Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 170




Chu Linh không phải quá thích ăn dấm, ăn mỗi thịt cua liền cảm thấy rất ngon rồi, ông Ngô lại rất thích dấm, mỗi một miếng, đều phải đem thịt cua tuyết trắng lăn một vòng trong đĩa dấm.

Còn Nguyễn Miên Man cùng Tư Cảnh Lâm, khẩu vị bọn họ khá giống nhau, có chấm dấm cua hay không đều được.

Khi ăn cua, mọi người bất tri bất giác an tĩnh lại, trừ bỏ mèo béo phía dưới gầm bàn bị thèm đến đâm linh tinh, trong tiệm cơ hồ không có thanh âm quá lớn.

Bất quá, rất nhanh, mèo béo cũng bị Nguyễn Miên Man dùng một miếng thịt chân cua trấn an lại, an tĩnh mà quỳ rạp trên mặt đất ăn thịt, ăn ngon đến đôi mắt đều nheo lại.

Cua tuy ngon, lại bởi vì tính hàn mà không thể ăn nhiều, mỗi người ăn hai ba con xong, mọi người đều khắc chế thu tay lại.

"Một ngụm con cua một ngụm rượu, thật là tuyêt!" Ông Ngô nhấm nháp dư vị trong miệng, vỗ chân cảm thán.

Chu Linh cũng nhịn không được nói: "Con cua ăn ngon thật."

"Nếu thích chúng ta lại ăn thêm hai ngày." Nguyễn Miên Man đem vỏ cua trong tầm tay xếp lại gần như hình dáng ban đầu, nói.

"Cô chủ em thật biết cách ăn, không giống chị, ăn đến độ không còn hình dạng gì." Chu Linh nhìn đến động tác của Nguyễn Miên Man, nhìn lại vỏ cua trước mặt bị mình cắn nát, có chút xấu hổ.

"Ăn vào trong bụng đều giống nhau, có quan hệ gì đâu." Nguyễn Miên Man nói xong, nhắc nhở nói, "Chị uống chút rượu vàng làm ấm dạ dày."

"Được." Chu Linh gật đầu, bưng lên chén rượu uống.

Ông Ngô nhấp ngụm rượu, bỗng nhiên nhớ tới: "Đúng rồi, nghe nói cháu chuẩn bị bán cơm chiên gạch cua?"

"Dạ, khách hàng đều muốn cháu ra món cơm chiên mới, vừa lúc đúng mùa." Nguyễn Miên Man trả lời.

Tuy rằng cô cũng biết, mặc kệ cho ra bao nhiêu món mới, lần sau nhóm khách hàng nên thúc giục vẫn là sẽ thúc giục, bất quá cũng đã lâu không có món mới, thỏa mãn bọn họ một lần cũng đúng, đỡ phải mỗi ngày ở khu bình luận la lối khóc lóc lăn lộn.

"Một phần cơm chiên gạch cua, cần đến hai, ba con cua đi? Vậy cơm chiên này sợ là không rẻ a." Ông Ngô nói.

Nguyễn Miên Man phía trước không nghĩ nhiều, chờ Tư Cảnh Lâm đem cua tới sau đại khái tính toán, mới phát hiện vấn đề này.

"Xác thật không rẻ được, đến lúc đó cháu làm ít một chút, xem bọn họ có nguyện ý nếm thử hay không."

Nếu nhóm khách hàng không muốn nếm thử, những con cua đó làm thành mỡ cua cũng có thể lưu trữ một đoạn thời gian, cho nên thật ra Nguyễn Miên Man cũng không lo lắng.

"Lấy thủ nghệ của cháu, khẳng định vẫn có người nguyện ý nếm thử." Ông Ngô nói.

Mấy người ăn xong con cua ngồi nghỉ, Chu Linh mang theo con cua phần của bà Vương rời đi trước.

Lại một lát sau, chờ ông Ngô cũng trở về, trong tiệm liền chỉ còn lại có Nguyễn Miên Man cùng Tư Cảnh Lâm.

"Anh còn không về sao?" Nguyễn Miên Man nhìn sắc trời đã tối xuống, hỏi.

Cảm thấy còn sớm Tư Cảnh Lâm lắc đầu, cùng cô xem TV sau mới rời đi.

