Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi

Chương 9: Hy vọng. Ngày trở về không còn xa




Cảnh sát đã bao vây Kiều gia. Khi thấy vậy Kiều lão gia liền đi tìm con gái

" Gia Yên. Con có sao không" ba của cô ta chạy vào. Ông chợt khựng lại khi thấy một người.

" Gia... Nhi... con còn sống à" đúng ông ta sợ cô bé này sẽ nói ra tất cả

" Ha... Năm xưa ông giết ba mẹ tôi " cô nói bằng giọng căm phẫn

" Chát Chát Chát " ông nội cô phẫn nộ tát ba cô ta

" m vậy mà giết em m sao. Sao m tàn nhẫn vậy " ông lặng người. Ông mãi tự hào về ba cô -Kiều Minh Thần , đứa con này đã đưa Kiều thị về lại với đỉnh vinh quang. Vậy mà nó bị anh của nó giết chết

" Ba.Nếu ba không thiên vị nó thì con làm sao ghét nó. Chính nó đã khiến chiếc ghế chủ tịch vượt khỏi tay con " ông ta không giữ được bình tĩnh hùng hổ gào lên

" ba chưa từng thiên vị. Con nhìn xem nếu không phải con bất tài mà ra sao. Con dạy con gái con thành kẻ giết người . Con vừa lòng chưa. Nếu con dạy Gia Yên chu đáo hơn thì giờ nó là đóa hoa tỏa sáng rồi chứ không phải lao vào vòng tù tội" ông quay người cả đời này ông nợ Minh Thần con trai ông rất nhiều

" ba con xin lỗi" ông hiểu rồi. Ngày xưa Minh Thần từng khuyên ông như thế. Năm đó vì ghen ghét mà ông đã... Tất cả chỉ còn là " Giá như "

" con xin lỗi ta làm gì. Em con nó có sống lại không, Hương Viên nó có sống lại không " ông đau lòng hơn 19 năm rồi

" bác xin lỗi con Gia Nhi " ông cuối mặt quỳ xuống xin lỗi

" Bác à. Chắc bác không biết biết, ba mẹ con đã nhường tất cả tài sản cho bác đứng tên

" chị xin lỗi em Gia Yên, xin lỗi cô Iris " Gia Yên lau đi nước mắt trên mặt rồi được cảnh sát dẫn đi. Mọi thứ đã được định sẵn rồi. Họ sẽ trả giá cho tất cả những gì đã làm. Gia Nhi nhìn theo mà đau lòng, ba mẹ và em cô có lẽ giờ đã nhắm mắt được rồi

Mọi người đã rời đi chỉ còn lại những người quen thuộc

" Albert anh diễn đủ chưa" cô đưa mắt nhìn anh

" À... Đủ rồi " anh run. Chết rồi, thế nào cũng không xong

" Ha diễn xuất quá tệ. Anh tốt nhất đừng diễn nữa " Mei lên tiếng, tình anh em có chắc bền lâu



" Được rồi đó " Huân Ly lên tiếng

" Á...tha mạng. Lưu ly huhu... Tha cho anh đi " lỗ tai Mario bị xách lên bởi Lưu Ly

" em chưa tha ai bao giờ, cấm anh một tháng " cô vừa nói vừa nhéo mạnh hơn

" Á... em vừa nói... Huhu không được " anh không chấp nhận. Nhịn một tháng sao chịu được.

