Chương 3: Lục Diệt Vô Ngã Kiếm Nhị Thập Tam - Hồi ức Tiểu Kiếm Thánh Long Nhi 1
Cúi đầu nhìn những khuôn mặt quen thuộc đã sống với mình mấy năm, Siêu Mộng kết thúc đoạn hồi ức, nói tiếp:
- Hữu Tình Thiên Địa là thành tựu Kiếm Nhị Thập Tam được Long Nhi tự thân lĩnh ngộ dựa trên trải nghiệm của chính mình, do đó chàng tuyệt đối tin tưởng đã vượt ra khỏi khuôn khổ t·ử v·ong đơn thuần của Diệt Thiên Tuyệt Địa.
- So với Diệt Thiên Tuyệt Địa, Hữu Tình Thiên Địa nhìn chung hoàn hảo hơn, Long Nhi có thể xuất kiếm một cách dễ dàng, đối với việc tạo ra không gian t·ử v·ong đã có thể thu phóng tự nhiên, khống chế nó cũng không còn gặp trở ngại hay hao tổn nguyên khí như Lão Kiếm Thánh năm xưa.
- Long Nhi vốn dĩ không có tâm sát diệt thiên hạ chúng sinh, lại thêm khả năng khống chế tầm ảnh hưởng mục tiêu của kiếm chiêu nên Kiếm Nhị Thập Tam này so với tuyệt tình sát ý của Diệt Thiên Tuyệt Địa rõ ràng có sự khác biệt. Trong sát ý tiềm tàng sinh niệm, tại vô tình hàm chứa hữu tình.
- Bằng chứng là khi xử xuất Hữu Tình Thiên Địa tại Kiếm Phần, mặc dù tất thảy mọi người đều bị không gian t·ử v·ong khống chế khiến toàn thân bất động nhưng kiếm kình chỉ tập trung hướng về phía mục tiêu duy nhất là Lam Vũ mà thôi, chẳng mảy may tổn thương những người vô tội.
- Ông Trời có đức hiếu sinh, chính vì thế mà kiếm mới được định danh là Hữu Tình Thiên Địa !
Ở phía rừng hoa đào nở rộ cách nơi kể chuyện không xa, một nam nhân trung niên tay cầm ngọc tiêu, mái đầu dài ngang lưng đen trắng xen lẫn, khuôn mặt vương lấy hơi tà khí nhưng không thiếu phần điển trai, lúc này đang tập trung chú ý nghe lén cuộc trò chuyện của đám thanh thiếu niên.
Khi Siêu Mộng kết thúc màn độc thoại của mình, ông ta khẽ thở dài một hơi, cảm thán trong lòng. Mặc dù có lẽ đó chỉ là những câu chuyện mà tên đồ đệ nhỏ tuổi bịa đặt ra, hoặc là do trước kia nó từng nghe kể đâu đó trong giang hồ, nhưng nếu thế gian thật sự có chiêu kiếm pháp đó, thì có thể hoàn toàn chắc chắn, nó chính là thiên hạ tối cường nhất kiếm, không gì bì kịp.
Tuy nhiên, lời tiếp theo của tên đệ tử lại để ông ta giật mình kinh ngạc.
Chỉ thấy, Siêu Mộng cầm lấy bát nước từ vị sư tỷ duy nhất của mình, một hơi uống cạn, tiếp đó từ từ đặt nó xuống nền đất bên chân, rồi mới chậm rãi nói thêm:
- Diệt Thiên Tuyệt Địa chấn nh·iếp thương sinh, kiếm xuất vô tình, tước đoạt mọi quyền lợi sinh tồn của vạn vật trong trời đất. Hữu Tình Thiên Địa lay động tâm can, kiếm trung hữu tình, sinh linh vô tội tuy kh·iếp nhược mà lại bình an, kẻ đáng tội ắt nhân bại thân vong. Cả hai phiên bản này đều là tuyệt cường kiếm chiêu trong thiên hạ nhưng không phải là bất bại, chúng đều tồn tại khiếm khuyết mà nếu địch nhân nắm bắt được sẽ có thể lợi dụng để phá giải.