Ngày hôm sau, mời bọn họ nếm thử cơm chiên gạch cua, thấy mọi người khen không dứt miệng, Nguyễn Miên Man mới đưa cơm chiên gạch cua vào thực đơn.

Dù muộn, cô thêm món vào thực đơn không bao lâu, liền có khách hàng vô tình phát hiện, ngay sau đó trước hỉ sau kinh. . truyện tiên hiệp hay

Hỉ tự nhiên là bà chủ nhỏ thế nhưng thêm món mới, hơn nữa còn là cơm chiên gạch cua nhìn rất mê người; kinh chính là...... Giá phần cơm chiên gạch cua này, người bình thường thật sự luyến tiếc ăn.

Diễn đàn mê ăn uống thành phố A.

【 Mẹ nó! Mọi người nhìn thấy không, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ra món mới! 】

【 Đã xem, thấy được......】

【 Có món mới không phải chuyện cao hứng sao? Phản ứng của mọi người này là sao? 】

【 Tôi cũng thấy được, một phần cơm chiên thế nhưng giá tiền là ba chữ số, ăn không nổi, ăn không nổi, nói, bà chủ đây là đang bay quá cao sao? 】

【 Đi nhìn thoáng qua, là cơm chiên gạch cua nên cũng không kỳ quái, mọi người đều biết, không riêng tay nghề bà chủ tốt, hơn nữa dùng nguyên liệu nấu ăn đều là lại rất tươi mới, lúc này mới bắt đầu mùa cua, cái giá náy tính ra thật không phải đắt. 】

【 Lời nói là nói như vậy, nhưng ba chữ số đó, đi ăn cái gì mà không ngon chứ? Ăn một chén cơm chiên vẫn cảm thấy có chút thiệt. 】

【 Cơm chiên gạch cua, nghe thấy tên nước miếng đã muốn chảy, bất quá cái giá này...... Vẫn là thôi đi. 】

【 Không phải nhằm vào bà chủ, rốt cuộc tôi cũng là khách quen nhà cô ấy, nhưng cái giá này, cảm giác hẳn là sẽ không có người nào nguyện ý nếm thử. 】

【 Lúc trước bà chủ không ra món mới mấy người luôn thúc giục, hiện tại có món mới lại ngại đắt! Dù sao tôi khẳng định sẽ ủng hộ bà chủ nhỏ! 】

【 Chủ yếu là quá đắt, nếu như rẻ hơn một nửa, tôi khẳng định sẽ mua. 】

【+1】

【+2】

......

【+10086】

【 Được rồi, mọi người cũng đừng bỏ thêm, phỏng chừng trong lòng bà chủ hiểu rõ, không thấy được số lượng chỉ có mười phần sao. 】

【 Cái giá này, cảm giác dù mười phần cũng khó bán đi, dù sao tôi sẽ không mua. 】

......

Không riêng trên diễn đàn cùng vòng bạn bè, ngay cả khu bình luận của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, rất nhiều khách hàng đều không xem trọng cơm chiên gạch cua mới ra, không phải ngại đắt thì là nói không có lời, hoàn toàn không kích động giống những món mới phía trước, thái độ hận không thể lập tức có thể cướp được.

Chịu ảnh hưởng của khu bình luận, một ít người vốn dĩ xuất phát từ tín nhiệm tay nghề bà chủ nhỏ, mặc dù cơm chiên gạch cua xác thật có chút đắt cũng chuẩn bị xa xỉ một phen, hiện tại bắt đầu do dự, không xác định rốt cuộc muốn mua hay không.

Nguyễn Miên Man thật ra đã nhìn đến khu bình luận có khách hàng ngại quá đắt, bất quá phẩm chất con cua ở nơi đó, cô cũng không có khả năng làm thâm hụt tiền mua bán, cho nên giá là thật không có biện pháp giảm nữa.

Mười phần mà thôi, bán không được, cùng lắm thì chính bọn họ ăn đi.

Nguyễn Miên Man nghĩ như vậy, nhưng trong lòng không tránh được vẫn có chút thất vọng.

Ngày kế.

Mặc dù không xác định mười phần cơm chiên gạch cua có thể bán đi hay không, buổi sáng Nguyễn Miên Man vẫn bớt thời giờ đem gạch cua cùng thịt cua xử lý trước dự phòng.

