Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi

Chương 19: Căng thẳng, áp lực nhưng hạnh phúc vẫn đông đầy




Mười hai giờ trưa , người con gái trong phòng bắt đầu thức dậy, thấy thân ảnh to lớn đang làm việc làm. Cô khẽ gọi

" ưm.Albert"

" anh đây " anh gấp máy tính lại bước lại giường

" em muốn đi tắm " cô vùi mặt mình vào ngực anh, mùi bạc hà nam tính trên cơ thể anh làm cô rất dễ chịu

" ừm " anh đứng dậy bế cô lên bước vào phòng tắm. Anh đặt cô vào bồn xả đầy nước ấm

" Albert mấy giờ rồi " cô thoải mái thả lỏng thân mình

" 12h trưa " giọng nói trầm ấm vang lên, tay nhẹ nhàng giúp cô rửa sạch thân thể

" hả?" cô không ngờ mình ngủ nhiều như vậy. Biểu cảm ngạc nhiên khiến anh buồn cười

Sợ cô lạnh nên anh nhanh chóng rửa sạch rồi quấn khăn bông cho cô. Bế cô ra khỏi phòng tắm đặt lên giường, nhẹ nhàng lau tóc cho cô

" Albert, em có thể gọi anh là Minh Quân được không " tay cầm quyển sổ lễ nghi cô ngước lên hỏi anh

" được" anh hôn nhẹ lên tóc cô . Tay cầm máy sấy trên bàn trang điểm sấy tóc cho cô .

Anh ôm cô xuống lầu ăn trưa rồi lên phòng soạn hành lí rồi lên máy bay tư nhân trở về nước

" Ari, theo lịch thì giờ em phải đi đến nhà chính báo cáo " anh thấy Ari chăm chú vào bản báo cáo

" Quân, vất vả cho anh rồi " thuộc hạ phải đứng kế chủ nhân. Đó là quy định



" vì em anh nguyện " anh ôm cô vào lòng. Tay nhẹ nhàng vuốt tóc. Sau hơn năm tiếng bay thì đã tới sân bay của nhà Carrilina, một dàn Lamborghini đậu ở sân bay, một dàn thuộc hạ cung kính chào cô . Cô và anh cùng ngồi vào xe

" tiểu thư, sao đi đâu ạ " thuộc hạ ngồi ghế lái cung kính hỏi

" nhà chính của Kiatina" cô lạnh lùng nói. Mắt ngó ngoài cửa nhìn cảnh vật xung quanh . Xe chạy vào cổng chính của gia tộc Kiatina

Kinatina - nơi hội tụ những gia tộc có tiếng tăm

" Tiểu thư Ariana tới " cô mặc trên người bộ quý công sở đen. Còn anh áo vest may thủ công . Cô đã bỏ đi vẻ mặt đáng yêu của hôm nào, trên mặt cô bây giờ chỉ sự lạnh lùng ẩn chứa nguy hiểm, trên mặt anh cũng không còn là sự cưng chiều mà thay vào đó là ánh mắt lạnh như băng

Vừa bước vào đã tạo cho người ta áp lực bởi những đôi mắt sắc bén đang lườm mình nhưng đối với cô và anh dường như đã quen. Cô đến trước mặt trưởng bối

" Con tới rồi ạ " cô quỳ xuống. Thấy cô quỳ anh cũng quỳ theo

" ừm. Con ngồi đi " ông hiền hòa dịu dàng bảo ban mọi người

" vâng ạ " cô đứng lên đi lại ghế, anh cũng đi theo . Cô ngồi trên chiếc ghế nạm vàng của gia tộc

" ha. Mấy năm trước đòi bỏ nhà ra đi. Giờ về rồi á hả " Giọng chanh chua phát ra từ phía đối diện. Khiến cô chuyển tầm mắt sang bên đấy. Đó là- Alice của Kettaria.

" đỡ hơn cô không được tích sự gì " cô đáp trả lạnh lùng

" cô... bỏ đi " cô ả quê rồi nhanh chóng cuối xuống bàn

" ha " cô cười lạnh cho sự ngu ngốc của Ả

Cuộc họp bắt đầu, không khí căng thẳng im lặng đến đáng sợ. Cứ 10 phút là đồng hồ kêu cái " ting" là các đại gia tộc phải đưa ra ý kiến. Đầu tiên là về việc chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ.



" thưa trưởng bối. Cách đây 4 tháng nhà Cast đã xin trao đổi hàng hóa trên địa bạn của con. Nhưng không lâu sao nhà này đã vi phạm vì buôn bán ma túy trên lãnh địa. Mong trưởng bối suy xét. Con cảm ơn " cô đứng lên trình bày

"con có chứng cứ gì không " ông ôn tồn bảo. Cái gì có chứng cứ mấy được xử lí

" vâng có ạ. Albert. Lấy ra đi " Một USB được anh lấy ra. Cô đưa nó chiếu lên màn ảnh. Nó đã chiếu được khoảnh khắc gia tộc Cast trao đổi chất cấm

" nhà Cast có gì giải thích không " ông nhìn chằm chằm vào màn ảnh

" dạ... dạ không " chủ nhân của nhà Cast đứng dậy cuối đầu

" vậy con chấp nhận nộp cho gia tộc Carrilina 300 triệu USD để đền bù không " ông quay lại nhìn bảo điều khoản gia tộc

" dạ con nộp ạ " nhà Cast cuối đầu xin lỗi

Những vấn đề cứ tiếp nối nhau. Khoảng 2 tiếng sau, tạm cho các đại gia tộc nghỉ ngơi, yên vị. Các đại gia tộc đã rời đi để ăn trưa chỉ còn lại cô với anh

" Albert, anh mệt không " cô lấy trong túi đưa anh chai nước

" không." anh uống nước mà cô đưa

" ráng thêm một chút nữa thôi" cô hôn lên môi anh

" anh ổn mà " anh cười rồi dứt môi cô ra

" em cảm ơn anh " cô cảm ơn anh rất nhiều vì đã chịu yêu cô. Chấp nhận đứng 4 tiết chỉ vì cô. Nghe cô nói như thế, anh chỉ mỉm cười. Cô thay đổi rồi. Cả Phòng họp ngày hôm ấy căng thẳng bao nhiêu thì anh và cô lại hạnh phúc bấy nhiêu. Đợi thêm vài tháng nữa khi giải quyết xong cô sẽ cầu hôn anh

... Albert, em yêu anh nhiều lắm ...