Sau khi thái thượng tổ sư siêu thoát đã truyền xuống ba thức pháp kiếm.
Ba thức pháp kiếm này, thần tiên khó lường.
Cát Chính Hiên há miệng quát một tiếng, lâp tức có một đạo bạch quang phân chia thiên địa.
Một lời ra, Kinh Phong Vũ!
Trấn Ngục thần đao của Tô Đình lập tức vỡ vụn.
Nhưng dư uy từ bạch quang vẫn chưa ngừng, tiếp tục bắn tới Tô Đình.
Kiếm này tới cực nhanh.
Kiếm quang hơn xa tốc độ lôi đình!
Tô Đình đột biến sắc mặt, dù cho là thuật hóa hồng cũng không né tránh được một kiếm này. . . Mà hắn lại không dám như lúc trước chịu một kiếm này.
Năm đó ở Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, lão tộc trưởng bạch hạc bắn ra một kiếm này đến, chớp mắt đã chém Tô Đình thành hai nửa, nhưng hắn ỷ vào thân bất tử mà hóa thành thân thể Lôi Hỏa.
Nhưng Cát Chính Hiên chính là Chân Tiên, mà hắn nghiên cứu ba thức pháp kiếm này tinh thâm hơn xa lão Bạch hạc.
Nếu như Tô Đình chịu một kiếm này, thân bất tử cũng chưa chắc đã có thể khôi phục lại.
"Phá!"
Thiên nhãn Tô Đình bắn ra quang mang, hóa thành một vệt kim quang.
Chỉ thấy bạch quang cùng kim quang đồng thời vỡ vụn.
Nhưng Cát Chính Hiên lại bước về phía trước một bước, chém xuống một kiếm.
Lại là một đạo bạch quang!
Vẫn là một thức pháp kiếm này!
Kinh Phong Vũ!
——
"Đạo hỏa!"
Tô Đình vung tay phải, ánh lửa lấp lóe, giấu giếm lôi đình.
Chỉ thấy Lôi Hỏa bắn ra, rồi vang lên một tiếng long ngâm.
Sở học công pháp của hắn chính là truyền thừa Lôi Bộ chí cao, hắn nhận được thần quang chính là Lục Áp truyền lại, là trân bảo trong ngọn lửa.
Dùng lôi đình làm thiên uy, lấy ngọn lửa làm căn bản.
Lôi Hỏa làm bạn, đạo hỏa thai nghén.
Chỉ thấy phía trước hóa thành một đầu hỏa long, tám đầu rồng ngang nhiên gào thét.
Hỏa long màu đỏ xen lẫn màu trắng, chứa đại đạo chân ý mà Tô Đình sở ngộ.
Kiếm ý thuộc kim, lửa khắc chân kim!
——
Mênh mông Tử Tiêu Cung.
Cổ kính trong tay tiểu tinh linh hiện ra một mảnh quang ảnh.
Vẻ mặt nàng nghiêm túc, nhìn Tô Đình cùng Cát Chính Hiên tranh đấu.
" Bát Thủ Hỏa Long này có trình độ rất cao, gần như là đạo, Tô Đình này đã xem như đạt tới cực hạn." Ngọc Linh tiên tử nhìn thoáng qua, nói ra như vậy.
"Hắn ngộ ra được đạo hỏa, dung nhập vào Bát Thủ Hỏa Long, Lôi Hỏa tương sinh." Tiểu tinh linh nói khẽ: "Đây là chính hắn ngộ ra tới."
"Ngộ tính quả thực cực cao." Ngọc Linh tiên tử nhẹ nói: " Bát Thủ Hỏa Long này đúng là cực kì bất phàm, mà giữa thiên địa này chính là đạo ý của Đạo Tổ, ngọn lửa tới gần đạo này, ở tam giới lục đạo sẽ có thiên địa trợ giúp."
"Nhưng một kiếm này. . ."Trong lòng tiểu tinh linh cũng tràn đầy kinh hãi.
"Khi Thái Thượng Đạo tổ tại thế cũng không thể sáng tạo ra kiếm này,sau khi siêu thoát phải trả cái giá vô cùng lớn mới truyền về Thủ Chính Đạo Môn. . . Đây là siêu thoát chi kiếm." Ngọc Linh tiên tử chậm rãi nói ra: "Tô Đình chỉ dựa vào pháp môn của mình, chỉ sợ chưa hẳn có thể thắng."
"Ta. . ."
"Ngươi không thể giúp hắn."
Ngọc Linh tiên tử đáp: "Ngươi đang ở Tử Tiêu Cung, một khi trợ giúpTô Đình, trong mắt chúng sinh tam giới, tương đương với ý của Đạo Tổ."
Tiểu tinh linh nói khẽ: "Vậy ý của tổ sư rốt cuộc ở phương nào?"
Ngọc Linh tiên tử khẽ lắc đầu nói ra: "Ý của Đạo Tổ, thâm bất khả trắc."
——
Không chỉ là Tử Tiêu Cung.
Các nơi trong tam giới, tiên thần thấy cảnh này, cũng đều cảm nhận được một kiếm kinh thế hãi tục kia của Cát Chính Hiên.
Một kiếm này dường như không thể có trên thế gian.
Cho dù là Đạo Tổ năm đó của Tiên Tần Sơn Hải Giới- Đông Thiên Hải Vận Đế Quân truyền thừa kiếm thuật, dường như cũng không có kiếm ý khiến tiên thần cảm thấy tim đập nhanh như vậy.
Cát Chính Hiên là Chân Tiên tầng ba, kiếm này chém ra, lại có thể khiến cả Chân Tiên đỉnh phong cũng không khỏi cảm thấy trong lòng ngưng trọng.
