Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 400: Thân ngoại hóa thân




     Vào đêm.

Màn đêm thâm trầm, tầng mây dày đặc.

Trên bầu trời, trăng sáng bị che lấp, hiếm thấy sao trời.

Chỉ có một ngôi sao trời lấp lánh, mặc dù có tầng mây che lấp, tinh quang vẫn có thể xuyên thấu qua tầng mây, hình thành vân quang, rơi vào trên người Tô Đình.

Tinh quang không có tiếng động, lại kèm theo ý niệm.

Thiên thần không thể hạ giới, không thể truyền đạt thanh âm, nhưng suy nghĩ lại có thể theo tinh quang mà rơi xuống, thông báo mọi việc nhân gian... Thủ đoạn như vậy thường gọi là hiển linh.

"Bản tôn chính là chính thần trên Phong Thần bảng, dù Nguyên Thần mạnh yếu, thần lực cao thấp, đều có quan hệ mật thiết với Thần vị."

Trong tinh quang, tràn ngập ý niệm Khuê túc, không tiếng động mà truyền đạt suy nghĩ, chầm rãi nói: "Chỉ có đạo phân thần này chính là bản tôn từ tám trăm năm trước được nhân gian cung phụng, nhận hương hỏa đạo môn mà ngưng tụ thành."

"Ngươi trảm diệt một đạo Nguyên Thần của bản tôn, như là diệt đi công sức tu hành tám trăm năm của bản tôn."

"Lại đoạt đi bảo vật này, khiến bản tôn mất đi thân tự do."

"Chuyện lần này, bản thần thề nhất định phải giết ngươi, nhất định phải khiến ngươi hồn phi phách tán."

Trong ý niệm này không có âm thanh, không có ngữ khí, bình thản như nước, nhưng lại có thể khiến người ta cảm thấy chấn động.

Trong lòng tiểu tinh linh nghiêm nghị, trong ánh mắt nhìn về phía Tô Đình lộ ra vẻ lo lắng.

Tô Đình lại phất phất tay, xem thường nói: "Chân thân của ngươi không thể hạ giới, mà tám trăm năm hương hỏa ngưng tụ ra Nguyên Thần đã bị ta tiêu diệt, ngươi còn có thể thế nào? Ngươi âm thầm hạ giới làm ác, phạm vào thiên điều, dám đi mời được thần linh khác ngăn cản con đường tu hành của ta sao?"

Hắn nhìn lên trên trời, dù cảm thấy rất áp lực, nhưng trong lòng cũng không có suy nghĩ bản thân đã đắc tội thần linh nên sắp có đại nạn lâm đầu, chỉ cười nhạo nói: "Hẳn là ngươi muốn đợi ta ngày sau đắc đạo thành tiên, thành tựu Thiên Tiên sẽ lại phân cao thấp với ta?"

Trong tinh quang không có câu trả lời.

Tô Đình cười nhẹ một tiếng, nói: "Ngươi ở Thiên Cung lại lén làm ác ở nhân gian, có lẽ báo việc này lên trời thì Thiên Đình cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, ta cũng sợ Thiên Đình trị ngươi tội chết, cho nên việc này sẽ không báo với thiên đình, chờ ngày sau ta đắc đạo, sẽ tự mình lên trời trảm ngươi!"

Tinh quang dần ảm đạm, mây đen che lấp.

Trên trời lại tiếp tục rơi vào hắc ám.

——

"Không chết không thôi?"

Tô Đình sờ cằm, nói nhỏ: "Sớm muộn gì sẽ có một ngày ta tiễn ngươi đi chết."

Tiểu tinh linh lại lo lắng, nói: "Chúng ta coi như đã triệt để đắc tội với một thiên thần, sau này nên làm cái gì?"

Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Nên làm cái gì thì làm cái đó, bây giờ hắn không làm gì được chúng ta."

Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Nếu ngày sau hắn tìm được cơ hội thì sao?"

