Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 30




Editor: Thienyetkomanhme

Biết cô lo lắng thân thể mình, bà Vương nói: "Yên tâm, thân thể của bà còn tốt vhasn, đi vườn rau trồng trọt còn mệt hơn công việc này, cũng không có việc gì."

Nguyễn Miên Man khuyên vài câu, thấy bà kiên trì không đi, cũng không có biện pháp.

9 giờ rưỡi, bình thường đến thời gian này đã đóng cửa hàng, như cũ có đơn đặt hàng mới tiến vào, Nguyễn Miên Man nhìn đã không còn mấy quả trứng gà, nhanh chóng tiếp xong đơn này, vội đem cửa hàng đóng cửa.

"Bà Vương, chỉ còn mấy cái đơn cuối cùng, cháu vội một lát là được, bà mau trở về nghỉ ngơi đi.""Được, cháu nhanh làm xong còn đi ngủ nữa."

"Dạ, đêm nay cảm ơn bà, bằng không cháu đúng là lo liệu không hết, quá nhiều việc." Nguyễn Miên Man nói xong, bớt thời giờ cầm chút trái cây đưa cho bà.

Bà Vương tự nhiên không chịu, Nguyễn Miên Man khuyên can mãi mới khuyên bà xách theo trái cây đi, sau đó tiếp tục làm mấy đơn còn lại.

"Miêu ô ~"

Mèo con trong cửa hàng đã có thói quen đến giờ này theo cô lên lầu, thấy hôm nay cô còn ở phòng bếp bận rộn, không khỏi ở cửa kêu lên.

"Ngoan, chị còn đang bận rộn, em chờ một chút." Nguyễn Miên Man một bên đảo cơm chiên trong nồi một bên cũng không quay đầu lại dỗ nó.

Rốt cuộc làm xong đơn cuối cùng, Nguyễn Miên Man nhìn trong phòng bếp không còn thừa lại bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn, thở mạnh một hơi.

Cô ra ngoài đem cửa lớn khóa lại, tùy tiện tìm cái ghế dựa ngồi xuống, cầm lấy di động click mở khu bình luận.

【 là ** sơn: A a a a! Mới nhìn thấy, hai ngày tới thế nhưng chủ tiệm muốn nghỉ ngơi, trời ạ, tôi đây chẳng phải là không có cơm ăn? 】

【n**x: Ai nói chủ tiệm muốn nghỉ ngơi? Tôi như thế nào không biết? 】

【H**q: Có thông báo kìa, ở ngay trên cùng cửa hàng, tôi giữa trưa liền thấy được, cho nên buổi chiều tôi cố ý đặt thêm mấy phần cơm chiên, để ngày mai ăn. 】

【a**n: Ha ha ha ha, thông minh như tôi, đem các loại cơm chiên trong tiệm đều đặt một phần, còn thêm hai phần canh, hoàn toàn đủ cho tôi ăn trong hai ngày này. 】

【 thanh **l: Chính là sau khi đun nóng lại, hương vị hẳn là không còn ngon đi? 】

【 mộng **k: Để trong tủ lạnh một hai ngày, hương vị sẽ không có biến hóa quá nhiều, đương nhiên, khẳng định là không có ngon như vừa làm xong. 】

【4**b: Tôi còn tưởng rằng buổi chiều còn có bánh thanh đoàn, cố ý nhờ bạn bè tới chơi giúp tôi cướp, kết quả thế nhưng không có, thật là thương tâm...... Bất quá, nói trở về, mấy người bạn của tôi lúc trước còn phun tào nói bánh thanh đoàn có cái gì đáng đoạt, kết quả thuận tay đặt phần cơm chiên ở trong tiệm, một đám ăn y như con Husky nhà tôi đầu đều muốn vùi vào trong chén. 】

【o**6: Cơ trí như tôi, ngày hôm qua cố ý đem mỗi loại cơm chiên đều đặt một phần, hẳn là đủ ăn trong hai ngày này. 】

【 cái ** thứ: Cùng là 9 năm giáo dục bắt buộc, vì cái gì mấy người đều ưu tú như vậy? Có phải hay không trộm học bù? Tôi như thế nào liền không nghĩ ra có thể mua nhiều thêm mấy phần lưu trữ ngày mai ăn? 】

【a**n: Ha ha ha ha, bởi vì tôi là 10 năm gian khổ học tập, so các ngươi nhiều học hơn một năm. 】

【n**x: Như vậy khoe khoang, 10 năm gian khổ học tập sao không đông chết ngươi đi! 】

【a**n: Bởi vì nhà tôi có máy sưởi, lêu lêu lêu ~】

...... . Ngôn Tình Tổng Tài

【 võ **w: Tôi vốn dĩ cũng không nghĩ ra là có thể mua trước, vẫn là vợ tôi nhắc nhở tôi mới phản ứng lại, cố ý mua nhiều mấy phần, ngày mai buổi sáng có thể làm nóng chút làm bữa sáng. 】

