Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 161




Ngay vào thời điểm tan tầm của cảnh sát, tên bị dọa ngất ở trong WC kia không biết lúc nào tỉnh, cũng bị đưa tới cục cảnh sát. Thế là chú cảnh sát đưa hắn vào phòng thẩm vấn điều tra. Kết quả tên này cũng cùng lời khai với bọn chúng, mặc kệ cảnh sát hỏi cái gì, tất cả đều một năm một mười nói ra, thái độ còn vô cùng kiêu ngạo.

Có tên đàn em này cung cấp lời khai cùng rất nhiều manh mối, không chỉ có hộp đêm này gặp xui xẻo, bao gồm đồng nghiệp cùng khách hàng lui tới với bọn họ, tất cả đều bị liên lụy. Tựa như quân domino, một lá ngã, những lá bài khác tất cả đều sẽ bị liên lụy, trong lúc nhất thời ngành giải trí thành phố C gặp phải thanh tẩy trước nay chưa từng có, thương gân động cốt, quyền thế trốn ở phía sau màn rối rít phủi sạch quan hệ, người người cảm thấy bất an.

*

Thẩm Như Như cũng không biết mình chỉ là đi đón một cô gái kết quả lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, cô lúc này đang ngồi ở trên xe nhắn tin cho lão Vương cảm ơn. Đêm nay lão Vương giúp bọn họ 1 ơn, cô muốn mời bọn họ ăn cơm, lão Vương cũng không khách khí, lập tức chủ động gọi vài món ăn.

Từ Dẫn Châu trực tiếp lái xe về trấn Mộ Nguyên, Ny Ny đứng ngồi không yên ở hàng sau, cô nhìn ra ngoài cửa sổ càng ngày càng vắng vẻ xa lạ, nhịn không được hỏi: “Chúng ta rốt cuộc muốn đi đâu?”

“Đến một nơi vô cùng an toàn” Thẩm Như Như nhìn qua kính chiếu hậu. “Bà nội em đã sớm đến bên kia chờ, em không cần sợ”

Ny Ny khẽ gật đầu, ánh mắt sợ hãi, ngầm chờ đợi nói: “Chị, các chị là tiên nhân sao?”

Thẩm Như Như lắc đầu: “Tôi là một đạo sĩ, biết vẽ phù, biết vài con quỷ mà thôi.

Sự chờ đợi trong mắt Ny Ny lập tức nhạt đi vài phần, nhưng vẫn ôm hy vọng yếu ớt hỏi: “Các chị lợi hại như vậy, có thể để cho bà nội sống lại không?”

“Người chết không thể sống lại” Thẩm Như Như vô cùng thẳng thắn, cũng không có bởi vì cô bé tuổi còn nhỏ mà nói dối lừa gạt cô bé.

Ny Ny không lên tiếng nữa, nhìn chằm chằm vào cảnh sắc không ngừng thụt lùi ngoài cửa sổ đến xuất thần, kỳ vọng trong đáy mắt hoàn toàn tan biến.

Mười giờ tối, xe dừng lại bên cạnh cửa hông Huyền Thiên Quan, ba người xuống xe vào cửa, hậu viện sáng đèn, Bách Lý Vô Thù cùng Vưu Nhất ngồi ở dưới giàn hoa đánh cờ, đây là sở thích duy nhất của Bách Lý ngoại trừ luyện kiếm. Mạch Mạch và Linh Khê ngồi một bên quan sát, bên chân còn bày một sọt tỏi, hai người vừa nhìn vừa bóc tỏi.

“Ơ, sư phụ đã trở lại” Vưu Nhất kêu lên. “Sao còn dẫn theo một cô gái trở về, chẳng lẽ là sư muội mới thu nhận?” Thẩm Như Như không để ý tới cậu ấy, hỏi Linh Khê: “Các cậu bóc nhiều tỏi như vậy để làm gì?”

Linh Khê hai mắt bị tỏi hun đến ngập nước, hít mũi nói: “Khách hành hương trên trấn đưa mấy hộp tỏi đến, đúng lúc phía sau bếp có một sư phụ sinh bệnh xin nghỉ, cho nên chúng tôi phải bóc hộ Vưu Nhất nhặt một củ tỏi vừa bóc xong ném vào miệng bẹp bẹp ăn. “Nông dân tự trồng khác với đồ siêu thị bán, ăn ngon hơn nhiều.”

Bách Lý Vô Thù ngồi đối diện vẻ mặt ghét bỏ. “Cậu đừng nói nữa.

Vưu Nhất ủy khuất bĩu môi, câm miệng không lên tiếng, Mạch Mạch và Linh Khê không khách khí cười rộ lên.

Thẩm Như Như thấy bọn họ vui vẻ liền kéo Ny Ny yên lặng rời khỏi Kính Hoa Duyên, Từ Dẫn Châu chậm rãi đi theo phía sau.

Trong cửa hàng vừa sáng đèn, tiếng gõ cửa liền lập tức vang lên, Từ Dẫn Châu đi qua mở cửa, bóng dáng thấp bé của bà lão từ ngoài cửa đi vào, Ny Ny vừa nhìn thấy bà lão liền bắt đầu khóc, xông lên nắm tay bà lão khóc đến tê tâm liệt phế.

Để lại không gian cho hai bà cháu, Thẩm Như Như kéo Từ Dẫn Châu trở lại hậu viện gia nhập tiểu đội bóc tỏi. Bọn họ cầm bó tỏi đang để trong sọt, vừa ngồi nói chuyện phiếm vừa bóc tỏi.

