Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 776: Lôi Thần miếu chân chính




     Trước Lôi Thần miếu.

Thanh Bình nhìn gương đồng vỡ vụn thì há hốc mồm, nhưng không nói thành lời, trong nháy mắt này, hắn chỉ cảm thấy hô hấp đều ngưng trệ, trong lòng giống như bị đâm một đao.

Đây là một gương đồng Bát Quái, giao phó lôi pháp, có hiệu quả trấn tà khu quỷ, có thể dùng để đối phó với Thượng Nhân.

Đây là một trong pháp khí trấn miếu của Lôi Thần miếu.

Không ngờ chỉ vừa lấy ra đã bị phá hủy.

"Đau lòng cái gì, không phải chỉ là một cái gương sao, ngay cả Chân Nhân Dương Thần đều không chiếu được, mới chiếu ta một chút đã bị phá hủy, quả thực là hàng không lên đài mặt."

Tô Đình che bai một hồi, thiên nhãn trên trán mới từng bước khép kín.

Thanh Bình thở sâu, nói ra: "Ngươi nhìn ra cái gì?"

Tô Đình lấy ra một kiện pháp khí, đưa tới, tạm thời xem như đền bù, mới chậm rãi nói ra: "Thiên nhãn của ta đương nhiên sẽ không kém thần nhãn, cũng nhìn ra mấy phần đầu mối... Trên người ta quả thật có chút dị thường, nhưng cũng không phải do tự ta gây nên, mà là ngoại giới gây nên, nhưng có liên hệ nhân quả với ta, nói một cách tương đối thì một ít tội nghiệt này, căn bản không thể lot vào trong mắt ta, dựa vào đạo hạnh của ta, quả thực là còn nhẹ con kiến đốt, trong lúc nhất thời ta cũng không để ý đến."

Hắn cười lạnh một tiếng, nói ra: "Nhưng đã có liên quan cùng ta, ta cũng muốn biết là chuyện gì? Hắc hắc, Tô mỗ luôn luôn là nhân sĩ chính đạo công đức vô lượng, không bao giờ làm ác, lần này vô duyên vô cớ có tội nghiệp trên người, ta muốn xem xem tên hỗn trướng nào lại bắt ta cõng nồi thay!"

Thanh Bình nghe vậy, nhẹ gật đầu, hắn biết rõ thanh danh của Tô Đình, cũng biết bản lĩnh của Tô Đình.

Hiện nay Tô Đình đã biết được đầu nguồn câu chuyện, hắn cũng không cần lo lắng.

"Nhưng..."

Tô Đình chuyển lời nói, nói ra: "Một ít cái gọi là tội nghiệt này, dựa vào đạo hạnh của ta thì căn bản không tính là gì, nhỏ đến mức giống như sợi lông trâu, thế mà lại dẫn động tới thần uy của Lôi Thần miếu, xem ra Lôi Thần miếu này cũng không hữu gì với ta."

Thanh Bình nhíu nhíu mày, trầm ngâm một lát, bây giờ hắn là người coi miếu Lôi Thần miếu, tự thân đạo hạnh tuy rằng thấp một chút, nhưng cũng coi là thần linh ở nhân gian hóa thân, rất nhiều chuyện có thể mượn nhờ Lôi Thần miếu quan trắc, rõ ràng thiện ác, biết cát hung, tìm hiểu nguyên nhân, trừ tai hoạ giải hoặc cho người, giải thích điều khó hiểu chỉ đường.

Rất nhiều chuyện, nếu ngoài quyền hành của hắn thì hắn sẽ chỉ điểm cho tín đồ tới tiêu tai giải hoặc những phương thức khác, thậm chí đi bái các lộ thần linh khác.

Bây giờ việc quản lý Lôi Thần miếu, hắn đã vô cùng thuần thục.

Hắn nhìn kỹ Tô Đình, xác thực cảm nhận được một luồng khí tức kỳ dị từ trên người Tô Đình.

"Ngươi dường như không được thần linh thích."

