Edit: Lacey
Chu Du còn có thể nói cái gì nữa chứ, trực tiếp nhào lên hôn anh.
Hai người ôm hôn kịch liệt dưới tán cây, mãi đến khi Chu Du bị đầu gấu đè không chịu nổi nữa mới đẩy anh ra.
"Thầy Tôn, con gấu này quá to rồi, xem ra vòng tay của anh cũng không rộng lớn đến vậy."
Tôn Hoài Cẩn cũng cười, còn chưa kịp nói đã nghe Chu Du gấp không chờ nổi hỏi:"Anh làm kiểu gì vậy, trong vòng bảy lần đã bắt được nó, anh có phải đã biết bí mật gì của máy gắp thú đúng không? Nói cho em biết với!"
"Muốn biết?"
Anh đem con gấu trong tay đưa cho Chu Du, nhìn cô ôm con gấu cũng khó khăn lại còn muốn từ bên cổ của cô gấu chui đầu ra nhìn anh, thân hình vốn dĩ nhỏ xinh nay càng giống như trẻ con.
Anh cảm thấy mình giống như một tên biến thái, ngay cả bộ dáng này của Chu Du cũng cảm thấy đáng yêu đến mức không có thuốc nào chữa nổi.
"Dạ!" Chu Du tò mò chết rồi, đặc biệt là khi hai người rời đi, cô còn liếc mắt nhìn cô gái nói Tôn Hoài Cẩn dâng tiền cho khu trò chơi, mặt cô ta đã nghẹn thành màu gan heo luôn rồi ?
"Không được đâu bạn học Chu, đây là bí mật gia truyền của nhà tôi, nếu nói cho em biết thì về sau tôi làm sao có thể tỏ ra soái trước mặt em được nữa?"
"..."
Cái người này lại còn mưu mô như vậy!
Chu Du càng nóng nảy Tôn Hoài Cẩn càng không hé răng, cô cảm thấy chắc chắn có bí mật to lớn nào đó, cô càng nhất định phải biết.
"Em, em lấy đồ trao đổi cùng anh!"
Cô nói xong mới nhớ tới trên người mình ngoài điện thoại ra thì cái gì cũng không có, vội vàng đưa con gấu lại cho anh.
"Gấu lớn trước thế chấp cho anh!"
Tôn Hoài Cẩn nén cười:"Cái này không phải tôi mới vừa cho em sao, quá không thích hợp rồi."
"Aaaaaaa anh thật phiền toái a!" Chu Du tò mò đến ruột gan cồn cào, nhảy tới nhảy lui trên mặt đất, "Thế em khất nợ trước được chưa, khi nào về em sẽ cho anh một mớ phiếu giảm giá, phiếu đấm lưng, phiếu mát xa,..."
Cô từ khi còn nhỏ đã dùng chiêu này khiến cho Chu Đạt Sinh cười đến mặt mày hớn hở.
"Bạn học Chu, em nghĩ thật hay nhỉ." Tôn Hoài Cẩn nhịn không được duỗi tay đem cả bé con cả gấu lớn đều ôm lại, "Thật ra là cũng không có bí mật gì cả, chỉ là khi chúng ta mới vừa đi vào tôi đã phát hiện một con gấu lớn trước đó vừa bị thắng mất, nhân viên công tác vừa lúc thay một con gấu mới vào."
"Nói chung mấy loại máy như này đều đã được cài đặt sẵn, tức là số lần chơi càng nhiều thì xác suất trúng về sau sẽ càng tăng lên."
"Sau đó tôi thấy con gấu kia vừa được thay vào thì ngay lập tức có người đến chơi, cho nên tôi mới dẫn em chơi mấy trò ở xung quanh trước, khi cảm thấy không sai biệt lắm mới dẫn em qua chơi."
"Nhưng mà tôi cũng không nghĩ tới khoảng cách đến mức cài đặt lại gần như vậy, tôi vốn đã tính toán bảy lần này chỉ chơi thử thôi, sau đó lại đi mua thêm xu...Nói đơn giản là...vận khí tốt."
Cô bé trong ngực anh nghe xong trầm mặc trong chốc lát, gào lên vươn ma trảo lên mặt anh:"Vậy mà lúc nãy anh còn giả thần giả quỷ!"
Con mèo hoang nhỏ xù lông rồi, Tôn Hoài Cẩn một bên cười một bên ôm chặt lấy cô, thuận thế liền đem cả người lẫn gấu lớn đều áp lên thân cây.
"Được rồi, chơi cũng chơi rồi, gấu lớn cũng tới tay, chúng ta nên về nhà thôi."
Tiểu cô nương phồng mồm trợn mắt:"Thế chuyện anh lừa em cứ vậy mà bỏ qua à?"
"Thế đại nhân ngài muốn thế nào?" Tôn Hoài Cẩn tính tình tốt nói:"Hôm nay Đặng Dạ Tư bảo tôi hỏi em ngày mai có muốn đi công viên giải trí không, cậu ta chuẩn bị cùng Lý Triệt Triệt đến đó. Em có muốn đi không?"
Chu Du nghĩ nghĩ rồi lắc đầu.
"Bỏ đi, hai ngày này em muốn ở nhà cùng ba em."
Cô nhớ tới cái đêm trước khi Tôn Hoài Cẩn xuất hiện, có lẽ hai người họ đã thảo luận chuyện ly hôn đâu vào đó hết rồi, có khả năng chờ cô thi đại học xong sẽ thông báo, lại không nghĩ tới bị cô phát hiện ra.
Nhưng trong khoảng thời gian này Chu Đạt Sinh không làm gì để Chu Du cảm thấy bất thường, ông ấy vẫn như cũ mỗi ngày mua đồ nấu cơm, gọi điện thoại cho cô hỏi thăm sinh hoạt ở trường, cuối tuần lại nấu cho cô một bàn ăn thịnh soạn.
Ông ấy giả vờ bình tĩnh quá giỏi rồi.
Tôn Hoài Cẩn đưa người về cửa nhà, nhìn thoáng qua thời gian:"Có muốn tôi cùng em đi vào không? Sau đó giải thích cho ba mẹ em một chút, muộn như vậy mới về hẳn ba mẹ em rất lo lắng."
"Không có việc gì, dù sao mẹ em cũng không có ở nhà." Chu Du đoán Chu Đạt Sinh đã ngủ rồi, ôm gấu lớn xuống xe, "Đồng chí Hoài Cẩn, đã đến lúc thử thách lòng trung thành của anh rồi, chủ nhật nhớ nộp bài tập nha, tạm biệt!"
Đây là chiêu cô mới nghĩ ra lúc nãy, nói muốn Tôn Hoài Cẩn chủ nhật tuần này sẽ mang tới một phần lễ vật xin lỗi, còn không thể là mấy thứ mua được ở bên ngoài, một hai phải làm khó dễ cái đồ xấu xa này một phen.
Tôn Hoài Cẩn ngồi trên xe nhìn Chu Du thuần thục thò tay mở cổng, ôm con gấu giống như kẻ trộm băng qua sân vườn, đến trước cửa nhà nhập mật mã, đi vào trong rồi còn dơ một bàn tay ra hướng về phía anh vẫy vẫy ý bảo ngủ ngon.
Giống như con cún con đáng yêu về nhà ngủ.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Ỏ ngọt sâu răng rồi~~~