【k**l: Cơm chiên thật ra còn được, ăn lâu như vậy, dừng hai ngày cũng còn thể tiếp thu, chính là bánh thanh đoàn, giữa trưa ăn hai cái căn bản không đủ ăn, vốn dĩ cho rằng buổi chiều còn có thể mua được, kết quả lại không có. 】

【6** ngày: Chủ tiệm, tôi cũng muốn ăn bánh thanh đoàn của tiệm, giữa trưa không ăn đủ, tan tầm khi đi siêu thị mua mấy túi bánh thanh đoàn, một chút đều không thể ăn, chờ anh nghỉ ngơi xong trong tiệm còn định bán thanh đoàn không? 】

Đêm nay đơn đặt hàng chẳng những nhiều, hơn nữa thật nhiều đơn đều đặt vài loại cơm chiên, xem xong bình luận, Nguyễn Miên Man có loại cảm giác quả nhiên như thế.

Thấy bọn họ đều còn muốn ăn bánh thanh đoàn, Nguyễn Miên Man cảm thấy chờ thanh minh qua đi có thể suy xét lại bán tiếp, bất quá còn chưa xác định, liền không có lập tức trả lời bọn họ.Xem xong bình luận, cô từ khu bình luận chuyển tới phần tiền lời hôm nay, nhìn đến so với ngày hôm qua không sai biệt lắm hơn một nửa, Nguyễn Miên Man cảm thấy buổi tối bận rộn như vậy cũng đáng.

Ngồi nghỉ ngơi xong, cô đang chuẩn bị đi rửa mặt sau đó lên lầu nghỉ ngơi, di động bỗng nhiên truyền đến thông báo tin nhắn mới.

Cô mở ra liền thấy, phát hiện là tin nhắn WeChat của Tư Cảnh Lâm.

【 [ hình ảnh ] thực mỹ vị. 】

Nhìn đến hình ảnh bánh hoa đào cùng bánh thanh đoàn, Nguyễn Miên Man không cần đoán cũng biết là ông Ngô đưa cho anh, bất quá ——

【 Ủa, ông Ngô không phải nói muốn đưa bánh hoa đào cho bằng hữu sao, như thế nào tặng cho anh? 】

Bánh lần trước đưa cho ông Ngô cùng bánh hôm nay ddnwgj trong hộp không giống nhau, cho nên cô vừa thấy liền hỏi.

Tầng cao nhất của tập đoàn Bách Xuyên, Tư Cảnh Lâm bận rộn một ngày, đến 10 giờ mới nhớ tới ông nội buổi chiều có cho người đưa bánh hoa đào thủy tinh và bánh thanh đoàn tới.

Bất luận là bánh thanh đoàn nhân đậu ngọt thanh, hay là dẻo mà không dính mỹ vị của thanh đoàn nhân thịt, cùng bánh hoa đào trơn mềm ngon miệng, đều ăn ngon đến mức trong nháy mắt giúp anh tiêu trừ mệt mỏi cả ngày.

Tư Cảnh Lâm bất tri bất giác liền ăn xong hai hộp điểm tâm, có chút căng bụng, cả người đều lộ ra vài phần lười biếng, nửa dựa người trên sofa, thuận tay gửi tin nhắn khích lệ cô bé một chút.Chờ nhìn đến tin nhắn của cô, Tư Cảnh Lâm trong mắt tràn ra ý cười, lại không thay ông nội giấu giếm chút gì, một tay ấn xuống trả lời.

【 Em lần trước đưa ông nội hai phần bánh hoa đào, ông một người ăn sạch toàn bộ. 】

Nguyễn Miên Man xem xong tin này, tức khắc phản ứng lại, ngày hôm qua ông Ngô nhờ cô làm bánh vì cái gì khó mở miệng như vậy.

Cô khẽ lắc đầu, cùng anh đơn giản hàn huyên hai câu sau mới rời khỏi WeChat.

Buổi tối có chút mệt, Nguyễn Miên Man cơ hồ nằm đến trên giường liền ngủ ngay.Ngày kế, cô theo thói quen hơn 6 giờ liền tỉnh lại, bất quá nghĩ đến hôm nay không mở cửa hàng, cô ôm tiến mèo con bên gối đầu lại ngủ thêm một hồi, thẳng đến 7 giờ mới dậy.

Hôm nay cô chuẩn bị đi tảo mộ ông bà ngoại Nguyễn, cho nên cô cố ý chọn một chiếc váy dài màu trắng, rộng thùng thình mặc vào.

Cùng Quả Quýt Nhỏ ăn xong bữa sáng, cô đem tế phẩm chính mình đã chuẩn bị ra cửa.

