Thư Ký Lâm, Tôi Thích Em

Chương 21:




Chiếc Bugatti xa hoa từ từ rời xa thị trấn, ông bà Lâm và Lâm Hạo đứng tiễn cũng chẳng muốn quay gót vào nhà.

"Bố, mẹ, chúng ta vào nhà thôi."

"Haiz, khó lắm chị con mới về một lần, nhanh như vậy đã đi rồi."

"Hy vọng tiểu Lục sẽ chăm sóc tốt cho nó."

Trên xe, Lâm Lạc nhìn một nhà ba người xa dần qua kính chiếu hậu viền mắt cô đỏ hoe. Lục Cảnh Ngôn xót xa nhìn cô.

"Ngủ một lát đi, đến nơi sẽ gọi em dậy."

"Cảnh Ngôn, em muốn xin nghỉ thêm ít hôm nữa được không?"

"Vốn muốn cho em nghỉ rồi nhưng không được, sau Tết còn rất nhiều việc."

"Vậy lần sau phải đưa em về thăm bố mẹ."

"Được."

Sau cái đêm Lục Cảnh Ngôn nhắc nhở việc kết hôn thì Lâm Lạc cũng chẳng đề cập đến việc đó nữa. Hắn dường như cảm thấy cô đang trốn tránh hắn, ở cạnh hắn cũng trở nên lơ đãng.

Nhìn Lâm Lạc ngủ trên ghế phó lái, Lục Cảnh Ngôn giơ tay vén nhẹ những sợi tóc rơi trên trán cô, bấm nút hạ ghế xe xuống cho cô nằm.

Bản thân hắn đã suy nghĩ đến chuyện kết hôn từ lâu. Hắn chạm ngưỡng ba mươi hai, địa vị, tiền bạc có đủ. Báo chí cũng phong phanh việc hắn có bạn gái nhưng vì Lâm Lạc muốn giữ kín nên hắn cũng không thể công khai. Ngay lúc này hắn muốn kết hôn thì cô lại lập lờ nước đôi. Hắn cau mày, không lẽ tình cảm của cả hai còn chưa đủ?

Chiếc xe chậm rãi xịch vào gara lúc trời cũng đã chập tối, Lâm Lạc dụi mắt tỉnh dậy.

"Đến nơi rồi hả?"

"Ừm, vốn đang định bế em lên nhà nhưng em tỉnh rồi."

"Vậy bế em lên đi, em không muốn dậy."

Bên cạnh vang lên tiếng cười trầm thấp của hắn. Lục Cảnh Ngôn mở cửa xe, vòng ra cửa phụ mở ra bế Lâm Lạc lên. Cô hưởng thụ vòng tay lên cổ hắn, đầu cọ cọ vào ngực hắn.

"Em xem em như một con mèo lười vậy."

"Có lười cũng tại anh, ai bảo anh chiều em quá."

"Được rồi là lỗi tại anh."

Lâm Lạc chuẩn bị nước tắm trong lúc Lục Cảnh Ngôn xuống gara lấy hành lí từ cốp xe. Hắn đẩy hai chiếc vali, trên vali treo một đống quà quê mà ông bà Lâm bắt họ phải mang theo. Lâm Lạc đi từ phòng tắm ra ôm lấy lưng hắn.

"Anh yêu, hôm nay muốn tắm uyên ương."

"Lại bày trò gì đấy?"

"Anh không muốn thì thôi."

Cô giận dỗi vừa buông tay ra đã bị hắn kéo lại khống chế trong ngực hắn.

"Ai bảo anh không muốn."

"Nhưng em hết muốn rồi."

"Đi tắm."

Nói rồi hắn bế cô lên mang vào phòng tắm.

Trong phòng tắm lớn, hơi nước lập lờ quấn quanh đôi nam nữ đang dần trút bỏ quần áo. Lục Cảnh Ngôn kéo cô vào lòng, cúi xuống hôn lên môi cô, bàn tay không an phận di chuyển khắp cơ thể cô.

"Không làm loạn, đi tắm."

Nói rồi cô đẩy hắn ra trực tiếp bước vào bồn tắm. Giây sau đó Lục Cảnh Ngôn cũng bước vào, hắn để lưng cô tựa vào lồng ngực hắn, nhìn cô thoải mái híp mắt hưởng thụ.

Trong làn nước ấm áp, Lâm Lạc thoải mái đến suýt thì ngủ quên. Cô nhìn bàn tay đang chu du khắp cơ thể mình mà khoan khoái không ít.

