Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 41




Thẩm Như Như chớp mắt, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác kỳ quái, cô hé miệng nhưng không biết nên nói gì vào lúc này.

“Được rồi, tôi cũng phải về đây? Từ Dẫn Châu bỗng thu lại ánh mắt, xoay người đi về phía cửa: “Cô Thẩm, ngày mai gặp lại.

“Hả? Mai, ngày mai gặp…”

Phòng giáo dục huyện, văn phòng của tổ bộ môn ngữ văn.

Trên cửa sổ bày mười mấy chậu hoa, trên bàn làm việc sát cửa sổ cũng có mấy chậu hoa dạ lan hương được bày rải rác, cây cảnh tràn ngập sắc màu rực rỡ, tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Bà Lâm ngồi tại bàn làm việc sắp xếp tư liệu, sắp kết thúc kỳ nghỉ hè, công việc của phòng giáo dục bắt đầu tăng lên. Cô giáo Lưu ngồi ở bàn bên cạnh hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn bệ cửa sổ nói: “Cô giáo Lâm, cô lại có thêm hai chậu hoa mới rồi, thơm quá, có cảm giác không khí cũng trở nên trong lành hơn.

Bà Lâm thích nhất là nghe người khác khen hoa của mình, bà ấy lập tức vui vẻ ra mặt: “Đúng vậy, vừa mới mua cuối tuần trước.”

Cô giáo Lưu đứng dậy thư giãn gân cốt, đi đến gần cửa sổ để quan sát kỹ hơn: “Lạ thật đấy, không khí ở bên này dễ chịu hơn so với chỗ tôi ngồi nhiều, trước đây không như vậy, cô giáo Châu, cô qua đây ngửi thử xem có phải tôi có ảo giác không?”

Cô giáo Châu đang ngồi ở cửa phòng làm việc lập tức đi tới, vị trí của bà ấy cách xa cửa sổ, cảm giác sẽ rõ ràng hơn so với cô giáo Lưu: “Không khí ở đây thực sự trong lành dễ chịu, giống như đi spa phổi vậy. Đây là hoa gì? Tôi cũng muốn mua vài chậu đặt trên bàn.

Cô giáo Lưu cũng nói: “Tôi nữa, cùng đi mua đi! Đúng rồi cô giáo Lâm, cô mua hoa này ở đâu?” “Mua ở bên phố cổ. Động tác trên tay bà Lâm hơi dừng một chút, tiếp tục nói: “Tên cửa hàng là Kính Hoa Duyên, những chậu hoa ở đó đều không tệ, bà chủ chăm sóc rất tốt”

“Kính Hoa Duyên à… Tên cửa hàng này quen tai thật đấy, hình như tôi nghe thấy ở đâu rồi. Cô giáo Châu suy nghĩ một chút, sau đó nhớ ra: “A, là mẹ chồng tôi từng nhắc đến. Thời gian trước bà ấy bị mất ngủ, tháng trước đã xin một lá bùa yên giấc để đeo trên người. Bây giờ, ngày nào cũng ngủ ngon đến sáng, nghe nói là rất linh nghiệm”

Cô giáo Lưu không tin lắm, cười cười nói: “Cửa hàng bán hoa mà còn bán thứ này? Là tác hiệu ứng tâm lý thì đúng hơn.

“Tôi cũng cảm thấy là hiệu ứng tâm lý? Cô giáo Châu nói: “Nhưng mà chỉ cần có thể đạt được mục đích là được. Bây giờ, mẹ chồng tôi ngủ rất ngon, tâm trạng cũng tốt hơn, trong nhà cũng hòa thuận hơn rất nhiều” Bà Lâm không nhịn được chen vào nói: “Thà tin còn hơn không. Bà chủ cửa hàng này đúng là rất có bản lĩnh”

Cô giáo Lưu ngây người, mở to mắt nhìn bà ấy: “Cô giáo Lâm, cô cũng mua bùa sao?” Bà Lâm kể lại những gì mình đã trải qua một cách ngắn gọn. Triệu Kiện nhờ bạn xét nghiệm nước, hai ngày trước đã có kết quả. Dữ liệu cho thấy nước giếng sau khi được lọc sạch không những không có vấn đề gì mà còn rất tinh khiết và tốt cho sức khỏe, thích hợp để uống. Hai ngày nay, gia đình họ đều dùng nước giếng để nấu ăn, đun nước sôi, chưa nói đến mùi vị ngon, ngay cả mụn lưng đeo bám bà ấy bao năm cũng biến mất, da dẻ cũng trở nên mịn màng hơn.

Cô giáo Lưu và cô giáo Châu nghe vậy thì sửng sốt, không có người phụ nữ nào không quan tâm đến ngoại hình của mình, bọn họ vừa nghe có thể cải thiện làn da, trong lòng lập tức thay đổi. Gần như không còn một chút do dự nào, hai người quyết định sau khi tan làm sẽ đến phố cổ một chuyến.

Thẩm Như Như đang ngồi bên cửa sổ nghiêm túc vẽ bùa bỗng hắt xì một cái, ngòi bút lệch đi, lá bùa lập tức bị hỏng.

Cô xoa mũi, ném lá bùa hỏng vào sọt rác, nhấc bút chuẩn bị vẽ một lá bùa mới.