Chu Linh cũng nhìn đến bình luận mới nhất phía dưới cửa hàng, muốn an ủi cô rồi lại không biết mở miệng từ đâu.

Chị đã nếm qua cơm chiên gạch cua, cảm thấy với hương vị một chén cơm chiên gạch cua kia, giá trị tuyệt đối đáng ba chữ số.

Nếu không phải lo lắng khách hàng nói mình là mèo khen mèo dài đuôi, thật hận không thể đi khu bình luận nói cho bọn họ, cơm chiên gạch cua đến tột cùng có bao nhiêu ngon.

Aiz......

Chu Linh thầm than một hơi, cảm thấy những khách hàng đó khẳng định không biết, chính mình đến tột cùng sẽ bỏ lỡ mỹ vị gì.

Chị cúi đầu nhìn di động, thấy đã đến thời gian đặt đơn, tùy tay mở ra cửa hàng xem, này vừa thấy, cô tức khắc sửng sốt.

Ai? Ai!

"Cô chủ, cơm chiên gạch cua bị cướp sạch rồi!" Chị đột nhiên ngẩng đầu, ngữ khí có điểm kích động.

Cũng khó trách Chu Linh kích động, rốt cuộc tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mỗi lần ra món mới, nào thứ không phải bị chịu khách hàng nhóm chờ mong chứ, chỉ có lần này......

"Dạ?" Nguyễn Miên Man nghe vậy, nhìn di động, phát hiện là sự thật, đáy mắt lộ ra điểm nghi hoặc.

Không phải đều ngại đắt sao? Như thế nào bán nhanh như vậy?

Cô thậm chí đều có điểm hoài nghi có phải Tư Cảnh Lâm mua hay không, còn cố ý click mở mấy cái đơn đặt hàng kia để xem, kết quả phát hiện cũng không phải anh, mua cơm chiên gạch cua chính là mấy khách quen trong tiệm.

Bất quá, có thể bán đi ra ngoài tóm lại là chuyện tốt, đã sắp bắt đầu buôn bán, Nguyễn Miên Man cũng không quá mức rối rắm.

Cô không biết chính là, ở cùng ngày cơm hộp bị cướp sạch, đồng thời khu bình luận cửa hàng nháy mắt nhảy ra rất nhiều bình luận ——

【5** còn: Trời ơi! Mấy người không phải đều ngại đắt sao? Sao còn đoạt nhanh như vậy! 】

【h**q: Tôi chỉ do dự một giây, liền một giây như vậy! Cơm chiên gạch cua liền không còn? Nói đắt cơ mà? Nói mọi người đều không mua cơ mà? 】

【n**x: Ha ha ha ha! Tôi đã đặt được, mấy người thật ngốc, thế nhưng sẽ tin lời nói dối của đám người kia. 】

【 võ **w: He he! Tôi cũng cướp được. 】

【k**l: Mẹ nó! Tài khoản "Võ **w" kia, tôi nhớ rõ ngày hôm qua rõ ràng có nói ai mua là đồ ngốc! 】

【 võ **w: Lêu lêu lêu, tôi nguyện ý làm đồ ngốc không được sao? Chưa từng nghe qua người ngốc có phúc của người ngốc sao? Tay nghề của bà chủ, cơm chiên gạch cua loại này lại là mỹ vị đúng mùa, ai không mua mới là thật khờ đâu! 】

【k**l: Má! Ngươi nha thật mẹ nó giỏi! Thế nhưng còn có cả âm mưu! 】

......

【j**s: Trời ơi, trời ơi! Tôi vốn dĩ nhìn đến món mới liền chuẩn bị mua, kết quả chịu ảnh hưởng từ khu bình luận, do dự một chút, kết quả liền bỏ lỡ, tức giận a! 】

【6** ngày: Quả nhiên là âm mưu thâm sâu a! Hiện tại cảm giác giống như mình bỏ lỡ 10 tỷ vậy! 】

【f**y: Đã từng có một phần cơm chiên gạch cua tuyệt đỉnh mỹ vị đặt ở trước mặt, tôi không có quý trọng, thẳng đến khi mất đi về sau mới...... Nếu trời cao...... Tôi muốn nói với bà chủ ba chữ: Làm tôi mua! 】

"Ha ha ha ha......"

