Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1011: Hành ôn sứ giả phương bắc




     "Ôn bộ chính thần, Hành Ôn Sứ Giả phương bắc mời, tới lâm viên của Thiên Đế một chuyến."

" Hành Ôn Sứ Giả phương bắc?"

Tô Đình cau mày nói: "Tô mỗ cùng vị thần tiên này vốn không quen biết, hắn mời ta làm gì?"

Mà vườn hoa của Thiên Đế cũng không phải nơi bình thường.

Chỗ đó mới trồng rất nhiều cây, đều là trân phẩm hiếm thấy tam giới lục đạo.

Có bảo vật có thể khiến người ta kéo dài tuổi thọ, có bảo vật có thể khiến tu vi của người ta tăng lên, có phúc duyên gia tăng, có thần thông có thể giao phó, có được các loại vạn tượng.

Dù Tô Đình đã là Chân Tiên, nhưng cũng không thể chưa được Đế Quân cho phép mà đặt chân vào hoa viên của Thiên Đế.

"Tôn thần đã có chỉ dụ của Thiên Đế."

"Tô mỗ không có."

"Không sao."

"Sao lại không sao?"

Tô Đình lạnh nhạt nói: "Muốn gặp ta thì tới phủ U Minh Chân Quân ta bái kiến... Tốt xấu gì Tô mỗ cũng là đại thần thông giả cấp số Chân Tiên, muốn ta đi gặp hắn, vị Hành Ôn Sứ Giả ở phương bắc này, giá đỡ thật sự quá lớn rồi, cho dù hắn là chính thần đứng đầu Ôn bộ, cũng không có tư cách này."

Bây giờ hắn đã tu tới Chân Tiên tầng ba, mà quan phẩm của U Minh Chân Quân cũng đã tăng lên đến nhất phẩm.

Ngoài Thiên Đình Đế Quân ra, trong tam giới lục đạo, không có người nào dám hạ lệnh đối với hắn.

Cho dù là Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn hay Đạo Huyền Tiên Ông của Chính Tiên Đạo, hoặc như Quảng Nguyên cổ nghiệp Thiên tôn cổ xưa nhất trong truyền thuyết, Lữ Dương Tiên Tôn hiện nay... Những vị Chân Tiên đỉnh phong này cũng cần gọi hắn một tiếng đạo hữu.

Dù bọn họ muốn gặp Tô Đình, cũng phải là lấy lễ mời, mà không phải cưỡng ép hiệu lệnh.

Tiểu thần kia đáp: " Hành Ôn Sứ Giả ở phương bắc cùng Lôi Bộ Tổng binh sứ giả vốn là đồng tộc, lần này vì Lôi Bộ Tổng binh sứ giả mà tới... Nếu như Chân Quân còn nhớ tình cảm sư đồ cùng Lôi Bộ Tổng binh sứ giả, còn hôm nay mời tới lâm viên của Thiên Đế một chuyến."

Tô Đình nheo mắt ngưng lại, chợt đứng dậy.

Trong nháy mắt này, ý niệm trong lòng hắn không ngừng hiện lên.

Hoa viên kia là nơi Thiên Đế cực kì xem trọng, gần với nơi trồng Kim Liên.

Dù tự tiện xông vào cũng sẽ là tội danh cực lớn.

"Nhưng là tội danh như vậy, chỉ là bởi vì làm Thiên Đế tức giận, mà không phải tội không thể tha thứ."

Tô Đình thầm nghĩ: "Chỉ cần Thiên Đế không có ý giáng tội, chư thiên tiên thần cũng khó có thể dùng tội danh như vậy để định tội cho ta... Việc này không giống việc chém giết Khuê Mộc Lang, dao động căn cơ tam giới."

Hắn vốn định đưa tin cho Thiên Đế một tiếng.

Nhưng Cổ Thương là bị Thiên Đế giáng tội.

Lúc này phó ước, thương nghị chuyện Cổ Thương, dường như cũng không thích hợp nói rõ với Thiên Đế.

——

Tô Đình rời đi phủ đệ của U Minh Chân Quân.

Hắn đi vào hoa viên của Thiên Đế, cũng vận sức chờ phát động.

Hắn không muốn tranh đấu ở đây, nhưng nếu ở đây có mai phục thì hắn sẽ lập tức phá toái hư không, tiến vào Thanh Hư cảnh.

Bởi vì tranh đấu ở đây, phá hoại bất kỳ vật trong trong hoa viên của Thiên Đế đều là tội danh cực lớn.

Giống như Sa Tăng ở kiếp trước của hắn, vốn là Quyển Liêm Đại Tướng, chỉ bởi vì lỡ tay đánh vỡ đèn lưu ly mà bị giáng chức, trừ bỏ thần tịch, bị đày làm sông yêu.

Huống chi là tội danh phá hư hoa viên của Thiên Đế?

"Chân Quân đúng là cẩn thận."

Đúng lúc này, một tiếng nói già nua từ chỗ sâu hoa viên truyền tới.

Đây cũng là một Sơn Tiêu tựa như viên hầu, toàn thân lông đen, nhưng trên đầu sinh tóc trắng, hai tay nó dài quá gối, hai lỗ tai rủ xuống vai, tựa như một Cổ Thương khác.

Chỉ là so sánh với vẻ khôi ngô bá đạo của Cổ Thương thì vị Sơn này có vẻ già nua hơn một chút.

Mà Cổ Thương là Lôi Bộ Tổng binh sứ giả, có lôi đình vờn quanh, uy áp tỏa ra bát phương, còn vị Sơn Tiêu này lại tỏa ra khí tức âm hàn, dường như có một vẻ bệnh trạng.

