Thú Tu Thành Thần

Chương 1331: Lão Đại Giá Đáo




Tiếu Hoan Hỷ cùng Trình Tử Tinh vào phóng đóng cửa giăng kết giới đoàng hoàng thì mới bắt đầu nói chuyện với nhau.



Không thể chờ thêm được nữa Tiếu Hoan Hỷ vội vàng:



“Nguoi mau truyền lại cho sư phụ hai thức kia nhanh lên.”



Trình Tử Tinh vẻ mặt bối rối:



“Ta cũng muốn lắm nhưng có chút khó khăn.”



Tiếu Hoan Hỷ ngạc nhiên:



“Chẳng lẽ ngươi nhận vũ kỹ không luyện thành nhưng vẫn trao thân cho người ta, ngươi có bị ngốc không thế?”



Nghe sư phụ phê bình oan uổng liền nhanh chóng giải thích:



“Ngài nhầm rồi, ta học được rồi nhưng bảo ta truyền lại thì thực sự ta không biết phải bắt đầu từ đâu cả. Đạo hạnh của ta còn lâu mới bằng được ngài, với năng lược của ta hiện tại nhiều nhất chỉ có thể cho ngài biết sơ sơ về Hắc Động Cước thôi.”



Tiếu Hoan Hỷ nheo mày:



“Nói kỹ hơn một chút đi.”



Trình Tử Tinh gật đầu đáp:



“Thực ra vũ kỹ rất rắc rối, lúc Băng Thần truyền cho ta thì giống như hắn tận tay chỉ dạy vậy, những thứ ta làm theo giống như bắt trước. Tâm pháp cũng rối ren vô cùng, ta bây giờ tuy sử dụng được nhưng có lẽ phải mất một thời gian nữa để tăng sức mạnh.



Bây giờ nếu ngài muốn học hai cái vũ kỹ đó thì chỉ có Băng Thần có thể giúp mà thôi, đệ tử có lòng nhưng hoàn toàn bất lực. Có lẽ phải đến lúc ngài học được thì mới hiểu được cảm giác của ta lúc này, thật sự quá mức khó khăn để truyền tải.”



Đưa tay ra hiểu để cho Trình Tử Tinh ngừng lại bỗng Tiếu Hoan Hỷ cười vui vẻ, nàng vui đến mức khiến phong ấn hở ra một chút. Tu vi của Thượng Nhân áp chế khiến cho cả vạn hành tinh sinh linh đều lâm vào trong cảnh sợ hãi.



Nhận ra mình thất thố nàng vội vàng sửa chữa, hít thở thật sâu nàng thì thào:



“Có lẽ phải chính thức phong ấn tu vi lại mới được.”



Trình Tử Tinh cẩn trọng hỏi:





“Sư phụ tại sao lại vui như vậy?”



Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười hỏi:



“Ngươi nghĩ ta không học được hai thức Hắc Động Cước và Bạch Động Cước thì sẽ buồn có phải không?”



Trình Tử Tinh bình thản gật đầu:



“Theo lý thuyết thì đúng là như thế.”



Tiếu Hoan Hỷ lắc đầu nói:



“Trước kia thức thứ chín Họa Mỹ Nhân của Thần Nữ Như Hoa Cửu Kiếm mạnh nhưng ý cảnh đã đi đến mức độ học cũng cần cơ duyên. Tử Tinh Vô Ảnh Cước thì chỉ cần thời gian nhưng uy lực yếu hơn rất nhiều, chính vì thế Vô Ảnh Điện chúng ta mới thua họ. “



Trình Tử Tinh rất thông minh liền hiểu được ý của Tiếu Hoan Hỷ:



“Ý của ngài là Hắc Động Cước và Bạch Động Cước có thể sánh ngang với thức thứ Họa Mỹ Nhân rồi cả thức thứ mười Họa Nhân Sinh.”



Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười:



“Ngươi học xong cảm giác uy lực của nó như thế nào?”



Trình Tử Tinh cân đo đong đếm thật kỹ rồi nói:



“Nếu ta hoàn toàn thấu hiểu Hắc Động Cước thì có thể sẽ ngăn được Họa Mỹ Nhân, nhưng Bạch Động Cước không thể nào ngang hàng với Họa Nhân Sinh được. Uy lực, độ lan tỏa, mức độ độ tiêu hao đều hoàn toàn thua kém so với Họa Nhân Sinh.”



“Hư”



Tiếu Hoan Hỷ hừ một tiếng rồi nói:



“Ngươi nghĩ ta với ngươi địa vị trong lòng Băng Thần có thể cao hơn Tô Anh và Băng Thiên Hậu hay sao. Đặc biệt là Băng Thần với Băng Thiên Hậu tình sâu ý đậm, Họa Nhân Sinh mới là tâm huyết thực sự của hắn ta, còn Bạch Động Cước không phải.”



“Kịch….kịch….kịch”




Ngón tay của Tiếu Hoan Hỷ nhẹ nhàng gõ lên bàn, trong lòng nàng âm thầm tính toán phương pháp để Băng Thần nâng cấp Bạch Động Cước. Với lại nàng cần phải học được để có thể đánh giá chính xác nhất có thể.



Trình Tử Tinh đạo hạnh vẫn còn chưa vào đâu nên đánh giá có thể chưa tới hoặc bỏ sót tiềm năng của Bạch Động Cước. Nàng thì hoàn toàn tự tin mình nếu học được thì sẽ rất nhanh có thể để hai cái chiêu thức này đạt sức mạnh tối.



Thế nhưng bất kể mục đích gì thì nàng trước tiên phải có Băng Thần truyền công, muốn hắn chuyên tâm nâng cấp Bạch Động Cước thì còn khó hơn. Địa vị của nàng với Trình Tử Tinh trong lòng Băng Thần không cao là sự thật không cần bàn cãi.



