Edit: Qin
Beta: Nhyeee
Cách lớp vải, Trì Thanh Chước dùng bàn tay xoa nơi hãm xuống, đầu ngón tay truyền đến cảm giác trơn trượt ươn ướt.
Chung Linh bị xoa đến nhũn cả người, không hôn anh nữa, chỉ nằm bò trong lòng anh hắt ra những tiếng rên rỉ như mèo kêu: “Ưm…”
Hai cẳng chân thon dài bị cánh tay có gân xanh mơ hồ nâng lên khoanh lại trên ao, bàn tay tiếp xúc với phần đùi mịn màng trơn bóng, cẳng chân khẽ đung đưa trong không khí.
Chung Linh khẽ nhắm mắt tựa vào vai anh, dáng vẻ thanh thuần mê người.
Xoa nắn cách một lớp vải không đủ thoả mãn Trì Thanh Chước, anh trực tiếp đẩy lớp vải ra, ngón tay phủ lên hoa huyệt đã sớm ướt át, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng khảy khảy hai cánh hoa non nớt.
Khi cảm nhận được cả người Chung Linh khẽ run, Trì Thanh Chước mới lướt qua lối vào, lướt nhẹ như lông chim xẹt qua.
Cô bắt lấy cánh tay anh, chạm vào phần cơ bắp cứng rắn đang nổi lên.
Chung Linh muốn ngăn Trì Thanh Chước lại: “Đừng làm nữa…”
Lòng bàn tay của anh bao bọc hoàn toàn lấy nơi riêng tư của cô, dâm thuỷ róc rách chảy ra dính đầy lên tay anh.
Anh như ôm trẻ nhỏ, đi đến bên cạnh bồn rửa tay, rút mấy tờ khăn giấy để lót cạnh bồn, sau đó đặt Chung Linh ngồi lên: “Còn chưa bắt đầu đâu.”
Chung Linh hơi xoắn người, hai chân bị anh ép lại, tay bị anh kéo đến dưới vòi nước.
Tay của cả hai quấn lấy nhau, chậm rãi rửa sạch.
Mặt Trì Thanh Chước cách Chung Linh rất gần, ngực cũng đè lên lưng cô.
Chung Linh nghiêng đầu, nhìn tư thế thân mật của cả hai được phản chiếu qua gương, còn chưa hiểu Trì Thanh Chước muốn làm cái gì.
Chờ đến khi quần lót cởi đến đầu gối, cả người bị Trì Thanh Chước xoay qua, hai chân tách ra, mặt đối diện với gương, lúc đó cô mới biết ý tưởng tà ác của anh.
Trong nháy mắt Chung Linh muốn khép chân lại, nhưng Trì Thanh Chước nhanh tay lẹ mắt ép cô tách hai đùi ra, để lộ hoa huyệt đã thấm ướt, cánh hoa trần trụi trong không khí không ngừng run lên, thịt hồng non nớt liên tục mấp máy như đang cực kỳ sợ hãi.
Chung Linh quay đầu nhìn Trì Thanh Chước, khóc lóc xin tha: “Không muốn…”
Tay Trì Thanh Chước vòng lấy eo cô rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô: “Ngoan, nhìn vào gương.”
Chung Linh nhìn theo, chỉ thấy anh dùng hai ngón tay đè nặng rồi tách hai cánh hoa sang hai bên, để lộ hoàn toàn lối đi hồng phấn đang nhắm chặt đầy ngượng ngùng kia.
Bên trên lấp lánh ánh nước, dưới ánh đèn như dính vụn phấn vàng kim, phản xạ ra ánh sáng rạng rỡ.
Cả người Chung Linh căng thẳng, ngay cả huyệt khẩu cũng co rút lại không ngừng.
Chung Linh hé miệng muốn nói chuyện, còn chưa kịp thốt thành lời, ngón giữa của Trì Thanh Chước đã cắm vào huyệt thịt.
“Ưm…hức…” Đột nhiên không kịp phòng ngừa, cô túm chặt lấy tay anh, cổ cũng duỗi dài.
“Bé ngoan, em có biết bên dưới của em cắn chặt thế nào không?” Trì Thanh Chước vừa rút ngon tay vừa nói thầm bên tai cô.
Chung Linh cảm nhận được ngón tay đang xâm lấn trong cơ thể, anh thật sự biết cách tra tấn người khác mà. Trì Thanh Chước thích kiểu cắm vào rồi rút ra toàn bộ, sau đó nhìn miệng huyệt nhắm chặt lại đút vào.