Tô Đình lạnh nhạt nói: "Ngày sau? Đó chính là một thời gian rất dài... Bây giờ ngươi phải cố gắng tu hành, ngày sau có thể thành Chân Thần, không cần sợ hắn? Mà ngày sau ta đắc đạo thành tiên còn cao hơn thần linh trên Phong Thần bảng như hắn một bậc, còn phải sợ hắn?"

Trong lòng tiểu tinh linh vẫn có mấy phần bất an, nói: "Nhưng dù sao bị thiên thần nhằm vào cũng không tốt, bằng không chúng ta báo cáo việc lần này hắn hạ giới gây ra tội ác cho Ty Thiên Giám hoặc là Nguyên Phong Sơn thậm chí Thủ Chính Đạo Môn?"

Lần này Khuê Mộc Lang hạ giới, xem như đã phạm vào thiên điều.

Ngoài ra, hắn lại giết rất nhiều người, trong đó phần lớn là người chưa hết tuổi thọ, bị hắn tiêu diệt, cho nên xem như chết yểu. Hơn nữa những người này vốn không đáng chết, bây giờ lại chết đi như thế, lại khiến những người sống ở nhân thế bị ảnh hưởng, xem như làm loạn trật tự thế gian.

Việc này báo lên thiên đình, thì Khuê Mộc Lang này chắc chắn sẽ bị trừng phạt không nhẹ.

"Không ổn."

Tô Đình thấp giọng nói: "Lúc trước đúng là ta có ý định báo việc này lên Ty Thiên Giám, dù sao Ty Thiên Giám giữ gìn trật tự nhân gian, mà phía sau là Thủ Chính Đạo Môn chính là tông môn liên thông tam giới, cương trực công chính, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Khuê Mộc Lang... Nhưng nếu thật sự là như thế, chúng ta cũng có vấn đề."

Tiểu tinh linh cau mày nói: "Vấn đề gì?"

Tô Đình đáp: "Khuê Mộc Lang âm thầm hạ giới là đại tội, tàn sát nhân gian bách tính cùng người tu hành cũng là đại tội."

Nói đến đây, Tô Đình khẽ lắc đầu, nói: "Nếu trên người đã chịu đại tội mà còn bị Thiên Đình phát hiện, hắn sẽ không ngại dùng chân thân hạ giới, lại giết hai người chúng ta, dù sao đều là tội danh giống nhau."

Lúc này tiểu tinh linh mới chợt hiểu, nói: "Khó trách ngươi lại nói sẽ không vạch trần chuyện này với Thiên Đình, mà là muốn đích thân trảm hắn, hóa ra là loại dự định này..."

Tô Đình nhẹ gật đầu, nói: "Đây là phòng ngừa hắn cá chết lưới rách, xem như đạt thành ước định, chỉ là ta nói lời này cũng không phải nói suông, lần này hắn làm việc quá mức càn rỡ, không chỉ tổn thương ngươi, mà còn xem nhân mạng như cỏ rác, đúng là đã chọc giận ta. Ngày sau nếu ta đắc đạo thành tiên, thật sự sẽ tranh đấu một trận với hắn."

Gần đây ở Lương An phủ mất tích rất nhiều người và cùng phi cầm tẩu thú, tinh quái yêu vật.

Nhưng sinh linh cần dùng để điền trận pháp thiên nhiên ngoài thần thụ cũng không nhiều.

Xương khô dưới cây khô mặc dù có không ít, làm người ta nhìn thấy mà giật mình, làm người ta sợ hãi, nhưng chỉ tính số người mất tích ở Khảm Lăng mà thôi... Nhưng bên ngoài Khảm Lăng, toàn bộ Lương An phủ, số người mất tích còn nhiều hơn một chút.

Tô Đình suy đoán là do tính ác độc của lang sói thích ăn người.

Nhưng sau này nghĩ lại thì Khuê Mộc Lang này cũng không phải là chân thân hạ giới, mà chỉ là Nguyên Thần hạ xuống thân thể lang yêu.

Nguyên Thần của Khuê Mộc Lang còn mạnh hơn Nguyên Thần của Nữ Thổ Bức hạ xuống.

