Trường đao nâng cao!
Sắc bén nội liễm!
Lại càng khiến người ta run sợ!
Chớ nói tới Tạ Thiếu Tôn trực tiếp đối mặt với đao này, ngay cả đám người tu hành xung quanh cũng cảm thấy dường như có lưỡi đao nằm ngang ở trên cổ, có cảm giác hồi hộp như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị phong mang cắt chém, mất đi tính mệnh.
"Đây. . ."
Hô hấp của Tạ Thiếu Tôn đột nhiên dồn dập, mặt lộ vẻ hoảng sợ, vô cùng hãi nhiên.
Một đao này của Tô Thần Quân bình thản không có gì lạ, không có âm sát ma diễm như của Tạ Thiếu Tôn, cũng không có uy áp bát phương như Tạ Thiếu Tôn.
Nhưng một đao này lại dường như ngưng tụ tất cả dị tượng, tất cả khí tức tràn lan ở bên ngoài vào bên trong.
"Nếu nói Lục Thần Đoạn Nguyên Đao đúng là có chút đặc biệt, xem như miễn cưỡng có thể phát huy ra tác dụng của đao này, cũng coi như có chút bất phàm, nhưng xuất phát từ Thượng Nhân nên quá thô sơ..."
Tô Đình lạnh giọng nói: "Đây mới là pháp môn chân chính dùng đao này!"
Vừa dứt lời, một đao bỗng nhiên chém xuống!
Tạ Thiếu Tôn kinh hô một tiếng, nhắm hai mắt, vô cùng hoảng sợ.
Trong lòng của hắn là vô cùng vô tận sợ hãi, bóng ma vốn đã có từ lúc ở Hưng Hồng, sau khi hắn ta đoạt được thần đao khiến tự tin tăng vọt nên xoa được bóng ma đó... Bây giờ bóng ma sợ hãi lại sinh ra, dường như đã bao phủ toàn bộ Dương Thần của hắn.
Trong một chớp mắt, đầu óc trống rỗng.
Nhưng sau một lúc lâu, hắn ta lại phát hiện bản thân cũng không gặp nạn.
"Cái gì?"
Tạ Thiếu Tôn mở hai mắt ra, lại phát hiện đao của Tô Thần Quân chém về phía.
Trường đao chém về phía kia, bầu trời hiện ra một vết nứt, mặt đất cũng tách ra, thành trì phòng ốc vỡ nát, bắn ra trăm bước.
Đi về phía nam tầm trăm bước, mảng máu tươi lớn vẩy ra.
Máu tươi tuôn trào như lũ quét bộc phát!
Máu tươi ào ào, mùi máu tanh xông vào mũi!
Nơi máu bắn ra lại có thể thiêu đốt các phương, mơ hồ như hỏa diễm!
Từ nơi máu tươi bắn ra có một tiếng mãnh hổ gầm, lập tức dâng lên một luồng uy thế hết sức cường hãn, càn quét khắp cửu thiên thập địa!
Cả tòa Duyệt thành đều bị bao phủ trong hổ uy.
Người người sợ hãi, thấp thỏm lo âu.
Chỉ có Tô Đình là vẻ mặt không thay đổi, tay trái đề đao.
Tay phải hắn mở ra, sáu pháp bảo thượng phẩm tạo thành một bộ bảo vật, đã rơi vào trong tay.
Lại có một tầng giáp sắt màu đen lan tràn toàn thân, dần dần bắn ra kim quang.
——
"Hổ gầm ở đâu thế?"
"Uy áp kinh người như vậy?"
"Tại sao có thể có động tĩnh bực này?"
Trong số những người ở đây, chớ nói tới người tu hành bình thường, ngay cả Thượng Nhân đã tu thành Âm Thần đều gần như đã mất đi suy nghĩ, chỉ có Chân Nhân Dương Thần mới miễn cưỡng có thể thở dốc.
Trong số này chỉ có Đại Chân Nhân tầng tám trở lên, mới có thể duy trì tỉnh táo dưới uy áp này.
