Đường Tiểu Trì sắc mặt bạo hồng, dưới tình thế cấp bách xoay người lại sau đó che mắt.
Kiều Tu cười nhẹ, âm thanh trầm thấp, làm cho Đường Tiểu Trì có cảm giác lưng mình run lên, như là có cánh hoa mềm nhũn, hoặc dòng điện tê tê sượt qua lưng.
"Tiểu Trì, lại đây."
Kiều Tu hào phóng xốc chăn lên, chừa ra một chỗ cho cậu.
Đường Tiểu Trì cắn răng xoay người xịch lên phía trước, mỹ nhân đã mời như thế, nếu còn do dự, quả thực là làm nhục thanh danh của cậu.
Kiều Tu thấy Đường Tiểu Trì thẳng tắp nằm ở trên giường, toàn thân cứng ngắc như khối gỗ, trên mặt ý cười càng sâu, nhưng rất nhanh liền thu hồi, không tiếp tục đùa giỡn cạu nữa.
Đường Tiểu Trì qua nửa buổi, dần dần thích ứng, trên mặt tuy rằng vẫn còn đỏ ửng, nhưng thân thể đã không cứng ngắc như lúc đầu.
Cậu uốn éo, đưa tay phải ra chậm rãi tiến gần đến chỗ Kiều Tu.
Một lát sau, thấy Kiều Tu giống như không có phát hiện, cười ngây ngô hai tiếng lộ ra răng nanh nhỏ, tay lại tiếp tục hướng lên trước, không phòng bị lập tức đụng phải một vật mềm mềm.
Kiều Tu tay cầm chắc tay Đường Tiểu Trì, xoay người đối diện với cậu.
"Tiểu Trì, em có muốn đi Đế Tinh không?"
Kiều Tu đem hết thảy đều sắp xếp gần như là thỏa đáng, thế lực của Kiều gia chủ yếu tập trung ở Đế Tinh, hơn nữa, Đường Tiểu Trì muốn thu thập các loại thực vật chưa thuần phục, chỉ loay hoay ở biên giới tinh cầu Tangos kia thì không có khả năng tìm được.
Đường Tiểu Trì chần chờ một chút, lời đầu tiên hỏi lại là: "Vậy cửa hàng Thực vật làm sao giờ?"
Một giây sau, Đường Tiểu Trì phản ứng lại ý tứ của Kiều Tu, có chút không muốn lấy ngón tay gãi gãi lòng bàn tay của hắn.
"Em muốn dẫn theo Niệm Chân."
"Được. Còn cửa hàng chúng ta có thể mở chi nhánh ở đó."
Đường Tiểu Trì cộc lốc nở nụ cười hai tiếng, một đôi mắt trong sáng câu nhân, đuôi mắt kia khỏa mụt(?) nhưng lại mang theo mấy phần mê hoặc. Kiều Tu đặt lên trán cậu một nụ hôn, thanh âm ám khàn nói: "Không còn sớm, ngủ đi."
Một đêm yên tĩnh.
Sáng sớm ngày thứ hai Đường Tiểu Trì còn chưa tỉnh ngủ, đã nghe được âm thanh của Tả Khâu Tự, sau đó còn kèm theo tiếng la của Tả Phán Sơn.
Kiều Tu đã sớm đi ra ngoài, trong lều chỉ còn một mình cậu. Đường Tiểu Trì cũng rất nhanh thu thập xong đi ra ngoài.
Bên ngoài vây quanh một đám người, đều tụ tập trước cửa lều Đường Niệm Chân. Đường Tiểu Trì trong tâm khó chịu, đến gần nhìn, phát hiện ra Tả Khâu Tự rơi vào Ngũ Hành Trận pháp hôm qua cậu đặt trước cửa lều của Niệm Chân.
Chỗ này rõ ràng trống không bằng phẳng, nhưng Tả Khâu Tự lại ở trong vòng tới vòng lui, nhưng mãi vẫn không tìm được đường thoát ra ngoài.
Tả Khâu Tự cảm thấy thú vị mười phần, còn Tả Phán Sơn lại lo lắng mười phần.
Bọn họ đều biết Đường Tiểu Trì ngày hôm qua có đặt cái gì đó ở chỗ này, nhưng lại không biết cụ thể là cái gì. Nếu dùng để phòng bị Tinh thú, chỉ có chức năng phòng thủ còn đỡ, nếu như bên trong còn có một vài thứ kỳ quái, Tả Khâu Tự này quả thực chính là đang tìm đường chết.
Đổng Trận cũng có chút lo lắng, Đường Niệm Chân đã đi ra từ lâu, đang theo sau Tả Khâu Tự để xem trò vui.
Ở một bên khác, Kiều Tu đang đứng cùng hai cái người xa lạ.
Đường Tiểu Trì thấy Tả Khâu Tự cùng Đường Niệm Chân chơi đến vui vẻ, nên không dỡ trận pháp xuống, đó chỉ là một cái mê trận, sẽ không làm người bị thương.
Kiều Tu thấy Đường Tiểu Trì đi ra, mang theo hai người xa lạ kia tới chỗ cậu, mỉm cười giới thiệu thân phận của hai người.
Đường Tiểu Trì nhìn kỹ hai người kia, một người nhã nhặn gầy yếu, một người trầm mặc ổn trọng. Chính là hai giáo viên hôm qua mang Dương Vịnh đi.
"Ân, tiểu điếm chủ khỏe, tôi gọi Minh Phong, đã sớm nghe qua tên của cậu, ngày hôm nay nhìn thấy, quả nhiên là thiếu niên anh tài ha ha. Đối, tiểu điếm chủ, cái gọi là trận pháp bên kia là do cậu bố trí sao? Nhìn rất thú vị, tí nữa tôi có thể thử không? Nhưng mà, cái này đến cùng là sử dụng nguyên lý gì..."
Người này tên là Minh Phong, bề ngoài nhìn qua nhã nhặn hữu lễ, trên thực tế lại là người lắm lời.
Đồng bạn đi cùng hắn rất thành thạo mà ngắt lời, nói: "Xin chào, tôi gọi Tư Ngự, lần này tới là vì đem thiệp mời đến cho cậu."
Đường Tiểu Trì tiếp nhận thiệp mời trong tay hắn. Thế giới Tinh Lịch hầu như tất cả đều dùng điện tử để truyền tin, chỉ có chuyện quan trọng, mới dùng giấy để biểu thị sự trịnh trọng.
Thiệp mời bên ngoài thanh lịch, chỉ có một bàn tay rộng, nền trắng chữ đen, chữ viết mạnh mẽ, nước chảy mây trôi.
Mở thiệp ra, nội dung bên trong rất đơn giản, là hiệu trưởng muốn mời Đường Tiểu Trì đến học viện ở Đế tinh làm khách.
Hiệu trưởng của học viện, là một nhân vật huyền thoại. Nghe nói khi còn trẻ tính khí hung hăng, ở tinh cầu biên giới chống lại Trùng tộc trong 50 năm, sau khi trở về, tính khí dần trở nên nội liễm, sau đó trở thành hiệu trưởn Học viện, dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người. Nhưng đến bây giờ vẫn không có ai dám xem nhẹ vị hiệu trưởng này.