Chỉ là một con sói yêu, muốn gánh chịu Nguyên Thần cường đại như thế thì không đủ.

Có lẽ ngoài tính lang sói thích ăn thịt người thì Nguyên Thần của thần linh này nhập vào phàm thân, cần lấy huyết thực để duy trì thân này.

"Nhưng hình như hắn đã nói bảo vật này tên là thanh thần chủng, mà ta chém Nguyên Thần của hắn, làm hỏng đại sự của hắn, càng khiến hắn mất đi một bộ thân ngoại hóa thân?"

Tô Đình nhìn về phía một vòng mặt trời xanh tiểu tinh linh ôm trong ngực, thấp giọng nói: "Hắn là thần linh trên Phong Thần bảng, kỳ thật cũng bị nhốt trên Phong Thần bảng, ti chức của hắn ở Khuê tinh, cũng bị hạn chế ở đây, nói như vậy, hắn muốn rót một đạo Nguyên Thần kia vào mặt trời xanh này, biến thành một bộ thần thể không bị trói buộc?"

Tiểu tinh linh nhìn về phía vòng mặt trời xanh trong tay này, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tô Đình trầm ngâm nói ra: "Ngươi là thần thai bên trong thần thụ, nhưng ngươi sinh ra chính là đoạt thiên địa tạo hóa, độc nhất vô nhị. Sau khi ngươi sinh ra, thần thụ tiếp tục sinh trưởng, dựa vào thần trận thiên nhiên, thần thụ vẫn hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, thiên địa tinh hoa, vẫn sẽ thai nghén bảo vật, nhưng ta luôn suy đoán tạo hóa sẽ sinh ra vật gì..."

Dừng một chút, Tô Đình nhìn vòng mặt trời xanh này, nói ra: "Dù không phải thần thai giống như ngươi, nhưng vẫn cùng bản đồng nguyên, cực kì tương tự, rơi vào trên thân Khuê Mộc Lang, hắn có thể luyện thành một bộ thần khu, chịu được Nguyên Thần của hắn."

Tiểu tinh linh trầm mặc một chút, mới nói: "Nói như vậy, sở dĩ hắn hại mẫu thân của ta, chính là vì để đạo Nguyên Thần kia của hắn trở thành thân ngoại hóa thân?"

Tô Đình gật đầu nói: "Không sai, cơ sở chân chính của hắn là trên Phong Thần bảng, nhập chủ Khuê tinh, không thể tự chủ, không có tự do, nhưng đạo Nguyên Thần này dùng hương hỏa nguyện lực ngưng tụ thành, xem như phân thần. Mà một đạo Nguyên Thần như thế này, chỉ cần có được một bộ thân thể thì sẽ như có tự do, chỉ là thân thể bình thường sẽ không gánh chịu được Nguyên Thần, giống như thân thể con lang yêu kia, cần lấy huyết thực để duy trì, mà bản lĩnh cũng bị hạn chế."

Nói đến đây, Tô Đình nhìn vòng mặt trời xanh kia, sờ lên cằm, thấp giọng nói: "Đương nhiên, cũng không đơn thuần là luyện hóa trở thành thân ngoại hóa thân, vật này chính là do tạo hóa ngưng tụ thành, nếu như ta dùng Long Tước tán thân quyết hấp thu tạo hóa bên trong, chỉ sợ không thua gì một viên Long Hổ Huyền đan hoàn chỉnh không thiếu sót."

Hắn vừa mới dứt lời, đã phát hiện bầu không khí có chút không đúng, cảm thấy lạnh lẽo.

Sắc mặt tiểu tinh linh lạnh như băng sương, nói: "Ngươi nói cái gì?"

Tô Đình khụ một tiếng, nói: "Ý của ta là Tô mỗ nhân có đức độ, cho dù vật trước mắt này như Long Hổ Huyền đan, cũng không dao động được tâm chí kiên định không thay đổi của ta... Phóng nhãn khắp thiên hạ, đối mặt với chí bảo mà có thể có tâm tính bất động như ta quả thực là ít càng thêm ít, thậm chí gần như không tồn tại."