Cẩn Nương bưng ly rượu, linh hoạt đi tới bên người Ngũ vương gia khẽ nói, "Vương gia, thiếp xin kính Vương gia một chén, mong Vương gia nhận cho."
Bầu không khí vẫn đang náo nhiệt, thế nhưng đối với chuyện Cẩn Nương mời rượu Ngũ vương gia vẫn là hấp dẫn ánh mắt của mọi người hơn. Ai bảo Cẩn Nương là người mới, Vương gia lại đang ham mới nói cũ. Chỉ thấy La sườn phi xem thường hừ lạnh. Hôm nay tính ra nàng là người đẹp nhất thế nhưng ánh mắt Ngũ vương gia cũng không lưu lại trên người nàng, điều này làm cho La sườn phi phiền muộn, còn có không cam lòng.
Lưu thứ phi hơi hé mắt, có thể Cẩn Nương cũng không vô hại như vậy. Chẳng lẽ cần phải đánh giá nàng ta lại hay sao? Lưu thứ phi còn đang do dự.
Chỉ có Tề vương phi khóe miệng mỉm cười nhìn Ngũ vương gia, lại quét mắt trên người của Cẩn Nương, "Vương gia, một mảnh tâm ý của Lục tài tử. Vương gia cũng không thể làm nàng mất mặt được."
Cẩn Nương rất khẩn trương, nàng vẫn cúi đầu bưng ly rượu. Trước thì nàng còn tự tin tràn đầy nhưng giờ khắc này nàng lại không xác định, việc nàng vội tới mời rượu Ngũ vương gia có đúng đắn hay không. Thế nhưng lúc này đã đâm lao thì phải theo lao, phải kiên trì. Nghe được Vương phi vì nàng nói, nàng cảm kích hướng Vương phi nhìn lại. Chỉ thấy Vương phi đối với nàng gật đầu, ý bảo nàng an tâm một chút chớ nóng vội.
Ngũ vương gia cân nhắc nhìn Cẩn Nương, cả người nàng cứng ngắc. Rốt cục Ngũ vương gia vươn tay tiếp nhận ly rượu của nàng. Thái giám Cố Trung liền lấy ly đầy rượu khác đưa cho Cẩn Nương, ý bảo nàng cùng Ngũ vương gia uống. Cẩn Nương có chút choáng váng, trước đó đã uống mấy ly, có chút chịu không nổi. Chỉ là lúc này, bất kể như thế nào cũng phải uống.
Cẩn Nương xấu hổ nhìn Ngũ vương gia, "Vương gia, thiếp xin cạn trước." Dứt lời, một hơi uống cạn. Trong miệng nóng hừng hực, khó chịu đến nỗi sắc mặt đều đỏ lên.
Ngũ vương gia lại thật cao hứng, nắm lấy tay Cẩn Nương, "Tốt." Sau đó cũng uống cạn ly rượu.
"Đa tạ vương gia." Cẩn Nương thở ra một hơi, cuối cùng cũng thuận lợi hoàn thành mục tiêu, kế tiếp chính là mời rượu Vương phi.
Mọi người thấy Vương gia dứt khoát uống ngay rượu của Cẩn Nương mời, chợt cảm thấy không có gì vui nên cũng không tập trung nhìn nàng nữa. Cẩn Nương tiếp tục bưng ly rượu tới trước mặt Tề vương phi, "Thiếp kính Vương phi một chén, xin Vương phi nhận cho."
Tề vương phi rất là thẳng thắn, "Được, ly rượu này ta sẽ uống. Cũng xem như đây là tâm ý của muội muội." Tề vương phi dứt khoát uống, Cẩn Nương cũng cùng uống cạn. Nàng định lui ra nhưng lại nghe được Tề vương phi nói bổng lên tiếng. Cẩn Nương không thể làm gì khác hơn là đứng nghe.
"Trong khoảng thời gian này, muội khá hiểu quy củ, cũng là người biết phải trái. Sau này cứ làm cho tốt, không nên cô phụ tấm lòng của Vương gia và bổn phi." Trên mặt Tề vương phi lộ ra vẻ mặt khích lệ, dường như rất xem trọng Cẩn Nương.