Khí tức cường đại như thế, uy thế kinh người như thế, hơn xa những Bán Tiên mà bọn hắn từng thấy trong đời.
Trên Bán Tiên tầng chín chính là Tiên gia đắc đạo.
Đây là một tiếng hổ gầm!
Đây là một vị Yêu Tiên!
Nhưng vị Yêu Tiên này dường như lại bị Tô Thần Quân chém một đao bị thương, máu tươi bắn ra, vẩy xuống các phương, máu hỏ tựa như nham tương sôi trào.
Như vậy bản lĩnh của Tô Thần Quân cao tới cỡ nào?
Mấy vị Đại Chân Nhân tầng tám, trong lòng không ngừng chìm xuống.
Đây là vượt ra khỏi giới hạn cấp độ Bán Tiên, vượt ra khỏi phạm trù nhân gian.
Đây mới thực sự là đấu pháp cấp độ tiên thần!
Luôn nói thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn.
Trong lòng bọn họ mơ hồ cảm thấy không ổn.
Nhưng khí tức hai phe va chạm, dường như có ở khắp mọi nơi, dù bọn hắn làm Chân Nhân Dương Thần mà cũng khó thoát thân.
——
"Yêu Tiên?"
Tô Đình nghe được tiếng hổ gầm này, lập tức hiểu rõ vị Tiên gia này chính là một Yêu Tiên.
Hắn vừa mới cảm ứng được, trong lòng run sợ một hồi.
Ngay cả Dương Thần ngồi trong chín tầng lầu, trong tay cầm Trảm Tiên Hồ Lô, cũng nhận được cảnh báo.
Có báo động, hắn cẩn thận cảm nhân, lập tức cảm giác được một cỗ khí tức âm thầm ẩn đến Duyệt thành.
Một đao này hắn vốn muốn chém giết Tạ Thiếu Tôn.
Sau khi phát giác được cỗ khí tức này, trong lòng hắn run lên, vận dụng pháp lực, phát huy uy thế một đao này đến cực hạn rồi bổ tới.
Đao này chính là thần đao, có thể so với tiên bảo, hơn nữa hắn còn được Võ Đạo Chân Thần tự mình truyền thụ, không thua gì tiên thuật, một đao này của hắn đã đủ để chém giết Bán Tiên trên thế gian.
Nhưng một đao này chỉ chém đối phương bị thương, thậm chí không thể coi là vết thương nặng.
Mà ở phương nam, hư không vặn vẹo, tình cảnh trong mắt biến hóa.
Trời xanh mây trắng trên bầu trời, lại thình lình có một con hổ to lớn, đang làm đồng tác sắp chụp mồi, hai con ngươi của nó băng lãnh tàn khốc, mặt lộ vẻ hung lệ, miệng máu toét ra, tràn ngập phẫn nộ.
Con hổ yêu này nằm trên đám mây trắng, vốn đang súc thế chờ xông ra, nhưng lại bất ngờ không đề phòng bị Tô Đình chém một đao, từ lưng hổ đến bả vai, máu tươi phun ra, tựa như ngọn lửa đốt cháy.
"Sớm biết chư thiên tiên thần đều muốn tru sát Tô mỗ nhân, không ngờ người tới lại không phải một vị tiên nhân, cũng không phải một vị thần nhân, mà là một Yêu Tiên."
Tô Đình cười lạnh nói ra: "Tội lỗi lần trước, Tô mỗ đã được đặc xá, còn có vị tiên thần nào không muốn bỏ qua sao?"
Con hổ yêu kia nằm ở tầng mây, mặc kệ máu tươi vẩy xuống, bỗng nhiên miệng nói tiếng người, uy thế vô tận, trầm trầm nói: "Ngươi đã phạm vào đại tội, đúng là được xá tội, nhưng Đế Quân cũng không cho ngươi kim bài miễn tử, cũng chưa từng ban thưởng ngươi mệnh số bất tử bất diệt... Lần trước tha tội cho ngươi, không có nghĩa là ngươi có thể tùy ý làm bậy, có thể xóa bỏ hết mọi tội lỗi."
