Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 4




Editor: Thienyetkomanhme

Nguyễn Miên Man nhấp môi cười, giây tiếp theo, liên tiếp nhận được chuông báo có 2 đơn đặt hàng mới.

Kinh ngạc qua đi, cô lập tức nhận đơn, chờ mở ra thì một đơn đặt ba phần cơm chiên, một đơn khác đặt mỗi loại cơm chiên trong tiệm một phần, không dám trì hoãn thêm, cô vội buông di động chạy đi làm việc.

Nguyễn Miên Man vừa mới hoàn tất đơn đầu tiên, đang lúc chuẩn bị đơn thứ hai, có nhân viên giao cơm có lẽ gần hẻm Hồ Lô nên đã tới ngoài tiệm.

Nhìn lên cửa gỗ ngoài tiệm đề mấy chữ "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc", nhân viên giao cơm liền tiến một bước vào cửa tiệm lên tiếng nói: "Ông chủ, cửa hàng của ngươi thật không dễ tìm."

"Xin lỗi." Nguyễn Miên Man không đi ra ngoài, "Làm phiền anh tiến vào đây một chút lấy cơm."

Nghe thấy một giọng nữ trẻ tuổi dễ nghe truyền ra, nhân viên giao cơm cũng thu lại chút oán trách, đi qua nhà chính hướng vào bên trong.

"Thơm quá!"

Mới vừa rồi ở cửa hắn đã ngửi thấy mùi thơm, càng gần tới phòng bếp mùi thơm lại càng mê người, nhân viên giao cơm nhịn không được nuốt nước miếng.

Chờ lúc đi đến cửa phòng bếp, nhìn thấy một cô gái gần bằng tuổicon gái hắn đang bận rộn trước cửa bếp, hai tay đang phân biệt khống chế hai cái nồi, sạch sẽ lưu loát đồng thời hai tay đồ đồ ăn đã nấu tốt đổ vào hai hộp cơm dùng một lần. Nhìn thấy động tác liên tiếp có thể nói nước chảy mây trôi, hắn không khỏi trừng lớn hai mắt: "Cô gái, tay nghề giỏi quá!"

"Quá khen." Nguyễn Miên Man khiêm tốn nói một câu, cùng nhân viên giao cơm xác nhận đơn hàng, liền đem hai đơn cơm chiên vừa làm xong giao cho hắn.

"Cô bé thật lợi hại, con gái chú cũng tầm tuổi cháu nhưng đến bếp gas cũng không biết....." Nói còn chưa dứt lời, hắn nghĩ nếu không phải tới đường cùng, hiện nay làm gì có cô bé nào sẽ có khả năng như vậy, nhân viên giao cơm đột ngột dừng câu chuyện, tiếp nhận cơm hộp sau nói sang chuyện khác, "Chú đi qua lấy đơn khác liền sẽ giao ngay đơn của cháu."

"Cảm ơn chú."

Nguyễn Miên Man thật ra cũng không nghĩ nhiều, rốt cuộc sinh hoạt hiện giờ với cô còn tốt hơn ở cổ đại nhiều.

Chờ nhân viên giao cơm trong lòng thầm thương cảm nàng rời đi, Nguyễn Miên Man bắt đầu làm đơn thứ ba, cùng lúc đó, cửa tiệm lại tới thêm mấy đơn đặt hàng mới.

Sinh ý so với Nguyễn Miên Man dự tính còn tốt hơn nhiều, cô nhìn đến nồi cơm còn dư lại mười mấy phần cơm trắng, liền không do dự liền đem xới ra, nấu thêm một nồi mới.

Mấy đơn đầu chủ yếu đều là những khách hàng đã đặt cơm lúc trưa, trong đó đơn đặt bảy suất cơm lại là ông chủ của một phòng làm việc nhỏ.

Đương nhiên, ông chủ này không có khả năng ăn hết bảy phần cơm, hắn đặt nhiều như vậy là để cho nhân viên trong phòng làm việc cùng ăn.

Hiếm khi ông chủ keo kiệt mời ăn, nói chỉ cần ở lại tăng ca sẽ mời bọn họ ăn đồ ngon, nhân viên trong công ty liền mong ngóng một đám chờ không được.

Nhưng mà, hy vọng, hy vọng, nhân viên giao cơm thế nhưng lại đưa tới một túi...... Cơm chiên?Tôi đến quần còn chưa mặc (đừng hiểu lầm, vì ở lại tăng ca lâu, đi toilet mà thôi), lại cho tôi ăn cái này?

Có nhân viên vẫn ôm chút hy vong hỏi: "Ông chủ, cơm có rồi, có cần thúc giục nhân viên giao thức ăn mau tới không?"

"Lúc ăn cơm đùa cái gì vậy, cơm chiên có cả thức ăn trong đó rồi còn gì?"

Ông chủ nói xong, lấy ra một cái bát thật to bằng ba bát thông thường, thuận tay mở bao nilon, mở ra bảy phần cơm chiên, sau đó xúc ngay một phần cơm chiên ở bảy hộp vào chén của mình.

