Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 167: Cơ Giáp Định Chế




“Chính là Ly Lục bị các ngươi dùng thủ đoạn bài trừ vị trí thứ ba.” Nhậm Sinh nhìn bộ dáng Thịnh Quốc Lợi không thể tin được, tia tức giận giấu trong đáy lòng được giảm bớt một chút.



Thịnh Quốc Lợi đột nhiên ngã ngồi trêи mặt đất, biểu tình không ngừng biến hóa trong một phút đồng hồ.



Hắn đoán được phương diện này có vấn đề, lại không nghĩ rằng sẽ có liên quan đến Ly Lục, tuy sự việc đã qua đi bảy tám tháng, nhưng hắn lại chưa quên cái tên này.



Gia tộc Herrick là như thế nào từ một thế lực hạng hai cuối cùng biến thành gia tộc cái gì cũng không phải, hắn đến bây giờ còn nhớ rõ rành mạch.



Cho dù không có chứng cứ biểu hiện gia tộc Herrick có liên quan đến Ly Lục kia, nhưng Thịnh Quốc Lợi vẫn âm thầm coi là vậy, không nghĩ sẽ nghe được tên đối phương từ trong miệng Nhậm Sinh, y vậy mà đã đến phòng làm việc Milo.



“Ly Lục này là ai?” Người phụ trách điều tra nhìn phản ứng không tầm thường của Thịnh Quốc Lợi, chuyển hướng Nhậm Sinh hỏi.



“Cậu ta chính là người chế tác trong video, lúc trước Thịnh phó sở trưởng đi đầu, cũng không thèm xem video, liền nói cậu ta không bằng Leo Herrick, trực tiếp đào thải.” Nhậm Sinh kể đúng sự thật.



“Leo Herrick lại là ai?” Người phụ trách điều tra lại hỏi.



Nhậm Sinh nói: “Hắn chính là người đang ở phòng làm việc Luke làm tạp vụ.”



“Lúc trước khảo hạch không phải chọn lựa ra ba vị tốt nhất sao, bảy tám tháng đi qua, người này còn đang làm tạp vụ?”



Người phụ trách điều tra khó hiểu hỏi.



Nhậm Sinh chưa nói tiếp, những người khác cũng chưa nói tiếp.



Người phụ trách điều tra liên tưởng trước sau một chút, tức khắc minh bạch, sắc mặt tối sầm.



Sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh thuộc về tập đoàn Tây Huy, nhưng bên trong không nhúng tay, tuy biết có chút vấn đề, nhưng chỉ cần không ảnh hưởng toàn cục, cơ bản là mở một con mắt, nhắm một con mắt, hiện giờ chính nhờ bỏ qua thế này, nên đã tạo thành hậu quả trọng đại như vậy. Người phụ trách cơ giáp series PT đã tham dự qua khảo hạch series M của Lan Linh, đối với series M rõ như lòng bàn tay, tuy lúc ấy Lan Linh không nói cơ giáp kia là muốn làm cái gì, nhưng đối phương đoán cũng có thể đủ đoán được.



Một lần khảo hạch tầm thường, một lần bao che phổ biến, không nghĩ thế nhưng ẩn tàng vấn đề sâu như vậy, lớn như vậy. Thịnh Quốc Lợi chú ý ánh mắt của người phụ trách điều tra dừng trêи người mình không vui, trong lòng chợt lạnh, đáng chết, sự kiện kia qua đi lâu như vậy, thế nhưng còn bị nói ra, đây hết thảy đều là do Leo Herrick sai, nếu không phải hắn thực lực không tốt, mình cũng sẽ không bị kéo ra, đến bước này, chỉ có thể nghĩ cách dời đi tầm mắt của mọi người, ánh mắt tối tăm dừng ở trêи người cái kẻ đầu sỏ gây tội Nhậm Sinh.



“Nhậm tiên sinh, nếu ông sớm biết rằng phụ trách chính series PT là Ly Lục, vì sao không nói ra, nếu biết là hắn, Tây Huy cũng sẽ không thua thảm như vậy, ít nhất có thể làm chuẩn bị trước.”



Nhậm Sinh vừa nghe đã biết tính toán của Thịnh Quốc Lợi, đây là muốn đem nước bẩn hắt lên người mình, hắn sao để như lão ta mong muốn, ở Lan Linh càng lâu, số lần bài xích càng nhiều, hắn càng thêm rõ ràng trầm mặc không phải là biện pháp giải quyết.



“Tôi cũng không phải ngay từ đầu đã biết, lại nói, lúc trước ngay từ đầu việc của series M đã bài xích tôi ra bên ngoài, hiện tại xảy ra chuyện lại muốn trách hỏi cái người dính cũng chưa dính như tôi sao?”



