Tô Tân Phong thở dài: "Còn cần thiết sao?"

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Có lẽ Tô Quan Nhi đã vào Trung Thổ, nhưng Ma tông có lẽ còn có lưu lại khác, bọn chuột nhắt này chưa hẳn đã vào Trung Thổ. Huống chi, vi sư hoài nghi có lẽ Tô Quan Nhi dùng bí thuật gì, bắn ra một mũi tên trên trung thổ, bản thân hắn không ở Trung Thổ."

Tô Tân Phong nghe vậy, trong lòng chấn động, nói: "Sư tôn nó thế cũng có lý."

Tô Đình trầm giọng nói ra: "Dù có phải hắn ở Trung Thổ hay không, nhưng đại thần thông phá toái hư không của hắn lại không tùy ý tự tại bằng vi sư. Chỉ cần phòng thủ vẫn còn, sau này hắn muốn rời khỏi Trung Thổ, cũng khó tránh khỏi để lại vết tích, có chút mánh khóe mà theo..."

Tô Tân Phong lập tức gật đầu, nói: "Đệ tử hiểu rõ."

Tô Đình đứng dậy, nói ra: "Không nên lười biếng."

Hắn tiện tay lấy từ trên bàn hai cái bánh ngọt, cắn một cái, nói ra: "Đi đây."

Tô Tân Phong nhìn bánh ngọt trong tay hắn, hơi kinh ngạc.

Tô Đình nhìn ánh mắt hắn cổ quái, cười nói ra: "Vi sư đã mấy năm không ăn qua đồ ăn ở nhân gian, ngẫu nhiên nếm thử khói lửa nhân gian, cũng không ngại gì... Tuy nói ngũ cốc hoa màu, tục vật nhân gian ăn vào bụng sẽ hao phí một chút pháp lực luyện hóa, nhưng ngẫu nhiên thỏa mãn miệng lưỡi cũng là không phải chuyện xấu."

——

Thình thịch!

Hư không vỡ vụn.

Tô Đình khởi hành, trở về Trung Thổ.

"Ma tông dù đã hủy hết căn cơ, có lẽ còn sót lại một chút, phòng ngừa Trung Thổ bị ma đạo xâm nhập, các tông vẫn phòng thủ tứ phương như cũ, các phương bố trí không được sửa đổi."

"Trước hai triều ở Trung Thổ phân tranh chưa kết thúc, không được tự ý rời vị trí."

"Mọi chuyện làm theo lệnh ngày hôm trước, nếu như có kẻ trái lệnh, lập tức xử trảm!"

Tô Đình hạ mệnh lệnh đến các tông, đưa tin đến chưởng giáo tộc trưởng các tông.

Các tông các tộc có lẽ có bất mãn, nhưng cũng không dám vi phạm.

Ngược lại là chưởng giáo của Thủ Chính Đạo Môn cùng Chính Tiên Đạo, xuất phát từ cẩn thận, đều cái nhìn nhất trí cùng Tô Đình.

Mà Tô Đình cũng nói chuyện mũi tên ma đạo ở hải vực ven bờ Trung Thổ với chưởng giáo của tam đại tiên tông, cùng Tiên gia của các tông.

"Dù Tô Quan Nhi có phải đang ở Trung Thổ hay không, chúng ta cũng cần nghiêm mật phòng thủ tứ phương, chống cự hạng người ma đạo khác, nếu như Tô Quan Nhi còn ở bên ngoài, hắn còn muốn chui vào Trung Thổ... Mà nếu Tô Quan Nhi đã ở Trung Thổ, sau này hắn rời đi, cũng sẽ không hoàn toàn không có tung tích."

Tô Đình nói ra: "Nhưng nếu mũi tên ma đạo đã từ Trung Thổ rơi xuống, giống như muốn thị uy thì chúng ta chỉ coi hắn đang ở Trung Thổ."

Chưởng giáo của Thủ Chính Đạo Môn lên tiếng hỏi: "Tô Chân Quân dự định xử trí như thế nào? Nếu như Tô Quan Nhi đang ở Trung Thổ, chúng ta tìm ra hắn như thế nào? Tìm ra người khác thì đơn giản, đạo môn ta có vô số người, luôn có thể phát giác... Nhưng Tô Quan Nhi là nhân vật có thể so với Chân Tiên, mà lại ma đạo giỏi về ẩn nấp cải biến, những đệ tử tầm thường kia sao có thể phát hiện được?"