"Có mỏi người không?"

"Không, anh muốn xoa bóp không?"

"Vậy chỗ này nhé."

Hắn cầm tay cô ấn xuống, trong làn nước cô từ từ cảm nhận nam căn của hắn đã sớm to lớn. Nghĩ lại những ngày cùng hắn về quê đã không cho hắn ăn no, Lâm Lạc lại càng muốn dỗ hắn.

"Sao anh lại vội vậy hả?"

"Chỉ trách không chịu được em quyến rũ anh."

Cô xoay người hôn lên môi hắn, dạng hai chân ngồi lên đùi hắn, nam căn của hắn thẳng đứng đặt sát bụng cô.

Trong làn nước ấm, hắn dang tay ôm lấy tấm lưng trần kiêu sa của cô, lại cuồng dã hôn môi cô.

"Ở đây nhé?"

"Anh thích ở đây hả?"

"Ừm, chỗ nào cũng sẽ thử."

Hắn nâng người cô lên, miệng ngậm lấy bầu ngực căng tròn, lưỡi chơi đùa với điểm hồng mai trước ngực. Lâm Lạc ưỡn người nghênh đón hắn, giây tiếp theo cô liền cảm nhận huyệt nhỏ của cô bị lấp đầy.

Đúng là làm dưới nước không dễ dàng gì, nước làm giảm ma sát, giảm cả tốc độ, lại khiến cô cảm thấy rất trướng.

"Cảnh Ngôn, đừng làm dưới nước."

Hắn bế cô lên. 'Rào' một cái liền bước ra khỏi bồn tắm, nơi đó của cả hai vẫn dính chặt lấy nhau còn hắn lại không buông tha cho ngực của cô.

Lục Cảnh Ngôn đặt cô lên bàn rửa mặt, tay nâng hai chân cô đặt lên vai hắn, thắt lưng vẫn điên cuồng vận động. Lâm Lạc bật ra những tiếng rên rỉ yêu kiều, cả cơ thể lắc lư chống đỡ từng đợt tấn công của hắn.

Được một lúc lâu, hắn bế cô xuống, xoay lưng cô lại tiếp tục tiến vào từ phía sau. Lâm Lạc hai tay khổ sở chống lên tường, Lục Cảnh Ngôn thì vòng tay ôm lấy bụng cô đỡ cho cô khỏi ngã. Hai con thỏ trắng lớn điên cuồng lắc lư theo từng lần hắn tiến vào.

"Ưm... Cảnh... Ngôn... từ từ... chậm..."

"Tiểu yêu tinh, em mê người quá."

Giọng nói hắn trầm khàn đến đáng sợ mà cơ thể nhỏ dưới thân hắn lại càng quyến rũ mê người.

"Ahh... ưmm... em... chịu... không nổi."

Hắn đỡ lấy cô, để lưng cô dính chặt vào lồng ngực hắn rồi cúi người ngậm lấy môi cô, bàn tay không tha cho bầu ngực lớn đang đong đưa dụ tình.

"Bảo bối, nói yêu anh..."

"Cảnh... Ngôn... ahhh... yêu... anh..."

Không biết trận hoan ái kéo dài bao lâu, cả phòng tắm ngập tràn mùi vị tình ái nóng bỏng. Lục Cảnh Ngôn sau khi tắm cho cô liền sấy tóc rồi bế cô ra giường ngủ.

Hắn sấy khô tóc hắn rồi cũng lên giường đem thân thể yêu kiều của cô ôm vào ngực. Lâm Lạc mệt đến muốn ngất, cô cọ cọ vào lồng ngực trần của hắn, thoải mái muốn ngủ.

Lục Cảnh Ngôn sau một hồi mây mưa mãnh liệt, lí trí cũng như cơ thể đều được giải toả ôm lấy cô gái xinh đẹp đang ngủ say sưa, hắn không nhịn được đặt lên trán cô một nụ hôn.

Vốn là hắn suy nghĩ rất lâu về tình cảm của cô dành cho hắn không đủ lớn nhưng rồi hắn cũng dần nhận thức được rằng hình như cô gái của hắn còn chưa sẵn sàng để kết hôn.

Tấm chăn ôm lấy hai thân thể đang quấn lấy nhau, người đàn ông đang ôm lấy vai người con gái còn người con gái kia lại nhu tình ngủ ngoan trên ngực người đàn ông.