chương 12: Thượng giới
“Cmm, cmm, tôi vừa nhìn thấy cái gì vậy, tại sao có thể có người đẹp như vậy chứ”.
“Ôi nữ thần, tôi nguyện vì nàng đi c·hết”.
“Mua, mua, mua, vì nữ thần dù có phải móc sạch ví tôi cũng không tiếc”.
Màn đạn điên cuồng một mảnh.
Hiếu AK lúc này cũng không có tâm tư đâu mà để ý đến Fan nữa.
Hắn một lần lại một lần, phát đi phát lại đoạn mấy giây vừa rồi của trailer.
Không chỉ mình hắn, mà hầu như tất cả mọi người ngồi trước màn hình xem xong trailer đều có hành động tương tự.
Ngày hôm sau không ngoài dự đoán việc tung ra trailer cũng giống như việc đổ thêm một thùng dầu vào đ·ám c·háy đồng dạng, khiến cho cộng đồng game trở nên xôi trào hơn bao giờ hết.
Chỉ trong vòng một đêm số lượt xem của trailer đã đột phá hai mươi triệu, phía dưới là hàng trăm nghìn bình luận cùng chia sẻ.
Trên internet lại một mảnh náo nhiệt.
Nhưng thứ mọi người bàn tán nhiều nhất lại không phải game mới như thế nào, mà lại chính là hình ảnh nữ thần ở mấy giây cuối trailer.
Trần Long ngồi trong văn phòng thấy phản ứng của mọi người trên internet cũng chẳng có gì bất ngờ, vì đây là hiệu quả mà hắn mong muốn.
Không nghi ngờ gì tất cả những thứ trong trailer đều do Trần Long cố ý tạo ra, từ hình ảnh thực cảnh trong game là những thứ hắn tự mình trải qua, cho đến nữ thần là Trần Long lấy hình mẫu của chính vợ hắn Linh San.
Mà điều khiến cho mọi người xem trở nên mất kiểm soát như vậy, là vì Linh San cũng giống như hắn, là vô thượng cảnh, dung nhan càng gần với đại đạo.
Và quan trọng nhất cũng là Trần Long đưa vào trong đó một tia thần niệm của bản thân, gây nên cho người xem cảm giác người ở trong video, nhưng lại như là nhìn thấy ở ngoài đời một dạng.
Trần Long có quyết định đưa Linh San trở thành hình mẫu nữ thần vào trong game cũng cân nhắc rất nhiều yếu tố.
Thứ nhất là vì hắn tạo ra trò chơi này đơn giản là để g·iết chóc thu thập năng lượng bản nguyên, nhóm người chơi hắn muốn nhắm đến chính là nam giới, hoặc những người ưa thích chiến đấu, mạo hiểm.
Nên việc đưa vào hình tượng một nữ thần dẫn dắt bọn họ chắc chắn là hơn một nam thần rồi.
Trần Long còn lạ gì cái bọn nam người chơi này nữa.
Điển hình như việc, nếu trong game là một nam thần giao cho ngươi nhiệm vụ thì không chỉ phải nói đủ điều, mà còn phải khen thưởng đủ kiểu thì bọn hắn mới chịu đi làm, mà có đi làm cũng không hào hứng lắm.
Nhưng nếu thay thế bằng một nữ thần xinh đẹp giao nhiệm vụ thì lại khác. Sợ rằng không cần thưởng cho gì, chỉ cần khen vài câu là có thể cho họ gào gào bán mạng đi làm, lại còn là cực kỳ nhiệt tình cái loại kia.
Chỉ có thể nói trên đời này liếm chó rất nhiều.
Nguyên nhân thứ hai là vì ở thời đại hiện nay việc x·âm p·hạm bản quyền cũng đã trở nên cực kỳ nghiêm ngặt, không chỉ việc sử dụng tài sản trí tuệ của người khác để kiếm lợi nhuận sẽ bị xử lý rất nặng, mà thậm chí nếu sử dụng không kiếm lợi ích nhưng nếu gây ảnh hưởng xấu tới bản chính cũng sẽ bị trừng phạt, cộng thêm năng lượng khổng lồ của tập đoàn Đại Long đả kích nữa.
Vậy nên Trần Long cũng không sợ hình ảnh của Linh San sẽ bị đem đi làm thành những thứ n·hạy c·ảm.
Dĩ nhiên vẫn có một vài tên đầu sắt không màng pháp luật cố tình làm liều, nhưng không sao, Trần Long sẽ cho những tên như thế biến mất khỏi thế gian mà không ai biết được.
Đối với hắn mà nói việc tìm và g·iết bất cứ một ai trên địa cầu này cũng chỉ là một đạo ý niệm mà thôi.
Cuối cùng nguyên nhân quan trọng nhất cũng là Trần Long hết cách rồi.
Vì trong cả cuộc đời hắn, ngoài Linh San ra hắn chưa từng có xem thêm người con gái nào khác hơn một cái liếc mắt, nên lúc muốn tạo ra hình ảnh một nữ thần đẹp nhất khi, hắn chỉ có thể dùng hình mẫu của nàng.
