Thuần

Thuần - Chương 13




THUẦN



Chương 13



Khi anh nói sẽ kết cô với cô thì đầu óc cô như quay cuồng. Cô bảo anh:



" Anh đùa em phải không? "



Anh nhéo mũi cô rồi nói:



" Làm cho em thành mẹ của tiểu bảo bối rồi không lẽ em không cho anh cưới em về sao? "



Cô ôm chằm lấy anh cô vui lắm cô vui đến mức cứ tưởng mọi thứ đang trong mơ. Cô nhìn anh nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của anh, rê tay vuốt ve mũi anh và nói:



" Anh có chuyện gì đó giấu em sao Hạo? "



Anh hôn lên trán cô rồi bảo rằng:



" Chúng ta sắp cưới nhau thì anh còn gì mà giấu em đây Thuần "



Rồi anh lãng sang chuyện khác anh bảo anh đói bụng và kêu cô vào bếp làm chút thức anh cho anh. Cô ngoan ngoãn vui vẻ làm buổi tối cho anh.



Nhưng anh không hề hay biết rằng ở trên đây Gia Nghi đã đến tìm anh, khi đến nhà anh cô ta không thấy Thuần thì có hỏi bọn người hậu và bà quản gia thì những người đó bảo:





" Con nhỏ đó đã bị ông chủ tống cổ đi rồi tiểu thư ạ!!! "



Nhưng khi nghe bọn người đó nói vậy rồi cô ta vẫn chưa tin lắm, nên đã sai người đi điều tra tung tích của cô. Vì cô ta đang nghi Hạo lén lút qua lại với cô sau lưng cô ta. Gia Nghi như phát điên khi gọi cho anh rất nhiều cuộc mà không thấy anh nhấc máy. Cô ta đã đập bể bình hoa rồi nghiến chặt răng và thốt lên:



" Hạo, anh đã yêu con khốn đó rồi có phải không? Được vậy em sẽ cho nó biết thế nào là đi cướp đồ mà lại cướp nhầm đồ của Gia Nghi này "



Xong cô bỏ đi, bọn người hầu mặt mày tái méc vì không nghĩ Gia Nghi lại hung tợn đến vậy.




Thế rồi việc gì đền nó cũng đến, Gia Nghi đã cho người điều tra ra được thì biết được cô đang sống ở một vùng nông thôn. Và theo điều tra bọn thám tử bảo rằng đã theo dõi cô hai tư trên hai tư những lúc cô đi ra ngoài, nhưng có một điều là cô hay đi mua thuốc dưỡng thai. Vì có một tên thám tử có lại nhà thuốc đó và hỏi vị bán thuốc thì mới biết cô mua thuốc dưỡng thai.



Gia Nghi tức giận nói:



" Các người có lộn không, nó không chồng sao lại có chữa? "



Bọn thám tử đó chỉ biết cúi gằm mặt không dám ngước lên nhìn cô ta. Và cô ta đuổi mấy người ra ngoài. Trong căn phòng tối, Gia Nghi đã ngồi suy nghĩ lại mọi thứ thì cô ta chắc chắn một điều là cô có thai với Thiên Hạo. Cô ta nhếch miệng cười và nói:



" Hạo, à do anh phản bội em nên em sẽ cho nó nếm mùi "



Cô ta cười lớn lên như một kẻ bệnh hoạn.



Còn anh thì vẫn chăm sóc và quan tâm cô, hai người vẫn quấn quýt nhau anh thì ngồi đọc sách còn cô thì uống sữa để bồi bổ cho tiểu bảo bối của họ. Anh nhìn cô mỉm cười và nói:




" Nhìn em thật đẹp Thuần à "



Cô cười và đáp:



" Em luôn xinh đẹp mà giờ anh mới biết sao? "



Anh cười lớn khoái chí xong hồi anh bảo:



" Ngày mốt anh phải trở lại công ty để làm việc, em và con ở đây với bác Tố ngoan nhé vì cuối tuần anh sẽ về "



Cô đáp:



" Anh lại đi nữa sao ạ!!! "



Nói rồi cô vùi mặt vào ngực anh ôm chặt anh rồi ngủ thiếp đi. Rồi anh trở lại thành phố để về lo vụ việc của Gia Nghi. Còn cô thì vẫn sinh hoạt bình thường vẫn thích đi bộ và hay đi mua sữa cho em bé. Sáng hôm đó cô nói với bà Tố rằng cô sẽ đi ra ngoài mua ít sữa về bồi bổ cho tiểu bảo bối. Bà Tố vui vẻ nói:




" Cô chủ đi rồi về sớm nhé "



Cô cười rồi chào bà Tố cô đi. Nhưng không ngờ, bọn người của Gia Nghi đã chờ sẵn ở ngoài. Khi thấy cô đi đến chỗ vắng một mình thì bọn chúng liền bịt thuốc mê và bắt cô đi.



Đến khi cô tỉnh dậy, mở mắt ra thì thấy mình đã ở trong một cái kho cũ. Cô hoảng sợ, cô la hét thì bỗng Gia Nghi bước vào và vỗ tay cười lớn:




" Hay cho đồ chuột cống như mày cũng có ngày được Hạo yêu, chẳng những vậy còn có thai với anh ấy nữa. Đúng là không phải dạng vừa nha "



Nói xong cô ta bảo thuộc hạ:



" Bọn mày chăm sóc nó cho tốt vào, tốt nhất là không để nó sảy thai vì tao còn muốn nghe Thiên Hạo cho lời giải thích "



Xong cô ta bỏ đi còn cô thì run rẩy vì sợ Gia Nghi làm hại đến con của cô, làm hại đến giọt máu của anh.



Bà Tố thì thấy tối vậy rồi sao cô chủ chưa về liền gọi điện thì điện thoại bị thuê bao nên vội gọi điện cho anh may mắn là anh nhấc máy bà Tố nói:



" Cậu chủ ơi, cô chủ đi ra ngoài từ sáng đến giờ chưa có về rồi ạ! "



Anh như chết chưng và quát lớn:



" Bác nói sao? Thuần chưa về à!!! "



Rồi anh cúp máy, liền lấy xe lao xuống tìm cô. Anh biết sẽ có ngày này nhưng không ngờ nó xảy ra sớm đến vậy. Anh nói lớn:



" Con khốn, Thuần có chuyện gì tôi sẽ tự tay giết cô "



P/s: xin mời đọc ạ!!! 😊😊😊