Thanh Bình chần chờ nói: "Ta dựa vào Lôi Thần miếu quan trắc cho ngươi, cảm nhận được một luồng thần tăng quỷ ác, ngươi quả thực là người bị thần từ bỏ."

Tô Đình sờ sờ mặt, lầu bầu nói: "Chỉ dựa vào chuyện ta trảm thần, trong chư thiên tiên thần, mười người thì có chín kẻ muốn giết ta, trong dự liệu."

Thanh Bình buông tiếng thở dài, nói ra: "Ta đóng cửa miếu, cùng ngươi ở bên ngoài."

Tô Đình cười lạnh, đang muốn cưỡng ép đặt chân vào miếu thờ, nhưng rốt cục vẫn từ bỏ ý đồ, coi như thu liễm một chút vì người coi miếu trước mắt này.

Huống chi mạnh mẽ xông tới Lôi Thần miếu thờ, thật sự nói ra thì vẫn là chính hắn không có đạo lý.

"Sau khi miếu này trở thành sự thật, thật sự khiến người ta chán ghét."

Tô Đình lầu bầu, phất phất tay.

Trước kia Lôi Thần miếu này là tên giả, tên là Lôi Thần miếu thờ, kì thực tượng thần bên trong lại cất giấu Sứ giả Tổng binh Lôi bộ Cổ Thương, mà hương hỏa nguyện lực đều bị Tùng lão chặn lại, căn bản không liên quan gì tới Lôi Thần.

Bây giờ Thần Thi của sứ giả Tổng binh Lôi bộ- Cổ Thương đã bị lấy đi, hương hỏa cũng không bị Tùng lão lấy ra.

Bây giờ Lôi Thần miếu thờ chính là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn chân chính!

Bây giờ Thanh Bình cũng là người coi miếu của miếu thờ Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn chân chính!

——

"Không ngờ ngươi lại trở về Lạc Việt Quận."

Thanh Bình đi trên đường, có chút cảm khái.

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Ta đạo hạnh lại cao hơn một tầng, đã là đạo hạnh tầng chín, là Nhân Tiên trên thế gian, Dương Thần tu tới đỉnh phong, cảm giác lại không giống nhau, pháp lực vì đó tăng vọt, thiên nhãn thần thông cũng nước lên thì thuyền lên, cho nên muốn đến Lôi Thần miếu nhìn một chút, có lẽ có thể nhìn ra những chuyện mà năm đó ta sơ sót."

Thanh Bình dừng chân lại,sắc mặt biến hóa.

Hắn biết rõ Lôi Thần miếu nhà mình tràn đầy bí ẩn.

Thậm chí ân sư mình thụ nghiệp cũng đầy bí ẩn.

Từ khi đạo nhân tên là Chính Bản kia đến đây, mang theo Tùng lão rời đi, hắn có cảm giác Lôi Thần miếu mà mình ở lại nhiều năm này, kỳ thật cho tới bây giờ chính mình đều không nhìn thấu.

Đến mãi về sau, Tô Đình nhìn ra bên trong tượng thần cất giấu Thần Thi, Thanh Bình mới hiểu, Lôi Thần miếu cũng không phải là Lôi Thần miếu.

Về sau Thần Thi bị Chính Bản lấy đi, hắn đắp tượng thần khác, đồng thời lấy chân khí khai quang cho tượng thần, thỉnh động Lôi Thần Thiên tôn, dần dần hội tụ hương hỏa, tòa miếu thờ Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn này mới thật sự là Lôi Thần miếu.

Trước đó, cho tới bây giờ Lôi Thần miếu cũng không phải là Lôi Thần miếu, kì thực là miếu thờ sứ giả Tổng binh Lôi bộ, lại trói lên xác ngoài Lôi Thần miếu... Thậm chí, hương hỏa ở miếu thờ này, toàn bộ bị Tùng lão đoạt đi, từ trên căn bản để nói thì đây chỉ là miếu thờ Tùng lão.

"Ngươi lại muốn nhìn một chút?" Thanh Bình hỏi.

