m minh Địa Phủ.
Trong Bối m Sơn.
Chỉ thấy một tòa pháp đàn được dựng ở sâu chỗ này.
Trong pham vi ba dặm, không có một tà hồn ác quái nào.
Tô Đình tới chỗ này, lợi dụng thân thể Chân Tiên, đánh tới trung tâm Bối m Sơn, tiêu diệt hết tà hồn ác quái xung quanh.
Hắn không vận dụng pháp lực Tiên gia, cũng không có sử dụng bí thuật Tiên gia, chỉ dựa vào thân thể Chân Tiên để đánh ra khu vực trong sạch này.
Nhưng những tà hồn ác quái ở bên ngoài kia thì hắn lại không có ra tay, vẫn để ở, giữ lại dáng vẻ vốn có của Bối m Sơn.
Không có người nào sẽ nghĩ tới hắn đang ở đây.
Tựa như một thần long chui vào trong hầm phân.
Không những không có ích lợi gì cho việc tăng tiến tu vi, ngược lại sẽ khiến đạo hạnh của mình tự hao tổn.
"Mười tám tầng Địa Ngục vì năm đó ta ở đây chém Huyền Sách đại pháp sư, có lẽ sẽ có người đến đây dò xét, nhưng cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu. .. Còn Bối m Sơn này, bên ngoài không có động tĩnh, ai cũng không ngờ tới rằng ta ẩn nấp ở chỗ này."
"Nếu không phải muốn thi pháp chú sát, dựa vào đạo hạnh Chân Tiên của ta, ở tam giới lục đạo, có rất nhiều chỗ tránh né, cũng không cần ẩn nấp ở đây."
"Những tiên thần tìm kiếm ta kia, lại cũng không biết rõ ta muốn thi pháp chú sát một vị Chân Tiên đỉnh phong."
"Chuẩn bị đến nay, cũng không thiếu gì nhiều."
Trước mặt Tô Đình có một tế đài, trên đó có một người rơm, bên trong chứa một sợi khí tức, năm đó hắn ở hư không giữa hai giới bị tập kích, dư hoạn từ chưởng lực dây dưa, cuối cùng bị hắn loại bỏ, đồng thời giữ lại một tia.
Người rơm đứng ở phía trước, trên đầu có một chiếc đèn, dưới chân cũng có một chiếc đèn.
Những ngày qua, Tô Đình là Chân Tiên không ngừng bộ cương đạp đấu, vẽ bùa kết ấn, đồng thời một ngày ba bái, đã gần đến kết thúc.
Hắn luyện thành Đinh Tiễn Thư, không tốn nhiều thời gian.
Bởi vì hắn đã tu thành Chân Tiên.
Đồng thời Đế Quân giúp hắn chuẩn bị tài liệu, cực kì bất phàm.
Tô Đình tiến đến gần, chỉ thấy trên người rơm đột nhiên có viết tên, làm cho người kinh hãi.
Sơn Tiêu!
Cổ Thương!
——
Dưới mặt đất Bắc Vực.
Trong động thiên.
Tô Duyệt Tần rốt cục đã thấy rõ gương mặt thật của vị Yêu Tiên trước mắt.
Toàn thân lông đen, trên đầu lại mọc tóc trắng, tựa như viên hầu, cánh tay dài quá gối, vành tai qua vai, mắt vàng như diễm.
Chính là một con Sơn Tiêu.
"Là ngươi. . ."
Ngữ khí Tô Duyệt Tần cứng đờ.
Trên đời có vô số người, hình dạng đều có sự khác biệt.
Sơn Tiêu nhất tộc tuy rằng có hình dạng đại khái giống nhau, nhưng cũng có thể dễ dàng phân biệt.
Tô Duyệt Tần đã có tu vi Dương thần, đủ để thấy rõ diện mục của Sơn Tiêu.
Con Sơn Tiêu trước mắt này rõ ràng là hoàn toàn giống vị ân sư truyền pháp cho Tô Đình- Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương,.
Nghe đồn Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương đã bị Thiên Đế cầm tù, đến chết mới thôi.
Sao Cổ Thương lại xuất hiện ở đây?
"Cổ Thương?"
Con Sơn Tiêu này lộ ra ánh mắt lạnh lẽo, chậm rãi nói ra: "Sơn Tiêu nhất tộc, chẳng qua chỉ là do tinh khí của bản tọa sinh ra, chính là hi vọng phục sinh của bản tọa. . . Tất cả Sơn Tiêu đều là hậu bối của bản tọa."
Tô Duyệt Tần cả kinh nói: "Ngươi là tiên tổ của Sơn Tiêu?"
Yêu Tiên chậm rãi nói: "Không sai, ta chính là Tiên Thiên chi hồn, dùng thân thể tiền thân của Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương để phục sinh. . ."
Trong lòng Tô Duyệt Tần chấn động, khó trách ở trong mắt nàng, vị Yêu Tiên này có diện mạo giống vị Lôi Bộ Tổng binh sứ giả kia.
Tiên tổ Sơn Tiêu chầm chậm đi tới, nói ra: "Thời gian tới bây giờ cũng không tính ngắn, với bản lĩnh của Tô Đình, chắc hẳn đã khôi phục hơn một nửa, trước đó nếu dùng ngươi để áp chế, hắn tự biết nhất định phải chết, chưa hẳn đã nguyện ý hiện thân. . . Bây giờ hắn khôi phục hơn một nửa, chắc hẳn có chút ngạo khí, tự nhận là có thể bảo mệnh, tám chín phần mười là sẽ nguyện ý ra mặt cứu ngươi."
Tô Duyệt Tần lộ ra sắc mặt tái nhợt, lập tức vận chuyển pháp lực.
