Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng

Chương 70: Món Quà bất ngờ




Cả tuần qua ông tống Gia Thành qua thành phố Z, công việc của Lục Thiên Phong cũng nhiều hơn, thời gian nghĩ ngơi cũng ít hơn đến nổi Thiên Phong đi xã giao với ông Tống mà phải xin về sớm vì cảm thấy người không được khỏe.

Ngô Thục Nghi chăm sóc Lục Thiên Phong sáu ngày nay, bắt anh ăn đúng giờ không bỏ cử nữa, không uống những chất kích thích có hại cho sức khỏe và ngù sớm dậy sớm cùng tậm thể dục tại nhà với cô trước khi đi làm.

Sáu ngày làm theo chế độ sinh hoạt của Ngô Thục Nghi mà anh thấy bản thân mình khỏe hẳn ra, không còn mệt mỏi hay chán ăn như lúc trước. Nhờ có Thục Nghi mà Thiên Phong đỡ phải đau đầu về đêm.

Hôm nay là cuối tuần, mọi khi Ngô Thục Nghi và Lục Thiên Phong đi làm về họ đi ăn, đi xem phim và tối về vận động nhẹ trước khi đi ngủ, nói nhẹ vậy thôi cũng hì hục cả sáng vì Thiên Phong ham muốn khá cao.

Bước vào phòng tổng giám đốc

“Phong hôm nay em về trước, anh về sau nhé. Em ghé qua mẹ rồi về”

“Ừm, bà xã. Em tranh thủ về sớm nhé. Tối anh chở em đi nhà hàng mới”

“Dạ, em về nhé. Bye anh”

Ngô Thục Nghi ghé qua mẹ Thiên phong đưa chút đồ, sau đó cô về nhà chuẩn bị.

Thời điểm Lục Thiên Phong từ công ty về, anh bước vào nhà thấy đồ ăn trên bàn, chai rượu vang đỏ, có hai ngọn nến và chính giữa là bình hoa, y như cách trang trí ở nhà hàng năm sao mà anh hay dẫn cô đi ăn. Thiên Phong ngạc nhiên nhìn Thục Nghi.

“Là em làm sao?”

“Anh đón xem?”

“Anh đón là em vì hôm nay cuối tuần cô giúp việc đi về nhà rồi”1

“Dạ, em làm cho anh đấy. Anh thấy vui không?”

Thiên Phong bước lại gần ôm Thục Nghi và hôn lên trán cô.

“Cảm ơn em bà xã, anh yêu em”.

Thục Nghi cũng ôm Thiên Phong và đáp lại..

“Em cũng yêu anh, ông xã”.

“Mình ăn đi thôi kẻo nguội. Em canh giờ anh về đấy”

“Ừm, bởi vậy hôm nay anh thấy thắc mắc, sao em cứ hỏi anh về chưa? Về tới đâu rồi? làm anh nôn ở nhà xảy ra chuyện gì? Thì ra là chuyện này.”

“Mà em bố trí bữa tối lãng mạn như thế này thì vẫn để đàn ông như anh làm sẽ tốt hơn chứ”

“Hì…Đây là món quà bất ngờ em dành cho anh đó. Anh ăn đi xem em nấu có ngon như ngoài nhà hàng không?”

Thiên Phong dùng dao cắt miếng bò bít-tết lên và thưởng thức. Sau đó cắt liên tiếp nhiều miếng nhỏ ra, bên cạnh Thục Nghi luôn hỏi:

“Ngon không anh? Có vừa miệng anh không”

Vừa trả lời anh vừa cắt tiếp.

“Hôm nay em cho anh uống rượu rồi à”

“Ngon lắm và vừa miệng anh. Đây này em ăn phần của anh đi, anh có sắt ra sẳn cho em rồi” Sau đó anh dùng thao tác đổi dĩa bít-tết chưa sắt qua cho anh.

“Anh cũng khỏe rồi, em cho anh uống đấy”

Vừa trả lời anh vừa cắt tiếp.

“Ngon lắm và vừa miệng anh. Đây này em ăn phần của anh đi, anh có sắt ra sẳn cho em rồi” Sau đó anh dùng thao tác đổi dĩa bít-tết chưa sắt qua cho anh.

“Cảm ơn ông xã”

Sau khi thấy Thiên Phong ăn gần hết Thục Nghi vừa ăn và không quên nhiệm vụ rót rượu ra một cái ly to có chân dài.

“Hôm nay em cho anh uống rượu rồi à”

“Cũng gần một tuần anh không đụng tới chất kích thích à”

“Vậy thì hôm nay em sẽ cho anh uống luôn phần của em luôn nhé”

Ban đầu Thục Nghi rót ra hai ly nhưng sau đó lại lấy ly còn lại đổ vào một ly, ly rượu đầy màu hoa hồng.

