“Thâm Thâm, vừa nãy đạo diễn Chung gọi điện thoại cho chị nói nữ diễn viên chính của “Nắng gắt” đã được ấn định rồi, là một người mới… Lúc em đi thử vai, không phải đạo diễn nói chắc chắn là em rồi sao? Tại sao đột nhiên lại thay đổi ý định vậy.”
Thời Sênh nhìn người phụ nữ đang nói liên hồi không chịu dừng trước mặt mình, vẻ mặt đần ra.
Hoàn toàn không hiểu chị ta đang nói cái gì.
“Em ngẩn ngơ cái gì thế?”Người phụ nữ vội vã hỏi.
Phim chiếu dịp Tết?
Giới giải trí sao?
Thời Sênh liên tục chớp mắt, chầm chậm đáp: “Em muốn môt mình yên tĩnh.”
Phải thu nạp tình tiết truyện trước mới được, nếu không hoàn toàn không thể hiểu được chị ta đang nói cái gì.
Người phụ nữ liếc nhìn Thời Sênh, thấy sắc mặt cô không tốt, nghĩ rằng một việc lớn như thế này, có lẽ trong lòng cô nhất định cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận chút nào.
“Chị đi gọi điện thoại hỏi xem tình hình thế nào. Em cũng đừng nghĩ nhiều. Bây giờ vẫn chưa có họp báo ra mắt chính thức, việc gì cũng đều chưa chắc chắn.”Người phụ nữ vỗ vỗ vai của Thời Sênh sau đó cầm lấy điện thoại rời khỏi phòng.
Thời Sênh đứng dậy khóa cửa phòng lại. Đến lúc này cô mới bắt đầu thu nạp tình tiết truyện.
Đây là một câu chuyện trọng sinh báo thù trong giới giải trí.
Nữ chính là Ôn Kiều, kiếp trước hôn nhân đổ vỡ, cứ cho rằng bản thân được gả cho một người đàn ông tốt, vì anh ta mà từ bỏ sự nghiệp, từ bỏ tất cả.
Kết quả là đến lúc chết mới hiểu ra rằng bản thân mình đã lấy phải một gã tồi.
Nữ chính đầu thai trọng sinh trở về lúc mới bước chân vào làng giải trí. Trọng sinh một lần, nữ chính đương nhiên phải mạnh mẽ vươn lên, phải đứng trên đỉnh cao của làng giải trí.
Bởi vì biết bước chuyển ngoặt sau này, nữ chính đã giành được không ít tài nguyên, lại có kỹ năng diễn xuất, nhờ vậy mà sự nghiệp cứ lên lên như diều gặp gió.
Tham gia bữa tiệc chúc mừng thành công hôm đó, nữ chính bị người khác hạ độc, sau đó gặp được tổng tài Tô Mộ Viễn, người về nước tiếp nhận công ty giải trí của nữ chính. Hai người cứ thế tự nhiên ở cạnh bên nhau.
Kết quả lả ngày thứ hai tin tức trên báo ùn ùn kéo đến.
Nam chính cho rằng việc này là do nữ chính cố tình giở thủ đoạn làm lớn chuyện, lúc mới bắt đầu không hề thích nữ chính, thế nhưng sau này dần dần bị nữ chính thu hút.
Có nam chính tổng tài ở cạnh, việc nữ chính đạt đến vị trí đỉnh cao quả thực là một chuyện dễ như trở bàn tay.
Còn Nguyên chủ Lam Thâm là đại tiểu thư của doanh nghiệp Lâm Thị, từ nhỏ đã bước chân vào giới giải trí, tham gia không dưới mười tác phẩm kinh điển.
Đặc biệt hơn là dù tuổi còn trẻ như vậy nhưng Nguyên chủ đã giành được vòng nguyệt quế ảnh hậu.
Nguyên chủ lẽ ra sẽ tham gia diễn bộ phim chiếu vào dịp Tết “Nắng gắt”, để sự nghiệp của cô càng tiến thêm một bước.
Thế nhưng nữ chính trọng sinh đã biết trước cơ hội quan trọng, cướp mất vị trí nữ chính trong phim “Nắng gắt.”
Cũng vì thế mà Nguyên chủ bỏ lỡ mất cơ hội phát tiển tốt nhất ở nước ngoài.