Mọi người được phen cười. Mario nổi tiếng ăn chơi, gái nào mà chẳng thử qua. Lưu Ly quả là trị được. Bỗng một giọng nói quen thuộc

" Ari, quay về với cha được không " ông lên tiếng

" ba à, ba đuổi con thì lấy gì con quay về đây " cô cười cợt

" Ari, ba vì bảo vệ em đấy. Ngày đấy em rời đi ba luôn cho người quan sát em từ xa. Ông ấy cưng em nhất đấy" Leo lên tiếng giải vây cho ông. Có lẽ vì con ông chấp nhận đóng vai phản diện

" em biết mọi người chỉ diễn thôi nên em cũng diễn cho tròn vai . " cô quay lại cười với Leo

" thật hả . Wow em gái của anh giỏi quá cơ đấy " Leo nghe xong liền bật cười rồi khen cô

" ba, con hiểu cả rồi" vừa nói cô vừa chạy lại ôm chầm lấy ông

" được , vậy thì chúng ta về nha nào " ông ôm chặt cô con gái nhỏ vào lòng

" Vâng ạ. Mọi người cùng về nào" cô hét lớn.

Buổi chiều

" Albert, anh uống trà đi " cô bưng tách trag còn bóc khỏi nghi ngút

" ừm em để đó đi. Lại đây một chút " anh bỏ chiếc máy tính bảng xuống nhìn thẳng vào mắt cô

" Vâng ạ " cô làm theo lời anh, ngồi xuống ghế



" Ari, anh muốn biết bây giờ trong lòng em có ai " anh lặng người khi nhìn cô vì người khác mà đòi sống đòi chết. Anh đau, mấy ai thấu

" em... trong lòng em bây giờ chỉ có anh thôi. " Cô không muốn mất anh. Cô hiểu anh sợ cô yêu Vũ Hoàng, anh đau. Mất anh đời trước, đời này cô sẽ yêu anh thật tâm

" ừm, anh cần thời gian " anh sợ bị bỏ rơi. Anh sợ phải trở về với bàn tay trắng

" vâng, anh cứ suy nghĩ. em sẽ chờ ngày anh chấp nhận yêu em " cô sẽ chờ. Mất anh một lần, cô không muốn mất bất kỳ ai

" trong thời gian còn lại ở Anh. Cho anh thấy đi" anh đứng lên đưa mắt nhìn về phía chân trời rồi rời đi

Chỉ còn mình cô với những dòng suy nghĩ nhưng cô chọn thì cô sẽ làm. Ải đầu tiên đã vượt qua thì các ải sau cô nhất định sẽ vượt qua. Cô từng đọc được câu này " Tình yêu không phải là không có sóng gió chỉ là sau sóng gió tình yêu vẫn ở đó " . Nên chắc chắn ngày anh chấp nhận cô không còn xa. Nhìn vẻ mặt suy tư của cô từ trên ban công. Anh hy vọng ánh mắt kiên định khi nãy sẽ không làm anh thất vọng

Ngày đầu tiên. Tối hôm đó, anh đi xả giao tới tối mới về , biệt thự còn sáng đèn. Anh bước vào đã nghe một giọng nữ

" Albert, em pha nước nóng rồi anh vào tắm đi " thân người mảnh mai đã khoác lên mình chiếc đầm ngủ mong manh

"ừm. Em ăn cơm chưa" Albert cởi cờ vạt , áo khoác bỏ lên sofa

" Em chờ anh về ăn chung" không có anh . Cô ăn không ngon

" ừm để anh đi tắm đã " anh bước lên lầu vào phòng tắm.

Khi cô dọn cơm xong thì anh đã bước xuống. Cô nhẹ nhàng lên

" Anh ăn đi, còn nóng lắm " cô ngồi xuống đối diện anh

" ừm đồ ăn ngon lắm " anh biết cô nấu ngon mà nhưng phải diễn cho ngầu

" Cảm ơn anh " cô mỉm cười, trước giờ cô có nấu cho ai ăn bao giờ

" còn 4 ngày anh sẽ coi em như thế nào. Nên nhớ kĩ" anh thấy cô cười liền bảo. Cứ tưởng cô sẽ yên lặng nhưng anh bất ngờ khi cô lên tiếng " vâng "

Liệu Hi Văn có làm cho Albert đồng ý hay không và liệu cô có phải là cô dâu của anh hay không thì hay chờ xem nhé