Phất Lôi bị đánh gảy động tác, mới đầu còn có chút nghi hoặc, nhưng lúc thấy Địch Nãi chỉ về phía tảng đá lớn bên hồ thì ánh mắt sáng ngời. Y mẫn cảm cảm giác được, rất có thể tối nay quan hệ của mình với Tề Dịch sẽ tiến thêm một bước.
Y áp chế kích động, đưa tay ôm lấy Địch Nãi muốn mang cậu bơi vào bờ. Địch Nãi hiện giờ không bị thương, sao chịu để y mang, không chút khách khí hất tay y, ra sức bơi vào bờ. Phất Lôi cũng vội vàng đuổi theo.
Tới bờ hồ, Địch Nãi vừa mới vịn gờ đá đứng dậy thì Phất Lôi ở phía sau đã khẩn cấp ôm lấy thắt lưng cậu, cúi đầu liếm đi những bọt nước trên lưng. Địch Nãi run lên, cúi đầu bật cười rộ: “Cái người này, làm gì gấp như vậy?”
Phất Lôi không đáp, há mồm cắn lên cổ cậu, nhẹ nhàng liếm mút. Địch Nãi cảm giác có chút đau đớn, bất quá kèm theo đó là một trận khô nóng cùng tê dại làm cậu sợ run cả người.
Địch Nãi bất mãn Phất Lôi công kích mình từ phía sau, giãy dụa xoay lại. Tựa lưng vào tảng đá, nhìn Phất Lôi trước mặt. Tối nay ánh trăng sáng ngời, theo góc độ của Địch Nãi thì vừa lúc có thể xem rành mạch người trước mắt.
Phất Lôi vóc dáng cao lớn, cho dù đứng ở mực nước sâu hơn vẫn cao hơn cậu rất nhiều. Mái tóc vàng ươm vẫn còn tích nước bị y lơ đãng gạt qua một bên, lộ ra cái trán rộng. Bên dưới là hai hàng mày kiếm khí khái, sóng mũi cao thẳng, phi thường anh tuấn. Dưới mày rộng là đôi mắt sâu vàng ươm vẫn chuyên chú nhìn cậu, đáy mắt nóng bỏng mà khát cầu. Xuống chút nữa, có thể nhìn thấy phần da thịt màu lúa mạch, bọt nước theo lọn tóc không ngừng tích xuống, theo lồng ngực vạm vỡ chậm rãi trượt xuống, thoạt nhìn gợi cảm vô cùng.
Địch Nãi không khỏi liếm môi. Cậu cảm thấy có chút nóng, trong lòng dâng lên xúc động mãnh liệt. Cậu nghĩ thầm, nam nhân quả nhiên là sinh vật ham muốn dục vọng, ở dị giới này, cư nhiên có thể động dục với một nam nhân. Quả nhiên, trong lòng mỗi người đều có một ngọn Brokeback mountain a! Cậu vươn tay ôm lấy Phất Lôi, ngẩng đầu cắn một ngụm lên cằm y, nặng nề mút.
Phất Lôi hút vài ngụm khí, nghĩ thầm, giống cái của mình thực sự quá nồng nhiệt, cuộc sống tính phúc sau này thực đảm bảo a!
Địch Nãi không nghĩ nhiều, chỉ khát cầu liếm mút, không ngừng đi xuống, tới chỗ trái cổ, nặng nề liếm hôn. Phất Lôi khẩn trương nuốt nước miếng, bất quá cũng không tránh đi. Kỳ thật, cổ dã thú cho tới giờ vẫn luôn là vị trí trọng yếu nhất, không dễ dàng để người khác tiếp xúc. Chính là Địch Nãi bất đồng, cậu là bầu bạn mà Phất Lôi đã nhận định, trước mặt cậu, Phất Lôi cho tới giờ vẫn luôn bày ra một mặt chân thành nhất của mình.
Nụ hôn của Địch Nãi lại tiếp dục đi xuống, hơi thở Phất Lôi càng lúc càng dồn dập. Phất Lôi có chút nhịn không được, vươn tay nâng cằm Địch Nãi, cùng cậu hôn môi. Nụ hôn của y, cường thế, mang theo hơi thở chiếm đoạt, nhưng nó không hề làm Địch Nãi khó chịu. Cậu nhắm mắt lại, cảm thụ nụ hôn nóng cháy kia, cảm thấy nhịp tim mình đập thật nhanh.
