Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 705: Khuê Mộc Lang hạ giới




     Ban ngày xuất hiện sao băng!

Ánh sao lóng lánh, chiếu sáng trăm dặm, hết sức hừng hực!

Mà trong ánh sao lại thấp thoáng một ác lang, ánh mắt lạnh lẽo, sát cơ lạnh thấu xương, tràn ngập thần uy hạo đãng!

Hai mươi tám tinh tú, một trong thất túc Bạch Hổ phương tây- Khuê Mộc Lang!

Thiên thần hạ giới!

Tô Đình lặng yên lui lại mấy trăm trượng.

Khuê Mộc Lang tựa như chưa phát giác, cũng không tới gần, nhưng một đôi ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào Tô Đình, tràn ngập sát cơ khó tả.

"Khuê túc hạ giới thật sự là khó được."

Tô Đình chắp tay thi lễ, nói ra: "Lần trước chia tay, Tô mỗ ngày đêm tưởng nhớ, vốn định đợi tới khi đắc đạo thành tiên mới lên trời tìm Khuê túc uống rượu, không ngờ Khuê túc lại tưởng niệm Tô mỗ như vậy, lại chủ động hạ giới."

Ác lang kia bỗng nhiên há miệng, nói tiếng người, nói: "Bản thần đúng là vô cùng nhớ thương ngươi đấy."

Tô Đình khụ một tiếng, nói ra: "Thiên thần hạ giới không được Thiên Đế cho phép, chính là xúc phạm thiên điều, lần trước Tô mỗ chưa từng tố giác tôn thần, bây giờ cũng sẽ không tố giác tôn thần. . . Đã chúng ta đã gặp nhau, Khuê túc cũng nên mau trở về, thừa dịp Thiên Đình chưa phát giác chứ?"

Khuê Mộc Lang bỗng nhiên tiến về phía trước hai bước.

Tô Đình không khỏi lui lại mấy bước.

"Không cần, Thiên Đình sẽ giáng tội."

Khuê Mộc Lang chậm rãi nói ra: "Cuối cùng đều phải giáng tội, ta không quan tâm có thêm tội hạ giới này."

Tô Đình thầm mắng, Thiên Đình xử sự không khỏi quá mức qua loa chút, trước đó lập kế hoạch cũng thôi đi, Cổ Ma giới dưới ánh sao của Khuê Mộc Lang, là có thể biết được Khuê Mộc Lang cấu kết với Ma đạo.

Chuyện lớn thế này, sau khi chém giết Ma Tôn lại quên giải quyết tốt hậu quả thế?

Chẳng lẽ lại mượn đao giết người?

Trong lòng Tô Đình có lo sợ.

Hắn có ân oán cùng Khuê Mộc Lang quả thực không nhỏ.

Lần trước Khuê Mộc Lang âm thầm hạ giới, ý đồ cướp đoạt thần thụ tạo hóa, lại bị Tô Đình phá hư, đồng thời chém đi hóa thân mà nó tích súc tám trăm năm.

Hai người dù chưa từng chân chính đối mặt, nhưng thù hận đã cực nặng.

Cho nên lần này bày ra bẫy rập muốn tru sát Tô Đình, Khuê Mộc Lang cũng không cự tuyệt.

Không ngờ Ma đạo bày bẫy, Thiên Đình cũng bày theo.

Lần này chẳng những không chém giết được Tô Đình, ngược lại còn lộ ra Khuê Mộc Lang tinh quang chiếu sáng Cổ Ma giới.

Thiên Đình sẽ truy cứu việc này.

Khuê Mộc Lang tự biết tội lỗi khó thoát, nên cũng không có cố kỵ.

"Ngươi cũng ỷ vào pháp lực Thần vị."

Tô Đình thở dài một tiếng, nói ra: "Nếu như lại để cho ta tu hành mười năm, bản thần quân nhất định sẽ mạnh hơn ngươi."