Ngọa tào! Thơm quá!

Đây là tiếng lòng của tất cả nhân viên khi hộp cơm được mở ra.

Ngọa tào! Ông chủ đang làm gì?

Đây là tiếng lòng của tất cả nhân viên khi nhìn thấy động tác của ông chủ.

"Được rồi, nhanh ăn đi, ăn xong còn làm việc tiếp." Ông chủ xúc đủ bảy loại cơm chiên liên thong thả quay lại chỗ ngồi của mình, ném xuống một câu liền vùi đầu ăn.

Ăn ngon, ăn quá ngon! Trên thế giới này tại sao lại có cơm chiên ngon như vậy, đến cà rốt cũng có thể xào ngon như vậy....

Nhìn đến biểu tình hưởng thụ của ông chủ, đám nhân viên nhìn nhau một cái, liền tiến lên lấy một phần cơ chiên.

Công ty này mới mở, cả công ty tính cả ông chủ chỉ có sáu người, thừa lại một phần cơm, lúc đầu không ai chọn cơm chiên mỡ heo vì nhìn có vẻ không ngon nhất.

Nhưng mà, chờ sau khi ăn miếng cơm chiên đầu tiên xong, dũa và muống của nhóm nhân viên đồng loại phi tới phần cơm chiên mỡ heo còn lại.

"Hừ, gọi đủ bảy loại cơm chiên không triệu hồi ra thần long, thế nhưng triệu hồi ra một lũ quỷ chết đói." Ông chủ nhẹ oán trách khi nhìn thấy đám nhân viên đang tranh đoạt cơm, một tay tiếp tục ăn cơm, một tay cầm lấy di động chụp mấy tấm ảnh.

"Ăn quá ngon!"

"Ngô...... Vì cái gì cơm chiên này nhìn giống cơm trắng cũng thơm ngon như vậy?"

"Rõ ràng có cho mỡ heo......"

"Thật thơm!"

"Đột nhiên cảm thấy cơm chiên tôi ăn trước kia không xứng được gọi là cơm chiên."

Không thể so với ông chủ đã ăn qua một lần vào giữa trưa, đám nhân viên lần đầu được ăn cơm chiên ngon như vậy nào có để ý ông chủ đang làm gì, thẳng đến khi ăn sạch sẽ không còn một hôt cơm trong hộp giấy dùng một lần, bọn họ mới chưa đã thèm ngẩng đầu lên.

"Ông chủ thật quá đáng, mời chúng ta ăn cơm chiên đã đành, coi như là đồ ngon như vậy liền không so đo, thế nhưng đặt cũng không xem ngần này cơm có đủ ăn không!"

"Đúng vậy...."

Ở trong tiếng nghị luận, có một nhân viên đột nhiên phát hiện——

"Ông chủ, tôi thấy căn bản không phải hôm nay muốn mời chúng ta ăn cơm, mà là muốn nếm thử bảy loại cơm chiên nhưng lại sợ một mình không ăn hết đi!"

Anh ta vừa dứt lời, mọi người nhìn thấy trong chén ông chủ còn thừa một nửa các loại cơm chiên, trăm miệng một lời nói: "Đoạt lấy!"

Tại lúc nhân viên công ty đồng loạt tạo phản, gió bên ngoài trời ấp ủ một ngày liền nổi lên.Nồi cơm vừa nấu đã chín, trải qua hai ngày dùng nồi cơm điện, cô đã có chút kinh nghiệm, nắm chắc lượng nước, bỏ thêm chút nước trà làm cơm càng thêm tơi, dùng cái muỗng xới nhẹ nhàng lên là được.

Cơm này chỉ cần bỏ ra ngoài nguội chút liền có thể trực tiếp làm cơm chiên.

Tuy rằng không thể xác định lát nữa còn có thể có đơn đặt hàng mới không, Nguyễn Miên Man vẫn xới ra một nửa nồi cơm ra một bồn lớn, một bên ước lượng một bên rắc lên chút tinh bột.Cho bột vào sẽ hấp thu một phần hơi nước trong cơm, làm cho cơm càng thích hợp để làm cơm chiên.

Chuẩn bị xong, Nguyễn Miên Man đi đến nhà chính, phát hiện gió bên ngoài có xu thế càng ngày càng lớn.

Màn trời đen nhánh hạ xuống, gió lớn như được trợ thế, cây đào ở cửa bị thổi phát ra tiếng kêu sàn sạt.

Cô đứng ở cửa nhìn một cái, xoay người vào trong bếp lấy một phần cơm chiên mới làm, ngồi ở nhà chính, nhìn mưa gió mà ăn bữa tối.

Nguyễn Miên Man một bên ăn một bên mở ra di động, mở ba cái bình luận buổi trưa xem lại một lần, click mở khung phản hồi bên dưới.

Cô đánh một chữ phải dùng ngón tay chọc ghép vần nửa ngày, còn phải căn cứ ký ức xác định xem chính mình có đánh sai hay không.

Dùng một tay đánh chữ thật sự là làm khó cô, hơn nữa cũng không biết phải phản hồi cái gì, cô dứt khoát chọn icon [ mỉm cười ] lần lượt phản hồi.

