Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1015: Chiến với Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế




     Ở phương tây Thiên giới.

Chỉ thấy mây trắng cuồn cuộn.

Trong mây rõ ràng ngàn vạn thiên binh bạch giáp.

Người đcjứng đầu có diện mạo như thiếu niên, dáng người thẳng tắp, đứng ở phía trước quân trận, ánh mắt lạnh thấu xương.

"U Minh Chân Quân Tô Đình, tới đây tiếp Bạch Hổ Đại Đế Tây Nhạc!"

Một tiếng quát tựa như Thiên m to lớn, truyền khắp phương tây Thiên giới.

Một tiếng quát này có uy thế mạnh, lại có uy lực của Chân Tiên đỉnh phong.

——

Trong Cực Lạc Tịnh Thổ.

Phật Đà, Bồ Tát, La Hán, đều nghe được lời ấy, trong lòng không khỏi chấn động.

"Tu hành chỉ mới năm mươi năm đã đột phá Chân Tiên cảnh, bây giờ mượn nhờ thiên binh, uy thế đã đạt tới Chân Tiên đỉnh phong?"

Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát ngậm cười nói: "Hắn có sát cơ cực nặng, kẻ đến không thiện, xem ra là muốn đấu sinh tử cùng vị tiên tổ của tiền thân của ta kia..."

Hắn cười một tiếng, lại nhìn sang bên cạnh.

Bên cạnh cũng có một vị Đại Bồ Tát, diện mạo như thanh niên, ngũ quan tuấn mỹ, nhưng đầu lâu trơn bóng, mặc tăng y màu trắng, rõ ràng là Vô Sinh Bồ Tát.

"Đều là người đã đắc đạo trường sinh, tội gì phải tranh chấp, đánh cược tính mệnh vĩnh hằng?"

Vô Sinh Bồ Tát thở dài: "Tham giận si hận ái ác dục, đã là Chân Tiên rồi mà cũng không nhìn thấu sao?"

Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát chầm chậm nói: "Chính Tiên Đạo có một môn tâm pháp chí cao, tên là thập nhị tĩnh công, chính là năm đó khi Vô Thượng tổ sư thành đạo cũng không thể tu luyện đến đại thành... Nghe đồn sau khi ngài siêu thoát mới tính là đại thành."

Vô Sinh Bồ Tát nói ra: "Dù sao cũng ở phương tây Thiên giới, chúng ta nên làm như thế nào?"

Bạch Thế Chí Bồ Tát đáp: "Làm như không thấy."

Vô Sinh Bồ Tát nói ra: "Hợp lý sao?"

Bạch Thế Chí Bồ Tát cười nói: "Chúng ta ra tay trợ giúp phương nào? Nếu chỉ là khuyên giải, thì nên làm như thế nào để hai vị Chân Tiên không tiếc xé rách mặt mũi dừng tay? Chí ít, lần này không xuất thủ, Thiên Đế sẽ không bởi vậy mà giáng tội... Nhưng nếu ra tay giúp đỡ, không biết có phải sẽ chọc cho Đế Quân tức giận không, ngài cũng hiểu vị Thiên Đình Đế Quân này có tâm tư khó lường."

Vô Sinh Bồ Tát lập tức im lặng lại.

——

Trong cung điện Tây Nhạc Đại Đế.

Đột nhiên có một đạo bạch quang vọt lên tận trời.

Canh Kim tinh ở Phương tây lấp lóe quang mang.

Khí tức sắc nhọn, lăng lệ bao trùm Cửu Thiên Thập Địa.

Chỉ thấy một hổ dữ màu trắng từ cuối phương tây chầm chậm mà tới.

Bạch Hổ này lộ ra ánh mắt lạnh lẽo, nhưng trên đầu đội Đế quan, hết sức uy nghiêm, thân thể của nó cao chừng vạn trượng, vô cùng to lớn.

"U Minh Chân Quân thật uy phong."