Tối qua mưa một trận, trên mặt đất vẫn còn ẩm ướt, Nguyễn Miên Man thả chậm bước chân đi ở trong ngõ nhỏ, có lẽ chịu ảnh hưởng của tiết thanh minh, tâm tình nhiều ít có chút phiền muộn.

Tục ngữ nói rất đúng, nữ muốn tiếu một thân hiếu.Lúc này một thân váy trắng, tóc mai xinh đẹp đơn giản buộc lại, Nguyễn Miên Man vác giỏ tre đi ở gian ngõ nhỏ, đẹp như là một bức họa.

Chờ cô đi xa, người gia vừa cùng cô chào hỏi ở đầu ngõ nhịn không được nói: "Đông Đông thật là càng lớn càng xinh đẹp."

"Đúng vậy, con gái 18 liền thay đổi, trong nháy mắt liền thành đại cô nương."

"Con bé hiện tại có tay nghề tốt, có thể nuôi sống chính mình, Nguyễn gia hai vợ chồng già ở phía dưới cũng có thể an tâm."

"Ít nhất còn phải chờ con bé kết hôn sinh con, có gia đình của chính mình, hai vợ chồng già mới có thể an tâm."

"Cũng phải. Tôi thấy con bé mới vừa rồi mang theo giấy cùng hương, hẳn là chuẩn bị đi tảo mộ đi?"

"Đông Đông từ trước đến nay chính là đứa nhỏ hiếu thuận, không biết ngày sau nhà ai có phúc cưới con bé về làm con dâu......"

Nguyễn Miên Man cũng không biết người phía sau đang nghị luận về cô, đi ra ngõ nhỏ sau trực tiếp đón một chiếc taxi.

Tài xế thấy cô báo địa chỉ là mộ viên, không cần đoán cũng biết cô đây là chuẩn bị đi tảo mộ, tuy rằng có điểm tò mò như thế nào cô lại đi một mình, lại săn sóc bảo trì an tĩnh, dọc theo đường đi cũng chưa nói lời dư thừa gì.

Đem người đưa đến nơi, có lẽ là thấy cô là một cô gái nhỏ tuổi, tài xế còn hỏi nhiều một câu: "Nơi này không dễ đón xe, có cần chú chờ cháu?"

"Được, cảm ơn chú."

"Không có việc gì."

Nói lời cảm ơn, Nguyễn Miên Man theo ký ức nguyên thân đi tới trước mộ hai ông bà.

Đem tế phẩm trong rổ bày ở trước mộ, đem hương đốt cắm lên, Nguyễn Miên Man quỳ gối trước mộ một bên đốt giấy vàng một bên nhẹ giọng nói: "Cháu cũng không biết vì sao, sau khi chết liền tới xuyên vào cháu gái hai người...... Không biết các ngươi có hay không nhìn thấy cô ấy......"

Lựa chọn hôm nay đi tảo mộ giống cô có rất nhiều, những ngôi mộ xung quan có rất nhiều người đang bái tế.

Trước những mồ mả tổ tiên, mấy người tế bái có lẽ đau xót đã dần dần bị thời gian vuốt phẳng, cảm xúc thật ra còn tốt.

Mà những cái mộ mới, người quỳ gối phía trước khóc đến không kềm chế được, tiếng khóc kia, làm người nghe được trong tâm không khỏi cũng cảm nhiễm vài phần bi thương.

Nguyễn Miên Man đem giấy vàng đốt được một nửa, có lẽ là nghĩ đến cha mẹ kiếp trước, lại nghĩ đến chính mình kiếp trước hay kiếp này đều không cảm nhận được tình cảm của người thân, không tránh được cũng rơi lệ.

Mộ viên vốn chính là nơi thương tâm, ở chỗ này, vô luận khóc như thế nào cũng sẽ không có người chú ý.

Nguyễn Miên Man ở mộ trước phát tiết cảm xúc, đem giấy vàng dư lại toàn bộ thiêu xong, dập đầu lạy ba cái, lại đem trước mộ thu thập một phen, xác định không có lưu lại một chút lửa nào mới đứng dậy rời đi.

Ngoài mộ viên, một thanh niên ngoài ý muốn bị hỏng xe phải dừng ở chỗ này, cảm thấy không may mắn hắn tức giận xuống xe đá hai cái vào bánh xe, xoay người đang chuẩn bị gọi điện thoại kêu người tới đón chính mình thuận tiện kéo xe đi sửa, bỗng nhiên nhìn đến từ mộ viên, một vị tiểu tiên nữ váy áo phiêu phiêu đi ra.

Lúc trước hắn còn cảm thấy bị hỏng xe ngay trước mộ viên thực xui xẻo, lúc nhìn thấy gái đẹp, hắn tức khắc liền sửa lại suy nghĩ, cảm thấy đây khẳng định là duyên phận trời cao anh bài cho hắn.

