Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1022: Trấn sát Bạch tổ! Cục diện thay đổi




     Đầu tiên là Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, đánh ra kiếm khí mười vạn dặm, chôn vùi Tô Đình ở bên trong.

Nhưng Tô Đình ngưng tụ ra một phương thế giới, đồng thời khiến nó sụp đổ, sử dụng chiêu đồng quy vu tận.

Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế bất hủ bất diệt, cho nên chưa chết, nhưng khiến người ta cảm thấy ngoài ý chính là Tô Đình cũng có thể kéo dài hơi tàn.

Sau đó Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế xuất thủ, tiên tổ Bạch thị không tiếc chịu một kiếm, đến giết Tô Đình.

Ai cũng cho rằng vị Chân Tiên quật khởi vô cùng nhanh chóng kia sẽ vẫn lạc vào hôm nay.

Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế cùng tiên tổ Bạch thị đúng là đã tru diệt Tô Đình.

Nhưng sao lại còn một Tô Đình khác?

Tô Đình này vận dụng Long Tượng nguyên châu, chấn nhiếp tiên tổ Bạch thị, tìm được khe hở, dùng tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo để ầm ầm đánh tới.

Cục diện xoay chuyển kinh thiên khiến tiên thần các phương không khỏi đều cảm thấy kinh hãi thất sắc.

Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.

Vẻ mặt Thiên Đế vẫn như thường, nhưng trong mắt lóe lên một tia tán thưởng.

Lúc trước ngay cả hắn cũng cảm thấy Tô Đình khó thoát kiếp số, rốt cục vẫn dừng ở đây, mưu tính của mình sẽ bị mất một góc.

Nhưng Tô Đình vẫn không khiến hắn thất vọng, cho thấy hắn có vốn liếng xứng với danh xưng vô địch ở nhân gian.

Còn tiên thần trên điện đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham thầm nghĩ: "Kẻ này có bản lĩnh đấu pháp không cương liệt bá đạo bằng bản thần, nhưng lại quỷ kế đa đoan, thật sự muốn đấu, bản thần không có gì ngoài thân thể bất hủ bất diệt này, chỉ sợ chưa hẳn có thể tốt hơn tiên tổ Bạch thị."

Còn Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh trước điện lại lộ vẻ dị dạng.

Lưu Bạc Tĩnh chính là quỷ thần được Thiên Đế sắc phong, pháp lực có thể so với Tán Tiên đỉnh phong.

Nhưng ông tinh thông tính toán, cũng tinh thông đấu pháp, giỏi lợi dụng mỗi một tia pháp lực, cũng giỏi về lợi dụng mỗi một cơ hội.

Bởi vậy cảnh giới dưới Chân Tiên, gần như ông có danh xưng vô địch.

Nhưng hôm nay mới thấy trong lúc tranh đấu, Tô Đình tính toán cũng chưa chắc đã kém ông ta.

"Khó trách ở nhân gian có thể xưng vô địch, thì ra là thế."

Trong lòng Lưu Bạc Tĩnh âm thầm tán thưởng.

Hắn nhìn chung quanh một chút, Trần Chi Vân thống lĩnh Thiên Hà Thủy Sư cũng mang theo vài phần tán thưởng.

Tiền thân của Trần Chi Vân có danh xưng là danh tướng bất bại, kì thực bản thân cũng không có vũ lực, nhưng lại giỏi luyện binh, giỏi dụng binh, giỏi về mưu kế. Về sau thành tựu thiên thần, thần lực cũng không phải cực cao, nhưng cũng vẫn giỏi về vận dụng pháp lực của bản thân, giỏi về vận dụng binh tướng thuộc Thiên Hà Thủy Sư, từ đó có bản lĩnh địa vị không thua gì Võ Đạo Chân Thần.

Lúc này có thể làm cho Trần Chi Vân đều lộ ra vẻ tán thưởng.

Hiển nhiên trận đấu pháp này, U Minh Chân Quân Tô Đình đã dùng không sai.

Trong Thủ Chính Đạo Môn.

Đạo Nguyên Tiên Tôn bình tĩnh nói: "Dùng một cỗ hóa thân khác."

