Chương 800 : Vợ tốt
Vũ Thu Thiền bây giờ có thể nói là được Vương Khang giúp liên tục đổi mới cách nhìn về chuyện thế nào là cặn bã Băng Thần thấy nàng hơi ngẩn người thì hỏi :
"Ngươi rốt cuộc mang ta tới hoàng cung là có kế hoạch gì ?"
Vũ Thu Thiền nhìn qua Băng Thần rồi hỏi :
"Nếu ta giúp huynh khiến sừng của Vương Khang dài tới mặt trăng thì huynh nghĩ thế nào ."
Băng Thần chỉ cần nghe đến thế thôi thì biết đây là chuyện tốt rồi hắn nhìn nàng khẽ nhếch mép cười nói :
"Nói cụ thể chút đi ."
Vũ Thu Thiền mở cuốn sổ ra rồi nói :
"Ta giới thiệu cho huynh bốn nữ nhân còn lại của Vương Khang huynh nhìn thấy một cặp sinh đôi và hai thục phụ đúng hay không ?"
Băng Thần nhìn nàng bĩu môi :
"Tất nhiên ta không bị mù rồi thậm chí ta còn biết một chút chuyện nàng không biết ví dụ như hai người thục phụ này thực ra là bà cháu đấy thế nhưng để gả hai nàng đi Cố gia của Siêu cấp vi diện đành nói Cố Thủy Thần đ·ã c·hết .
Sau đó họ cho nàng phục dụng Thanh Xuân Hóa Thần Đan thế là vốn già như trái cà Cố Thủy Thần lại trẻ trung xinh đẹp trở lại chưa kể ta chắc chắn Vương Khang còn chưa bao giờ đụng đến nàng một lần nào nữa cả ."
Vũ Thu Thiền nhìn hắn ta ngạc nhiên vô cùng hỏi :
"Huynh làm sao biết được ?"
Băng Thần mỉm cười nói :
"Thứ thuốc Vương Khang sử dụng càng ngày càng mất tác dụng theo ta biết thì thứ thuốc đó chỉ duy trì cho hắn ta được 1 vạn năm là cao thế nên khi hắn cưới ngươi cùng hai tỷ muội sinh đôi kia thì còn đỡ cưới hai người này thì chim của hắn đã không bay nổi cả mấy chục vạn năm rồi ."
Vũ Thu Thiền khẽ thở dài rồi nói :
"Thực sự thì mọi chuyện không khác huynh nói tý nào chính vì Vương Khang bất lực khiến cho mấy người nữ nhân như chúng ta đành phải tự giải quyết với nhau mấy người thục phụ đói khát đang cần huynh cứu giúp không biết huynh có chịu không .
Trong qua trình đó chúng ta có thể ghi hình lại một chút gì đó chúng ta có thể ghi hình một ít làm kỷ niệm sau đó gửi cho Vương Khang để mừng hắn ta đi dẹp loạn trở về ta đảm bảo xem xong hắn ta sẽ tức điên lên chưa kể loan truyền tin tức này ra thì quan hệ giữa Hoàng Thiên vương triều và hai siêu cấp thế lực kia còn tốt mới là lạ ."
Băng Thần không ngờ cô nàng này âm đến thế thấy hắn có vẻ ngạc nhiên thì Vũ Thu Thiền mỉm cười nói :
"Ta làm tất cả chỉ vì trả thù cho tỷ tỷ thôi quan hệ giữa hai chúng ta rất tốt chứ không giống huynh cùng Vương Khang ."
Băng Thần mỉm cười nói :
"Thế chúng ta bắt đầu từ ai ?"
Vũ Thu Thiên lắc đầu cười nói :
"Huynh phải hỏi là chúng ta bắt đầu từ đâu mới đúng bây giờ thư phòng cùng ngai vàng là hai nơi tốt nhất huynh muốn chọn chỗ nào ?"
Băng Thần mỉm cười nói :
"Ta quên mất muội là hoàng hậu của hắn không Vương Khang sẽ cảm giác thế nào khi nữ nhân mình yêu quý nhất phản bội ."
Vũ Thu Thiền lắc đầu nói :
"Ta bây giờ huynh đang hỏi huynh muốn bắt đầu từ đâu đừng có cố gắng nói sang chuyện khác như thế ."
Băng Thần nghĩ một chút rồi nói :
"Thế thì chúng ta bắt đầu từ ngai vàng trước đi dù sao cũng lâu rồi ta không ngồi lên chỗ của mình đã thế còn được chơi hoàng hậu nữa thì quá tuyệt ."
Vũ Thu Thiền mắt hơi hiện lên sắc hồng Vũ Mộng nói rằng nàng thích Băng Thần chính là sự thật hôm nay nàng chỉ hiện thực giấc mơ thủa còn thiếu nữ của mình hai người dắt nhau đi tới đại điện nơi đặt ngai vàng .