Bạch Hổ Đại Đế lạnh giọng nói: "Mới vào Chân Tiên cảnh đã thật sự cho mình có thể tung hoành Cửu Thiên Thập Địa, không có địch thủ sao? Lúc trước ỷ vào bản lĩnh Tiên gia để áp đảo người tu hành ở thế tục, cùng cảnh giới có thể vô địch tại thế, nhưng đây là Chân Tiên cảnh... Nội tình của bản tọa tuyệt đối không kém hơn ngươi."

Vẻ mặt Tô Đình băng lãnh, lướt qua vị trí Cực Lạc Tịnh Thổ, hắn chắc chắn chín mươi phần trăm là Phật Môn sẽ không can thiệp.

Nếu như thật sự xuất hiện biến cố này, Phật Đà của Phật Môn Tịnh Thổ có xuất thủ, Tô Đình cũng sẽ không e ngại.

Bây giờ địch nhân lớn nhất trước mắt hắn là vị này Bạch Hổ Đại Đế Tây Nhạc.

Một trong Ngũ Nhạc chính thần- Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế.

Bàn về Thần vị, đã là cực cao.

Thần vị này có thần lực, có thể so với Chân Tiên đỉnh phong.

Chín trăm năm qua, ỷ vào Lâm Đông Bạch thị cung phụng, ở nhân gian truyền bá hương hỏa, thần lực của hắn chỉ sợ lại tăng lên một tầng nữa.

"Tô mỗ tới đây, không phải là do tôn thần bức bách sao?"

Tô Đình mặc thần giáp, tay trái cầm đao, thiên nhãn trên trán mở ra, lạnh giọng nói: "Năm đó ở hư không giữa hai giới, ngươi và ta vốn không oán không cừu, ngươi chỉ vì kiêng kị ta lại muốn chém giết ta. Hôm đó sau khi ngươi xuất thủ, Tô mỗ miễn cưỡng tự vệ, chật vật không chịu nổi, từ lúc chào đời tới nay, đó là lần ta chật vật nhất..."

Hắn nói đến đây, ngữ khí càng thêm lạnh lẽo, nói ra: "Nếu như chỉ là như thế, chưa hẳn đã không thể điều hòa, nhưng ngươi không nên xuất thủ với thân quyến của Tô mỗ."

Toàn thân Bạch Hổ Đại Đế căng lên, trong miệng phun ra từng luồng gió mạnh, hóa thành một thanh thần kiếm, lăng lệ vô song.

"Nếu không dẫn ngươi đi ra , mặc ngươi bế quan ba mươi năm, đến khi ngươi lại lần nữa hiện thế, chính là Chân Tiên đỉnh phong, dù bản tọa không sợ ngươi, cũng không muốn có một vị Chân Tiên đỉnh phong là đại địch, dù sao ngươi cũng không phải chính thần trên Phong Thần bảng, sớm bóp chết ngươi, tuyệt đối không phải chuyện xấu."

"Bây giờ Tô mỗ cũng chưa phải Chân Tiên đỉnh phong, ngươi dẫn dụ Tô mỗ ra đã nghĩ là có tư cách đòi mạng của ta sao?"

"Ha ha ha..."

Bạch Hổ Đại Đế lập tức há miệng.

Một thanh kiếm kia bỗng nhiên phá toái hư không.

Kiếm này chính là thần kiếm mà nó ôn dưỡng chín trăm năm.

Dùng Canh Kim khí ở phương tây ngưng kết, luyện thành một thanh kiếm thần.

"Lửa lớn!"

Tô Đình vung tay phải lên.

Ánh lửa nở rộ, màu sắc đỏ nhạt, mơ hồ có sắc trắng.

Ánh lửa kia rời tay mà đi, lập tức hóa thành một hàng dài, đầu rồng tách ra, hóa thành tám đầu, ngang nhiên gào thét, khí thế bàng bạc.