Trong lòng Cẩn Nương kích động, chẳng lẽ nàng đã thông qua khảo nghiệm của Vương phi? Vương phi sẽ làm chổ dựa cho nàng sao? Cẩn Nương đè xuống kích động trong lòng, đỏ mặt nói: "Vương phi khen sai rồi. Giáo huấn của Vương phi thiếp sẽ ghi nhớ trong lòng, không để cho Vương phi thất vọng."
"Vậy là tốt rồi. Đi xuống đi."
Cẩn Nương cảm thấy bước chân như đi trên mây, nếu không có Lệ Chi đỡ lấy thì nàng đã ngã xuống. Chẳng qua không sao hết, có được khẳng định của Vương phi, có thể làm cho Vương phi tiếp nhận nàng, Cẩn Nương cảm thấy rất đáng giá. Sau này nàng cũng có chỗ dựa vững chắc, người khác khi dễ nàng cũng phải cân nhắc một chút.
Cẩn Nương vui vẻ trở về vị trí ngồi, Ôn di nương lập tức sáp lại gần, "Lục tài tử, ngươi cao hứng như thế, có phải Vương phi đã nói gì với ngươi? Ngươi nói với ta một chút a."
Do uống rượu nên hai má của Cẩn Nương hồng hồng, nàng lắc đầu nói: "Không có." Tiếp theo híp mắt, dường như muốn trêu Ôn di nương một chút, "Ta không nói cho ngươi."
Sắc mặt Ôn di nương khó coi, trong mũi hừ một tiếng, "Có gì đặc biệt hơn người. Ta không thèm đâu."
Liễu mỹ nhân nghe được động tĩnh, thâm ý nhìn Cẩn Nương, "Chúc mừng Lục tài tử."
"Ta không hiểu ý tứ của Liễu mỹ nhân" Đầu óc Cẩn Nương nhất thời trở nên trấn tĩnh, bắt đầu giả bộ ngớ ngẩn.
Liễu mỹ nhân không có nhiều lời, "Tóm lại, sau này Lục tài tử có cuộc sống tốt đẹp, dù sao chăng nữa cũng chúc mừng ngươi một tiếng mới phải." Bưng ly rượu lên giống như là muốn mời rượu.
Cẩn Nương chớp mắt một cái, tối nay Liễu mỹ nhân còn không uống qua một ngụm rượu nào. Nàng cho rằng tửu lượng của Liễu mỹ nhân yếu kém nên mới không uống. Nhưng khi nhìn dáng vẻ nàng cầm ly rượu lại không giống như không biết uống. Cẩn Nương do dự, bưng lên ly rượu trước mặt, muốn khách khí với Liễu mỹ nhân hai câu nhưng không nghĩ tới đột nhiên Lý phu nhân ngã vào người Liễu mỹ nhân. Rượu trong tay Liễu mỹ nhân đều đổ hết trên y phục.
Nửa người Lý phu nhân đè ở trên người Liễu mỹ nhân, còn Liễu mỹ nhân lại đè trên người Cẩn Nương. Liễu mỹ nhân a một tiếng, trong nháy mắt sắc mặt trở nên cực kỳ trắng bệch. Ôm bụng, kêu lên, "Ta đau.... A.....đau quá...."
"Làm sao vậy?" Trong lòng Cẩn Nương bất an, hình như có chuyện nữa rồi. Thế nhưng Liễu mỹ nhân nằm ở trên người nàng, nàng lại không thể đem người ta ném qua một bên.
"Ai nha, Liễu muội muội, chuyện gì xảy ra? Ngươi làm gì thế? Hại ta thiếu chút nữa té trên mặt đất rồi." Lý phu nhân không nói hai lời, trực tiếp ác nhân cáo trạng trước.
Cẩn Nương không xác định Lý phu nhân nói thật hay giả, chỉ có thể nhìn Liễu mỹ nhân thống khổ đến mức mồ hôi đều đổ xuống. Cẩn Nương lại cầu cứu nhìn La sườn phi.
La sườn phi không nói hai lời, đứng lên đi tới bên người Liễu mỹ nhân, kéo Lý phu nhân ra, trực tiếp ném đi, ánh mắt hung ác, "Nếu như Liễu muội muội có chuyện gì, ta sẽ tìm ngươi tính sổ." Tiếp theo lại trừng mắt nhìn Cẩn Nương, "Lục tài tử, ngươi cũng chạy không thoát đâu."
Cẩn Nương ngạc nhiên, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Ai có thể nói một chút cho nàng không, sao mà nàng có chút hồ đồ rồi.