"Hi! Tiểu tiên nữ, em định về nhà sao? Muốn hay không anh đưa em về?" Thanh niên hai bước đi nhanh tới trước mặt cô, nhìn kỹ dung nhan của cô, trong lòng càng thêm kinh hỉ.

Trong mắt Nguyễn Miên Man, loại này hành vi này của hắng, không khác gì đăng đồ tử (kẻ háo sắc), giữa mày nhíu lại, trực tiếp vòng qua hắn rời đi.

Mỹ nhân nhíu mày cũng có phong tình khác, đặc biệt là đối diện với đôi mắt to tròn vừa được rửa qua nước, thanh niên trực tiếp chậm một nhịp.

Chờ hắn phục hồi tinh thần lại, Nguyễn Miên Man đã sớm ngồi vào trong xe taxi đang chờ cô.Tài xế hỏi một tiếng, biết được cô không quen biết người đàn ông bên ngoài, một chân dẫm ga xuống, xe bay nhanh từ mộ viên rời đi.

"Ai ——"

Thanh niên kêu một tiếng, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn xe taxi đi xa.

Đem xe lái đi xa, tài xế nói: "Hiện tại đàn ông a, đều không phải thứ gì tốt, đặc biệt là cái loại này, tùy tiện đến gần mấy cô gái xinh đẹp, cháu nhưng đừng nhìn hắn lớn lên nhân mô cẩu dạng liền mắc mưu......"

Nguyễn Miên Man nghe được lời này, không khỏi liếc tài xế một cái, ngay sau đó nói: "Cảm ơn, cháu đã biết."

Tài xế lại dặn dò vài câu, thấy cô không những không không kiên nhẫn, còn đều đáp ứng, không khỏi cảm thán nói: "Nếu là con gái của chú cũng ngoan ngoãn như cháu thì tốt rồi, ta mỗi lần cùng nó nói này đó nó đều tỏ vẻ không kiên nhẫn, ai...... Đầu năm nay, nuôi một đứa con gái thật không dễ dàng a, không biết muốn tổn hao bao nhiều tâm tư."

"Chú là một người ba tốt." Nguyễn Miên Man thành tâm nói.

"Đây đều là việc phải làm, rốt cuộc làm ba mẹ có thể lựa chọn muốn hay không sinh đứa nhỏ, con cái lại không có biện pháp lựa chọn muốn hay không được sinh ra, một khi đã như vậy, làm cha mẹ không thể vô trách nhiệm......"

Từ mộ viên đến hẻm Hồ Lô khoảng cách không tính là gần, bất quá tài xế một đường cảm thán mãi chính mình làm cha mẹ không dễ dàng, thời gian thực mau qua đi.

Xe ngừng ở đầu hẻm Hồ Lô, Nguyễn Miên Man cố ý thanh toán thêm một nửa tiền xe.

"Miêu ô ~"

Cô xách theo rổ đi vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nơi hẻm nhỏ, mèo con từ lan can cửa sổ chui ra, chạy chậm lại đây đón cô.

Nguyễn Miên Man khom lưng đem nó ôm đến trong lòng ngực, vuốt đầu nó đi vào cửa, dùng chìa khóa mở cửa chuẩn bị đem nó buông xuống, lại bị nó ôm lấy cánh tay.

"Chị chuẩn bị cho lấy chút thịt gà làm cho em, không muốn ăn sao?"

Vừa nghe thấy chữ 'thịt gà', mới vừa rồi hận không thể dùng bốn móng vuốt thêm cái đuôi quấn lấy cô, mèo con đã rơi trên mặt đất ngồi xổm xuống, ngửa đầu nhìn cô.

"Thật là mèo con tham ăn." Nguyễn Miên Man duỗi tay điểm điểm đầu nó, rốt cuộc vẫn là lấy thịt gà làm thức ăn mèo.

Chờ nó ngồi xổm trước chậu cơm vùi đầu ăn, Nguyễn Miên Man đem cửa lớn đóng lại, đi tắm rửa một cái, sau đó dùng nguyên liệu nấu ăn dư lại trong phòng bếp làm một đĩa đậu hủ sốt, xào chút rau xanh làm cơm trưa.

Chờ cô bưng cơm trưa ra tới, ngửi được mùi hương đậu hủ sốt, mèo con đã sớm ăn xong thịt gà tiến đến bên chân cô kêu "Miêu miêu" không ngừng.

"Không được, ăn thức ăn của em đi, lại kén ăn lần sau liền không làm cá viên cùng thịt gà cho em nữa."Nghe ra giọng nói của cô tương đối kiên định, Quả Quýt Ngỏ ngoan ngoãn trở lại chậu cơm của chính mình, miếng có miếng không ăn cơm.