Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

CHƯƠNG 95: HIỆP HỘI MA PHÁP SƯ




Hôm sau Andrew dẫn theo Dan - người kiên quyết phải đi cho bằng được - đến đúng hẹn.

Cách Ngôn và Rex cũng đang đợi bọn họ, hai bên hàn huyên vài câu, sau đó Andrew dẫn hai người đến nơi giám định, tới nơi mới biết điểm đến chính là Hiệp Hội Ma Pháp Sư.

Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng trải rộng khắp đại lục Azeroth giống Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, thành Tudan là một tòa thành lớn nên tất nhiên cũng có một cái, mà thế lực đứng sau cái đấu giá hội quy mô lớn nhất kia cũng chính là Hiệp Hội Ma Pháp Sư. Hiệp hội này tuy mặt ngoài là dành cho các ma pháp sư, nhưng bởi vì ma võ giả xuất hiện ngày càng nhiều nên hiện tại nó đã không còn là Hiệp Hội Ma Pháp Sư thuần túy nữa.
Nhóm ma pháp sư trong Hiệp Hội Ma Pháp Sư đều quen biết Andrew, tuy bọn họ đối với người ngoài tương đối ngạo mạn nhưng lại có quan hệ không tồi với Andrew. Sau khi đoàn người đi vào, trên đường mà có ma pháp sư nào nhìn thấy họ cũng sẽ chào hỏi một tiếng với Andrew.

Thông thường từ thái độ đối đãi của người ngoài đối với người này là có thể thấy được tính cách của đối phương, trước khi tiếp xúc với Andrew Cách Ngôn còn tưởng làm nhi tử của vị Kiếm Thánh mạnh nhất thành Tudan, hẳn Andrew sẽ có chút ngạo mạn, sau khi tiếp xúc rồi mới biết không phải thiếu gia công tử nào cũng như vậy.

Andrew dẫn họ vào một căn phòng.

Một lão nhân đang ngồi trong phòng, tóc và râu của ông đã nhuốm màu hoa râm, thoạt nhìn rất lớn tuổi, là một ông lão đã hơn bảy mươi tuổi nhưng lại có một đôi mắt lập lòe quang mang khôn khéo, làn da cũng hồng nhuận trắng nõn, tinh thần quắc thước.
"Đạo sư Will." Andrew đứng ở cửa lễ phép gõ vào cánh cửa đang rộng mở.

"Là Andrew à, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến chỗ lão già này vậy." Hội trưởng Will thấy là gã lập tức vẫy tay để gã vào, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiết.

"Hôm nay tới là có chuyện muốn làm phiền đạo sư. Ta có hai bằng hữu, bọn họ mang theo mấy con Thánh Thú đến đây để tham dự đấu giá hội vào chín ngày sau, muốn nhờ ngài giám định giá trị đại khái." Andrew nói xong liền giới thiệu Cách Ngôn và Rex với ông.

Hội trưởng Will chú ý tới hai cái lồng sắt trên tay họ, liếc mắt một cái đã nhìn ra bên trong có mấy con Thánh Thú, không khỏi nhăn mày, "Andrew, ngươi hẳn là biết phẩm cấp của đấu giá hội kia, mấy con Thánh Thú này đều là Thánh Thú bình thường, chỉ có con Song Đầu Long Lang này là tốt hơn một chút, những con còn lại thì có hơi miễn cưỡng."
Số lượng Thánh Thú biến dị cực kỳ thưa thớt, trong mười vạn con cũng chưa chắc có thể tìm được một con Thánh Thú biến dị, mà huyết mạch và tiềm lực của chúng thường vô cùng lớn, không ai biết cuối cùng chúng có thể đạt đến độ cao nào, nhưng có thể xác định sau khi Thánh Thú biến dị trở thành Thần Thú thì chúng sẽ mạnh hơn Thần Thú bình thường, chính vì nguyên nhân này nên mấy thế lực của các đại gia tộc mới chạy theo như vịt.


Andrew đã sớm chuẩn bị tâm lý, không để bụng nói: "Đạo sư Will, ngài còn không hiểu ta sao, chuyện này đương nhiên là ta biết, ta giới thiệu họ đến đây tất nhiên cũng có nguyên nhân."

"Ồ?" Ánh mắt tò mò của hội trưởng Will dời đến trên người Cách Ngôn và Rex, hai giây sau thì xác định trên người Rex, gật gật đầu, "Hậu sinh khả úy, vị tiểu huynh đệ này tuổi còn trẻ mà đã có thực lực Kiếm Sư, đúng là mạnh hơn Andrew nhà ngươi một ít. Thế giới bên ngoài quả nhiên nhân tài xuất hiện lớp lớp Andrew nhỉ, một Isaac thì thôi đi, hiện tại lại thêm một người, ngươi cần phải nỗ lực hơn mới được."
Andrew dở khóc dở cười, "Đạo sư, cái này không cần ngài nói ta cũng biết, chỉ là ngài chú ý sai rồi, người ta muốn nói không phải y mà là vị huynh đệ Cách Ngôn này."

Gã chỉ Cách Ngôn.