"Không cần nhìn." Tô Đình bình tĩnh nói.

"Vì sao?"

"Khi Lôi Thần miếu trở thành chân chính Lôi Thần miếu, như vậy ngôi miếu này chính là miếu thờ Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn."

"Có ý gì?"

"Ngôi miếu này vốn là giả, mê hoặc thế nhân, thậm chí mê hoặc tiên thần, cũng mê hoặc bản thân Lôi Thần Thiên tôn."

Ngữ khí Tô Đình trầm thấp, nói ra: "Đã trải qua tay ngươi trở thành Lôi Thần miếu chân chính, như vậy đại biểu là Chính Bản đã an bài thích đáng, trong này không có dấu vết gì... Dù có vết tích, cũng là bọn hắn nguyện ý để Lôi Thần Thiên tôn phát hiện ra, không có giá trị gì."

Thanh Bình dừng lại một chút, nói ra: "Bọn hắn đang mưu đồ cái gì?"

Tô Đình vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói ra: "Đối với ngươi thì đã không quan trọng, Lôi Thần miếu trở thành Lôi Thần miếu chân chính, ngươi trở thành người coi miếu Lôi Thần chân chính... Khi Thần Thi của sứ giả Tổng binh Lôi bộ- Cổ Thương bị lấy đi, ta đã hiểu bố trí trong tám trăm năm qua, có lẽ đến bây giờ đã đến bước quan trọng nhất."

Thanh Bình nghe được mà mười phần mờ mịt, có chút không hiểu.

Tô Đình nói ra: "Việc này quan hệ tới tiên thần, ngươi có đạo hạnh quá thấp, không cần biết rõ. Dù sao tòa Lôi Thần miếu này đối với Tùng lão cũng vô dụng, ngươi cứ an tâm làm người coi miếu đi."

Thanh Bình dừng lại, nói ra: "Ta nghe ngươi, nhưng tuy rằng ta không biết Tùng lão mưu đồ gì, nhưng vẫn phải nhắc nhở ngươi, lúc đầu ngươi tu hành, Tùng lão thi ân cho ngươi, ngày sau nếu ông ấy có chuyện, nể tình cảm lúc trước, cố gắng cứu ông ấy một lần."

Tô Đình nghe vậy, nghiêm nghị nói: "Đây là tự nhiên."

——

Hai người tìm một chỗ.

Tô Đình lấy ra đồ uống trà đoạt được từ trong tay Đạo Huyền Tiên Ông, pha một bình trà, cùng Thanh Bình tâm tình hồi lâu.

Trà này đương nhiên không so được với trà do Đạo Huyền Tiên Ông dùng tạo hóa thuật mọc ra, nhưng trải qua tay Tô Đình, cũng không tầm thường, nhất là bộ đồ uống trà này.

Sau khi Thanh Bình uống trà đã được lợi không ít.

Tô Đình lại chỉ điểm hắn tu hành, mới bái biệt hắn.

Sau đó hắn về phòng ở nhà mình nhìn thoáng qua, xuống địa thất liếc nhìn một lần, cũng nhìn không ra chuyện gì.

Ngược lại là phòng ở của hắn, người ta kinh doanh không tệ.

Người nhà này cũng coi như thành tín, dường như đang thương nghị ngày mai giao tiền thuê tháng cho Thanh Bình.

Bởi vì lần trước Tô Đình đã thông báo, tiền thuê phòng ốc sẽ giao cho người coi miếu Lôi Thần miếu.

"Đợi đã... Trước đó Thanh Bình hình như không đưa tiền cho ta!"

Tô Đình tức giận nói: "Tên hỗn trướng tâm đen kia lại dám tham tiền của ta!"

Hắn đang muốn đi Lôi Thần miếu tìm Thanh Bình tính sổ, lại cảm giác lệnh bài bên hông lóe ra quang mang.

Hắn lấy ra lệnh bài, cảm giác là Lưu Khê Vân truyền đến, liên quan tới tin tức Lục Thần Đoạn Nguyên Đao.