Tô Đình nói ra: "Đệ tử tầm thường tự nhiên không thể tìm ra Tô Quan Nhi, cho dù tìm ra Tô Quan Nhi, cũng tất nhiên sẽ bị hắn diệt khẩu."

Địa Tiên Chính Nhất truyền đến tin tức, đáp: "Trưởng lão đệ tử bình thường không được, chúng ta là tiên thần đã phòng thủ tứ phương, vậy phải làm sao để tìm ra hắn ở Trung Thổ? Cho dù tìm ra, trong cảnh nội Trung Thổ thật sự sẽ đấu một trận sinh tử với hắn sao?"

Tô Đình đáp: "Trong cảnh nội Trung Thổ, thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn, tử thương đâu chỉ là trăm vạn sinh linh? Tầng nhân quả dây dưa này, so với ảnh hưởng trực tiếp giữa hai triều thuộc về còn trầm trọng hơn, tự nhiên là không được."

Chưởng giáo Chính Tiên Đạo đưa tin nói: "Tô Chân Quân có cao kiến gì?"

Tô Đình đáp: "Dù không biết Tô Quan Nhi có ý đồ gì, nhưng ở thời điểm này hắn lại đi vào Trung Thổ, chắc chắn là có quan hệ cùng hai triều phân tranh, như vậy hắn muốn tiếp xúc, thậm chí là muốn điểm hóa người nhập ma, chắc là nhân vật thượng tầng giữa hai triều... Các tông tất nhiên đều có nhãn tuyến, tiếp cận nhân vật thượng tầng ở hai triều, thử nhìn một chút xem gần đây có gương mặt lạ nào tiếp cận nhân vật quyền quý trên triều đình."

Nói đến đây, Tô Đình nói ra: "Phải tránh đánh cỏ động rắn, ngoài ra, lúc nào cũng phải kiểm tra xem có đệ tử nào đột nhiên biến mất không thấy, bị người diệt khẩu hay không."

Chưởng giáo Thủ Chính Đạo Môn nói ra: "Nếu như những nhãn tuyến này cũng bị hắn độ hóa nhập ma thì sao?"

Tô Đình cười đáp: "Vậy thì phải xem các tông quản lý môn hạ đệ tử thế nào."

——

Bàn bạc chuyện ma đạo cho chưởng giáo các tông xong, cũng thương nghị quyết định .

Sau một lúc lâu, có thật nhiều phương pháp liên quan tới đề phòng ma đạo bị chưởng giáo ba tông sửa sang đưa ra.

Dù sao cũng là chưởng giáo tam đại tiên tông, ở phương diện này còn thắng được Tô Đình một bậc.

"Cư dựa vào đó mà làm."

Tô Đình như vậy nghĩ lấy, vuốt vuốt lông mi, có chút không biết nói gì.

Hắn cũng không có nắm chắc tìm được Tô Quan Nhi ở Trung Thổ , lui một vạn bước để nói, dù là tìm được Tô Quan Nhi, cũng khó có thể tru sát hắn ở Trung Thổ.

Lúc này quan trọng nhất, chính là phòng ngừa hai triều Trung Thổ bị Tô Quan Nhi mê hoặc.

Thiên Đế hạ ý chỉ cho hắn chính là thủ hộ Trung Thổ, để hai triều tự quyết ra thắng bại, định ra việc sau này thiên hạ thuộc về phe nào.

Nếu như trong quá trình này có ma đạo nhúng tay, sau này nhất định sẽ ảnh hưởng vô tận.

"Đám hỗn trướng này, tuy rằng hiểu phá toái hư không, nhưng không có bản lĩnh tùy ý tới lui như ta, sao có thể xuyên qua phòng tuyến các tông?"

Tô Đình vuốt vuốt lông mi, các tông bày ra phòng tuyến, hợp thành một đường, chính là bí pháp tiên tông, tựa như thiên la địa võng, trừ phi ma đạo công phá hủy nơi nào đó, nếu không thì cho dù là đại ma đầu như Tô Quan Nhi, muốn lặng yên lẻn qua, cũng không dễ dàng.

Dù trên trời dưới đất, đều sẽ bị trận pháp cảm ứng, khó mà tránh đi.

"A?"

Tô Đình còn đang suy nghĩ mọi chuyện, bỗng nhiên nhìn xem bánh ngọt trong tay có chút kinh dị.