Cách Ngôn thấy ánh mắt đối phương rốt cuộc cũng chú ý tới mình thì lộ ra một nụ cười xán lạn như ánh mặt trời.

"Hắn?" Hội trưởng Will đánh giá cậu vài lần, trừ diện mạo không tệ lắm ra thì đúng là không thấy còn gì đặc biệt.

Dan chen tới nói: "Will gia gia, Cách Ngôn chính là một thuần thú sư, hắn không chỉ bán mấy con Thánh Thú ở đấu giá hội mà còn thuần hóa chúng trước nữa."

Hội trưởng Will thoáng chốc cả kinh, "Hắn là thuần thú sư?"

"Đúng vậy, là thuần thú sư trẻ tuổi nhất đại lục Azeroth, còn là Thánh Cấp nữa, cái này ta tận mắt chứng kiến." Dan khẳng định, sau đó nói chuyện Cách Ngôn giúp hắn thuần hóa một con ma thú thánh cấp ở Thuần Thú Các với ông.
"Không đúng." Hội trưởng Will bất ngờ phản bác.

Dan sửng sốt, "A? Sao lại không đúng?"

Hội trưởng Will nhìn chằm chằm Cách Ngôn một hồi, nói: "Nếu ngươi có thể dễ dàng thuần hóa một con Thánh Thú như vậy, theo ta thấy hẳn là cấp bậc còn cao hơn Thuần Thú Sư Thánh Cấp bình thường."

Lời này vừa ra đến cả Andrew cũng ngây ngẩn cả người.

Cao hơn Thuần Thú Sư Thánh Cấp là cái khái niệm gì. Nếu nói Thuần Thú Sư Thánh Cấp có giá trị cực cao thì Thuần Thú Sư Thánh Cấp siêu việt chính là thần phải ngưỡng mặt nhìn lên. Trong số những thuần thú sư đã biết, bọn họ chưa bao giờ gặp thuần thú sư nào trẻ như vậy, phải biết rằng lên cao hơn nữa chính là Thuần Thú Sư Thần Cấp, đến nay ở đại lục Azeroth còn chưa xuất hiện Thuần Thú Sư Thần Cấp nào đâu.

"Bảo sao ta cảm thấy thuần hóa Thánh Thú lại đơn giản như vậy, thì ra là ta mạnh hơn Thuần Thú Sư Thánh Cấp bình thường một chút." Cách Ngôn bừng tỉnh đại ngộ.
Ở đây người duy nhất không lộ ra chút bất ngờ nào chính là Rex.

Andrew và Dan nghe thấy lời cậu nói thì giật giật khóe miệng, chuyện của chính mình mà ngươi còn không biết?

Dan cho rằng thần kinh mình đã đủ thô rồi, không ngờ còn có người thô hơn cả hắn, tự nhiên có cảm giác vui mừng vì có người kế thừa, rốt cuộc hắn cũng không còn là người ngốc nhất nữa rồi.

"Không ngờ lúc sinh thời ta lại có thể nhìn thấy Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ tuổi như vậy. Sau này nói không chừng có thể tận mắt nhìn thấy Thuần Thú Sư Thần Cấp xuất thế." Ánh mắt thưởng thức của hội trưởng Will nhìn chằm chằm Cách Ngôn, càng nhìn lại càng vui mừng, "Đưa mấy con Thánh Thú lại đây cho ta xem."

Cách Ngôn và Rex đặt lồng trong tay lên cái bàn trước mặt hội trưởng Will.

Thánh Thú trong lồng sắt không còn hoảng loạn và phẫn nộ như lúc vừa bị bắt nữa, giờ phút này chúng đang dịu ngoan ghé vào lồng sắt, ba con báo con nằm trong lòng báo mẹ vui sướng uống sữa.
Hội trưởng Will vừa nhìn liền biết mấy con Thánh Thú này đã được thuần hóa, ánh mắt từ ái dừng trên gia đình nhà báo, "Mấy con ma thú này ngươi định bán đấu giá như thế nào? Ta kiến nghị tốt nhất là đấu giá cùng một lúc. Người tham gia đấu giá hội phần lớn là thế lực của mấy gia tộc, nếu có thể bán cùng một lúc thì giá khởi điểm sẽ càng cao. Dù sao Thánh Thú non cũng phải tốn tài lực để bồi dưỡng mới có thể trưởng thành."

"Chúng ta cũng định làm thế. Hai con còn lại cũng đấu giá cùng nhau. Chia làm hai lần." Cách Ngôn nói.

Hội trưởng Will tính một chút, "Một nhà bốn con báo này giá quy định đại khái là ba trăm triệu đồng vàng, hai con Thánh Thú trưởng thành là bốn trăm triệu, các ngươi thấy thế nào?"

"Có thể." Cái giá này còn cao hơn một ít so với dự tính của cậu và Rex, thực ra giá thị trường của một con Thánh Thú trưởng thành còn chưa đến một trăm triệu đồng vàng, giá cao như vậy trừ việc Song Đầu Long Lang là Thánh Thú biến dị thì còn bởi vì điều kiện đã được thuần hóa, điều kiện đó có ảnh hưởng lớn nhất đến cái giá này.
Bọn họ đã có thể tưởng tượng thế lực của mấy gia tộc đó khi biết được chuyện này sẽ phản ứng kịch liệt như thế nào.