Một người đã có tiếng tăm như Nguyên chủ đóng phim cần phải lựa chọn kịch bản một cách kỹ càng.
Cứ những vai mà cô chọn, nữ chính đều sẽ cướp đi. Khoảng thời gian đó, những vai diễn tốt của Nguyên chủ đều gần như không có, thậm chí phải đi đến bước làm diễn viên phụ cho nữ chính.
Ban đầu Nguyên chủ cũng không để tâm. Thế nhưng nữ chính hết năm lần bảy lượt cướp đi đất diễn của cô, lại còn mỗi lần đều cướp được thành công, Nguyên chủ đương nhiên sẽ có đôi phần không thể chịu được, bắt đầu sai người đàn áp nữ chính.
Nhưng nữ chính càng chiến đấu lại càng dũng cảm, chính là kiểu cô càng tạo áp lực cho tôi, tôi lại càng phải kiên cường.
Dưới sự chèn ép của Nguyên chủ, nữ chính tuy rằng có chút bất lợi, thế nhưng kết quả tựu chung lại đều vẫn rất tốt, con đường minh tinh lại càng ngày càng thuận lợi.
Ngược lại, Nguyên chủ bởi vì sự tồn tại của nữ chính mà trong lòng luôn luôn bất an, những vai diễn phụ cũng vì thế mà không thể diễn một cách có thần như trước, phong độ cứ thế tuột dốc không phanh.
Vào đúng giai đoạn hai người tranh đấu căng thẳng nhất thì chuỗi tiền vốn của Lam Thị xảy ra vấn đề.
Vì Lam Thị, Nguyên chủ lên kế hoạch tạo dựng quan hệ với nam chính.
Muốn cướp nam chính, việc này còn phải nói sao, vì người đàn ông của mình, nữ chính lập tức khởi động kiểu mẫu đe dọa.
Vốn tinh thần và sức lực đều kiệt quệ, Nguyen chủ bị nữ chính trọc tức vài phen, lại càng không có cách nào tập trung tinh thần, lúc đóng phim bị ngã từ trên lưng ngựa xuống, trưc tiếp được đưa vào bệnh viện.
Trong thời gian cô ở bệnh viện, nữ chính lập tức tuyên bố đính hôn với nam chính, mối quan hệ giữa hai người họ chính thức được xác thực.
Đến nước này thì một nữ phụ như cô còn có thể làm được gì nữa đây.
Nguyên chủ cuối cùng được gả cho một lão già nát rượu, thế nhưng Lam Thị vẫn là chưa thể vượt qua được đại nạn khó khăn này. Người thân duy nhất của Nguyên chủ là anh trai Lam Thanh, bởi sự việc của Lam Thị cùng với việc của cô đã khiến anh quá kiệt sức, cuối cùng chết vì tai nạn ô tô.
Nữ chính chết vì một ca khó sinh. Ngày cô đi sinh hôm đó, cũng đúng vào ngày mà nữ chính đi sinh. Cả hai người cùng được đưa vào một bệnh viện, kết quả là chỉ có duy nhất một bác sĩ có thể làm phẫu thuật.
Nam chính có quyền có thế, đương nhiên sẽ lôi được vị bác sĩ đó qua bên phòng nữ chính.
Đợi đến lúc bác sĩ đỡ đẻ cho nữ chính xong, Nguyên chủ đã không thể tiếp tục chống đỡ được nữa mà chết trên bàn phẫu thuật, đứa trẻ cũng không thể cứu sống được.
Nguyên chủ có hai nguyện vọng.
Nguyện vọng thứ nhất là giữ lại Lam Thị, bảo vệ Lam Thanh và nguyện vọng thứ hai là báo thù.
Nữ chính cướp mất vãi diễn của cô coi như không tính toán cũng được, nhưng cuối cùng khi sinh em bé, rõ ràng là cô được đẩy vào phòng phẫu thuật trước, thế nhưng nam chính chỉ cần một câu hạ lệnh cô liền bị ném bỏ ở phòng phẫu thuật mấy tiếng đồng hồ.
Tiếp nạp xong tình tiết truyện, Thời Sênh thở dài một hơi.
Câu chuyện này…
Hoàn toàn là hư cấu.
Mẹ nó chứ chỉ có mỗi cái bệnh viện đó sao? Cả cái thành phố lớn như vậy bệnh viện nhiều như sao. Tại sao lại cứ phải nhất định ở cái bệnh viện đó mới chịu sinh em bé chứ?