Chính Nhất không thấy rõ lắm, chỉ chầm chậm nói ra: "Xem ra hôm nay Tô Đình chưa hẳn đã gặp nạn."

Đạo Nguyên Tiên Tôn nghiêm nghị nói: "Vậy thì cũng chưa chắc."

Lão Tiên Ông cùng tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo đều liếc nhau.

"Đáng tiếc cho bảo bối năm đó lão đạo hao tâm tổn trí luyện chế."

Đạo Huyền Tiên Ông thở dài nói: "Lúc ấy tốn không ít tài liệu, thật sự muốn thi triển đến cực hạn, dùng pháp môn Vãi Đậu Thành Binh để vận dùng cũng không thua gì một Tán Tiên đỉnh phong, hắn lại chưa từng dùng đến. . . Đến một lần cuối cùng này lại lấy ra giả bộ thành bản thân, làm vật chết thay."

Cát Chính Hiên chậm rãi nói ra: "Dùng Ngũ Hành Giáp để đổi lấy cục diện chuyển bại thành thắng, Tô Đình hắn không chỉ có tiến cảnh tu hành có thể so sánh cùng ta, bản lĩnh đấu pháp cũng chưa chắc đã kém ta."

Đạo Huyền Tiên Ông hỏi: "Chuẩn bị xong chưa?"

Cát Chính Hiên nắm chặt chuôi kiếm, nói ra: "Chỉ đợi thời cơ."

Ầm ầm!

Phạm vi ngàn dặm đều bị phá diệt!

Vùng phương tây Thiên giới này, bốn phía xung quanh nhiều lần bị hủy diệt, tĩnh mịch đến cực điểm!

"Lão già!"

Tô Đình móc ra Trảm Tiên Phi Đao.

Nhưng hắn lại đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức lui lại.

Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế vồ tới!

Cát Quả Nhi lập tức xuất kiếm, chém ra vạn trượng quang mang, tách Tô Đình cùng Bạch Hổ ra.

"U Minh Chân Quân, ngươi dám trộm lấy binh phù, bản cô nương cũng không tha được cho ngươi."

Cát Quả Nhi thu kiếm về, lại ngăn cản Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế ở phía trước Tô Đình cách đó trăm dặm.

Tô Đình lại lần nữa lui lại, thở dốc bất định, lộ vẻ cảm kích với Cát Quả Nhi.

Khi nãy nếu không phải Cát Quả Nhi chém ra một kiếm, sợ là hắn đã bị Bạch Hổ xé thành mảnh nhỏ.

Dù thân thể Chân Tiên chưa hẳn đã vẫn lạc tại chỗ, nhưng khó tránh khỏi thương thế.

Nếu là thế thì hết thảy đều kết thúc, khí tức cuồn cuộn sẽ dần dần bình thản.

Chỉ thấy trong miệng Bạch Hổ cao vạn trượng có ngậm nửa cỗ thân thể tàn tạ, chính là tiên tổ Bạch thị.

"Vẫn không thể trực tiếp giết hắn."

Trong lòng Tô Đình thầm nghĩ: "Chân Tiên đỉnh phong, quả nhiên không dễ giết."

Tiên tổ Bạch thị bị Bạch Hổ ngậm trong miệng, chỉ còn nửa cỗ tàn thi, đầu lâu thiếu hơn nửa, từ vai trái đến bụng đều biến mất, nửa người trên chỉ còn non nửa, cũng thủng trăm ngàn lỗ.

Vị Tiên gia cổ lão này thậm chí không còn sinh cơ.

Nhưng khi nãy một phương thế giới này ép xuống, tất nhiên không thể hoàn toàn chôn vùi thân thể Tiên gia của tiên tổ Bạch thị, cũng không hủy được Nguyên Thần Tiên gia của hắn ta.

Dù thương thế có nặng hơn nữa, Chân Tiên đỉnh phong cũng vẫn có thể sống sót.

Nhưng dưới một kích này, tiên tổ Bạch thị chỉ có thể kéo dài hơi tàn, không thể chiến đấu nữa.