- Do đó, tiến cảnh cuối cùng của Kiếm Nhị Thập Tam được sinh ra để xoá bỏ khiếm khuyết của hai phiên bản trước đó, chân chính trở thành hoàn mỹ, thiên hạ vô địch tối cường chi kiếm…..
……………………..
Kiếm Tâm Địa Ngục là nơi tăm tối nhất mà bất cứ kiếm khách nào trong thiên hạ cũng sợ cần phải đối mặt. Nơi tăm tối đó, vì đâu mà hình thành ?
Là vì sự đình trệ tu vi kiếm đạo, nỗi nhục nhã ê chề vì chiến bại, cảm giác tủi hổ khi đối thủ kiếm hạ lưu nhân. Nói cách khác, ngắn gọn hơn, chung nhất hơn, Kiếm Tâm Địa Ngục bởi kiếm bại mà thành.
Hoàng Phủ Kiếm trở về Thánh Kiếm Môn sau thất bại trước Đông Doanh Kiếm Thánh Liễu Sinh Vô Cực, còn chưa kịp nghiền ngẫm lời gợi ý về tiến cảnh Kiếm Nhị Thập Tam của đối thủ thì ông lại phải đối mặt với hoàn cảnh còn tồi tệ hơn việc thua trận gấp nhiều lần.
Thê tử bội phản, huynh đệ bán đứng, vừa bị hạ độc thủ lại vừa bị giam cầm trong sơn động. Nỗi đau bại trận còn chưa nguôi, sự nghiệt ngã của thói đời bạc bẽo như sát thêm muối vào v·ết t·hương đang rỉ máu. Vùng lên đầy cuồng nộ, g·iết c·hết hai kẻ bội bạc vô lương, Hoàng Phủ Kiếm trong cơn bi phẫn đã định tự mình kết liễu, nhưng kiếm ý của Kiếm Nhị Thập Tam sâu trong tâm thức đã ngăn ông lại. Là kiếm chiêu có linh tính hay bởi ý nguyện chưa thành, níu giữ kiếm tâm khiến Trung Nguyên Kiếm Thánh phải tiếp tục sinh tồn ?
Thống hận cùng cực chẳng thể nào kìm nén được nữa, Hoàng Phủ Kiếm phẫn nộ ngước mặt hỏi trời, nhưng thứ hồi đáp chỉ có âm hưởng kinh lôi vọng lại từ không trung. Chẳng rõ đó là Thiên Nộ, hay sự hồi ứng mãnh liệt của Kiếm Nhị Thập Tam trong thể nội, ngay tại lúc này, lục đạo kinh lôi từ trên trời cao như bị ngoại lực khiêu dẫn đồng thời phóng xuống. Hoàng Phủ Kiếm tuy ở trong động nhưng uy lực sáu đạo kinh lôi kia chẳng phải tầm thường, chúng xông phá đỉnh núi, đánh xuyên vào đầu hướng thẳng đến ông.
Ngỡ rằng tính mệnh khó giữ thì kỳ tích đã xảy ra, mạng sống vẫn được bảo tồn, dấu ấn giữa trán sáng rực như được khai thông, Hoàng Phủ Kiếm bỗng chốc bừng tỉnh ngẩng đầu nhìn lên chỗ vừa bị tia sét đánh trúng thì chợt nhìn thấy hình dáng đỉnh núi tựa hồ được thiên lôi đẽo gọt thành lưỡi kiếm sắc bén đâm vào không trung. Kiếm ngấn từng tầng phóng thẳng lên trời, sáu vết ngấn dường như uẩn hàm hình ảnh của sáu đường kiếm khác nhau. Hoàng Phủ Kiếm rốt cục cũng đã minh bạch, lục đạo kinh lôi đánh xuống lúc nãy đích thị là bị dẫn động bởi chiêu ý của Kiếm Nhị Thập Tam trong thể nội, qua đó triển hiện cho ông ta thấy kiếm lộ cường liệt hơn của Kiếm Nhị Thập Tam.