Hoàng đế ngự giá thân chinh trong cung tất cả thái giám và cung nữ không được đi vào trong đại điện cũng như những trốn riêng tư của hoàng đế trong thời gian đó dù cho là để dọn dẹp cũng bị cấm nốt .
Tất nhiên hoàng hậu là ngoại lệ trong thời gian này chính tay hoàng hậu sẽ phải chăm nom những nơi này thế nhưng ai biết được luật lệ này lại sắp khiến Vương Khang đội nón xanh trong tủi nhục .
Ngồi trên ngai vàng Băng Thần hơi do dự hỏi :
"Muội có chắc chắn rằng bản thân muốn làm chuyện này không nếu muội không muốn thì ta chỉ cần mấy người kia thôi cũng được chỉ cần bọn họ thôi cũng dư sức làm Vương Khang tức c·hết rồi ."
Vũ Thu Thiền nhìn thẳng vào mắt hắn rồi nói :
"Trăm vạn năm trước ta đã thích huynh rồi nhìn thẳng vào mắt ta và nói huynh có biết không ?"
Băng Thần ra đi khi đó nàng mới chỉ mười ba tuổi hắn không để ý đến nàng thì làm sao biết được thế nhưng hắn có thể nhìn bảng chỉ số .
Tính danh: Vũ Thu Thiền
Thực lực : Viễn Cổ Nhất Trọng Thiên
Huyết mạch : Tử Kim Hỏa Huyết ( Chân Thần huyết mạch )
Thể chất : Tử Kim Hỏa Thể ( Chân Thần thể chất )
Đẳng cấp: 131
Lực lượng : 5132
Tốc độ: 2100
Trí lực : 32
Thiên phú : 90
Hồn lực: 261
Pháp lực: 510
Nguyên tố: Hỏa
Độ thiện cảm : 95 (Trung thành)
Tuổi thọ: 300 tỷ
Danh hào : Viễn cổ ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Hư Vô trở xuống người một cách mạnh mẽ huyết mạch càng cao áp lực càng giảm. )
Băng Thần hôn lấy nàng độ thiện cảm cao đến tận 95 thì không cần phải lo lắng gì cả nhưng khi hắn chuẩn bị lâm trận thì nàng lại đẩy hắn ra máu dồn tới não Băng Thần chẳng hiểu gì cả bèn hỏi :
"Có chuyện gì nữa ?"
Vũ Thu Thiền nhìn hắn chăm chú nói :
"Huynh quên mất mục đích chính của chúng ta thì phải đợi một chút ta đặt máy quay huynh xoay ngươi về phía trong tường đi nếu muốn thoải mái thì huynh có thể đeo mặt nạ hay nguy trang cái gì đó ta nghĩ bây giờ chưa phải lúc để huynh lộ diện ."
Băng Thần gật gù nói :
"Tùy muội thôi lô diện hay không đối với ta bây giờ không quan trọng cho lắm dù sao ta cũng quyết chơi c·hết Vương Khang đối diện sớm hay muộn có gì khác nhau ."
Vũ Thu Thiền mặc kệ hắn ta nàng đặt máy quay sau đó mới quay lại với hắn ta nàng cắn môi khẽ giọng :
"Huynh phải nhẹ nhàng với ta đấy ."
Băng Thần thấy nàng như thế thì xé phăng quần áo của nàng đi cứ nghĩ đến những chuyện Vương Khang đã gây ra cho mình thì hắn ta lại càng cảm thấy kích thích Vũ Thu Thiền đã lâu không tính dục lại rơi vào tay của một lão làng đầy kinh nghiệm như Băng Thần thì không phải nói cũng biết nàng ta như thế nào .
Chính Vũ Thu Thiền cũng không ngờ mình lại như thế này .
"A ...... a.......a .... nhanh nữa đi "
Tiếng rên rỉ đầy dâm đãng của nàng vang vọng khắp cả một đại điện may mà không có ai được lại gần khu vực này nếu không thì cả hoàng cung loạn lên mất hai người sau đó chinh chiến năm ngày liền .
Vũ Thu Thiền ruộng vườn khô héo mấy chục vạn năm nay lại được tưới tốt thế nên nàng đòi hỏi vô độ không biết điểm dừng là gì cuối cùng cả toàn cung điện của Vương Khang đều tràn ngập dấu tích của hai người .
Tiếp đó tẩm phòng của Vương Khang cùng ngào ngạt hương vị kia thượng thư phòng ngay trên chiếc bàn hắn hay phệ duyệt tấu chương cũng bị hai người sử dụng nửa ngày đến tối ngày thứ năm thì khi đã hưởng thụ đủ thì Vũ Thu Thiền mới yếu ớt lên tiếng :
"A...a.... huynh tha cho ta ...a"
Băng Thần làm sao chấp nhận việc nàng qua cầu ít ra cũng phải để hắn thỏa mãn lần cuối đợi xong xuôi hết thì hắn ta mới mỉm cười hỏi :
"Ngươi cái người này thật không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài được ."
Vũ Thu Thiền cười hỏi :
"Ta với tỷ tỷ trên giường ai hơn ?"