"Làm sao. . ."

Trong mắt Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Sao Tô Đình vẫn còn sống sót?

Khi nãy rõ ràng thân thể Tô Đình đã bị hủy!

Hẳn là hắn có bản lĩnh như mình, biến thành hai cỗ chân thân?

"Hắc hắc. . ."

Tô Đình cười lạnh, tay trái cầm thần đao chợt hiện lôi đình rồi bổ tới.

Một đao này của hắn không trảm Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, mà là chém về phía Tiên tổ Bạch thị.

Trước cứ diệt chân thân Tiên gia, sau đó lại trảm Bạch Hổ Đại Đế.

Đối với Tiên tổ Bạch thị thì Bạch Hổ Đại Đế bất hủ bất diệt, nhưng lại bị Thiên Đình giới hạn, chỉ có Tiên gia chân thân cấp độ Chân Tiên đỉnh phong mới là vốn liếng để hắn ta tiêu dao tam giới lục đạo.

Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế không dễ trảm diệt.

Vậy thì diệt tiên tổ Bạch thị trước!

Dù không thể lại trảm Bạch Hổ Đại Đế, nhưng Tiên tổ Bạch thị vẫn lạc, Bạch Hổ này cuối cùng vẫn bị Thiên Đình giới hạn, tương đương với việc năm đó tiên tổ Bạch thị chân chính vẫn lạc trong thời kì phong thần.

"Đáng chết!"

Trong lòng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế nghiêm nghị, nhìn thoáng qua Cát Quả Nhi, lòng sinh khiếp ý.

Nó không sợ Tô Đình, nhưng e ngại Tiên gia chân thân bị hủy đi.

Cát Quả Nhi trên danh nghĩa là đến trợ giúp nó bắt Tô Đình.

Nhưng ai cũng biết rõ là Cát Quả Nhi tương trợ với Tô Đình.

Bản thân nó bất hủ bất diệt, nhưng lại không muốn tiên thân bị hủy đi.

"Buông tiên tổ Bạch thị xuống, ngươi chỉ cần làm theo đế chỉ, bắt Tô Đình là được."

Vẻ mặt Cát Quả Nhi băng lãnh, sao nàng có thể không biết quan hệ giữa Bạch Hổ Đại Đế và Tiên tổ Bạch thị được, nhưng có một số lời, cuối cùng vẫn phải nói ra mới có thể chắc chắn.

Đao của Tô Đình đã chém qua.

Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế lập tức muốn tránh đi.

Nhưng Cát Quả Nhi kiếm lại ngăn hắn lại.

"Cát Quả Nhi! Ngươi dám!"

"Ngươi phụng đế chỉ tru diệt U Minh Chân Quân, ta không ngăn cản ngươi, nhưng tiên tổ Bạch thị và ta có thù, còn ngăn cản ý chỉ của Đế Quân, tương trợ Tô Đình, ta nhất định muốn giết hắn!"

"Hỗn trướng!"

Bạch Hổ Đại Đế nổi giận gầm lên một tiếng, lại nuốt Tiên tổ Bạch thị vào trong miệng, quát: "Bản tọa bất hủ bất diệt!"

Tô Đình lấy Trảm Tiên Phi Đao ra, chỉ thấy xích hồng hồ lô treo lên đỉnh đầu, cười lạnh nói: "Lão tử chuyên khắc thân bất tử!"

Bạch Hổ Đại Đế không muốn nhiều lời nữa, quay người chạy trốn về phía Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ.

Chỉ là ngay lúc này có một đạo tiên quang thu khắp vạn dặm.

Bạch Hổ Đại Đế đụng vào tiên quang kia, bị tiên hoa thu lấy.

"Bản tọa dù không thể giết ngươi, nhưng cũng có thể nhốt ngươi."

Chỉ nghe được một giọng nói lạnh lẽo của nữ tử từ phía đông nam, chậm rãi truyền đến.

Tô Đình dừng bước, quay đầu nhìn lại.

Cát Quả Nhi hơi nhíu mày, trong lòng hơi lạnh.

"Hoán Hoa tiên tử?"