Chương 4 : Khiêu Khích .
Lam Huyền Tông .
Một trong Tứ Đại Môn Phái của Việt Quốc thực lực đứng hàng thứ ba bề ngoài người mạnh nhất là Lam Ngự Nguyên Anh Đỉnh Phong .
Mà Linh Mộ Bạch là một trong ba vị Thái Thượng Trưởng Lão của Lam Huyền Tông tu vi chỉ yếu hơn Lam Ngự một chút là một tên Nguyên Anh Cửu Trọng đại tu sĩ .
Thân thế nàng vô cùng bí ẩn trong tông phái không hề lưu truyền qua .
Lâm Thiên vì thể chất tuyệt thế đỉnh lô ngàn năm có một Thuần Dương Chi Thể nên được nàng bảo vệ chu đáo chờ đến năm hắn đủ hai lăm tuổi dương khí thịnh vượng nhất cũng là lúc nàng thải bổ hắn .
Theo cách nói dễ hiểu nàng muốn hút cạn dương khí trong người của hắn .
Dù nàng bảo sẽ không tổn thương tính mạng của hắn nhưng ai mà tin chứ .
Vận mệnh của mình thì tự mình nắm lấy đừng nghĩ dựa vào ai cả .
Cho nên dù có là Nguyên Anh lão quái cũng được hắn cũng phản kháng tới cùng .
Cho dù sau này có thất bại cũng có thể vui vẻ nằm hưởng thụ không đến nổi mất mặt .
. . . . . . . . . . . .
“Lâm phế vật vẫn còn ở đây à ta tưởng xuống núi bỏ trốn luôn rồi chứ .”
Chu Từ Khải nhìn thấy Lâm Thiên từ cổng đi vào lập tức chạy đến khiêu khích .
“Chu Từ Khải lần trước ta đánh cho một trận rồi vẫn chưa chịu từ bỏ hả .”
Lâm Thiên nhíu mày .
Trước kia có một lần hắn bắt gặp Chu Từ Khải muốn cưỡng bức một thôn nữ dưới núi hắn đi ngang thấy chuyện xấu liền giúp đỡ một hai vô tình đá nát trứng Chu Từ Khải thế là kết hận thù từ đó .
Chu Từ Khải trán nổi gân xanh kể từ lúc đó đến nay hắn vẫn trong tình trạng ‘vô dụng’ .
Mỗi lần người khác đi chơi gái hắn chỉ có thể nhìn uất ức đau khổ cùng cực .
Mỗi lần như thế hận thù với Lâm Thiên liền thêm một tầng nhưng vì chiến lực của tên đó mạnh mẽ quá mức cho nên hắn một mực ẩn nhẫn .
Cho tới bây giờ vừa đột phá Dẫn Khí Tứ Trọng niềm tin đã tràn đầy .
Lại nghe Lâm Thiên nhiều năm không đột phá .
Hắn quyết định tới đây đòi lại nợ trứng .
“Lâm … Thiên … quyết chiến với ta ngay .”
Chu Từ Khải gằn từng chữ .
“Hay ngươi là một kẻ hèn nhát ngay cả khiêu chiến của ta cũng không chấp nhận cha mẹ ngươi sinh ngươi ra chắc cũng hổ thẹn lắm .” Hắn cười khinh miệt .
“Thật đối với mấy thằng không có trứng ta lười so đo .”
“Nhưng mà mày nên biết giới hạn ở đâu .”
Lâm Thiên nở một nụ cười khó hiểu .
Chu Từ Khải có hơi rùng mình nhưng nghĩ đến thực lực của mình lập tức lấy lại bình tĩnh .
Một tên Tôi Thể Cửu Trọng thôi làm được gì hắn chứ .
. . .
Trên khán đài Lâm Thiên nhìn Chu Từ Khải .
“Đến nhường bạn một tay .”
Hắn nói .
Chu Từ Khải cười lạnh : “Thể hiện nữa đi một lát thì đừng có cầu xin ta .”
Hắn vận dụng linh khí trong người lập tức lao tới .
“Ăn một quyền của ta .”
Vài người dưới khán đài xem cuộc vui hơi kinh ngạc .
“Linh khí mạnh như vậy ít nhất cũng là Dẫn Khí Tam Trọng .”
“Là Dẫn Khí Tứ Trọng do ăn đan dược nhiều linh khí khá tạp chất .”
“Lần này Lâm Thiên gặm phải tảng đá cứng rồi trước kia nghe nói hắn có thể đánh ngang một tên Dẫn Khí vừa đột phá nhưng lần này Chu Từ Khải còn mạnh gấp mấy lần tên đó .”
“Coi vui thôi .”
. . .
Đám đệ tử phía dưới đem bắp ngô ra vừa ăn vừa bình luận tu sĩ tu luyện không biết năm tháng có khi chợp mắt cái là vài năm muốn kiếm chuyện gây sự cũng sợ không có người .
