Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thượng Cổ Truyền Kỳ

Chương 15 : Quỷ Kep Kiệt




Chương 15 : Quỷ Kep Kiệt

Lê Phương hiện tại đã biết mình đang ở đâu, ban đầu hắn cũng có chút không tin được nhưng mà hiện thực trước mắt khiến hắn phải chấp nhận.

Bây giờ Lê Phương mới bắt đầu tính toán những bước đi tiếp theo, đám người của Thất Sơn Phái đều cho rằng hắn là đệ tử của Sơn Hà trưởng lão, cho nên hắn cũng không có ý định phủ nhận thân phận này dù gì vị Sơn Hà trưởng lão kia cũng đ·ã c·hết làm gi có ai đối chứng.

Việc đầu tiên Lê Phương cần làm là phải nhanh chóng đề thăng thực lực, vì hắn biết rõ Vũ Khúc Tinh này vô cùng nguy hiểm yêu thú khắp nơi.

Hắn cũng muốn làm rõ một chuyện, Vũ Khúc Tinh này có phải là Tân Tinh hay không?

Trong phòng.

Sau khi về đến phòng, Lê Phương có chút hồi hộp.

Chủ yếu vì nơi này thực sự quá rộng lớn, một châu đã lớn gấp đôi quốc gia lớn nhất Trái Đất, ngay cả tu tiên giả có khả năng phi thiên độn địa muốn đi hết một châu cũng là cả vấn đề.

Hồi còn ở trái đất, Lê Phương có đọc qua tiểu thuyết tu tiên, bên trong có nói đến một Đại Lục nào đó, cứ tưởng là nhỏ. Giờ mới biết không phải như vậy, một châu ở Vũ Khúc Tinh này có khi tương đương cả một Đại Lục ấy chứ.

Cứ nghĩ đến đây là một thế giới tu chân thực sự, Lê Phương lại vô cùng kích động. Chung quy thì ai mà chả như vậy, thành tiên nhân không gì không làm được. Nay cơ hội đã bày ra trước mắt, làm sao mà hắn có thể bỏ qua.

"Tu luyện quan trọng bây giờ là phải tu luyện."

Đúng lúc Lê Phương định tu luyện, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, hắn bước ra thì thấy bên ngoài đang đứng một người thanh niên béo ục ịch, chắc cũng ngoài 120kg.

"Lê Phương sư huynh." – Thanh niên mập mạp vừa nhìn thấy Lê Phương liền cười toe toét nói.

Lê Phương chớp chớp mắt, hỏi:

"Ngươi là ai?"

Hắn hoàn toàn không quen biết cái tên trước mặt mình. Mà cái điệu cười kia, không phải là có ý đồ gì với hắn đó chứ.

"Lê Phương sư huynh, ta là đệ tử ngoại tên là Thanh Hạo. Ta được tông môn đặc biệt phái đến đưa đồ cho, sư huynh, mong nhận cho."



Hắn nói rồi từ trong vòng tay trữ vật lấy ra một số thứ, lúc nhìn thấy mấy thứ kia cũng đỏ mắt nổi lên một chút lòng tham. Nhưng hắn không dám t·ham ô·, lỡ để Chấp Pháp đường biết được là xác định luôn.

Trong lòng Lê Phương vô cùng vui vẻ, không một chút do dự nhận lấy phần thưởng, hắn là đang thiếu những tài nguyên tu luyện này làm sao mà có thể từ chối được.

Đầu tiên là một cái lệnh bài màu trắng, giống với cái mà hắn có trước đó, lấy tay sờ lên thấy hình như làm bằng sắt, mặt ngoài có ba chữ "Sơn Hà Phong".

"Chúc mừng Lê Phương sư huynh, vừa vào tông môn đã trở thành nội môn đệ tử nhất phẩm." - Thanh Hạo ra sức nịnh nọt, vẻ mặt vô cùng đê tiện.

Đệ tử của Thất Sơn Phái được chia ra thành Ngoại Môn Đệ Tử cùng Nội Môn Đệ Tử.

Đệ tử ngoại môn đa phần đều là tu sĩ Luyện Khí Kỳ, sau khi Trúc Cơ mới có thể trở thành đệ tử nội môn, nhưng mà cũng không có đơn giản như vậy muốn làm đệ tử nội môn bắt buộc phải trải qua một khảo hạch, sau khi thông qua mới chính thức là đệ tử nội môn của Thất Sơn Phái.