Ánh mắt Khuê Mộc Lang lạnh lẽo, nói: "Bản thần không phủ nhận điểm ấy, nếu không cũng sẽ không cho phép Ma đạo dẫn ngươi vào Cổ Ma giới, để Cổ Thiên Ma Tôn giết ngươi, chỉ tiếc không để ý tới Thiên Đình mưu đồ, Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham lại đã hạ giới."

Tô Đình thở dài một tiếng, nói: "Xem ra trước khi Khuê túc chết, còn muốn kéo theo một đệm lưng."

Khuê Mộc Lang nói: "Bản thần chính là chính thần trên Phong Thần bảng, một trong chư thiên tinh tú, là một trong căn bản trật tự thiên địa, ngay cả Thiên Đế cũng sẽ không dễ dàng tru diệt. . . Chỉ là ngươi thì bản thần định để ngươi tan thành mây khói, ngay cả tư cách đầu thai chuyển thế đều không có."

Tô Đình bất đắc dĩ nói: "Trước khi chết, ngươi tốt xấu gì cũng nên cho ta biết vì sao đường đường là Tinh Thần trên Thiên Đình lại cấu kết với Ma đạo?"

Khuê Mộc Lang bước đến gần, nói: "Năm đó Ma Tổ truyền thừa, bản thần thân ở Bắc Vực, đã từng muốn cướp đoạt, chỉ là không thành thôi, về sau trong địa phủ La Thiện Tọa cùng Tô Quan Nhi có chỗ liên hệ, bản thần có biết. . . Ở, ngươi nên chết rồi."

Trong lòng Tô Đình lập tức sáng tỏ.

La Thiện Tọa cùng Tô Quan Nhi có cấu kết.

Mà Khuê Mộc Lang từng là tọa kỵ của La Thiện Tọa.

Đây cũng là một manh mối sao?

Hắn nghĩ như vậy.

Mà Khuê Mộc Lang đã ở trước mắt.

Oanh!

Tô Đình đánh ra một chưởng!

Đây là một chưởng mạnh nhất của hắn!

Một chưởng này có chứa Ngũ Hành biến hóa!

Trong ngũ hành sinh ra hỗn độn, tạo ra một phương thế giới!

Mà một phương thế giới này vỗ xuống đỉnh đầu Khuê Mộc Lang!

——

Trong Hoán Hoa Các.

Nữ tử này mặc áo trắng nhạt, hoa văn màu lam, mộc mạc thanh nhã.

Nàng lẳng lặng tu hành, bỗng nhiên lộ ra sắc mặt khác thường.

" Khuê Mộc Lang này ngày càng quá đáng."

Lục Du Sương nhìn tin tức mà tiểu tinh linh gửi về, khẽ nhíu mày, nói nhỏ: "Thiên Đình giống như cũng quá dung túng ."

Nàng nhìn về hướng tây bắc, cách cả Trung Thổ to lớn, dường như nhìn thấy tràng cảnh bên kia.

——

Tây Thổ.

Trong Phật Môn Tịnh Thổ.

Vô Sinh Bồ Tát nhìn về phía Tây Bắc.

Lão tăng phía dưới thở dài: "Không ngờ được vị trí Cổ Ma giới thiên về Tây Thổ mà chúng ta hoàn toàn không biết, thật sự là giấu giếm thâm trầm."

Vô Sinh Bồ Tát lạnh nhạt nói: "Dù là ai cũng không ngờ được Tinh Thần của Thiên Đình lại có cấu kết cùng Ma Tông."

Lão tăng thấp giọng nói: "Trước kia nghe nói Khuê Mộc Lang ở Bắc Vực thời có chỗ cấu kết cùng Ma đạo, nhưng vì đã trèo lên lên Phong Thần bảng, sớm đã không còn như năm đó, chính là vị trí chính thần, không ngờ tới lại dám phạm vào đại tội bực này."

Vô Sinh Bồ Tát nhìn về phía vị trí bên kia, nói ra: "Hắn tự biết tội lỗi khó thoát, dứt khoát hạ giới, vị người chủ sự tiên tông này, tình cảnh không ổn."

Lão tăng cả kinh nói: "Cần tiến đến tương trợ?"