Thậm chí nhờ Băng Thiên Hậu mà Băng Thần cũng có thiên hướng dành sự quan tâm nhiều hơn cho Tô Anh so với nàng. Nàng tuy không quan tâm nhưng phải công nhận nữ nhân của Thần Nữ Đảo muôn đời vẫn là đích đến của một nam nhân.



Chủ yếu là cách dạy dỗ của trưởng bối các phái hoàn toàn khác nhau khiến cho cảm xúc của đệ tử mỗi phái có chút khác nhau. Nữ nhân của Thần Nữ Đảo lúc nào cũng làm người ta phải khen không dứt lời vì sự chính nghĩa và tính cách uyển chuyển.



Ngược lại đệ tử của Vô Ảnh Điện luôn có vẻ sắc sảo gian manh khiến người ta sợ hãi, Thanh Thủy Phái đệ tử thì cứ như cành liễu trên mặt hồ êm đềm vậy. Nói chung tính cách khiến cho nam nhân dễ có thiện cảm nhất vẫn là người của Thần Nữ Đảo.



Thật lâu sau đó nàng đột nhiên lên tiếng:



“Ngươi đi nhận Vương Dĩnh làm đệ tử đi, ta cần phải đuổi theo Băng Thần, thầy trò Tô Anh làm được cái gì, chúng ta nhất định cũng phải làm được cái đó. “



Trình Tử Tinh hiểu ý của sư phụ, sư phụ muốn nàng nhận Vương Dĩnh làm đệ tử sau đó nếu có gì thì mang thẳng lên Thượng Thần Chi Giới. Truyền tống trận nhờ thế dư ra một vị trí và Tiếu Hoan Hỷ muốn đích thân đi để tiếp cận Băng Thần.



Mục đích của nàng không chỉ là học lấy hai thức mới của Tử Tinh Vô Ảnh Cước mà còn là khiến Băng Thần nâng cao giúp nàng. Vô Ảnh Điện tổng thể luôn mạnh hơn Thần Nữ Đảo nhưng cao tầng luôn thua một bậc, cái gai trong mắt này nàng nhất định phải nhổ bỏ dù bằng cái giá nào.



Trình Tử Tinh biết sư phụ mình một khi đã quyết thì nhất định không buông bỏ, ai khuyên nàng thì cũng chỉ là vô ích.




Nàng gật đầu nói:



“Thế sư phụ đi nhanh, lúc này chỉ mới qua được nửa tiếng ngài đuổi theo thì chắc Băng Thần chưa kịp rời khỏi điểm truyền tống đâu.”



Không cần nàng nói thì Tiếu Hoan Hỷ cũng tự biết mình phải làm gì, chớp mắt nàng đã đứng ở truyền tống trận tới Thượng Ngôn Tinh. Sau đó dùng một tốc độ nhanh không kém để rời đi, không có một ai ngăn cản cũng như dám ngăn cản nàng.



Những hội viên phụ trách canh gác ngớ người chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, sau đó thì họ nhân được thông tin Tiếu Hoan Hỷ đã rời công hội. Cao tầng thì chỉ náo động nho nhỏ rồi xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.



Ngồi tại bàn công tác Bạch Mẫu Đơn thản nhiên:



“Tiếu tỷ rời đi còn nhanh hơn ta nghĩ nữa.”




Tô Anh mỉm cười nói:



“Thế mới giống nàng ta, một khi đã quyết cái gì thì ra tay cực kỳ nhanh chóng, đó cũng là lý do ta hay thua nàng. Trong một khoảnh khắc lưỡng lự của ta thì nàng có thể đã làm xong việc rồi, tuy không muốn nhưng phải công nhận phải nể nàng ấy về khoản này.”



Bạch Mẫu Đơn khẽ giọng hỏi:



“Hội phó rồi chức rồi, Tô Anh tỷ tỷ có gợi ý nào cho ta không?”



Tô Anh nhún vai:



“Ta tưởng ngươi biết Tiếu Hoan Hỷ rời đi thì đã nghĩ tới nhân tuyển rồi.”



Bỗng hai nàng nghe ở bên ngoài hơi ồn ào thì đứng dậy đi ra ngoài, giữa sảnh đường một cô gái cấp một mặc trang phục tân thủ đang ngắm nhìn xung quanh.Phía bên ngoài toàn bộ những người nữ nhân từng ở Tân Sinh đều tập trung lại.



Hít vào một hơi Bạch Mẫu Đơn phát mời gia nhập hội.



Đế Thiên Lan cấp độ một đã gia nhập Thiên Long Bang.



Đế Thiên Lan người chơi đã trở thành Hội phó của Thiên Long Bang quyền hạn cấp độ ngang quyền hội trưởng.



Rất đông người chơi trong sảnh đường đều kinh ngạc nhìn về phía Đế Thiên Lan, sau đó lại nhìn tới đứng trên lầu cao Bạch Mẫu Đơn. Chỉ thấy Bạch Mẫu Đơn từ trên cao đi xuống, chậm rãi đi tới trước người kia sau đó nghiêm túc cúi đầu.



“Bạch Mẫu Đơn chào đại tỷ.”



Những người khác cũng cúi đầu:



“Thiên Lan tỷ.”



Chỉ có Tô Anh, Trình Tử Tinh, Hạ Y, Băng Thiên Hậu, Tần Huyền Trân, Lục Vũ Linh xuất thân cao thượng thì sống lưng vẫn thẳng tắp. Mấy nàng không hẹn mà tụ tập lại một chỗ, hai bên đối diện nhìn nhau không chớp mắt.



Hội viên của công hội thì hoàn toàn đứng hình, bọn họ vẫn chưa hình dung ra chuyện gì đang xảy ra.