Tiên tổ Sơn Tiêu chỉ tay một cái, đóng lại pháp lực toàn thân nàng.
"Chỉ là Dương thần cảnh cũng dám khoe khoang trước mặt bản tọa?"
Tiên tổ Sơn Tiêu ung dung nói ra: "Ngươi không thể chết, Tô Đình vì ngươi mà cam nguyện mưu phản Thiên Đình, đối với hắn mà nói, ngươi rất quan trọng, bản tọa muốn giết Tô Đình, ngươi có tác dụng không nhỏ. . ."
Nó tiến lên một bước, đang muốn đưa tay ra nhưng ánh mắt lại thoáng rung một cái, lại dựa vào bên cạnh.
Tô Duyệt Tần không biết vì sao, trong lòng giật mình, nhìn kỹ lại phát hiện con Sơn Tiêu này đang nặng nề ngáy.
Trong lòng nàng giật mình, đang muốn xuất thủ đánh chết hắn, nhưng nàng lại là run lên.
Nàng đã là Dương thần Chân Nhân, có năng lực dời núi lấp biển, khi toàn lực xuất thủ, uy lực của đạo thuật đủ để đánh nát một tòa núi cao, đủ để tạo ra từng đợt thủy triều trong biển, đủ để hủy diệt một hòn đảo.
Nhưng lão yêu này chính là Chân Tiên đỉnh phong, dù đã chìm vào giấc ngủ, mặc kệ nàng dùng đạo thuật nện tới, cũng sẽ không bị tổn thương.
Tô Duyệt Tần lập tức thu sát cơ, muốn chạy thoát đi nơi đây.
Nhưng con Sơn Tiêu kia lại tỉnh lại, nói ra: "Hôm nay bắt đầu, bản tọa sẽ dẫn ngươi ra ngoài, hiện thân ở nhân gian, dẫn dụ Tô Đình tới. . ."
Trong lòng Tô Duyệt Tần dâng lên cảm giác cổ quái, con Sơn Tiêu có tu vi Chân Tiên đỉnh phong này dường như không hề phát hiện ra chính mình vừa ngủ thiếp đi.
"Ngươi âm thầm bắt ta đến, còn dám xuất hiện công khai, ngươi không sợ tổ sư Hoán Hoa Các ta gây sự với ngươi?"
"Hoán Hoa tiên tử cũng là Chân Tiên đỉnh phong, nhưng dù sao nàng cũng là thân truyền của Đạo Tổ, tích lũy còn thâm hậu hơn cả bản tọa, có lẽ cao hơn một tia, nhưng cũng chưa chắc đã cao bao nhiêu, bản tọa cần gì phải sợ nàng?"
Sơn Tiêu xùy cười nói: "Huống chi, nếu Hoán Hoa tiên tử thật sự muốn dốc toàn lực bảo vệ ngươi, chớ nói bản tọa cùng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế liên thủ, cho dù lại có thêm một vị Chân Tiên, cũng chưa chắc có thể cách xa mấy chục vạn dặm, thậm chí cách xa nhau một giới, cướp người đi ở trước mặt nàng."
Trong lòng Tô Duyệt Tần kịch liệt chấn động, thất thanh nói: "Ngươi nói cái gì?"
Sơn Tiêu nói ra: "Ngươi cũng là Dương thần Chân Nhân, cũng là người thông minh, bản tọa chỉ ra đến thế rồi, chẳng lẽ trong lòng ngươi vẫn không biết?"
Tô Duyệt Tần đang muốn tiếp tục mở miệng.
Nhưng vị tiên tổ Sơn Tiêu này lại lần nữa nặng nề ngủ thiếp đi.
"Vì sao lại như vậy?"
Trong lòng Tô Duyệt Tần dâng lên một suy nghĩ như vậy.
Nhưng sau một khắc, lại thấy tiên tổ Sơn Tiêu đi về phía trước, nói: "Theo ta rời đi. . ."
Tô Duyệt Tần một lần nữa xác nhận một chuyện.
Tiên tổ Sơn Tiêu có tu vi Chân Tiên đỉnh phong này cũng không biết khi nãy chính nó từng ngủ say.
Chân Tiên hạng người có Nguyên Thần Tiên gia, sao lại xuất hiện tình trạng như vậy?
"Không đúng. . ."
Tô Duyệt Tần thầm nghĩ: "Trước đó nó bắt ta tới, chừng hai mươi ngày, lại rất ít nói chuyện cùng ta, hôm nay nói không ít, còn thay ta giải đáp nghi hoặc. . . Dường như nó hơi khác ngày thường."
Theo ý nghĩ này dâng lên, đã thấy con Sơn Tiêu kia lại lần nữa xoay người lại, bắt Tô Duyệt Tần lên, đi ra bên ngoài động thiên.
——
U Minh Địa phủ.
Bối m Sơn.
Trên tế đàn.
Vẻ mặt Tô Đình lãnh đạm.
Hắn dùng thân thể Chân Tiên ở lại nơi ô uế này, tu vi không tăng mà còn giảm, mưu đồ nhiều ngày, vì chính là hôm nay.
Những ngày qua, hắn bộ cương đạp đấu, một ngày ba bái, bái khiến Nguyên Thần Tiên gia của đối phương tan rã, hôm nay thời cơ đã tới.
Tô Đình nhìn người rơm phía trước, lạnh giọng cười nói: "Tôn giá đúng là sợ không dẫn ra ta, cho ta chút thời gian chuẩn bị, nhưng Tô mỗ cũng sẽ không cho ngươi thời gian chuẩn bị. . . Thù mới hận cũ, cùng nhau chấm dứt."
Hắn lấy ra cung tiễn, lập tức bắn tới một tiễn.
Một tiễn bắn trúng mắt trái người rơm.