Một bàn tay khác của Phất Lôi cũng không nhàn rỗi, theo lưng Địch Nãi lúc nặng lúc nhẹ chậm rãi vuốt ve. Bàn tay mang theo vết chai thô ráp nhưng du tẩu trên người cậu lại châm lên một mảnh hỏa hoa. Địch Nãi không thể ngờ, da thịt thân cận thế nhưng lại là một việc tốt đẹp đến vậy.
Địch Nãi dần dần bị lôi kéo kề sát Phất Lôi, trong lúc thân cận, cậu thực dễ dàng cảm giác trên bụng mình có một thứ gì đó cứng rắn đỉnh đỉnh. Cậu biết, đó là đại gia hỏa của Phất Lôi. Trên người cậu cũng có thứ tương tự.
Địch Nãi do dự một chút, cuối cùng vẫn xốc váy da thú, sờ soạng bắt được vật nọ. Phất Lôi hiển nhiên thực giật mình, dừng lại nụ hôn.
Địch Nãi cũng không quản, cúi đầu nhìn vật cứng thô dài trong tay. Trước kia khi xem phim Âu Mỹ, cậu từng nhìn thấy những anh chàng thô to của người da trắng lẫn da đen, không ngờ Phất Lôi lại khoa trương đến vậy. Lần đầu tiên sờ thứ này của người khác, trong lòng Địch Nãi có chút kỳ quặc. Cậu cảm giác được vật cứng nóng bỏng kia, còn cảm nhận nó phấn chấn run rẩy trong tay mình, xem ra đã kích động tới không chịu nổi.
Địch Nãi nhẹ nhàng xoa bóp vài cái, cảm thấy vật nọ lại trướng lớn thêm vài phần.
Cậu còn muốn tiếp tục quan sát một chút, bất quá Phất Lôi đã khẩn cấp đè áp cậu lên tảng đá lớn, ngậm lấy điểm nổi lên trước ngực cậu mà liếm mút. Khoảnh khắc đó, Địch Nãi cảm thấy một liền điện lưu chạy từ đầu tới chân, làm cả người cậu tê rần: “Ngô…” Hóa ra không chỉ có nữ nhân có cảm giác với nơi này, nam nhân cũng thế a.
Phất Lôi cũng không bất công, hai bên đều chiếu cố đầy đủ, tay cách quần lót sờ lên cậu nhỏ của Địch Nãi. Địch Nãi thoải mái thở phào một hơi. Phất Lôi nghe thấy thì lại càng phấn khích hơn. Đầu lưỡi không ngừng dời xuống, liếm lên rốn, ở đó nhẹ nhàng xoay vài vòng, sau đó lại xuống chút nữa, trực tiếp cách lớp quần ngậm lấy vật cứng đang chờ sức phát động kia.
Địch Nãi chấn động, da đầu có chút run lên, trong lòng cũng hưng phấn vô cùng. Đây chính là khẩu giao hàng thật giá thật a! Trước kia chỉ thấy nữ nhân làm thế trong AV chứ chưa từng trải qua thực tiễn. Địch Nãi xưa giờ chỉ dựa vào tay phải từng ảo tưởng tư vị kia vô số lần, hôm nay rốt cuộc được hưởng thụ. Địch Nãi nghĩ thầm, tư vị này quả nhiên mất hồn.
Sau vài cái liếm hôn, Phất Lôi đại khái cảm thấy như vậy không đủ, đưa tay muốn cỡi quần lót ra.
Địch Nãi phối hợp nhấc chân, để y thuận lợi cởi ra. Sau đó cậu cảm giác phía dưới nóng lên, phân thân hoàn toàn bị vây trong một nơi ấm áp.
Địch Nãi hừ nhẹ một tiếng, hưởng thụ vươn tay vuốt ve đầu Phất Lôi.