Từ Dẫn Châu bóc vô cùng tỉ mỉ, giống như đang điêu khắc vật liệu, từng chút xé mở, từng chút bóp nát, nhưng động tác không chậm chút nào, thậm chí so với ba người khác đều lưu loát hơn.

Linh Khê nhìn trong chốc lát khen ngợi: “Anh Châu, tay của anh thật linh hoạt, hơn nữa dáng vẻ cũng rất mỹ quan, so với sư phụ tôi bóc còn đẹp hơn, sao làm bảo dưỡng được tay đẹp như vậy?”

Cả người Tuệ Trí đều được bảo dưỡng chu đáo, đôi tay vươn ra giống như phu nhân, cậu ấy vẫn coi đây là điều đáng để kiêu ngạo, Linh Khê chịu ảnh hưởng của cậu ấy nên cũng đặc biệt quan tâm những thứ này.

Từ Dẫn Châu vẻ mặt lạnh nhạt. “Trời sinh vốn có.”

Linh Khê vô cùng hâm mộ, vươn tay ra nhìn vài lần, bi thương nói: “Nếu tay của tôi cũng dài như vậy thì tốt rồi, sư phụ nhất định sẽ tự hào về tôi.

Thẩm Như Như: “.” Tuệ Trí rốt cuộc là dạy dỗ đồ đệ như thế nào, mong đứa nhỏ Linh Khê này cũng đừng lớn lên lệch lạc. Nghĩ đến cuộc sống lệch lạc của Ny Ny, cô cảm thấy vô cùng lo lắng.

Sáu người ngồi dưới giàn hoa giết thời gian, qua một lúc lâu, tỏi trong sọt sắp thấy đáy, bà lão cuối cùng cũng kéo Ny Ny xuất hiện. Hai bà cháu hướng mắt nhìn Thẩm Như Như cùng Từ Dẫn Châu cúi đầu thật sâu, lão bà bà cảm kích nói: “Cám ơn các cô cậu đã thay tôi hoàn thành ý niệm này, Ny Ny đã đồng ý với tôi sẽ chăm ngoan đọc sách, là các cô cậu cho con bé 1 cơ hội sống thật tốt, chúng tôi không thể báo đáp, chờ sau này Ny Ny có công việc kiếm được tiền, nhất định hàng năm đến Quan quyên góp tiền.”

Từ Dẫn Châu: “Không cần, giá trị của bình hoa kia cũng đủ bù đắp thù lao lần này rồi. Thẩm Như Như vỗ vỗ tay đứng lên nói: “Đúng vậy, không cần trả tiền nữa, ngược lại có thể thường xuyên đến đây dâng hương bái thần, đối với Ny Ny cũng tốt.”

Cô thấy bộ dạng Ny Ny cúi đầu đến mất hồn mất vía, hỏi. “Ny Ny, em muốn học trường nào? Trước đó không thể đi, không bằng quay về trường học cũ đã học hoặc là dứt khoát đổi thành phố khác học, miễn cho bị người ta nói xấu bị bắt nạt”

Ny Ny trầm mặc một lát, nhỏ giọng nói: “Hộ khẩu của em ở chỗ mẹ, không chuyển trường được.

Cô bé chưa thành niên, cũng không có tài sản của mình, rời khỏi cái nhà kia sẽ biến thành đứa trẻ hai bàn tay trắng, rất nhiều chuyện đều không thể tự mình quyết định.

Thẩm Như Như: “Không sao, chúng ta có thể để cho bà ấy tự mình giao ra, không chỉ là hộ khẩu của em, còn có nhà ở, tiền vốn thuộc về em, tất cả đều sẽ lấy lại”

Ny Ny sửng sốt một chút, theo bản năng phản bác: “Không thể nào, bà ấy tuyệt đối sẽ không giao ra, hơn nữa nhà đã bị bà ấy bán qua tay rồi.

Thẩm Như Như cười đến vô cùng thân thiết: “Cái này em cũng không hiểu, bán có thể mua về được. Được rồi, chuyện này cứ giao cho chị đi, em ngày mai về nhà mẹ trước, còn lại cũng đừng quan tâm, tạm thời không đi học, ở nhà tự học, nhặt những thứ phía trước còn bỏ sót lên.

Ny Ny gật đầu đồng ý.

Thẩm Như Như sắp xếp cô bé đến phòng trống sát vách Mạch Mạch nghỉ ngơi, cô bé không cho lão bà bà đi, lão bà bà vì thế cũng ở trong phòng này đợi. Thẩm Như Như đóng cửa rời đi, lấy điện thoại di động ra, gửi wechat cho lão Vương.

Trở lại dưới giàn hoa, tỏi đã bóc xong, ván cờ giữa Vưu Nhất và Bách Lý Vô Thù cũng kết thúc, mọi người ngáp một cái rồi trở về nghỉ ngơi. Từ Dẫn Châu ngửi ngửi mùi tỏi trên đầu ngón tay, đi đến bên bồn lấy xà phòng chà xát qua lại, thấy cô vẫn bận rộn nhìn điện thoại di động, hỏi: “Em muốn lão Vương dọa mẹ Ny Ny sao?”

Thẩm Như Như nhếch môi, hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, loại người tự lợi này rất tiếc mạng, bị dọa thì cái gì cũng giao ra hết thôi”

Từ Dẫn Châu cùng với bàn tay ướt nhéo nhéo mặt cô. “Một bụng đầy nước xấu”