Dấu ấn nơi mi tâm hoá thành kiếm mục, giờ đây sáu đường kiếm bất đồng không còn mờ ảo nữa, hình dáng của chúng trở nên rõ ràng hơn, sắc nét hơn trong tâm trí Hoàng Phủ Kiếm. Chưa hết, điều đáng kinh ngạc đã xảy ra; kiếm mục ở mi tâm phút chốc thông tuệ như thiên nhãn, từ trong lục đạo hình ý mà thấu rõ quá khứ vị lai, tiền thế kiêm sinh, cái gọi là 'Lục Đạo Luân Hồi'.
Cứ thế, Hoàng Phủ Kiếm lưu lại sơn động, ngày đêm nghiên cứu bí ẩn Lục Diệt, nào chẳng ngờ, nửa tháng sau, giữa lúc tu luyện, ngực ông bỗng nhói lên cơn đau không gì tả siết. Tự mình kiểm tra nội tức, Hoàng Phủ Kiếm thất kinh, phát giác ra rằng, bởi vì ông ta một đời đánh bại vô số kiếm khách mà tinh lực tiêu hao, đã đến cực hạn, sinh mệnh lúc này khác nào đèn khêu trước gió.
Than ôi ! Ông Trời gieo cảnh chớ trêu để Hoàng Phủ Kiếm lĩnh ngộ được ý nghĩa Lục Diệt mà lại chẳng độ ông ta, luyện thành tối cường chi kiếm.
Giờ đây oán hận thì cũng chẳng cứu vãn được gì, sau cùng, Hoàng Phủ Kiếm tự trấn tĩnh, bình tâm suy ngẫm, dùng chút hơi tàn còn sót lại đem tất cả Lục Diệt kiếm ý viết thành Lục Diệt Bí Bản.
Ông tin tưởng sâu sắc, chỉ cần sinh mệnh tuần hoàn không dứt, rồi sẽ có kiếp sau, hữu duyên tìm lại được bí bản, lĩnh ngộ kiếm ý, thành tựu Lục Diệt.
Hoàng Phủ Kiếm một đời truy cầu kiếm đạo, từng có lúc đứng trên đỉnh cao, cũng có lúc chìm sâu dưới vực, cuối đời tuy ngộ được kiếm ý, lại chẳng thể thành chiêu. Là chưa đến thời điểm, vận mệnh oái ăm hay Thiên Đạo khó trái ?
Đáp án chỉ có thể chờ đến kiếp sau !
………….
Nhân hữu thời tận, kiếm ý vô cùng !
Hoàng Phủ Kiếm c·hết đi, Lục Diệt Bí Bản lưu lạc giang hồ, nhân sĩ võ lâm không hiểu huyền cơ vì tranh đoạt kiếm phổ mà gánh lấy hậu quả đáng sợ. Hơn 300 năm sau, dưới sự chỉ dẫn của Tiếu Tam Tiếu, Bộ Kinh Vân tìm được Lục Diệt Bí Bản, thông qua Võ Gia Thiên Hạ mà giao nó cho Tiểu Kiếm Thánh Long Nhi.
Thời khắc Long Nhi lật mở Lục Diệt Bí Bản, hàn khí bên trong ồ ạt tuôn trào ra, triển hiện cho chàng thấy đây là một thứ tuyệt thế kiếm pháp khiến nhân tâm kh·iếp nhược. Hoàng Phủ Kiếm với kiếm ý lưu lại trong bí bản đã giao tiếp với Long Nhi qua tâm thức, dẫn dắt chàng đi hết thăng trầm một đời của Đệ nhất thế Trung Nguyên Kiếm Thánh, để cho chàng chân thực nếm trải cảm giác khi rơi vào Kiếm Tâm Địa Ngục, ông ta cũng chỉ ra mối liên hệ tiền thế kiêm sinh, sứ mệnh truy cầu kiếm đạo của các đời Kiếm Thánh.
