Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1018: Oán hận chất chứa ngàn năm




     Chân Tiên đỉnh phong toàn lực xuất thủ chiến một trận, khiến tam giới lục đạo kinh động.

Chư thiên tiên thần cũng khó tránh khỏi cảm thấy hồi hộp.

Vừa sợ hãi thán phục bản lĩnh của Tô Đình, cũng cảm khái bản lĩnh của tiên tổ Bạch thị.

Tô Đình chỉ là một hậu bối, tu luyện chưa tới trăm năm đã có thể sóng vai với Chân Tiên đỉnh phong.

Đáng tiếc hắn tu hành quá nhanh, nhuệ khí quá thịnh, không biết thu liễm.

Vô địch ở nhân gian, chưa chắc đã vô địch ở Thiên giới.

Cùng là Chân Tiên đỉnh phong, bản lĩnh cao thấp gần như không chênh lệch bao nhiêu.

Nhưng Tô Đình lại dám lấy một địch hai, có thể nói là cuồng vọng tự đại đến cực điểm.

——

Thiên Đình.

Trước Nam Thiên Môn.

Vẻ mặt Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám nghiêm túc, thấp giọng nói: "Tiến cảnh không khỏi quá nhanh. . ."

Ở phương tây xa xôi, cách nơi này không biết bao nhiêu vạn dặm.

Nhưng uy thế tranh đấu dường như theo làn gió nhẹ quất vào mặt.

Dù Khương Bách Giám là thần tướng đều cảm thấy rung động.

Nhớ tới năm đó mới gặp, nhớ tới khi hắn đạp phá tiên cảnh, nhớ tới lần trước hắn vừa thành Chân Tiên, cho tới bây giờ lại giao thủ cùng Chân Tiên đỉnh phong, dường như thời gian dài đằng đẵng đã trôi qua.

Nhưng trên thực tế, chỉ mới mấy chục năm trôi qua mà thôi.

Hắn nhìn về phía Lăng Tiêu Bảo Điện, vẻ mặt cực kì phức tạp.

——

Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.

Đế Quân ngồi trên cao, cúi nhìn xuống phía dưới.

Mà ở phía dưới, có Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham, có Thiên Hà Thủy Sư Trần Chi Vân, cũng có Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh trước điện, cùng tứ đại thần tướng Nhãn Nhĩ Khẩu Tị.

Nhãn Thần tướng luân hồi trở về đã mất đi ký ức quá khứ, không có tâm tính dĩ vãng, chỉ là một thiếu niên vừa thành thần linh, lúc này nhìn biến hóa phương tây, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.

"Đế Quân, Tô Đình trộm lấy binh phù, chạy tới phương tây Thiên giới, đại chiến cùng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, thần nguyện tiến về phương tây Thiên giới để bắt Tô Đình quy án."

"Việc này nên làm như thế nào, trẫm tự có bố trí, không cần ngươi tiến đến truy sát?"

Đế Quân nhìn về phương tây, chầm chậm nói ra: "Tô Đình trộm lấy binh phù, trốn tới phương tây Thiên giới, là trẫm tự mình hạ chỉ mệnh Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế xuất thủ ngăn cản Tô Đình, bắt hắn trở về Thiên Đình phục mệnh."

Thiên Hà Thủy Sư Trần Chi Vân cúi đầu, trong lòng âm thầm thở dài, là Đế Quân để hắn là thống lĩnh Thiên Hà Thủy Sư lưu lại binh phù, để cho Tô Đình dễ dàng trộm lấy.

Tô Đình trộm lấy binh phù, lại lập tức chạy tới phương tây Thiên giới, tràn đầy sát cơ.

Đế Quân hạ chỉ, bên ngoài là mệnh Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế bắt Tô Đình, thực tế mới là dùng Tô Đình làm đao, muốn chém Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế.

" Một đao vừa rồi không thua gì ta."

Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham nhìn thấy Tô Đình dùng Trấn Ngục thần đao chém ra một đao gần như chém rách cả phương tây Thiên giới, trong lòng không khỏi sợ hãi thán phục.

Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh trước điện lọ vẻ cổ quái, nhưng không nhiều lời.

Đế Quân nhìn về phương tây Thiên giới, cảm thụ được đại đạo chấn động ở chỗ đó, ánh mắt lấp loé không yên.

"Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế dùng pháp kiếm Chân Tiên để giằng co với Tô Đình."

Nhãn Thần tướng dùng thần nhẫn xuyên phá hư không, sau đó thuật lại tất cả quá trình, nói ra: "Có Tiên tổ Bạch thị ở bên tương trợ, súc thế mà phát, dẫn động thiên tượng, bao trùm vạn dặm, xưng là Thập Phương Câu Diệt. . ."

Khi hắn còn chưa thuật lại lới này, chư vị tiên thần ở đây đều đã phát hiện ra điểm khác thường.

Bởi vì tiên tổ Bạch thị xuất thủ quả thực quá kinh thiên động địa.

Dù không biết đó là pháp môn gì.

Nhưng lại có khí tức khiến Chân Tiên phải kiêng kị.

Lưu Bạc Tĩnh lặng yên ngẩng đầu, nhìn về phía Thiên Đế.

Chỉ thấy vẻ mặt Đế Quân vẫn như thường, không có một chút biến hóa nào.

——

Trong Chính Tiên Đạo.

Đạo Huyền Tiên Ông lộ ra ánh mắt ngưng trọng.

Cát Chính Hiên đứng ở phía sau, hắn đã xuất quan.

"Chân Tiên đỉnh phong chiến một trận." Đạo Huyền Tiên Ông nói ra: "Hắn không chỉ là mượn nhờ quân trận thiên binh để có pháp lực Chân Tiên đỉnh phong, còn có bản lĩnh điều khiển pháp lực dạng này. . . Nội tình của hắn không kém gì Chân Tiên đỉnh phong."

"Đệ tử gần như chỉ ở Chân Tiên tầng ba." Cát Chính Hiên bình tĩnh nói ra: "Bỏ qua quân trận thiên binh trợ giúp, ta chưa hẳn đã kém hơn hắn."

"Dù không có thiên binh quân trận, ngươi cũng chưa chắc đã kém hắn." Đạo Huyền Tiên Ông lấy ra một hồ lô, chậm rãi nói ra: "Mười vạn tiên giáp, dùng vãi đậu thành binh để thả ra, giống như mười vạn thiên binh, pháp lực tăng thêm, có thể so sánh với Chân Tiên đỉnh phong."

"Đệ tử hiểu rõ." Cát Chính Hiên thu lấy hồ lô, lộ ra chiến ý, nói ra: " Năm đó tiên tổ Bạch thị và Cát thị nhất tộc từng có ân oán, đệ tử giữ lại liên lụy huyết mạch của Cát thị nhất tộc, chính là vì một phần nhân quả này. . . Hôm nay coi đây là lý do để xuất thủ trảm hắn! Chắc hẳn bản lĩnh của hắn không kém Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế bao nhiêu, đệ tử muốn so một lần cùng Tô Đình, xem ai có thể đánh bại đối thủ trước!"

"Đợi thêm đã." Đạo Huyền Tiên Ông nói như vậy.

"Lại chờ cái gì?" Cát Chính Hiên trầm ngâm nói: "Lấy một địch hai, Tô Đình không chịu được."

"n oán của Cát thị sẽ có một người khác chấm dứt." Đạo Huyền Tiên Ông chậm rãi nói ra: "Tô Đình sẽ không vẫn lạc ở đây, nhưng sẽ súc thế trong khi chiến đấu, Chính Tiên Đạo ta lấy tĩnh làm chủ, ngươi ở đây tĩnh tâm súc thế , chờ đợi quyết ra thắng bại cùng Tô Đình."