Bởi vì Vương Tây Nhã nhiệt tình quảng cáo, nên có rất nhiều bạn học cũ và thầy cô giáo biết bây giờ cô không chỉ bán hoa, mà còn bán cả bùa chú bán thời gian, hiển nhiên đã trở thành nửa thần côn. Có một số bạn học tương đối tin thứ này còn bí mật tìm cô mua mấy loại bùa linh tinh, thể loại gì cũng đó. Ví dụ như [ bùa đào hoa ] để chiêu hoa đào, [ bùa học thần ] để phù hộ vượt qua kỳ thi, [ bùa mát mẻ ] để giải nhiệt, [ bùa đuổi côn trùng] để đuổi muỗi…

Tốc độ lan truyền tin tức giữa học sinh với nhau là nhanh nhất, nếu một nữ sinh mua bùa, hơn nữa còn giới thiệu với bạn bè, bạn cùng phòng và bạn thân của cô ấy sẽ nhanh chóng biết đến. Một truyền mười, mười truyền trăm, bây giờ, mỗi ngày wechat của Thẩm Như Như đều có mười mấy lời mời kết bạn mới, tất cả đều là học sinh tìm cô để mua bùa.

Không vẽ một trăm tám mươi lá mỗi ngày sẽ không đủ bán.

Nhìn số hàng tồn, cảm thấy cũng đủ dùng trong vài ngày, Thẩm Như Như đặt bút xuống, trở tay làm một động tác co duỗi rồi đứng dậy đi lại để thả lỏng, ngồi vẽ bùa cả ngày còn vất vả hơn tham gia tiết học giải phẫu. 

Đúng lúc này, có mấy người phụ nữ trung niên ăn chỉnh tề đi ngang qua cửa sổ, bọn họ vừa nói vừa cười bước vào Kính Hoa Duyên. Bọn họ tụ tập trước quầy, chỉ đích tên nói muốn mua [ bùa tịnh thủy ], còn muốn mua hơn mười chậu hoa. 

Thẩm Như Như quan sát bọn họ và so sánh họ với những vị khách đã từng mua [ bùa tịnh thủy ] trong cửa hàng dạo gần đây, theo cô suy đoán, những người này chính là đồng nghiệp của bà Lâm. 

Cô thấy bọn họ không hỏi gì đã nói thẳng tên lá bùa muốn mua, không khỏi mở miệng nhắc nhở: “Bùa tịnh thủy chỉ có thể sử dụng một lần, tốt nhất là dùng cho nước giếng, nếu gia đình các vị không có giếng nước, vậy thì không nên mua.”

Khách đến mua hàng đúng là đồng nghiệp của bà Lâm, cô giáo Châu và cô giáo Lưu, còn có ba cô giáo ở phòng bên cạnh. Nghe Thẩm Như Như nhắc nhở, ba giáo viên ở văn phòng bên cạnh lộ ra vẻ do dự, nhà họ không có giếng, cũng không có cách nào trữ được lượng lớn nước máy, một lá bùa tám trăm tệ mà chỉ dùng được một lần thì quá đắt.

Cô giáo Châu và cô giáo Lưu không băn khoăn chuyện này, nhà bọn họ có sân, có giếng nước. Cô giáo Lưu thấy bọn họ do dự bèn hỏi: “Nhà hàng xóm ở bên cạnh cũng không có giếng nước à?”

Ở trấn Mộ Nguyên, giếng nước là một thứ rất phổ biến, trước đây hầu hết những gia đình có điều kiện tốt một chút đều có. Chỉ là sau khi phá bỏ di dời và xây dựng nhà tầng thì giếng càng ngày càng ít, nhưng thường thì mỗi khu dân cư sẽ có ít nhất một cái.

“Nhà hàng xóm có một cái giếng, nhưng chưa chắc người ta sẽ đồng ý cho tôi ném gì đó vào. Một cô giáo nói. 

Cô giáo Châu gật đầu: “Cũng đúng, mặc dù cô giáo Lâm nói kết quả xét nghiệm rất an toàn, nhưng chắc chắn người bình thường sẽ không tin, dù sao cũng là thứ ăn vào người. Bà ấy suy nghĩ một chút rồi nói: “Hay là như vậy đi, tôi và cô giáo Lưu mua trước, đợi sau khi chúng tôi sử dụng xong sẽ cho mọi người biết cảm nhận của mình, sau đó mọi người tự cân nhắc xem có nên mua hay không”

Mấy vị khách thảo luận một hồi, cuối cùng chỉ có hai vị mua bùa chú, nhưng mỗi người đều mua ít nhất là ba chậu hoa, tổng cộng là mười tám chậu. Hai lá bùa là một ngàn tám trăm tệ, chậu hoa trung bình là năm mươi tệ một chậu, lần buôn bán này kiếm được hai ngàn bảy trăm tệ. Thẩm Như Như thu tiền, sau khi tiễn khách thì chuẩn bị đóng cửa đi nghỉ.

“Đạo hữu Thẩm, chuẩn bị đóng cửa à?” Bách Lý Vô Thù lại xách một túi đào tới, ánh mắt lấp lánh: “Xem ra hôm nay tôi đến rất đúng lúc, tôi đã nghĩ ra cách đối phó với [ bùa thiên nữ tán hoa ] của cô rồi, lát nữa chúng ta so chiêu thử xem.