"Đây là thẻ phòng của các ngươi ở đấu giá hội." Hội trưởng Will đưa cho Cách Ngôn một tấm thẻ màu đen, "Còn chút chuyện này muốn nói cho các ngươi, sau khi mấy con Thánh Thú này được bán đấu giá xong thì Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta sẽ lấy một phần trăm tiền thuê, tối đa là năm triệu đồng vàng."

Năm triệu hoàn toàn có thể tiếp thu, một phần trăm của một trăm triệu cũng chỉ là một triệu mà thôi.

Hội trưởng Will hoàn tất thủ tục sở hữu cho bọn họ xong đột nhiên nhớ tới một chuyện, "Đúng rồi, tiểu huynh đệ Cách Ngôn có huy chương của Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta chưa?"

Cách trả lời: "Ta có huy chương pha lê."

"Vậy hẳn là ngươi làm thí nghiệm ở một địa phương khá lạc hậu, lấy tư cách của ngươi chắc chắn có thể lấy được huy chương kim cương của Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta. Chỉ cần đưa huy chương này ra các ngươi có thể miễn toàn bộ một phần trăm tiền thuê." Hội trưởng Will chủ động nhắc tới chuyện này thực ra cũng là vì có ý muốn giao hảo với Cách Ngôn. Ở đại lục Azeroth không có ai cần kết giao với Thuần Thú Sư Thánh Cấp hơn Hiệp Hội Ma Pháp Sư, bởi vì thuần ma pháp sư có thể chất rất yếu, rất nhiều ma pháp sư vì để bù đắp chênh lệch này mà coi chuyện khế ước với một ma thú có sức chiến đấu mạnh mẽ làm đường ra. Nhưng thuần thú sư thưa thớt, lại thêm Thánh Thú kiệt ngạo khó thuần, không có thuần thú sư hỗ trợ thuần hóa thì tỉ lệ khế ước thất bại sẽ rất cao, cho nên người có thể chân chính đi trên con đường thuần ma pháp sư kỳ thật cũng không nhiều.
"Vậy làm phiền ngài." Cách Ngôn đương nhiên biết, trước mắt cậu vẫn có hảo cảm nhất định với Hiệp Hội Ma Pháp Sư, hơn nữa năm triệu đồng vàng cũng không ít.

Will là hội trưởng của Hiệp Hội Ma Pháp Sư thành Tudan, với quyền lực của mình ông muốn cho Cách Ngôn một chiếc huy chương kim cương cũng không khó, chỉ là cần ít thời gian, vì thế bọn họ hẹn đến ngày đấu giá lại gặp mặt.

Lúc rời đi có một thiếu niên vội vàng chạy vào nên không cẩn thận đụng trúng Cách Ngôn.

Cách Ngôn không bị đụng ngã, mấy tháng rèn luyện vừa qua cũng rất có hiệu quả, ngược lại là thiếu niên mất thăng bằng mà ngã về phía Rex.

Lấy thân thủ của Rex chỉ cần động tay là có thể kéo thiếu niên lại, nhưng mà y lại lùi ra sau một bước, trơ mắt nhìn thiếu niên 'ui da' một tiếng ngã lăn trên đất, biểu tình lãnh khốc không có chút biến hóa nào.
Thực ra Andrew cũng định kéo thiếu niên, đáng tiếc không đúng vị trí.

Thiếu niên tự ngã cũng cảm thấy mờ mịt.

"Carrian? Con quỳ rạp trên đất làm gì?" Hội trưởng Will nghe tiếng động đi ra từ trong phòng, liếc mắt một cái liền phát hiện thiếu niên trên mặt đất chính là đệ tử của mình.

Sắc mặt Carrian đỏ ửng, vội vàng bò dậy, phủi phủi tro bụi trên người, cúi đầu thẹn thùng nói: "Con không làm gì cả, chỉ là không cẩn thận đúng trúng người nên ngã mà thôi."

"Lớn như vậy rồi mà vẫn cứ vội vàng hấp tấp*, sau này đi đường thì chú ý một chút." Hội trưởng Will nói hắn một câu rồi về phòng.

*Raw: 毛毛躁躁 nghĩa là thiếu kiên nhẫn, không chú ý, vội vàng hấp tấp

Carrian thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Carrian, không thấy ngươi hai ngày nay rồi, ngươi đi đâu thế?" Dan và Carrian là bạn tốt nên nhìn thấy hắn rất cao hứng.
"Là Dan à, gần đây có rất nhiều người tìm ta trị liệu. Sao ngươi lại ở đây? Andrew đại ca cũng ở đây ạ." Carrian nói xong thì chú ý tới những người khác, phát hiện người vừa bị mình đụng trúng đang cười cười nhìn mình lập tức đỏ mặt, nói với Cách Ngôn: "Thật ngại quá, vừa rồi ta chạy hơi nhanh nên không chú ý."