Lục thiên Phong nhìn ly rượu đầy màu hoa hồng có hơi to nếu uống vào bụng sẽ rất no.

“Em cho anh uống hết ly này à”

“Đúng vậy, chẳng lẽ anh không muốn uống”.

“Ừm, được rồi để anh uống”

Lục Thiên Phong trực tiếp bưng ly lên ngẩng cổ uống ực ực như uống nước lã vậy. Sau đó anh làm động tác trút ngược ly rượu xuống.

“Anh uống hết rồi”

“Anh giỏi thật, vậy thì thêm một lý nữa nhé”

Lần này Thục Nghi cũng rót đầy như lần trước, Lục Thiên Phong nhìn thấy ly rượu đầy mà nhướng nhướng lông mày, sắc mặt anh hiện tại gần như ửng đỏ bởi ly rượu đầu.

“Anh phải uống nữa hả?”

“Đúng vậy?”

“Vậy vì sao em cứ muốn anh uống rượu?”

“Em có xem trên mạng người ta nói sự kỳ lạ về rượu vang khi kích thích ham muốn. Nên em muốn thử anh có phải vậy không?”

“À…thì ra vậy” vậy mà Thiên Phong cứ nghĩ xấu cho Thục Nghi, anh suy nghĩ nhiều rồi.

Lục Thiên Phong bưng lên ly rượu vang đỏ thứ hai, uống sạch sẽ, rồi tự nói mình nghe

“Tối nay em sẽ biết sự lợi hại cả anh và rượu vang như thế nào?”

Đến giây phút này Ngô Thục Nghi chỉ còn cách cho Thiên Phong uống càng say càng tốt, không để say vừa vừa như lần đi quán bar được. Lần đó anh say vừa vừa nên hại cô không mở mắt và xuống giường nổi. Không nhớ anh đã làm cô bao nhiêu lần nhưng cô nhớ rất rõ thời gian làm rất lâu ơi là lâu.

“Anh ăn đi rồi uống tiếp”

“Uống nữa hả?”

“Đúng rồi”.

“Phải uống bao nhiêu mới đủ”

“Dạ, hết chai rượu này”

“Em chắc không?”

“Chắc mà, trên mạng nói vậy?”

Trời ạ! Nhưng Thiên Phong tin tửu lượng mình mạnh nên có thể chống đỡ nổi. Nhưng như vậy thì Thục Nghi đang ép anh quá.

Ngô Thục Nghi rót tiếp lý thứ ba để trước mặt Thiên Phong.

“Mời ông xã”

Không hỏi nhiều và do dự như hai ly đầu, lần này Thiên Phong bưng lên và uống sạch như lần trước. Ba ly rượu đầy gần như nữa chai, trạng thái của Thiên Phong say đến ngồi không vững, đôi mắt có chút đỏ au và mí mắt nhắm hờ. Lục Thiên Phong muốn trực tiếp lôi kéo Thục Nghi mà đè ra ngay lập tức nhưng anh lại bắt cô uống thêm ly nữa.1

“Phong, thêm một ly nữa đi ăn”

“Chiều em luôn” giọng say lè nhè. Cầm ly rượu lên mà run đặt lên miệng từ từ uống từng ngụm. Cuối cùng cũng hết, Lục Thiên Phong có cảm giác không thể uống được nữa, anh muốn thương lượng với cô.

“Anh có kiểu chơi mới, em dám chơi với anh không?”

Lúc này Thục Nghi cảm thấy Thiên Phong đã say khướt nhưng vẫn còn lý trí mà thương lượng với cô, chẳng biết điều gì cô do dự.

Thấy cô im lặng anh lại nói tiếp.

“Em muốn rượu vang có kích thích không nên anh sẽ thí nghiệm em xem mà. Sau khi làm xong anh hứa sẽ uống hết chai rượu này luôn.

"Em đồng ý không?"

Thục Nghi nghĩ chắc cũng không đến nổi nào.

“Em đồng ý, vậy kiểu mới của anh là gì?”

“Em lại đây với anh”

Thục Nghi bước lại gần thì Thiên Phong cũng đứng dậy, tuy có chút chao đảo nhưng anh dịnh hai cánh tay của cô làm điểm tựa. Đầu lúc này chẳng hiểu sau lại nặng như vậy cứ gục xuống mà không ngẩng nổi.

Thiên Phong từ từ tuột đầm ngủ trên người Thục Nghi xuống và gục đầu vào bụng cô mà ngủ.

Thục Nghi kéo hai dây đầm ngủ lại và dìu Thiên Phong lên phòng, đặt anh xuống giường. Thục Nghi đi xuống lầu dọn lại mọi thứ và về phòng. Buổi tối thật là yên tỉnh, bên cô là Thiên Phong đang ngủ say giấc.

Tác giả: Chúc mọi người năm mới vui vẻ. ❤