Cho dù nam chính có lôi kéo bác sĩ sang bên nữ chính, vậy thì đổi bệnh viện khác là được mà, tại sao lại không đổi chứ?
Não của cả một đám người có phải đều bị bọn xác sống ăn hết rồi không?
Chỉ vì để nữ phụ ác độc chết một cách thê thảm mà tác giả lại dã man đến vậy.
Thời điểm cô đến đây chính là thời điểm quan trọng mà nữ chính cướp đi bộ phim chiếu dịp Tết “Nắng gắt”.
Nữ chính có thể cướp được về tay mình bộ phim này hoàn toàn là vì trước đó cô ta đã tiếp xúc với linh hồn của bộ phim – nhà biên kịch Ngải Duy Tư, cho nên cô mới cướp được vai nữ chính của bộ phim này.
Cô hiện giờ muốn đi giành lại vị trí đó không phải là không được, chỉ là…
Không có nhiều hứng thú, vẫn là nên bỏ qua.
Quản lý của Nguyên chủ tên là Trần Nguyên, trong giới được gọi là ngón tay vàng. Trần Nguyên đã từng dẫn dắt, quản lý rất nhiều người, thế nhưng người mà cô quản lý từ đầu đến cuối lại chỉ có một mình Nguyên chủ.
Người trong giới ai ai cũng đều ngưỡng mộ Nguyên chủ có một người quản lý tốt như vậy.
Vị quản lý này cũng coi như đối xử với Nguyên chủ không hề tệ. Cuối cùng khi Nguyên chủ gặp chuyện, cô còn cố gắng đi tìm quan hệ khắp nơi, muốn giúp Nguyên chủ một tay.
Thế nhưng khi đó Nguyên chủ đã đắc tội với nam chính, những người đó đều phải kiêng dè thế lực của nam chính, đâu có ai dám giúp đỡ Nguyên chủ.
Thời Sênh ngồi trong phòng một hồi lâu sau đó mở cửa bước ra ngoài.
Trần Nguyên ở bên ngoài đi qua đi lại gọi điện thoại. Không biết người đầu dây bên kia nói những gì khiến Trần Nguyên tức giận kinh khủng đến ném điện thoạn xuống nền đất.
Điện thoại bị đập mạnh xuống nền đất, màn hình vì bị chịu một lực mạnh mà nứt thành vô số đường chồng chéo lên nhau.
Thời Sênh: “…”
Ừm… Vị quản lý này cái gì cũng tốt, chỉ mỗi tính tình là quá nóng nảy, lại còn thích đập điện thoại.
Một tháng chị ta thay điện thoại đến ba bốn lần.
“Thâm Thâm.” Trần Nguyên nhìn thấy Thời Sênh bước ra ngoài, biểu cảm có đôi phần đông cứng, thế nhưng vẫn cố nặn ra một ý cười: “Gần đây vẫn còn vài bộ phim, chị đi thảo luận một lát, nếu như hợp chị sẽ để em thử xem sao.”
Thời Sênh nghe Trần Nguyên nói xong, thản nhiên gật gật đầu, “Chị Trần nhất định sẽ tốt thôi.”
Trần Nguyên biết rất rõ tính cách của Lam Thâm rất tốt, thế nhưng lần này chị có chút không quen.
Nhưng khi chị liếc nhìn sắc mặt của Thời Sênh, cũng chỉ có thể cố nuốt tiếng thờ dài xuống mà thôi.
“Nắng gắt”bộ phim đó là một tác phẩm lớn, đến nam tam nữ tam cũng chỉ là sao hạng B.
Không biết cái ả tên Ôn Kiều từ đâu chui ra mà lại có thể có được vị trí vai nữ chính, việc này nếu nói không có vấn đề gì mờ ám thì không ai tin.
“Chị Trần, có gì ăn không?” Thời Sênh xoa xoa bụng, nhìn Trần Nguyên.
Trần Nguyên: “…”
Tức cũng đã tức đến no rồi, cô ấy còn nhớ đến việc ăn nữa.
Trần Nguyên vẫn ra ngoài gọi người mua cơm. Thời Sênh ăn uống no đủ xong, Trần Nguyên lại bắt đầu gọi điện thoại.
Haizz, giới giải trí à!