Người chưa Trúc Cơ đã được làm đệ tử nội môn thì phải có thiên phú cực cao mới được, những người này trong môn phái cũng chỉ có mấy người.

Còn như Lê Phương mới bước vào Luyện Khí Kỳ đã là đệ tử nội môn, khiến người ta vô cùng ganh tị, nhưng mà ai bảo hắn có một người sư phụ tốt.

Thanh Hạo vừa nói xong, sau đó lại đưa ra một cái bình nhỏ màu trắng. Bên trong hình như là có thứ gì đó, Lê Phương mở ra thì thấy hoá ra là đan dược.

"Lê Phương sư huynh, đây là đan dược mà tông môn cấp cho, Tụ Khí Đan."

Đệ tử nội môn mỗi tháng được phát 10 viên Tụ Khí Đan, đệ tử ngoại môn mỗi tháng 2 viên, thứ này đối với tu sĩ trong khi tu luyện có tác dụng vô cùng kì diệu, giúp người tu luyện có thể hấp thu linh khí nhanh hơn bình thường gấp 2 lần trong 3 canh giờ.

Lê Phương cầm đến thứ nào là Thanh Hạo liền giới thiệu như đã thuộc làu trong lòng bàn tay, quen thuộc vô cùng.

Theo sau đó chính là một vòng tay trữ vật, Thanh Hạo nhìn đến thứ này, ánh mắt vô cùng thèm thuồng:

"Lê Phương sư huynh, thứ này thật sự khiến đệ thèm muốn. Bên trong là 50 viên trung phẩm Linh Thạch. Đệ đây 2 năm cũng chưa chắc kiếm nổi số linh thạch này đâu."

Linh Thạch chính là tiền thông dụng ở tu tiên giới, được chia làm Hạ Phẩm, Trung Phẩm và Cực Phẩm Linh Thạch.

Mà 100 viên hạ phẩm linh Thạch mới đổi được một viên trung phẩm linh Thạch.

Mà đệ tử ngoại môn mỗi tháng chỉ được phát 10 viên linh thạch hạ phẩm, đệ tử nội môn mỗi tháng 10 viên linh thạch trung phẩm.



Cho nên lần này tài nguyên tông môn cấp cho Lê Phương có thể nói là rất nhiều.

"Cảm ơn, Hạo sư đệ đã mang những vật phẩm này đến cho ta, phiền đệ rồi." Lê Phương tủm tỉm cười, thu hết đống đồ kia vào trong vòng tay trữ vật.

Mà Thanh Hạo thấy vậy đột nhiên, có vẻ mất tự nhiên, nói:

- Phương sư huynh, huynh xem ta ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn liền đến báo tin vui cho huynh, huynh xem....

Tuy chưa nói thẳng ra, nhưng trong lòng Lê Phương đã hiểu rõ tên này muốn nói gì.

"Ây da! Hạo sư đệ còn chưa ăn sáng sao, sao lại không nói sớm. Không thể như vậy được, bữa nào ta nhất định phải mời đệ, nhất định... nhất định..."

Lê Phương nói rồi từ trong túi trữ vật lấy ra năm viên linh thạch hạ phẩm mà hắn có trước đó, hắn kéo cánh tay Thanh Hạo, vỗ vỗ lên:

- Hạo sư đệ, đây coi như sư huynh cảm ơn ngươi.

“Mẹ...!!” Thanh Hạo nhìn thấy trên bàn tay là một viên linh thạch trung phẩm, suýt nữa thì lòi con mắt ra.

Con mẹ nó chỉ có 5 viên linh thạch hạ phẩm, tên này keo kiệt như vậy.

Lê Phương sau đó kéo cửa lại còn không quên ló đầu ra, nói:

- Hạo sư đệ, đi thong thả, không tiễn. Lần sau gặp lại.

Thanh Hạo nhìn cánh cửa đóng lại, vẻ mặt tức bừng bừng, lão tử mất công mang đồ đến báo tin vui cho ngươi, ngay cả một chút thưởng ngươi cũng không cho, đúng là quỷ keo kiệt.

Sau khi Thanh Hạo rời đi, Lê Phương bắt đầu ngồi xếp xuống giường, bắt đầu xem xét lại những vật phẩm mà hắn vừa nhận được. Trước mắt, việc quan trọng nhất là tăng cường thực lực.

Lê Phương quyết định đầu tiên là sử dụng Tụ Khí Đan để tăng nhanh tốc độ tu luyện.