Mỗi lần thêm bình luận, giao diện lại tải lại một lần, chờ Nguyễn Miên Man phản hồi xong bình luận cuối cùng, phát hiện lại thêm một cái bình luận

【3**6: Mỗi loại cơm chiên của tiệm đều ngon, buổi chiều ta mua một ít cho nhân viên ăn, nhân viên của tôi nhìn đến cơm chiên liền biến thành một đám quỷ chết đói, ăn xong thì lệ nóng doanh tròng nhìn tôi, nói chưa bao giờ thấy ông chủ tốt như tôi, thế nhưng mời bọ họ ăn cơm chiên ngon như vậy, xin thề vì ta mà bán mạng cả đời......[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]】

Nguyễn Miên Man bị bình luận chọc cười, đặc biệt nhìn tới hình ảnh có các loại hành vi đoạt cơm rất khôi hài.

"Chỉ là mấy chén cơm chiên mà thôi, gì đến nỗi này." Nguyễn Miên Man khẽ lắc đầu chỉ coi lời ông chủ nào đó đang khoa trương, có chút nghi ngờ liệu cơm chiên của mình giá có đắt quá không, làm người bình thường không ăn nổi?

Điều này dĩ nhiên là không phải, tiệm của cô đắt nhất là cơm chiên Dương Châu cũng chỉ có 13 đồng, ở nơi đô thị phồn hoa như thành phố A, cái giá này cũng chỉ là giá bình dân.

Thuận tay phản hồi một cái [ mỉm cười ], Nguyễn Miên Man xem lại thực đơn nhà mình, xác định giá mình để không phải là quá cao mới yên lòng.

Chờ cô cơm nước rửa chén xong đã là 7 giờ tối, bên ngoài đã tối như là nửa đêm.

Là một người cổ đại, tới thời gian này là lúc thời gian cô nghỉ ngơi.

Cô chuẩn bị đi rửa mặt, lại nhận được liên tiếp thêm mấy cái đơn đặt hàng.

Nhận đơn xong, Nguyễn Miên Man nhịn không được nói thầm: "Muộn thế này lại có nhiều đơn đặt hàng như vậy?"

Hiển nhiên, mặc dù tiếp nhận hết ký ức của nguyên chủ, cô đối với thế giờ này vẫn chưa nhận thức hết.

Nhìn bên ngoài trời tối gió lớn,, Nguyễn Miên Man chạy lên lầu trước, đem đèn trên lầu mở ra.Trong đêm đen, tòa nhà nhỏ đèn đuốc sáng trưng làm sáng bừng một mảnh xung quang, cũng để cho nhân viên giao cơm tiện tìm thấy.

Từ 7 giờ đứt quãng nhận đơn bận rộn tới 9 giờ, Nguyễn Miên Man làm xong đơn cơm chiên cuối cùng liền ngồi ở nhà chính đợi nhân viên giao cơm.

Một lát sau, nghe được tiếng xe ngày càng gần, cô liền đứng dậy vào bếp cầm cơm hộp đặt trong thùng xốp ra.

Đèn xe càng ngày càng gần biểu hiện cô đoán không sai, là nhân viên giao cơm tới, nhưng mà tốc độ xe quá nhanh, khi tới cửa liên mang cả người cả xe "Bang" một tiếng ngã trên mặt đất.Nghe được thanh âm lớn, Nguyễn Miên Man hoảng sợ, chạy nhanh ra muốn hỗ trợ.

"Không có việc gì không có việc gì, trời sắp mưa, cháu nhanh vào nhà."

Xác định xe không bị ngã hỏng, hắn mới thở ra một hơi, nhe răng trợn mắt xoa xoa cánh tay bị ngã đau.

Đứng lại dưới mái hiên Nguyễn Miên Man nhận ra đây là người giao cơm lúc trước nói có đứa con gái tầm tuổi cô: " Chú có cần vào nhà xem vết thương không?"

"Một người đàn ông quăng ngã một chút mà thôi, có thể có chuyện gì." Nhân viên giao cơm không thèm để ý, cầm lấy cơm hộp, xác nhận đơn linh tinh liền phóng xe như bay rời đi.

Bên ngoài gió càng lúc càng lớn, Nguyễn Miên Man cảm giác c có chút buồn ngủ, chờ khoảng hai phút liền đóng cửa tiệm, đi vào phòng bếp dọn dẹp xong, rửa mặt lên lầu.

Chờ khi ngồi lên giường, đã hơn 10 giờ, cô mở di động ra, thấy có một cái bình luận mới làm cô phải nhíu mày.

【4**b: Cửa tiệm Rác rưởi, ông chủ rác rưởi, nhân viên giao hàng rác rưởi, rác rưởi rác rưởi rác rưởi! 】Nguyễn Miên Man đại khái biết đánh giá một sao là không hài lòng, nhưng làm cô khó hiểu là —— trong tiệm rõ ràng chỉ bán cơm chiên, đối phương vì cái gì vẫn luôn nói "Rác rưởi"?