Về phần Tô Đình, thần sắc nghiêm nghị, đánh ra Bát Thủ Hỏa Long chất chứa Lôi Hỏa, bên trong sinh đạo ý.
Bát Thủ Hỏa Long này ngang nhiên gào thét, lại giống như một Chân Thần từ đại đạo thai nghén sinh ra.
Kiếm quang màu trắng chém xuống một đầu rồng.
Nhưng toàn bộ hỏa long đều xông lên, thu kiếm quang vào bên trong.
Ngọn lửa rào rạt như là hỏa lô bốc lên, đang hòa tan chuôi pháp kiếm này.
Nhưng kiếm quang cũng không bị ngăn trở, vẫn chém tới.
Một đầu rồng nuốt kiếm quang vào.
Đầu rồng kia bị kiếm quang xuyên phá.
Lại có một đầu rồng khác nuốt kiếm quang vào.
Kiếm quang lại lần nữa xuyên ra.
Liên tiếp bảy cái đầu rồng, tất cả đều phá vỡ.
Nhưng ánh kiếm màu trắng này cũng bị đạo hỏa Chân Long cản trở, đã yếu đến cực hạn.
Chưa trảm đến trước mặt Tô Đình, phong mang đã tán loạn.
"Một kiếm thật là lợi hại."
Ánh mắt Tô Đình ngưng trọng đến cực điểm.
Cát Chính Hiên nhìn hỏa long tiêu tán kia, nói ra: "Nghe đồn Bát Thủ Hỏa Long chính là bí thuật của Tử Tiêu Cung, do Tử Tiêu đại tiên sáng tạo, trải qua Thanh Nguyên tổ sư cải biến, nhưng Bát Thủ Hỏa Long sẽ không có uy lực như vậy. . ."
Tô Đình bình tĩnh nói ra: "Ta có sở học là Lôi Bộ chí cao chân truyền, dùng lôi đình làm bạn, Lôi Hỏa cùng phóng ra, ngộ được đạo hỏa."
Cát Chính Hiên lộ ra vẻ kính trọng, nói ra: "Ngươi lại đã đến tình trạng tự sáng tạo tiên thuật, đồng thời có trình độ bực này?"
Tô Đình nói ra: "Đạo Tổ truyền lại Bát Thủ Hỏa Long Đạo, tu luyện đến đại thành, chưa hẳn đã kém hơn đạo hỏa Chân Long này của ta, chỉ là ta có ưu thế đối với lôi đình cùng ngọn lửa, cho nên đạo hỏa Chân Long đối với ta mới là ngọn lửa đạo thuật cường đại nhất. . ."
Cát Chính Hiên nắm chặt tiên kiếm, nói ra: "Vốn cho rằng một kiếm này đủ để ép ngươi dùng tới tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo kia, không ngờ lại bị ngươi dùng Bát Thủ Hỏa Long cản lại."
Tô Đình nghiêm mặt nói ra: " Kiếm ý trong kiếm đạo của ngươi không thuộc phương thiên địa này, chưa hẳn tương hợp cùng đạo, mà đạo hỏa Chân Long của ta mượn uy thế thiên địa. Lần này so đấu, ta chiếm ưu thế là 'Địa lợi' như vậy. Dù có ưu thế này, lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng triệt tiêu. . ."
Trên mặt Cát Chính Hiên có mấy phần ảm đạm, nói ra: "Trình độ ở phương diện này, ngươi cao hơn tiểu đạo."
Hắn lĩnh ngộ ra thức pháp kiếm thứ nhất này, hao phí không ít thời gian, cũng hao phí không ít tinh lực.
Hắn biết rõ một kiếm này hơn xa bất kỳ tiên thuật nào hắn từng học.
Nhưng Tô Đình thay đổi đạo hỏa Chân Long, gần như đã ép được kiếm này.
Dù pháp thuật của Tô Đình ở phương thiên địa này chiếm cứ không ít ưu thế.
Nhưng đây là kiếm pháp mà Đạo Tổ đã siêu thoát truyền về.
Mà kia chỉ là đạo thuật của Tô Đình.
Tô Đình dường như đã chính mình đi ra một con đường thuộc về hắn.
"Kiếm thứ hai."
Cát Chính Hiên nắm chặt tiên kiếm, nói ra: "Giờ phút này đã không còn là trận đấu pháp giữa chúng ta đó, chớ trách tiểu đạo xuất thủ vô tình. . ."
Trên tay phải của Tô Đình lấp lóe ngũ sắc quang mang, thai nghén ra ngũ hành tiên quang, sớm đã súc thế đã lâu, trải qua tinh vòng thống nhất, hóa thành hỗn độn tiên quang, mơ hồ thai nghén ra một phương thế giới này.
"Tô mỗ cũng sẽ không nương tay. "
Vẻ mặt Tô Đình hết sức ngưng trọng, một phương thế giới trong tay đã ngưng thành hình.
Hai người sở dùng pháp môn đều là Đạo Tổ truyền lại.
Đạo Tổ là trời, đạo pháp trời cho.
Thắng bại từ trời, sinh tử do trời định.
Không biết ai thiên đạo cao hơn, hay thiên đạo của ai càng mạnh.
"Thức pháp kiếm thứ hai."
Cát Chính Hiên lạnh giọng nói: "Kiếm tên! Tru quỷ thần!"
Một đạo kiếm quang đột nhiên bắn ra!
Đâm thủng ngàn vạn trở ngại!
Bắn đến trước mặt Tô Đình!
Kiếm này có thể tru Chân Tiên!