Mới đầu động tác của Phất Lôi có chút cứng ngắc, dù sao này cũng là lần đầu tiên y làm chuyện này, răng nanh khó trách va chạm. Địch Nãi vừa thoải mái lại vừa run sợ, chỉ sợ Phất Lôi không cẩn thận cắn trúng. Cũng may ngộ tính Phất Lôi không tồi, rất nhanh liền nắm giữ kỹ xảo. Địch Nãi dần dần thả lỏng, nhắm mắt lại hưởng thụ.
Lúc cậu đang say mê, ngón tay ướt nước của Phất Lôi len lén lần ra phía sau, tìm kiếm nơi bí ẩn. Địch Nãi mở choàng mắt, sắc mặt đen xì, túm lấy tóc Phất Lôi làm y phải ngẩng đầu. Phất Lôi hoảng sợ, động tác trên tay cũng ngừng lại.
Địch Nãi thầm nghĩ, biết ngay người này sẽ không thành thật. Cậu tuyệt đối phải nghiêm khắc ngăn chặn hành vi này, không thể nuông chiều.
Phất Lôi không biết Địch Nãi bị sao, còn tưởng vừa nãy mình không cẩn thận cắn trúng, liền vội hỏi: “Làm sao vậy, ta cắn trúng ngươi à?”
Địch Nãi đỏ mặt, có chút xấu hổ. Tuy biểu hiện vừa nãy của cậu thực cường thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên, chân thật như vậy, da thịt áp sát, lại còn là với người mình thích. Vì thế lúc nghe thấy Phất Lôi nói ra những lời tư mật, cậu vẫn có chút xấu hổ. Bất quá, xấu hổ thì xấu hổ, nguyên tắc vẫn phải giữ, cậu phải nói rõ với Phất Lôi mới được.
Cậu cười cười nói: “Không có, không phải vấn đề đó. Phất Lôi, ta với ngươi thương lượng một chút, chúng ta không làm tới bước cuối cùng được không?”
Phất Lôi nghe xong thì sắc mặt thoáng biến đổi, có chút hoang mang hỏi: “Vì cái gì? Địch Nãi, ngươi không thích ta sao?”
Đây là lần đầu tiên Phất Lôi nói rõ từ thích như vậy. Trước kia y vẫn luôn dùng hành động biểu thị, sau đó yên lặng quan sát sự đáp lại từ Địch Nãi. Lúc này dám can đảm hỏi như vậy có thể là vì biểu hiện của Địch Nãi hôm nay đã cho y thêm dũng khí. Trong lòng y biết rõ, Địch Nãi rất có hảo cảm với mình. Bằng không, cậu sẽ không chủ động thân cận, cũng không để y nhân cơ hội tấn công nhưa vậy.
Quả nhiên, Địch Nãi lập tức giải thích: “Không phải, ta cũng thích ngươi, chính là không thích phương thức thân cận này. Ta hỏi ngươi, nếu ta và ngươi ở cùng một chỗ chỉ có thể an ủi mà không thể làm tới bước cuối cùng, ngươi có đồng ý không?”
Phất Lôi nghe nửa câu đầu thì vui sướng tới hai mắt sáng rực. Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên Địch Nãi nói rõ tâm ý như vậy. Câu thổ lộ này làm trái tim treo cao từ lâu của Phất Lôi hạ xuống, vui sướng tới mức chỉ hận không thể lập tức bổ nhào tới, ôm lấy Địch Nãi. Cũng may y biết nửa câu sau cũng rất quan trọng nên kiên nhẫn nghe hết.
Bất quá, nửa câu sau tuy Phất Lôi cũng nghe thấy nhưng lại không để trong lòng. Y nghĩ, giống cái rụt rè một chút cũng thực bình thường. Các tiền bối trong bộ lạc muốn theo đuổi giống cái đều tiêu phí khí lực rất lớn, không có khả năng một lần đã thành công. Chỉ cần trong lòng cậu có mình, mặt khác liền không thành vấn đề. Chính mình về sau cố gắng nhiều chút, nhất định có thể làm cậu đầu ý. Vì thế, y yên lòng thành khẩn nói: “Địch Nãi, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không ép buộc ngươi.”