Long Nhi đứng lặng một đoạn thời gian, bí bản và bội kiếm trong tay cùng lúc rơi xuống đất, song thủ đột nhiên xuất ra hai luồng khí một đen một trắng, mà tại đan điền lại ẩn phát một luồng khí màu hoàng kim. Ba luồng khí đồng loạt bốc lên rồi mau chóng tụ lại nơi mi tâm Tiểu Kiếm Thánh, tam khí hội tụ, tựa như ba thanh tuyệt thế thánh kiếm đan xen vào nhau, những chuyện tiền thế kiêm sinh cuối cùng đã hoà làm một.
Cảm thụ tường tận Kiếm Tâm Địa Ngục sâu thẳm nơi tâm khảm Hoàng Phủ Kiếm, kèm theo sự dẫn động bởi Lục Diệt Bí Bản, kiếm ý của tam thế Kiếm Thánh đã hoàn toàn xâm nhập vào kỳ kinh bát mạch trong thân Long Nhi. Tiểu Kiếm Thánh ngước mặt thét lớn "Tam kiếm đồng tâm, Lục Diệt Vô Ngã".
Lúc này, tam đạo cự đại kiếm ý Hắc, Bạch, Kim từ thể nội ngay lập tức bạo liệt phóng xuất, đánh dấu khoảnh khắc Long Nhi chân chính tiếp nhận sứ mệnh của mình.
Hoàng Phủ Kiếm sinh thời kiên trì truy cầu kiếm đạo, với Long Nhi có nhân duyên tiền kiếp; cuối cùng đã dẫn dắt cậu rời Võ Gia Thiên Hạ trong vô thức đến được Kiếm Đảo, nơi khởi nguồn của Lục Diệt. Với các đời Kiếm Thánh mà nói, phải nếm trải tất thảy khoái lạc và đau khổ trên đời tại lúc cực thống cực hận, kiếm mới có thể đột phá thượng tầng, ngộ xuất Kiếm Nhị Thập Tam mạnh hơn, chính là Lục Diệt.
Cái gọi là Lục Diệt, kỳ thực là hệ quả sau khi trải qua thiên kiếp vạn nạn, tâm thái vẫn có thể như mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng, bách biến bất kinh, chẳng còn chút sợ hãi nào đối với Lục Đạo chi khổ. Có như vậy mới có thể đạt thành tối cường chi kiếm.
Lục Đạo thường thiên khổ, Kiếm Mục thông tam thế !
Lục Diệt Bí Bản kích phát tam thế kiếm ý tích tụ trong thể nội, kích đẩy Long Nhi khai mở kiếm mục ở mi tâm, giúp chàng thấy được Lục Diệt kiếm hình trên đỉnh núi.
Tiểu Kiếm Thánh bình tĩnh thân tâm, đem Lục Diệt kiếm ý cùng với tam thế kiếm ý trong thể nội triệt để dung hợp lại với nhau, hướng đến tối hậu Lục Diệt Vô Ngã Kiếm Nhị Thập Tam.
Tại nơi địa ngục đầy khổ đau, chốn xưa Hoàng Phủ Kiếm chịu nỗi đau Vạn Kiếm Xuyên Tâm, Long Nhi nhắm mắt an định, bắt đầu tái hiện trong tâm khảm lục đạo kinh lôi đã từng oanh đỉnh năm xưa.
Mục đích của Lục Diệt là để tận gốc tiêu trừ Lục Đạo chi khổ, khởi nguồn của nó vốn dĩ sinh ra từ trong hắc ám, bởi vậy cho nên, chỗ Kiếm Thánh Long Nhi tĩnh toạ dần chìm vào bóng tối, ánh mặt trời chẳng mấy chốc đã bị thôn phệ hoàn toàn.
"Hình thật bất động, tam tâm nhất niệm
Lục Đạo bất diệt, thệ bất thành kiếm !"