Cho nên dù chỉ là vài tên tiểu tử Dẫn Khí quyết đấu cũng đủ cho đám đệ tử Dẫn Khí Trúc Cơ ngồi xem trò vui .
“Thực lực cũng không tệ .”
Lâm Thiên nhìn hắn lao tới không nhanh không chậm bình tĩnh đánh giá .
“Muốn c·hết .” Chu Từ Khải cảm giác như mình đang bị khinh thường lập tức không kiêng dè nữa dùng tất cả sức lực mà t·ấn c·ông .
Lỡ tay đ·ánh c·hết thì cùng lắm bị nhốt trong động vài tháng mà thôi hắn không tin tông môn vì một tên phế vật Tôi Thể mà làm khó Dẫn Khí Cảnh tiểu thiên tài như hắn .
“Tỷ ta ra tay cứu hắn .”
Vũ Tinh nhìn Vũ Linh nói .
“Chờ một chút .”
Vũ Linh cảm giác có gì đó không đúng thiếu niên này quá bình tĩnh .
“Nhưng lỡ hắn có bị gì sư phụ g·iết chúng ta mất .” Vũ Tinh lo lắng nói .
“Ta tự biết nên làm gì .” Vũ Linh nghiêm túc .
Hai người kết thúc trò chuyện tập chung nhìn lên khán đài .
Trên khán đài không thể sử dụng v·ũ k·hí cho nên hắn chỉ còn có thể sử dụng nắm đấm .
“Hay là sử dụng Hỏa Quyền .”
A không được đấm một cái là c·hết luôn .
Lâm Thiên thầm nhủ .
Dẫn Khí mạnh hơn Tôi Thể nguyên nhân chủ là nằm ở chất lượng kinh mạch trong người .
Tôi Thể kinh mạch vẫn chưa thể chứa linh khí từ bên ngoài được cho nên thông qua công pháp chuyển hóa thành chân khí yếu hơn một bậc .
Chân khí chỉ có tác dụng tăng cường sức mạnh thể chất thi triển một số công pháp cận chiến đơn giản nhưng muốn cách xa vài mét đả thương một người thì đó đã là phạm trù của linh khí .
Dẫn Khí Cảnh mỗi tăng lên một cấp phạm vi linh khí phóng ra ngoài nhiều thêm một mét .
Tuy nói là như thế một số thiên tài linh khí cô đặc có thể phát huy vượt xa người bình thường .
Tựa như Lâm Thiên dù chỉ Dẫn Khí Tam Trọng nhưng phạm vi phóng linh khí của hắn không phải ba mét mà là mười mét .
Chu Từ Khải cách xa hắn chừng năm mét nhưng quyền thế đã tiến trước mặt hắn .
“Thạch Quyền quyền cứng như sắt chuyên cận thân tác chiến lại dùng linh khí phóng ra chẳng lẽ hắn không biết khoảng cách càng xa linh khí thất thoát càng nhiều uy lực giảm đi sao .”
Lâm Thiên cười nhạt .
Thật ra không phải vậy trong suy nghĩ Chu Từ Khải hắn vẫn là một tên Tôi Thể Cửu Trọng dù khoảng cách xa như vậy nhưng uy lực của Thạch Quyền cũng đủ trọng thương Dẫn Khí Nhất Trọng bình thường .
Tôi Thể Cửu Trọng bị hắn đánh trúng trọng thương liệt giường vài tháng một năm là chuyện khó mà tránh khỏi .
Chỉ trách công năng che dấu tu vi của hệ thống quá mạnh mà thôi không có Kim Đan đừng hòng nhìn thấu tu vi của hắn .
Hắn tùy ý súc lực chỉ dùng hai thành thực lực đánh ra một quyền bình thường .
Linh khí phun trào mãnh liệt xé gió đánh tan Thạch Quyền của Chu Từ Khải .
“Trời hắn cũng đột phá Dẫn Khí Cảnh ” Mọi người kinh ngạc thốt lên .
Nắm đấm của Lâm Thiên không dừng lại ở đó chỉ nghe răng rắc một tiếng Chu Từ Khải bay ngược ra sau cả chục mét xương hàm vỡ nát răng cũng gãy vài cây .
“Móa lại giả heo ăn thịt hổ thực lực như vậy ít nhất cũng Dẫn Khí Thất Trọng trở lên .” Một người qua đường A bình luận .
“Đúng là giang hồ hiểm ác chỉ là Dẫn Khí tu sĩ đã có tâm cơ thâm trầm đến vậy .” Một người qua đường B bình luận .
“Lần sau ngậm cái miệng thúi lại nếu không ta không ngại g·iết c·hết ngươi .” Lâm Thiên lau máu trên nắm đấm cười lạnh nhìn Chu Từ Khải máu me đầy mặt .