Chính là Tô Đình dùng pháp lực Chân Tiên đỉnh phong để thi triển ra Bát Thủ Hỏa Long Đạo!

Đây là bí thuật của Tử Tiêu Cung, bây giờ hắn lại luyện hóa Lục Áp thần quang, đạt được cảm ngộ từ đại đạo chân hỏa, lại có thần giáp giúp ích, bộ pháp bảo trong tay kia phụ trợ... Uy thế cường đại đến tột đỉnh!

"Rồng có vảy ngược, chạm vào phải chết!"

"Hôm nay chính là long tranh hổ đấu, ngươi không chết, chính là ta sống!"

Tô Đình khống chế Bát Thủ Hỏa Long, nhìn xuống bát phương, quát: "Tô mỗ sẽ dùng Bát Thủ Hỏa Long để phá Bạch Hổ Hàm Kiếm Chi Thuật của ngươi!"

Chỉ thấy thần kiếm như muốn trảm phá thiên địa kia bị Bát Thủ Hỏa Long quấn quanh, không thể tiếp tục chém xuống.

Dù Bát Thủ Hỏa Long giống như bị tổn thương, nhưng cũng không bị thần kiếm triệt để chặt đứt.

Ngược lại là một thanh kiếm thần kia, phong mang không ngừng tiêu giảm.

Trong ngũ hành, hỏa có thể khắc kim.

Dù tu hành đến cấp độ Chân Tiên nên bị khắc chế rất nhỏ.

Nhưng Tô Đình cũng dùng pháp lực Chân Tiên đỉnh phong, thậm chí có hư ảnh của đại đạo chân hỏa, mơ hồ vượt trên thần kiếm một bậc.

" Bát Thủ Hỏa Long thật là lợi hại."

Ngay cả Bạch Hổ Đại Đế cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, nói ra: "Mới vào Chân Tiên, đã đột phá tới tầng ba, vốn cho rằng ngươi muốn đứng vững ở cảnh giới Chân Tiên tầng ba đều không phải chuyện dễ... Không ngờ trong thời gian ngắn ngủi, ngươi lại mượn nhờ sáu ngàn bạch giáp, khiến pháp lực tự thân tăng lên đến Chân Tiên đỉnh phong, lại còn có thể thao túng được, quả nhiên là kỳ tài ngút trời."

Vẻ mặt Tô Đình lãnh đạm, đúng như vị Bạch Hổ Đại Đế này nói , theo đạo lý thì hắn vừa thành Chân Tiên, muốn củng cố tới tầng ba đều cần hao phí thời gian, cho dù như mượn nhờ sáu ngàn bạch giáp, tăng lên đến Chân Tiên đỉnh phong, cũng khó có thể chân chính vận dụng pháp lực đến tình trạng điều khiển như cánh tay.

Nhưng cổ kính của Đạo Tổ, đạo hỏa của Đạo Tổ còn sót lại mới thật sự là đạo lý.

Tô Đình mượn nhờ cổ kính, tiếp nhận đạo hỏa.

Mượn nhờ đạo hỏa, chiếu rọi năm thành.

Hắn đã có cảm ngộ về Chân Tiên đỉnh phong.

Bởi vậy hắn nắm giữ một cỗ lực lượng này.

Cho nên hắn mới không sợ Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế có thành tựu chừng chín trăm năm.

"Nhân tài mới nổi, thật sự là lợi hại."

Bạch Hổ chầm chậm nói ra: "Nếu chỉ dựa vào một bộ thần thể này, sợ là chỉ có thể đấu cân sức ngang tài cùng ngươi, chưa hẳn có thể chém giết ngươi... Nhưng ngươi từng giết qua Tô Quan Nhi thì nên biết được lai lịch chân chính của bản tọa."

Ánh mắt Tô Đình hơi nheo lại nói: "Tiên tổ Lâm Đông Bạch thị, chân thân của ngươi cũng tới."