Đóng lại máy tính Trần Long cũng bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch, hắn trực tiếp gọi điện cho thư ký không để bất cứ ai vào phòng làm phiền bản thân, còn Hùng Sơn đã được hắn báo trước nên cũng không cần phải lo, xong Trần Long trực tiếp nhắm mắt lại. đưa bản thân vào trạng thái tập trung nhất.
…..
Thượng giới.
Tại một tinh vực bị coi là vùng ô nhiễm.
Bên trong một khu rừng hai bóng người đang điên cuồng chạy lấy, vừa chạy thục mạng vừa nhìn lại phía sau, dường như họ đang bị thứ gì đó rất kinh khủng đuổi theo.
Đột nhiên một bóng người nhỏ hơn vấp té xuống đất kèm theo tiếng kêu thảm.
Người còn lại đang chạy thấy vậy cũng dừng chân, xong vội lại gần đỡ dậy bóng người nhỏ nhắn kia, miệng vội hô. “Linh Linh mau đứng dậy, bọn chúng sắp đuổi tới nơi rồi, chúng ta phải chạy mau”.
Cô bé tên Linh Linh thấy vậy vừa khóc vừa nói. “Ô ô, Không được, chị Lan Lan em không đi được nữa rồi, chị mặc kệ em, chạy mau”.
“Bốp”.
Cô gái tên Lan Lan nghe vậy cũng không làm, trực tiếp cho cô bé một bạt tai miệng hét lớn. “Ngậm miệng, sao em có thể nói câu như vậy chứ, nếu bây giờ em từ bỏ vậy thì sự hi sinh của cha chúng ta sẽ là vô nghĩa hay sao”.
Nói đến đây cô gái cũng không kìm được mà đôi mắt đỏ hoe, nhưng rồi nàng cũng cố không để rơi nước mắt, ở đây nàng là chị gái nên bản thân không thể tỏ ra suy sụp được.
Nàng và em gái là người của bộ lạc Thủy Ngưu.
Bọn họ ngày trước vốn cũng có một gia đình hạnh phúc bốn người, có cha có mẹ, cuộc sống mặc dù không được xung túc nhưng cũng có thể không bị đói bụng, trong cái thế giới tràn ngập quỷ vật này cuộc sống như vậy cũng đã hạnh phúc hơn phần lớn người rồi.
Nhưng bình yên cũng không phải mãi mãi, bộ lạc bị quỷ vật tập kích, mặc dù trốn thoát được nhưng cũng c·hết đi hơn phân nửa người.
Mẹ của Lan Lan Và Linh Linh cũng c·hết trong sự kiện này.
Cha các nàng lúc đó cũng muốn liều mạng với bọn quỷ vật, bồi táng theo vợ, nhưng rồi khi nhìn về hai con, ông cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, xong mang hai nàng thoát đi theo bộ lạc.
Tưởng rằng khi tới được nơi an toàn cuộc sống sẽ bình yên trở lại, nhưng không, vận đen vẫn không buông tha bọn họ.
Đó là mặc dù chạy thoát được, nhưng em gái nàng Linh Linh cũng bị Quỷ vật làm cho b·ị t·hương.
Vết thương do quỷ vật tạo ra có chứ năng lượng hỗn mang từ vực sâu, nên mặc dù đối với người trưởng thành thì không là gì, nhưng đối với trẻ em thì lại rất chí mạng, nếu không được chữa kịp thời thì sẽ c·hết.
Cách duy nhất để cứu Linh Linh là tìm được tịnh hồn hoa, nên cha hai nàng quyết định một mình đi tìm.
Nhưng tịnh hồn hoa lại mọc ở một nơi rất xa bộ lạc, có tìm được thì khi mang về mọi thứ cũng đã lạnh.
Không có cách nào ông chỉ đành mang Linh Linh theo.
Lan Lan thấy vậy cũng nhất quyết đòi đi cùng, vì lúc đó nàng nghĩ chặng đường này cực kỳ nguy hiểm, nếu hai người thân cuối cùng mà xảy ra bất chắc thì nàng cũng không muốn sống trên đời nữa.
Cuối cùng không khuyên được cả ba người cùng nhau lên đường.
Trên chặng đường mặc dù có chút trắc trở nhưng họ cũng may mắn tìm được tịnh hồn hoa, đang mọc trên một vách núi cao.
Cha hai nàng khi hái thành công, do quá kích động mà bất cẩn trượt chân rơi từ vách núi xuống không qua khỏi.
Khi hai nàng tìm được di thể của cha thì tay ông vẫn nắm chặt bông hoa không buông.
Mặc dù cực kì đău khổ nhưng Lan Lan vẫn phải cố gắng kìm lại cảm xúc, dùng bông hoa mà cha đã dùng cả sinh mạng để lấy được đi chữa trị cho em gái.
Sau khi Linh Linh bình phục, hai người trong lòng bi thương mai táng cho cha, rồi cũng cố nuốt xuống nước mắt, lên đường trở về bộ lạc.
Trên đường trở về hai người họ lại không may bị quỷ vật phát hiện đuổi theo, nên mới có tình cảnh như bây giờ.