Vẻ mặt của hắn rất bình đạm, nhưng mặc cho ai cũng nghe được lời có ý châm chọc.



Đúng vậy, lúc trước Luke vì đoạt cái hạng mục biết rõ sẽ có lợi này,cứng rắn bài trừ Nhậm Sinh ra ngoài.



Luke ngồi ở bên cạnh sắc mặt không tốt, Bùi đại sư thực lực quá mạnh, không thể so, Nhậm Sinh mới là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của hắn, đương nhiên muốn bài trừ ra bên ngoài.



Tuy xảy ra chuyện xong trách nhiệm không thuộc về hắn, nhưng nghe Nhậm Sinh nói, hắn có loại cảm giác thật mất mặt, cũng mặc kệ Thịnh Quốc Lợi ở một bên, bật thốt lên nói một câu.



“Nhậm tiên sinh, nếu lúc trước ông biết bên trong không công bằng, sao không đề cập ra, không duyên cớ làm Lan Linh tổn thất một thiên tài.”



Nhậm Sinh nhìn hắn một cái, rũ mắt, “Cậu cho tôi không đề cập qua sao.”



Hắn chưa nói ra bản thân cùng Bùi đại sư đề cập qua chuyện này, Bùi đại sư là người nào, nếu việc này truyền ra, sẽ chỉ làm hắn cảm thật mất mặt.



Luke cứng họng, hắn nhớ tới lúc ấy sở trưởng không ở đây, chỉ có Bùi đại sư có thể bác bỏ quyết định của Thịnh Quốc Lợi, Nhậm Sinh khẳng định là đi tìm ông ấy, kết quả Bùi đại sư căn bản không quan tâm chuyện này.



“Đừng nói nữa, chuyện này tôi sẽ báo cáo cấp trêи đúng sự thật, xử lý như thế nào xem cấp trêи quyết định.” Người phụ trách điều tra có chút đau đầu, sao cũng không nghĩ tới sự tình sẽ quanh co như vậy, loại tình huống này ngược lại càng phiền toái.




Hội nghị giải tán xong, Ly Lục là người phụ trách series PT liền truyền ra ở Lan Linh, không nói lúc trước thành tích khảo hạch như thế nào, chỉ nhìn một cách đơn thuần thành tựu hiện tại, y đã quăng ba người trúng tuyển Lan Linh mấy con phố.



Trong ba người, năng lực thực tiễn cùng thiên phú tốt nhất là Ninh Giản Khinh, hiện tại cũng thành đệ tử Bùi đại sư, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể độc lập chế tạo cơ giáp cấp thấp, mà Ly Lục đã có thể độc lập đảm nhiệm phụ trách cơ giáp cấp D. Lúc Ninh Giản Khinh nghe nói chuyện này, trong lòng cũng cảm thấy chấn động, nam nhân kia, hắn quả nhiên không nhìn lầm, thực lực rất mạnh.



Nhưng tốc độ tiến bộ này cũng quá nhanh, gần bảy tám tháng đã đạt tới bước này, là thiên phú y quá lợi hại, hay là nói lúc trước y kỳ thật giấu dốt.



Ninh Giản Khinh nghĩ không rõ, nhưng mọi người ăn ý không nói chuyện này cho Bùi đại sư.



Lãnh đạo tập đoàn Tây Huy cùng ngày cũng biết chuyện này, mới biết được bọn họ đã thả chạy một thiên tài, vì thế trả giá hơn chục tỷ tinh tệ, cấp cao phẫn nộ không thôi rốt cuộc quyết định sửa sang lại bên trong sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh, đối với hành vi Thịnh Quốc Lợi làm việc thiên vị trái pháp luật cũng cho xử lý.



Đến cả Nhậm Sinh, cũng tạm thời để hắn về nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian, đây là xử phạt biến tướng, tuy hắn không tham gia series M.



Nhậm Sinh cảm thấy rất thất vọng, đừng nói hắn trong một tháng cuối cùng mới biết được Ly Lục chính là người phụ trách series PT, nhưng cho dù sớm biết cũng không có nghĩa vụ nói cho tập đoàn Tây Huy, làm đối thủ cạnh tranh bằng bản lĩnh, hắn kẹp giữa, chỉ có thể tận lực phủi sạch quan hệ, sao có thể trộn lẫn trong đó.



Lúc trước Luke bài trừ hắn khỏi việc liên quan đến series M, hắn biết phòng làm việc Milo có quan hệ cùng tập đoàn Lôi Hà, lại biết tập đoàn Lôi Hà muốn cùng tập đoàn Tây Huy cướp đoạt cơ giáp thị trường, mới không cố gắng cãi lý, không nghĩ như vậy vẫn chọc một thân hôi tanh.