Tô Đình cầm trường đao, khẽ nhấc lên trên, lại đem sống đao đặt trên vai, thần sắc lạnh nhạt, cười nói: "Tô mỗ cùng ngươi có ân oán gì? Hay là Yêu Tiên nhà ngươi nghe vị Chân Tiên nào sai khiến, cam nguyện làm đao đến giết Tô mỗ?"
Ở Hưng Hồng trấn có một vị Thi Giải Tiên xuất thân từ Tiên Tần Sơn Hải Giới, đến đây ám sát Tô Đình.
Sau đó phỏng đoán rằng phía sau vị Thi Giải Tiên kia có một vị Chân Tiên, nhưng chưa hẳn đã xuất thân từ Tiên Tần Sơn Hải Giới.
Mà hiện nay hổ yêu nay có phải cũng có quan hệ cùng vị Tiên gia kia?
"Ngươi đánh giá chính mình quá cao."
Hổ yêu đứng dậy từ trên tầng mây, vết thương đã khép lại, thân thể nó mở ra, lớn chừng trăm trượng, nằm ngang ở bầu trời.
Mắt thường của thường nhân khó mà thấy được, chỉ cảm thấy cả người hồi hộp, bầu trời ngột ngạt, khó mà hô hấp, dù có miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn lên cũng chỉ hoảng hốt cảm thấy trong tầng mây mơ hồ có mây trắng ngưng tụ thành hình dạng mãnh hổ dài trăm trượng.
"Uống rượu của bản tọa, phá đi pháp thuật của bản tọa, mới qua bao lâu mà ngươi liền quên rồi sao?"
Hổ yêu lạnh giọng nói: " Đánh cắp tiên tửu từ trong nhà bản tọa ra, đã bị bản tọa nghiền xương thành tro, lúc này chỉ còn một kẻ uống vào tiên tửu là ngươi còn chưa đền tội... Rượu này chính là bảo vật mà bản tọa dùng để cảm ngộ Chân Tiên cảnh, ngươi phá vỡ pháp thuật của bản tọa, uống mất rượu mà bản tọa dùng để ngộ đạo, đây là mối thù cản đạo, hôm nay không giết ngươi, bản tọa khó giải mối hận này!"
Tô Đình cau mày lại, trầm giọng nói ra: "Ngươi đến vì chuyện này?"
Hắn vốn cảm thấy hổ yêu này được mệnh mà đến, dùng bản lĩnh Yêu Tiên để tru sát hắn.
Nhưng lúc này hổ yêu lại nói là vì chuyện tiên tửu năm đó.
Nhưng tiên tửu kia đúng là bất phàm, Yêu Tiên đuổi giết hắn cũng là chuyện không khó tưởng tượng.
Cần biết rằng năm đó tiên tửu kia chính là Đạo Tổ khi chưa thành đạo và đương kim Đế Quân Thiên Đình cùng uống, không những có tác dụng khiến pháp lực tăng mạnh mà còn có hiệu quả ngộ đạo.
Tô Đình có thể từ cảnh giới tầng năm, một lần đạp phá tầng sáu, chính là dựa vào rượu này.
Thậm chí tửu lực còn dư trong cơ thể chầm chậm có tác dụng, để trong một thời gian ngắn hắn đã thành tựu Dương Thần, thậm chí cho tới bây giờ, pháp lực tích súc của hắn đã đến hoàn cảnh đột phá Tầng chín, cũng là do dư lực từ tiên tửu phát ra.
"Hủy đi con đường ngộ đạo của bản tọa, thù này chỉ có máu tươi mới có thể tẩy lễ!"
Trên người hổ yêu nhấc lên gió lốc, quét ngang bát phương, tầng mây cuốn lên, lạnh giọng nói: "Nghe nói từ khi ngươi lấy được tiên tửu, bản lĩnh đột nhiên tăng mạnh, tiến triển cực nhanh, hiện nay trên thế gian không có người nào có thể là đối thủ, bây giờ đã là Bán Tiên, vậy bản tọa cũng muốn xem ngươi đã đạt được bao nhiêu lợi ích từ tiên tửu!"