Sau khi nuốt một viên Tụ Khí Đan, Lê Phương cảm nhận ngay sự thay đổi trong cơ thể. Một lượng lớn linh khí từ bốn phương tám hướng bắt đầu không ngừng tích tụ vào trong cơ thể. Lê Phương quyết định phải tận dụng thời gian này để tu luyện và tăng cường thực lực.

Nhưng mà sau 2 tiếng Lê Phương cảm thấy, nếu như tu luyện theo tâm pháp mà môn phái cấp cho lúc nãy thì chẳng phải quá chậm sao, cứ theo cái đà này ít nhất 3 năm hắn mới có thể đột phá một tầng Luyện Khí, đương nhiên với điều kiện là phải có Tụ Khí Đan sử dụng mỗi ngày.

Đúng lúc này Lê Phương chợt nhớ, chẳng phải trong cuốn Dược Thần Bảo Điển có ghi lại một tâm pháp tu luyện sao, cái gì mà tâm pháp Thổ Nạp Đại Chu Thiên.

Lê Phương lấy Dược Thần Bảo Điển ra, lại nuốt thêm một viên Tụ Khí Đan sau đó dựa vào lộ tuyến của Tâm Pháp Thổ Nạp Đại Chu Thiên mà tu luyện.

Vừa thổ nạp theo tâm pháp kia Lê Phương lập tức nhận thấy sự khác biệt giữa tâm pháp tông môn cấp và tâm pháp Thổ Nạp Đại Chu Thiên.

Tốc độ hấp thu linh khí khi sử dụng tâm pháp Thổ Nạp Đại Chu Thiên nhanh hơn gấp 5 lần, so với tâm pháp cũ.

Cứ theo đà này chắc chỉ cần vài tháng hắn sẽ đột phá 1 tầng Luyện Khí.

Lúc này bên ngoài căn phòng của Lê Phương linh khí xung quanh không ngừng sôi trào, tụ lại xung quanh ngôi nhà nhỏ, thậm chí trên bầu trời còn xuất hiện một vòng xoáy linh khí, tuy không lớn nhưng cũng đủ dọa người.

Trên một ngọn núi có hai người đang đứng nhìn tình cảnh đang diễn ra ở chỗ Lê Phương, nếu hắn ở đây sẽ nhận ra một trong hai người kia là Lý Trưởng Lão.

"Tên kia chắc chắn là đệ tử của Sơn Hà trưởng lão, không còn nghi ngờ gì nữa." Lý Trưởng Lão nhìn người đàn ông trung niên đứng bên cạnh nói.

"Tại sao ông lại chắc chắn như vậy." Người đàn ông trung niên hỏi.

Lý trưởng lão ra vẻ hiểu biết, nói:

"Tâm pháp mà tên kia đang sử dụng, nếu ta đoán không lầm chính là tâm pháp Thổ Nạp Đại Chu Thiên, tâm pháp đó được lão Sơn Hà lấy được từ trong một di hài của cổ tu sĩ bên trong Thiên Sơn Cấm Địa khi còn trẻ, khi lão ta tu luyện tình cảnh cũng không khác bây giờ mấy."

Người đàn ông trung niên bên cạnh nghe xong, cũng không có phản bác lời của Lý trưởng lão.

Hắn thân là tông chủ của Thất Sơn Phái làm sao không biết chuyện này, hắn nhìn tình cảnh ở phòng Lê Phương một hồi rồi lên tiếng nói.

"Ngày mai cho người dẫn hắn đến Sơn Hà Phong, tạm thời để hắn tiếp quản nó."

"Tuân lệnh, tông chủ."

Lúc này ở bên trong phòng Lê Phương đang chìm đắm trong tu luyện, hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra bên ngoài.

Mà trong khi tu luyện Lê Phương không thể ngừng suy nghĩ về Vũ Khúc Tinh và liệu nó có phải là Tân Tinh hay không. Hắn quyết định điều tra thêm về vấn đề này, nếu thực sự đây là Tân Tinh hắn chắc chắn có thể sẽ gặp lại những người bạn đến từ Trái Đất, nhưng mà không biết hiện tại họ đang ở đâu.

Trong quá trình tu luyện, Lê Phương nhận ra rằng việc tu luyện không chỉ đòi hỏi sự cố gắng và kiên nhẫn mà còn cần có tài nguyên phù hợp. Với số lượng linh thạch trung phẩm mà hắn nhận được, Lê Phương biết rằng mình đã có một nguồn tài nguyên quý giá để giúp hắn đánh vững căn cơ ban đầu.