Vô Sinh Bồ Tát lạnh nhạt nói: "Chuyện này liên quan đến chính thần của Thiên Đình, lại là Bán Tiên Đạo gia ở Trung Thổ, dù sao nguồn gốc khác biệt, tùy tiện nhúng tay tất nhiên sẽ bị kiêng kị, ngược lại không ổn, chúng ta không cần để ý tới . Còn kẻ này sống hay chết tự có thiên mệnh, sau đó nên phán đoán suy luận như thế nào, cũng có Thiên Đình xử trí."

Lão tăng suy tư một lúc rồi gật đầu nói: "Đệ tử hiểu rõ."

——

Ầm ầm vang động!

Tô Đình đánh ra một chưởng.

Một chưởng ngưng tụ Ngũ Hành, biến thành hỗn độn, sinh ra một phương thiên địa!

Đây là đương kim Đạo Tổ truyền thừa!

Đây cũng là tiên thuật mạnh nhất hiện nay của Tô Đình!

Khuê Mộc Lang bỗng ngẩng đầu.

Tinh quang hội tụ!

Trên trán nó đột nhiên sinh ra một cái sừng!

Ầm ầm vang động!

Tô Đình đánh một chưởng lên trên đỉnh đầu nó!

Mà một cái sừng kia cũng bị bàn tay Tô Đình đâm xuyên.

Ngay cả một phương thế giới trong lòng bàn tay của Tô Đình, cũng bị cái sừng này đâm xuyên!

"Đạo Tổ truyền thừa rơi vào tay ngươi lại biến thành bộ dáng như vậy, thật sự là buồn cười."

Ánh mắt Khuê Mộc Lang âm u, nói: "Ngươi không chịu nổi một kích dưới tay Cổ Thiên Ma Tôn,. . . Bản thần chính là tinh tú chính thần, so với Cổ Thiên Ma Tôn, cũng không kém bao nhiêu, ngươi chỉ bằng chút bản lãnh này, tung hoành nhân gian là đủ, nhưng mà đối mặt với tiên thần thì chính là lấy trứng chọi đá."

Thình thịch!

Tô Đình chỉ cảm thấy trước ngực như bị trọng kích, bay ngược ra ngoài.

Trước mắt hắn tối sầm lại, phía sau kịch liệt chấn động.

Hắn dường như đã xô vỡ một ngọn núi.

Hắn nằm trong đống núi đá đổ sụo, mở miêng phun ra một miệng máu, nghiêng đầu nhìn lại, tay phải đã bị kéo đứt, máu tươi không ngừng chảy ra.

Mà trên cái sừng của Khuê Mộc Lang còn mang theo một bàn tay, nó dùng một trảo vớt xuống, đưa vào trong miệng, vừa nhai ăn, vừa đi tới.

Máu tươi dọc theo khóe miệng của nó không ngừng chảy ra.

Răng rắc xoạt xoạt, tiếng huyết nhục xương cốt bị nhai nát cực kì rõ ràng.

"Bản thần chính là chư thiên chính thần, Thiên Đình muốn hạ lệnh đuổi bắt sẽ phải thượng bẩm Thiên Đế, được Đế Quân cho phép, mới sẽ động thủ. . . Mà bây giờ bản thần hạ giới, những đồng liêu kia muốn hạ giới bắt ts, cũng cần thông bẩm."

Khuê Mộc Lang chầm chậm đến gần đến đây, nói: "Trong quá trình này, bản thần có thể chậm rãi chơi đùa cùng ngươi."

Trong mắt của nó là sát cơ lạnh thấu xương, nhưng lại tràn ngập vẻ như mèo vờn chuột.

Khóe miệng Tô Đình co rút, lộ ra vẻ cắn răng nghiến lợi.

Hắn rốt cục đã cảm nhận được tai hại của chế độ phong kiến cổ hủ!

Nếu biết Khuê Mộc Lang cấu kết Ma đạo, giờ phút này tự mình hạ giới, còn lề mề cái gì?

Thượng bẩm cái rắm! Thông bẩm cái rắm!

Tranh thủ thời gian đến đây bắt hắn mới là chính đạo!