Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng

Chương 34: Anh yêu em




"Nghi! em giỏi lắm, anh sẽ phục vụ em ngay. Chờ anh"

Thiên Phong nở nụ cười nửa miệng, ngay lập tức bật dậy đổi tư thế nằm đè lên Thục Nghi, đem cô ép chặt ở dưới thân bằng hai đùi mình. Khuôn ngực săn chắc mạnh mẽ đã thấm mồ hôi vì hỏa dục thiêu đốt, ánh mắt u ám thăm thẳm.

Trước mắt bờ vai gầy, khuôn ngực đầy đặn cứ phập phòng căn tròn vì hơi thở dồn dập của Thục Nghi. Anh lướt nhẹ đầu ngón tay lên gò má, môi, đôi vai cô. Anh vùi mặt vào cổ cô ngửi lấy hết mùi hương quen thuộc, khe khẽ thở, toàn thân cô cứng đờ còn chưa kịp phản ứng anh đặt một nụ hôn, bá đạo khóa môi cô, lưỡi anh điên cuồng khuấy đảo khuôn miệng cô, quấn quýt không rời, cứ thế tham lam mút lấy mút để nuốt trọn từng hơi thở của cô.

Thiên Phong luyến tiếc buông tha bờ môi mềm mại của cô, dây dứt rời khỏi kéo hương vị ươn ướt trên viền môi thành sợ chỉ bạc. Anh quẹt ngón tay qua môi, đưa lên miệng ám mụi liếm lấy trước mặt cô.

Sắc mặt anh thay đổi khi ngắm nhìn cô thể trần như nhộng đang e ngại dưới thân. Cúi người cắn lên xương quai xanh, lưỡi linh hoạt trượt xuống nơi đang phập phồng vì thở gấp, mở miệng ngậm lấy, tay không quên nhiệm vụ xoa nắn đỉnh đồi đỏ hồng.

Cơ thể Thục Nghi có chút vặn vẹo đón nhận mỗi động tác mạnh mẽ như sóng thần vỗ vào từng điểm nhạy cảm trên người khi anh chạm vào, hơi thở cô càng dồn dập, cô muốn anh chạm nhiều hơn nữa vì hơi ấm anh trao cho cô nhiều hơn nữa. Cô rên lên từng tiếng yêu kiều vì cảm giác thật thoải mái sau bao ngày vắng bóng.

Mỗi nơi trên cơ thể cô Thiên Phong đều để lại dấu vết. Muốn cô là của anh, không của ai khác. Bàn tay đi di lịch khách nơi trên cơ thể cô, từng ngón tay miết nhẹ trên làn da trắng nõn mềm mại.

Từng đường conng quyến rũ lộ ra trước mắt anh như thôi thúc mời gọi. Dừng lai ở bầu ngực căn tròn, anh mạnh tay bóp lấy nắn nắn xoa xoa. Cuối người ngậm lấy nụ hoa hồng mút điên cuồng. Thục Nghi run lên nhưng có dòng điện chạy qua người, uốn éo cơ thể nóng ran. Cảm gi1c đêm mê từ đầu lưỡi cùng bàn tay cứ mâm mê lan tỏa đến từng tế bào trong cô.

“Ưm…a”

Tay Thiên Phong lần mò xuống đùi, ngón tay ấn nhẹ vào điểm nhạy cảm phía dưới làm cô giật nảy người vì kích thích.

“Nghi! Anh yêu em, êm nhất là cơ thể bây giờ của em, nó quá quyến rũ…em ướt hết rồi”

“A…ưm”

Thiên Phong tiếp tục hôn cô đầu lưỡi anh mềm mại quấn lấy đầu lưỡi cô hơi thở ấm nóng mang chút dư âm của mùi vị còn xót lại chảy vào miệng cô dần dần chìm vào khoái cảm, đôi mắt cô như mơ màng nhắm hờ, cơ thể thả lỏng.