"Được."

——

Trong Thủ Chính Đạo Môn.

Vẻ mặt Đạo Nguyên Tiên Tôn nghiêm túc đến cực điểm.

Chính Nhất đã xuất quan, nhìn về phía phương tây Thiên giới.

"Năm đó nếu ngươi không bước sai một bước, hôm nay sao lại để hậu bối siêu việt chứ?"

"Đường đi có ngàn vạn lối, đệ tử từ bỏ con đường trích tiên này, chưa hẳn đã sai."

"Chân Tiên đỉnh phong, lấy một địch hai."

Đạo Nguyên Tiên Tôn chậm rãi nói ra: "Ta đã lĩnh giáo Thập Phương Câu Diệt của tiên tổ Tiên tổ Bạch thị một lần, cực kì bất phàm."

Chính Nhất đáp: " Hôm nay Tô Đình khó thoát tai kiếp?"

Đạo Nguyên Tiên Tôn khẽ lắc đầu, nói ra: "Thế cục chưa định, nói hắn khó thoát tai kiếp vẫn còn sớm."

Dù chỉ là hậu bối, nhưng dù sao cũng đã đặt chân tới cấp độ Chân Tiên đỉnh phong.

Đây cũng là đại thần thông giả tuyệt đỉnh tam giới.

Có đánh giá cao hắn thế nào cũng không đủ.

Chí ít cục diện như vậy, chưa hẳn có thể khiến Đạo Nguyên Tiên Tôn vẫn lạc.

Cho nên mới nói là còn sớm để kết luận.

——

Trong U Minh Địa phủ.

"Thập Phương Câu Diệt, pháp môn thật là lợi hại, liên lụy dây dưa cực kì phức tạp, hắn có thể sáng tạo ra tiên thuật này, đủ thấy trí tuệ phi phàm."

Thượng Minh m Thiên Tử cười nói: "Đáng tiếc bản tọa bị Thần vị giới hạn, không thể đi tới phương tây Thiên giới, nếu không thì ta thật sự muốn so sánh cùng tiên tổ Lâm Đông Bạch thị một phen."

Hắn chậm rãi nói : "Nhưng bản tọa không đi, tự có người đi."

Cát Phán thần sắc nghiêm nghị, nói: "Nàng muốn động thân sao?"

Thượng Minh m Thiên Tử cười nói: "Oán hận cả ngàn năm, nếu như không kiêng kị Thiên Đình, nàng sớm đã động thủ."

——

Ở Phương tây Thiên giới.

Tô Đình đại chiến với Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế.

Tiên tổ Bạch thị ở bên, đánh xuống một tấm màn trời bao trùm vạn dặm.

Trong phạm vi vạn dặm mênh mông, gần như đều bị hắn triệt để diệt đi.

Nhưng mà Tô Đình vẫn không thèm để ý tới vị Chân Tiên đỉnh phong này.

"Phá!"

Chỉ nghe một giọng nói thanh thúy vang lên.

Ở phía trên Tô Đình, tầng màn trời kia đột nhiên bị phá vỡ.

Màn trời ầm ầm rơi xuống!

Ầm ầm!

Quanh người Tô Đình, bên ngoài ba trượng, hư không vỡ vụn, mảnh vỡ chôn vùi.

Uy thế cường đại đến mức ngay cả Chân Tiên đều không thể tuỳ tiện ngăn cản được.

Liếc nhìn lại, bốn phương tám hướng, trong phạm vi vạn dặm, sinh linh tuyệt tích, bụi mù không còn, hư không đều bị phá diệt.

Mênh mông trống vắng.

Lại có một thiếu nữ linh tú xuất hiện.

Nàng mặc quần áo đỏ nhạt, diện mạo thanh lệ.

"Là ngươi?"

Tiên tổ Bạch thị biến sắc.