Đến chạng vạng tối.
Sứ giả của Chính Tiên Đạo cũng đã đến, cũng xem như người quen, chính là Vân Ly đạo nhân của Chính Tiên Đạo.
Về phần Thủ Chính Đạo Môn, vị đạo nhân tới này chính là Cổ Diễn trưởng lão lúc trước, chỉ là so với năm đó ở Bắc Vực trảm ma, ông ta càng có vẻ già nua, dáng vẻ giống như gần đất xa trời.
Dù sao năm đó Cổ Diễn trưởng lão cũng đã là Bán Tiên có tuổi thọ cực cao.
Trải qua hơn hai mươi năm, tuổi thọ của ông ta đã gần hết, gần như là dầu hết đèn tắt.
Dù vẫn là cấp độ Bán Tiên, nhưng Tô Đình tính ra, ông ta tuổi già thể yếu, thậm chí Dương Thần cũng bị hạn chế bởi nhục thân, không hẳn có thể thắng được người tu đạo tầng tám.
Trong vòng mười năm, nếu vị Cổ Diễn trưởng lão này không thể tu thành Tiên gia đạo quả, chỉ sợ cũng phải về luân hồi, nhưng với tu vi và công đức thân phận của ông ta, dù là muốn phong thành quỷ thần, hay muốn thi giải thành tiên thì cũng không tính là việc khó... Nhưng dựa vào phong cách hành sự của Thủ Chính Đạo Môn, chắc là sẽ luân hồi chuyển thế, đầu thai thác sinh, dựa vào tích lũy kiếp này, thiên tư căn cốt, phúc duyên kỳ ngộ đời tiếp theo đều sẽ hơn xa thường nhân.
——
Một đêm này, ở Nguyên Phong Sơn đèn đuốc sáng trưng, bầu không khí vô cùng vui mừng.
Mà trên đại điện chủ phong có hơn ngàn bàn tiệc, phía trên bày rất nhiều rượu ngon món ngon, đều là cấp độ linh thực, vô cùng bất phàm.
Trên dưới Nguyên Phong Sơn, trưởng lão cấp độ Dương Thần, ngoài những người ở bên ngoài đang chấp hành nhiệm vụ tông môn, cùng người đang bế quan thì gần như đều đã tụ tập ở đây.
Hai bàn ở phía trước chính là hai vị sứ giả của Thủ Chính Đạo Môn cùng Chính Tiên Đạo.
"Mờ dùng."
Trên mặt chưởng giáo chân nhân nở nụ cười, đưa tay làm ra thế mời.
Vân Ly đạo nhân của Chính Tiên Đạo vội đáp lời.
Mà Cổ Diễn trưởng lão của Thủ Chính Đạo Môn lại mơ hồ có chút không kiên nhẫn, chỉ im lặng uống rượu.
Tuổi thọ của ông ta không còn nhiều, cho nên đối với thời gian tương lai luôn cảm thấy chậm trễ một khắc đều là xa xỉ cực lớn.
Lần này ông ta vốn định đi vào Nguyên Phong Sơn gặp U Minh Chân Quân Tô Đình, tối nay sẽ thương lượng quyết định mọi việc chống cự ma đạo, ngày mai sẽ lập tức khởi hành bố trí.
Nào biết Nguyên Phong Sơn lại xa xỉ như vậy, phô trương lãng phí, bày ra yến hội như thế, uống rượu làm vui.
"Cổ Diễn trưởng lão không cần vội vàng."
Tô Đình ung dung nói ra: " Hai triều ở Trung Thổ phân tranh, một sớm một chiều cũng không thể phân ra thắng bại, không quyết định được nơi thiên hạ thuộc về, mà ma đạo xâm nhập cũng không phải một ngày, chúng ta không cần quá vội vàng... Ngày mai bắt đầu, sẽ chân chính bố trí, tối nay cứ sảng khoái uống một phen, tạm thời xem như cổ vũ sĩ khí."
Cổ Diễn trưởng lão đang muốn nói chuyện, nhưng ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy vẻ mặt thiếu niên kia lạnh nhạt, ánh mắt bình tĩnh, khiến người ta không thể nào phản bác.
Giống như một tiểu quan cửu phẩm, muốn dựa vào lí lẽ biện luận trước mặt Hoàng đế, chỉ là khi ngẩng đầu nhìn lên, rất nhiều lời nói lại không thể nói rõ ra.
Tô Đình thu hồi ánh mắt, nhìn về phía đám người, đứng dậy, nâng chén nói ra: "Tô mỗ hạ giới, vốn nên vì chư vị giảng đạo, thế nhưng ma đạo hung hăng ngang ngược, ngày mai sẽ khởi hành, tối nay chúng ta từ từ uống, mong chư vị trảm trừ ma hoạn, giúp thiên hạ thái bình."
Giọng nói của hắn rất bình tĩnh, không vận dụng pháp lực, hết lần này tới lần khác lại truyền khắp cả tòa đại điện.
Hắn đứng ở nơi đó, dáng người cao, lại làm cho người cảm thấy như một tòa núi cao không thể chạm.
Đám người thấy thế đều nổi lòng kính sợ, toàn bộ đứng dậy, nâng chén cộng ẩm.
——
Đêm khuya.
Tô Đình đi ra khỏi đại điện chủ phong, nhìn về phương xa.
Hồng Y chầm chậm đi tới, nói ra: "Ngươi có tâm sự?"