Sau khi phòng làm việc Nhậm Sinh tạm dừng, đám người Tiểu Chu cũng bị tạm thời an bài đến phòng làm việc khác, bọn họ đều luyến tiếc Nhậm đại sư, Nhậm Sinh làm cho bọn họ rất có hảo cảm.



Tần Tuyết rất thích tiểu phấn hồng trong series PT, ngẫu nhiên biết đại tẩu là người phụ trách series PT, cô cũng không nói cho ai, cũng không năn nỉ đại tẩu đưa một bộ, mà là tự mình đi mua, không ngờ qua hai lần đều không cướp được.



Tập đoàn Lôi Hà đưa ra thị trường lần đầu 5000 bộ cơ giáp, cô đi tranh đoạt, kết quả không tranh được, sau lại nghĩ nhóm thứ hai hẳn là có thể tranh được, lần thứ hai ước chừng gấp mười lần, tin tưởng tràn đầy mà đi tranh đoạt, kết quả lại lần nữa làm cô khóc.



Sau khi danh tiếng của series PT được lan tỏa ra, người muốn mua sắm tiểu phấn hồng nữ tính càng ngày càng nhiều, năm vạn bộ cơ giáp vừa lên giá bán, lập tức bị tranh đoạt đến một bộ cũng không dư thừa, Tần Tuyết trước khi ra cửa cho cháu trai ăn cơm, lúc ra cửa đã muộn mười phút, chờ đến khi đuổi tới nơi, cửa hàng bán lẻ đã chật kín mấy trăm cá nhân, chờ đến phiên cô, tiểu phấn hồng đã không còn.



Thất hồn lạc phách trở lại Tần gia, cả người lộ ra bầu không khí sống không còn gì luyến tiếc.




Lộ Lê đang ở phòng khách chơi cùng nhi tử, gần đây y không cần đến phòng làm việc Milo, đột nhiên cảm giác có người kéo tay áo y, cúi đầu thì nhìn thấy con trai ngồi ở trong ngực ngửa đầu mở một đôi mắt to nhìn y, tay nhỏ béo đô đô chỉ chỉ ra cửa.



Lộ Lê quay đầu nhìn thấy bộ dáng Tần Tuyết đi vào, chờ cô đi tới hỏi: “Làm sao vậy?”



Tần Tuyết chớp chớp mí mắt vô lực, thở dài thật sâu nhưng vẫn có khẩu khí, “Không có việc gì, chị dâu.”



“Dáng vẻ này của em cũng không giống không có việc gì, nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?” Lộ Lê nói.



Nghe vậy, Tần Tuyết có chút ngượng ngùng, nhưng đợi đến lần thứ ba, còn không biết đến bao giờ, hơn nữa đám bạn Chiêm Giai Giai đều có, chỉ cô còn chưa có, không chừng sẽ bị trào phúng, cô không biết ném mặt mũi vào chỗ nào, liền nói: “Chị dâu, anh có thể giúp em mua một bộ cơ giáp series PT số 03 hay không.”



“Tiểu phấn hồng? Em không mua được sao?” Lộ Lê kinh ngạc nói.



Tần Tuyết rũ đầu xuống.



Lộ Lê bật cười, “Thôi, không mua được thì không cần mua, anh một lần nữa định chế cho em một bộ cơ giáp thích hợp đi”



“Thật vậy chăng?” Tần Tuyết bỗng chốc ngẩng đầu.



“Đương nhiên là thật.”



“Cảm ơn anh, chị dâu.” Tần Tuyết ôm mặt, không nghĩ sẽ nhờ họa được phúc, đại tẩu tự mình chế tạo cơ giáp, hẳn là còn tốt hơn series PT.



“Không có việc gì, anh cũng rảnh, vừa lúc, nhớ rõ gửi cho anh video đối chiến ngày thường.” Cơ giáp định chế chỉ có chút phiền toái này.



Ngày hôm sau, Tần Tuyết đến học viện thánh Lanni, Tần quản gia ở nhà chỉ huy người hầu bắt đầu tổng vệ sinh.




Lộ Lê muốn đến căn cứ chế tạo cơ giáp, nhưng thấy trong nhà có chút loạn, liền gọi vào máy truyền tin của Tần Sương.



“Tần Sương, hiện tại em ở đâu, có rảnh không?”



“Chị dâu à, em hiện tại có chút việc không rời khỏi đây được, anh có chuyện gì sao?” Thanh âm Tần Sương hòa cùng với vài tiếng va chạm.