"Tô mỗ vốn muốn bế quan, lúc này lại có người mời, sao có thể không cẩn thận?"

Tô Đình trầm giọng nói ra: "Bớt nói nhảm đi, tôn thần mời ta tới đây là cần làm chuyện gì?"

Lão Sơn Tiêu vừa cười vừa nói: "Đúng là vì Cổ Thương, nhưng không hoàn toàn là vì việc này."

Vẻ mặt Tô Đình hơi trầm xuống, nói ra: "Còn có chuyện gì?"

Lão Sơn Tiêu lại không có trả lời, nói ra: "Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương bởi vì cứu ngươi mà bị Thiên Đế trách phạt, bị giam cầm đến chết mới thôi... Nhưng Cổ Thương chính là chính thần tám bộ, bất hủ bất diệt, cũng chính là nói, cả đời hắn đều sẽ bị giam cầm. Nhưng trên thực tế, Lôi Bộ Tổng binh sứ giả chính là một trong Chính Thần Lôi Bộ, thần linh có tên trên Phong Thần bảng tựa như căn cơ của tam giới, tuyệt đối không có khả năng thiếu hụt lâu dài."

Trong lòng Tô Đình khẽ nhúc nhích.

Nếu như phương thiên địa này chính là một căn phòng.

Như vậy tám bộ chính thần trên Phong Thần bảng chính là căn cơ của căn phòng như, xà ngang, cột trụ.

Đung như lão Sơn Tiêu nói, nếu thiên địa muốn hoàn thiện, thì không thể thiếu hụt lâu dài.

Thiên Đình Đế Quân làm chủ tam giới, tự nhiên cần hoàn thiện thiên địa.

Thế nhưng là Tô Đình nhớ tới vị Đế Quân này đang âm thầm quấy lộng gió mưa, để nhân gian nhấc lên mấy chục năm chiến hỏa, trong lòng lại khó mà phỏng đoán ý nghĩ của vị Đế Quân này.

"Ngươi có năng lực trảm thần, tam giới đều biết."

Lão Sơn Tiêu nói ra: "Đế Quân làm thế hiển nhiên chính là mượn tay ngươi để chém giết Lôi Bộ Tổng binh sứ giả... Lần trước Khuê Mộc Lang bị trảm, lại phục sinh ở Phong Thần đài, chỉ cần ngươi chém Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương, tám chín phần mười sẽ lại hiện ra ở Phong Thần đài."

Tô Đình trầm giọng nói ra: "Ngươi muốn nói cái gì?"

Lão Sơn Tiêu nói ra: "Kỳ thật ngươi muốn thả ra Cổ Thương, đơn giản nhất là bây giờ tiến đến chém giết hắn là được."

Tô Đình chau mày.

Lão Sơn Tiêu nói: "Thế nhưng vì sao Đế Quân lại đưa ra hình phạt như thế?"

Tô Đình im lặng không nói, nhìn xem vị Sơn Tiêu kia.

Lão Sơn Tiêu lại lần nữa nói ra: "Đơn giản là muốn muốn thử dò một chút, Lôi Bộ Tổng binh sứ giả phục sinh như thế nào, sau khi phục sinh có phải cũng như Khuê Mộc Lang... Có thể không chỉ là thăm dò, mà Đế Quân còn muốn mượn cơ hội này để tìm hiểu Đạo Tổ phục sinh thiên thần như thế nào, từ đó học được pháp môn này."

Nó nói đến đây, lại cười một tiếng, nói ra: "Bây giờ đối với tám bộ chính thần thì hình phạt đáng sợ nhất chính là biếm xuống phàm trần, trải qua luân hồi, rửa sạch tiền thân, một lần nữa đầu thai chuyển thế, có được ký ức mới, có được ý thức mới, có được suy nghĩ mới, thành một sinh linh mới... Sau đó lại được Thiên Đình triệu lên trời đến, quay về Thần vị, dù Nguyên Thần như trước, Thần vị không thay đổi, nhưng lại không còn là tự thân."

Tô Đình chầm chậm nói ra: "Có lẽ sau này, ta mới là hình phạt đáng sợ nhất."

Lão Sơn Tiêu nói ra: "Bị giáng xuống phàm, dù sao vẫn là tự thân đến luân hồi, nhưng ngươi dùng một đao trảm thần tiên, đúng là cực kì rõ ràng, dù lại lần nữa phục sinh, như Khuê Mộc Lang... Kỳ thật ngươi chém xuống một đao này mới là hình phạt đáng sợ nhất đối với tám bộ chính thần."

Tô Đình nói ra: "Cho nên ý của ngài là?"

Lão Sơn Tiêu chậm rãi nói ra: "Chém giết Lôi Bộ Tổng binh sứ giả, là một lần dò xét của Đế Quân, cũng là một lần thí nghiệm, có lẽ sẽ trở thành một loại hình phạt đối vớitám bộ chính thần, ngươi chính là người chấp pháp... Đây là điều mà chư thần không muốn nhìn thấy, mà vị tổ sư của Tử Tiêu Cung kia cũng chưa chắc muốn nhìn thấy đồ tôn là thí sư nghịch loạn."

Tô Đình bình tĩnh nói ra: "Ta còn tưởng là chuyện lớn gì, chỉ là khuyên nhủ một phen mà thôi, trong lòng Tô mỗ tự có cân nhắc, một chuyện khác đâu?"

Lão Sơn Tiêu lạnh nhạt nói: "Ngươi có một người tỷ tỷ, bái nhập vào Hoán Hoa Các?"

Con ngươi Tô Đình hơi co lại, ngữ khí bất thiện, nói ra: "Tôn thần vô cớ nhắc tới gia tỷ làm gì?"