Tô Đình bình tĩnh nói ra: " Hai triều ở Trung Thổ phân tranh, quyết định thiên hạ thuộc về, đã thay đổi vận mệnh của vô số sinh linh, thậm chí là vận mệnh của hậu thế, năm đó ta mất đi Kim Liên, nhân quả liên lụy cực nặng, lần này quyết đoán không thể lại phạm sai lầm, nếu không thì trở ngại ta thành tựu Chân Tiên sẽ không giảm, trái lại còn tăng... Ngoài ra, ma đạo luôn luôn giấu kín tứ phương, lần này ngông cuồng như thế, toan tính không nhỏ, ta phụng mệnh chống cự, cũng không phải chuyện dễ."
Hắn dừng một chút, nói ra: "Hôm nay uống rượu cũng là hơi thả lỏng một chút, trong lòng có chút suy nghĩ, không thể vội vàng xao động như Cổ Diễn."
Hồng Y cau mày nói: "Năm đó ngươi chưa đắc đạo thành tiên, nhưng lại cuồng vọng hết sức, bây giờ đã tu hành đắc đạo, gần tới Chân Tiên, thoát khỏi giới hạn Nhân Gian, sao bây giờ hạ giới lại cẩn thận như vậy?"
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, rồi nói ra: "Lúc trước cuồng vọng, là bởi vì ta biết rõ ta gặp phải kẻ địch phải là đối thủ của ta, nhưng bây giờ đối diện với ma đạo, nội tình tích lũy đến cực sâu, còn có Tô Quan Nhi có thể so với Chân Tiên... Lần này ma đạo thay đổi phong cách trước kia, càn rỡ đến cực điểm, mà chư thiên tiên thần cũng không thể tin hết, rất có cảm giác loạn trong giặc ngoài, không thể không tiến hành phòng bị, cần biết rằng lần trước chư thiên tiên thần muốn mượn đao giết người mới qua hơn mười năm."
Nói đến đây, Tô Đình lại nói: "Theo đạo lý thì lần này sẽ không còn chuyện như vậy, nhưng những trò xiếc khác thì chưa chắc đã không xuất hiện."
Hồng Y nhíu mày nói ra: "Ngươi muốn làm gì?"
Tô Đình trầm ngâm nói: "Vẫn còn đang suy tư, nhưng tạm thời thì Thủ Chính Đạo Môn ở phương bắc, Chính Tiên Đạo trấn giữ phía tây, Nguyên Phong Sơn thủ hộ Đông Hải, đại thế cũng không sai sót gì."
Hồng Y thấp giọng nói: "Vậy còn phương nam?"
Tô Đình nói ra: "Căn cơ Ma đạo ở phương bắc, muốn từ phương nam xâm nhập vào Trung Thổ thì phải từ hai bên đông tây, vây quanh phía sau, nhưng Trung Thổ rộng lớn, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản... Mà Hoán Hoa Các ngay ở phương nam, lần này ta phụng mệnh hạ giới, cũng có tư cách điều động, ta đã đưa tin tới Hoán Hoa Các, điều động trưởng lão tới Trung Thổ, ngăn cản Ma tông xâm nhập."
Hồng Y nghe vậy, rất có vài phần cảm khái, nói ra: "Chỉ là một Ma tông lại khiến tứ đại tiên tông phải dốc sức trấn giữ một phương, thật sự khiến người ta cảm thấy kinh hãi."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Dù Ma tông không thể hiện ở bên ngoài, nhưng âm thầm phát triển, tích luỹ xuống, không biết lớn thế nào, dù sao căn cơ của bọn hắn không cần tự mình tài bồi, chỉ cần mê hoặc người của các tông môn chúng ta, tiến hành dùng ma khí dẫn dắt, là có thể hóa thành người trong ma đạo, bắt đầu phát triển, tự nhiên là cực kì kinh người."
Nói đến đây, Tô Đình cười nói: "Đương nhiên, cũng không phải nói một Ma tông là có thể chống lại tứ đại tiên tông, chỉ là địch tối ta sáng, chú ý cẩn thận cho thỏa đáng."
Hồng Y khẽ gật đầu, lại nói: "Lần trước Bắc Vực có ma đạo xâm lấn, Thủ Chính Đạo Môn tổn thương rất nặng, thậm chí xuất hiện một vị Ma Tôn có thể so với Tiên gia, về sau là Địa Tiên Chính Nhất của Thủ Chính Đạo Môn tự mình xuất thủ mới có thể đánh lui."
Tô Đình nghe ngữ khí của nàng có khác thường, lập tức hiểu rõ, hỏi: "Vị Ma Tôn này không phải một trong tam đại Ma Tôn?"
Hồng Y nói ra: "Lúc trước chưa chừng nghe nói."
Tô Đình cười một tiếng, nói ra: "Quả là thế, nội tình của ma đạo cho tới bây giờ là đều thâm tàng bất lộ, chỉ lộ một góc của băng sơn, lần này không biết có thể triển lộ mấy phần?"
Trong mắt hắn tràn đầy nóng rực, nói ra: "Cùng Ma tông giao phong, cũng không uổng công Thiên Tiên ta hạ giới một lần."
Hắn và tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi có gút mắc không thể điều hòa, riêng phần mình đều có sát cơ mãnh liệt.
Tô Đình muốn giết Tô Quan Nhi.
Tô Quan Nhi cũng muốn diệt Tô Đình.
Bây giờ Tô Quan Nhi tu thành Chân Tiên, Tô Đình tạm thời còn chưa hẳn là địch thủ của hắn ta, nhưng ngự tiên tông, đánh tan Ma tông, khiến bọn chúng trọng thươn thì Tô Đình cũng tràn đầy hứng thú.
"Tô Quan Nhi Ma tông, ngàn năm tâm huyết."
Tô Đình chậm rãi nói: "Hãy xem Tô mỗ bày mưu nghĩ kế, xem có thể đánh cho căn cơ của ngươi tàn phế hay không!"