Bên dưới cây xúc xích của anh ngày càng phồng to, cường tráng nóng ấm âm ỉ, nó đang chờ tiến vào nơi mà ngày nào nó cũng mong đợi, nơi đó rất ấm, rất thoảng mái và rất khít, bao bộc cả cây xúc xích.

Nhân lúc cô còn mơ màng cảm nhận từ cái hôn, mút lưỡi của anh thì anh một lực tiến sâu vào trong. Từ thân truyền ra khắp người cảm giác thoải mái đến khó cưỡng, chuyển động nhẹ nhàng rồi từ từ nhanh dần không kiểm soát.

Khoái cảm điên đảo, đầu óc của Thục Nghi giờ như đang bay tận trời mây. Đôi môi ướt, thân hình quyến rũ dính chặt lấy anh. Tay bám vào grap giường, đón nhận từng đợt sóng mãnh liệt từ Thiên Phong.

“Hừm…ah…ha..aha”

“Ưm…ưm…a…a…Phong…chậm…chậm lại một chút…” Thục Nghi thở dốc rên rỉ từng đợt.

“Ưm…ân…anh sướng…sướng quá…em có… thấy như vậy không? em yêu”

“A…sướng…rất sướng”

Hai thân hình cứ quấn chặt lấy nhau ân ái. Những giọt mồ hôi lấp lánh đung đưa theo từng sự luân chuyển của anh. Mỗi lần thúc vào anh đều thốt lên “Anh yêu em” không biết bao nhiêu lần.

Căn phòng vang vọng tiếng va chạm, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ êm ái của cả hai. Muốn làm mãi mà không muốn dừng lại. Anh ra vào điên cuồng trong cô không ngơi nghỉ, từng cơ bắp của anh săn lại đưa đẩy trong điên cuồng.

Thục Nghi ở dưới bị thân anh dè và ăn một cách cuồng nhiệt, mắt cô mơ màng vì cảm xúc và dư vị của những nụ hôn ướt át càng trở nên quyến rũ hơn.

Thiên Phong nắm chặt hai đùi của cô đưa lên cao, tư thế này khiến anh cảm thấy vô cùng thoải mái. Nghe giọng rên êm ái bên tai phát ra từ miệng của cô, anh càng hưng phấn mà ra ra vào vào mạnh hơn khiến cô như chìm trong khoái cảm dâng trào.

Vật đàn ông to lớn cứ dồn dập tấn công cảm giác thân thể không phải là của cô, cô ưỡn ngực rên thành tiếng mỗi khi anh nhấn vào nơi sâu nhất của cô. Thiên Phong ngày càng quá mạnh, chiếm hữu càng ngày càng cao, liên tục những cú thúc ra vào thật mạnh bên trong cô.

Anh ôm cô vào lòng, làn da ấm nóng dính vào cơ thể mềm mại không còn sức lực của cô. Hai thân thể không mảnh vải che thân quấn chặt vào nhau. Xoay người Thục nằm dối diện với mình, anh để cô gối đầu trên cánh tay, say xưa ngắm cơ thể đẹp như ngọc nhà mà anh luôn yêu thương mỗi ngày.

Thiên Phong gầm nhẹ phóng toàn bộ vào bên trong cô, cảm nhận hơi ấm trong lòng đang chảy vào cô sắp chìm và giấc ngủ vì quá mệt nhưng bên tai nghe giọng nói vang vọng của anh “Thục Nghi, thêm một lần nữa nhé”. Cô không nghe lầm đấy chứ, ôi cô mệt quá…

“Không…không…em nói là không nha Phong…aaa….ưm…ân…”

“Một lần nữa thôi, ai bảo em đi bỏ anh”

Vậy là không chỉ một lần mà họ quấn quýt triền miên đến hôm sau.

P/s: Cố gắng viết tránh **** mà vẫn bị hoài. Mong lần này không sao.

Cảm ơn mọi người theo dõi truyện mình nhé.