Địch Nãi có chút hắc tuyến, thầm nghĩ, những lời này của Phất Lôi sao nghe giống đang dỗ dành bạn gái a. Ông đây đâu phải cái sinh vật nũng nịu kia, y cũng không ngẫm lại đi, cho dù muốn ép buộc thì phải có bản lĩnh kia mới được a!
Bất quá, Địch Nãi cũng lười so đo, chỉ cần biết ý tứ của đối phương là tốt rồi.
Nếu đã quyết định tốt lắm thì tiếp tục chuyện ban nãy thôi, dù sao, cả hai người vẫn đều còn cứng!
Công phu quan sát sắc mặt của Phất Lôi quả nhiên lợi hại vô cùng, chỉ một ánh mắt của Địch Nãi thôi, Phất Lôi đã lập tức đưa tay ôm lấy cậu, nhiệt tình hôn tới. Chỉ chốc lát sau, bầu không khí có chút hạ nhiệt ban nãy một lần nữ tăng cao.
Phất Lôi vươn tay cầm lấy vật cứng của Địch Nãi, nhẹ nhàng xoa nắn, Địch Nãi cũng bánh ít đi bánh quy lại, đưa tay an ủi Phất Lôi.
Địch Nãi đại khái tích tụ khá lâu, vừa rồi lại được Phất Lôi hầu hạ nửa ngày, rất nhanh liền tước vũ khí đầu hàng. Cậu run rẩy hô nhỏ một tiếng, tiết ra trên tay Phất Lôi.
Phất Lôi thì không dễ như vậy, công phu tay của Địch Nãi cũng không hàm hồ, một mực xoa nắn, bất quá cả nửa ngày vẫn không làm đối phương bắn ra. Địch Nãi nghĩ thầm, người này có thể nhanh một chút không, tay cậu mỏi muốn chết rồi a. Nghĩ lại, vừa nãy Phất Lôi còn dùng miệng cho mình, bằng không, mình cũng công bằng chút đi? Chính là, thực sự dùng miệng hầu hạ một nam nhân, Địch Nãi có chút không hạ quyết tâm được. Cậu do dự nửa ngày mới hỏi: “Bằng không, tôi dùng miệng đi?”
Phất Lôi lắc đầu, cự tuyệt. Y nhìn ra được Địch Nãi không mấy tình nguyện. Nếu vừa rồi y đã nói sẽ không bức bách cậu thì nhất định sẽ làm được.
Phất Lôi nắm lấy bàn tay Địch Nãi đang áp trên vật cứng của mình, dùng sức vận động, tay kia thì nâng ót cậu, hung hăng hôn xuống. Địch Nãi mặc đối phương hôn mình, còn lấy lòng hôn lên tai cùng xoa xoa điểm nổi trên ngực Phất Lôi. Phất Lôi ngây ra một lúc, bất quá cũng không cự tuyệt.
Cứ vậy qua một hồi, hơi thở Phất Lôi càng lúc càng dồn dập. Rốt cuộc, trong sự ma xát ngày càng nhanh, đại gia hỏa trong tay Địch Nãi run rẩy phun ra tinh hoa.
Địch Nãi thở phào một hơi, nghĩ thầm, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ. Bất quá, Phất Lôi cũng quá cường đi, lâu như vậy mới phóng thích. Cậu vẫy vẫy tay, nhướng mi hỏi Phất Lôi: “Bắn nhiều như vậy, ngươi a, nghẹn lâu lắm rồi đi?”
Phất Lôi có chút đỏ mặt, không trả lời. Kỳ thật đoạn thời gian trước, có nhiều đêm nghĩ tới Địch Nãi sau đó có dùng tay phải một chút, nhưng có chút khó nói ra trước mặt cậu.
Địch Nãi nghĩ Phất Lôi cam chịu nên thực thân thiết xoa xoa tai y, vỗ vỗ vai: “Đến, ta chà lưng cho ngươi.”
Phất Lôi cao hứng xoay người lại để Địch Nãi phục vụ, chờ cậu làm xong thì xoay lại giúp cậu chà lưng, hai người ôm ôm ấp ấp tắm rửa, lại náo loạn thêm một hồi mới mặc quần áo quay về bộ lạc.
….
Hoàn Chương 42.