Thuần

Thuần - Chương 5




THUẦN



Chương 5



Trước ngày anh đi công tác nước ngoài, anh đến phòng cô và anh gõ cửa gõ rất nhiều lần nhưng vẫn không thấy cô ra mở cửa cũng như trả lời. Anh hơi hoảng hốt sợ cô làm gì dại nên đã xông cửa vào thì anh thấy cô đã nằm bất động dưới sàn nhà. Người cô nóng ran thế là anh vội bế cô đặt lên giường và gọi bác sĩ đến. Vị bác sĩ ấy bảo cô chỉ bị sốt do làm việc quá nhiều nên cơ thể trở nên yếu ớt nhưng nghỉ ngơi vài ngày sẽ không sao. Rồi anh tiến đến chỗ cô nhìn cô đang ngủ anh có gì đó hơi động lòng. Anh ngồi xuống và nhìn rõ mặt cô hơn, anh thấy cô thật đẹp, anh đặt nhẹ môi mình lên môi cô hôn nhẹ một cái. Nhưng rồi, anh như bừng tỉnh, anh tự hỏi tại sao anh lại có cảm giác lạ như vậy với cô không lẽ anh đã...



Rồi cô tỉnh lại, mở mắt ra cô đã nhìn thấy anh không hiểu sao cô lại đỏ mặt chắc bộ dạng bây giờ của cô trông rất khó coi. Nhưng với anh thì giây phút này trông cô thật đáng yêu và gợi cảm. Bỗng trong đầu anh lại xuất hiện một suy nghĩ rằng anh muốn cô muốn đêm nay cô trở thành người đàn bà của anh.



Anh tiến lại gần cô hôn cô một cách say đắm. Trong khi cô chỉ biết mở tròn mắt nhìn anh, anh hôn khắp mọi chỗ trên người cô. Rồi anh rê xuống những nơi nhậy cảm của cô. Anh nhìn chằm chằm vào cơ thể của cô nó thật đẹp và anh chỉ muốn nó mãi là của riêng anh chỉ mình anh mới được chạm vào nó. Lúc này, cô nửa tỉnh nửa mê nhưng cô vẫn cố đẩy anh ra khỏi mình vì sức lực quá kém cỏi anh thì quá khỏe khoắn nên cô đành buông lơi mặc anh làm gì tuỳ thích và một phần đó là cô yêu anh cô rất yêu anh. Còn anh thì vẫn vuốt ve cô vẫn làm theo những gì mà bản năng đàn ông thường hay làm. Anh hôn lên ngực của cô rồi cắn trên ngực cô một cái thật đau như muốn đánh dấu chủ quyền. Cô nhìn anh nói:



" Hạo à!!! Em... Em yêu anh "




Còn anh thì nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng tấn công cô một cách tàn bạo, thế là cô khóc nức vì cô biết dù có hiến dâng, anh vẫn không yêu cô. Nhưng cô đâu biết anh đã có chút động lòng với cô, anh ôm chằm lấy cô và làm cho cô phải thật đau vì lần đầu tiên này. Anh và cô quấn lấy nhau cả hai bây giờ như hòa quyện thành một. Phải là cô tự rung động chỉ một mình cô cảm thấy cô độc trong tình yêu này và cô đã lỡ nói với anh là cô yêu anh mất rồi. Xong việc, anh lấy chăn đắp cho cô và bảo:



" Ngày mai, tôi phải ra nước ngoài một chuyến cô nhớ tự chăm sóc mình. Cô đừng tưởng bở là như vậy tôi sẽ yêu cô, hãy cố mà giữ gìn cơ thể đấy cho tốt nó có mệnh hệ gì thì cô đừng trách tôi ác "




Nói rồi anh bỏ đi bỏ mặc cô trong căn phòng tối một mình. Tình yêu của cô, sự trong trắng của cô đã bị anh mang đi hết rồi. Bây giờ cô không còn gì để mất nữa hết, rồi cô khóc thật lớn.



Với anh việc khiến một con đàn bà lên giường với mình cực kì dễ và anh luôn cảm thấy họ thật là đĩ. Nhưng với Thuần, tại sao anh lại thấy cô rất mong manh, thuần khiết, cô rất thành thật khi ở bên anh, cô rất mau nước mắt. Anh bị cơ thể của cô mê hoặc nói chính xác hơn là anh rất yêu cơ thể của cô nó rất đẹp và quyến rũ. Rồi anh nhớ lại câu cô nói rằng cô rất yêu anh. Nhưng anh nhếch miệng cười nói:



" Thuần!!! Lẽ ra cô không nên yêu tôi "