“Không có gì, vốn dĩ muốn bảo em giúp chiếu cố Soái Soái một chút, anh muốn đến căn cứ một chuyến, em không rảnh thì thôi, anh sẽ tìm những người khác.”



“Chị dâu anh có thể đem Soái Soái đến căn cứ a, Soái Soái ngoan như vậy, chắc chắn sẽ an an tĩnh tĩnh, sẽ không quấy rầy đến công việc của anh.” Tần Sương đề nghị.



“Như vậy có thể chứ?” Lộ Lê chần chờ mà nói.



“Đương nhiên có thể, bằng không anh giao cho Tần quản gia?”



“Kia vẫn là thôi đi, Tần quản gia hôm nay có hơi bận, anh dẫn nó đến căn cứ là được, em bận gì thì làm tiếp đi.”



Cắt đứt cuộc gọi, Lộ Lê thu hồi máy truyền tin, thu thập một ít đồ con trai phải dùng, bế con trai trêи sô pha lên, cùng Tần quản gia nói một tiếng sau đó ra cửa.



Lộ Lê đặt con trai sau ghế điều khiển, cẩn thận thắt kỹ đai an toàn.



Bởi vì trêи xe có thêm con trai, lần này y không lái quá nhanh, xe huyền phù lấy tốc độ cực chậm đi về phía căn cứ, thường thường liếc về phía sau, nhìn xem con trai đang làm gì, có vấn đề hay không, thấy đôi mắt nó chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, tò mò quan sát thế giới này, không khỏi hiểu ý cười.



Trước khi đến căn cứ, Lộ Lê thay đổi tuyến đường đến trung tâm thương mại, mua cho Soái Soái rất nhiều đồ, đây đều là chuẩn bị để ở căn cứ, như vậy Soái Soái sẽ không nhàm chán.



Y không có gì băn khoăn, nhìn trúng gì thì trực tiếp mua, Soái Soái có đôi khi còn chỉ chỉ thứ nào đó, y cũng không nói hai lời mua luôn, không đến một giờ đã tốn 50 vạn tinh tệ.



Trung tâm thương mại muốn giúp bọn họ đưa đến tận nơi, Lộ Lê không cần, thu hết vào không gian khấu, hai cha con trực tiếp rời khỏi trung tâm thương mại.



Đến căn cứ đã là 10 giờ sáng.



“Bảo bối, chúng ta tới rồi.” Lộ Lê xuống xe, cởi bỏ đai an toàn của con trai ôm nó ra.



Sau khi tiến vào căn cứ, y lấy đồ mua ở trung tâm thương mại ra, giường trẻ em, xe con, đồ chơi, trò chơi trí tuệ, nhiều không kể xiết, vì thế y cố ý dành riêng một phòng đặt mấy thứ này.



“Bảo bối, một mình con có thể ở chỗ này đợi chứ?” Lộ Lê đặt con trai lên giường trẻ em, ngồi xổm xuống nhìn thẳng nó, trịnh trọng hỏi.



“Vâng ạ.” Soái Soái gật gật đầu, còn vươn tay nhỏ chụp bờ vai của y, ý làm y yên tâm.



Lộ Lê cười cười, sờ sờ đầu nó.



Y vừa đi, Soái Soái liền đứng lên trèo qua lan can giường trẻ em trượt xuống đất, động tác phi thường lưu loát, không biết luyện qua bao nhiêu lần.



Lộ Lê không đóng cửa, nó cưỡi xe con mới mua dễ dàng lái ra ngoài.



Căn cứ không tính là nhỏ, lúc trước Tần Vũ suy xét đến khả năng y muốn mua rất nhiều nguyên liệu, cùng với linh kiện, cố ý chọn một nơi rất lớn.



Soái Soái cưỡi Tiểu Tứ (tên cái xe) qua chỗ cao chỗ thấp, như giẫm trêи đất bằng, tựa như tuần tra lãnh địa của mình.



Lộ Lê ở phòng làm việc, toàn tâm tập trung bên trong, hoàn toàn không biết con trai mình đang ở bên ngoài chơi vô cùng vui vẻ.



Y không chỉ phải định chế cho Tần Tuyết một bộ cơ giáp, còn phải cho những người khác, tỷ như Tần Vũ, tỷ như Nhạc Hiểu, tỷ như ba người Renault, lúc trước bị y kéo qua làm sức lao động miễn phí, tuy nói Renault là Thái Tử tập đoàn Lôi Hà, nhưng Nhạc Ân Dương và Âu Cùng thì không phải, nếu phải định chế cơ giáp cho hai người, đương nhiên cũng không thể thiếu Renault.