Nhìn một đám không cướp được cơm chiên gạch cua ở khu bình luận hối tiếc không kịp, Trương San đắc ý cười rộ lên.

Làm một fans trung thành của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, lúc bà chủ nhỏ mới vừa ra món mới, nhìn đến cơm chiên gạch cua mê người trên thực đơn, cô liền hạ quyết tâm nhất định phải cướp được một phần.

Chờ nhìn đến khu bình luận, không ít người đều ngại quá đắt, Trương San ngay từ đầu còn có chút không cao hứng, bởi vì cô cảm thấy, bà chủ là một người tốt như vậy, đặt ra cái giá này, thuyết minh phần cơm chiên này đáng giá.

Cô vốn dĩ chuẩn bị giúp à chủ nhỏ nói chuyện, bất quá lại nghĩ, tổng cộng mới có mười phần, bọn họ đều không mua không phải càng tốt sao?

Vì thế...... Cô cũng phấn chấn ám chỉ một ít mọi người đều đừng nên mua, bất quá lúc ấy trong lòng cô lại là: Đúng đúng đúng, phần cơm chiên gạch cua này quá đắt, quá không có lời, mấy người đều đừng mua, để cho tôi mua, con người của tôi thích nhật là bị thiệt!

"San San, cô chịu kích thích gì à?" Thấy cô đột nhiên ngửa đầu cười vang, đồng nghiệp cách vách thật cẩn thận hỏi.

"Tôi...... Không có việc gì, không có việc gì, để mọi người chê cười rồi." Văn phòng đều là một đám tham ăn, Trương San không muốn lại bị các cô chia phần cơm chiên gạch cua này, vì thế thu liễm tươi cười ở trong lòng vụng trộm vui vẻ.

Không chỉ như thế, chờ đến giờ nghỉ, cô càng là lén lút tránh ở cầu thang thoát hiểm, để nhân viên giao cơm đem cơm chiên đưa lại đây.

"Xin hỏi là Trương nữ sĩ sao?" Nhân viên giao cơm lần mò vào cầu thang thoát hiểm, hạ giọng hỏi.

Trương San gật đầu, dùng thanh âm còn nhỏ hơn trả lời hắn: "Là tôi, là tôi, cảm ơn."

Nhân viên giao cơm đem cơm hộp giao thành công đến trên tay cô, xoay người rời đi giơ tay lau đi mồ hôi không tồn tại trên trán, ở trong lòng cảm thán, hiện tại đưa cơm hộp thật là càng ngày càng không dễ dàng, làm như đnag giao dịch phi pháp vậy.

So với Trương San vừa tan tầm liền chạy, những nhân viên khác còn bận một hồi, hoặc thu thập một chút đồ vật mới chuẩn bị đi ra ngoài ăn cơm.

Nhưng mà, lúc đang đợi thang máy, các cô lại bỗng nhiên ngửi được một mùi hương đặc biệt mê người.

"Hút lưu......" Mộ cô gái nào đó nuốt nước miếng sau nói, "Mọi người có ngửi được mùi gì đặc biệt thơm hay không?"

"Ngửi thấy được, quá thơm!"

"Hình như là từ cầu thang thoát hiểm bên kia thổi qua."

"Muốn đi xem hay không?"

"Quả thực thơm chết người mà! Đi đi đi, chúng ta đi xem đến tột cùng là cái gì mà thơm như vậy......"

Đoàn người xoay người đi đến chỗ cầu thang đem cửa đẩy ra, nhìn thấy bên trong Trương San đang ngồi xổm ở góc tường ăn đến vẻ mặt hưởng thụ, quả thực sợ ngây người.

Bất quá ngay sau đó, nháy mắt các cô phản ứng lại ——

"Hay a! San San thế nhưng trốn ra đây ăn mảnh!"

Lúc này đúng mùa cua, thịt béo, dùng ba con cua lớn lấy ra tới gạch cua phối hợp thịt cua xào ra phần cơm, từng viên thịt tròn tròn vàng ruộm xinh đẹp, ăn lên càng là tiên hương ngon miệng, mang đến cảm giác hưởng thụ cực hạn cho đầu lưỡi.