Thư Ký Của Sếp Cố

Chương 58




Kể từ ngày hôm đó hai người họ dường như không ngoảnh mặt nhìn nhau lấy một lần

Cố Thừa Trạch ngày đêm ở công ty còn cô suốt ngày lủi thủi trong nhà, một lát thì chạm mặt Cố Đình Cảnh lát nữa lại gặp mặt Diệp Tử Khiêm. Diệp Tử Khiêm mỗi lần chạm mặt đều gọi cô một tiếng chị dâu còn Cố Đình Cảnh e rằng khó chấp nhận chuyện này

- Anh họ sao anh không hiểu tâm lí phụ nữ chút nào hết vậy. Nói không muốn tức là rất muốn đó anh biết không

Cố Thừa Trạch ngồi tựa lưng vào sofa chân vắt chéo tay day day thái dương nhắm mắt mà suy nghĩ

- Thế em nói xem anh phải làm thế nào để cô ấy vui vẻ

- Anh nói xem người sai cũng là anh...đều tại anh vô tâm nếu lúc đó anh nhảy bổ vào ôm cậu ấy một cái gọi một tiếng vợ ơi là được rồi

Trương Miều Di tựa lưng vào cạnh bàn vắt óc suy nghĩ chuyện của hai người họ, phiền nhất vẫn là người ngoài như cô đây. Hiazzzz

- Hôn lễ tất nhiên là phải tổ chúc thật long trọng....cầu hôn đúng rồi anh phải cầu hôn cậu ấy

Cố Thừa Trạch nghe đến đây mới mở mắt ra nhìn Trương Miều Di “ý hay”

Rốt cuộc cả ngày làm việc hôm đó hắn cùng Trương Miều Di bàn bạc lên kế hoạch cầu hôn Thanh Lam

Xế chiều

- Xong! Anh cứ yên tâm cậu ấy 100% sẽ đồng ý

Trương Miều Di cầm túi xách chạy ta khỏi cửa còn ló đầu vào

- Còn nếu không đồng ý thì anh bị một vố đau đấy! Tạm biệt

Cố Thừa Trạch không quan tâm lời nói của Trương Miều Di. Trong lòng đang cười thầm mong rằng ngày mai Thanh Lam sẽ nhận lời cầu hôn của hắn.

Về nhà nhìn thấy cô đang cười vui vẻ ngồi ở sofa trò chuyện cùng Diệp Tử Khiêm còn có Cố Đình Cảnh ngồi gần bên

Hắn nới lỏng cà vạt bước đến

- Vui vẻ quá nhỉ

Mọi người đang vui vẻ chỉ vì câu nói của hắn không khí liền trở nên im bặc. Cổ Đình Cảnh và Diệp Tử Khiêm nhìn hắn một cái rồi trở về phòng bỏ mặc lại cô

Cổ Thừa Trạch ngồi xuống cạnh cô đứng dậy muốn rời đi nhưng bị hắn giữ lại dùng tay ép đầu cô quay về phía hắn

- Á đau anh làm gì vậy

Cố Thừa Trạch từ trong túi áo rút ra một chiếc nhẫn đưa đến trước mặt cô

- Em đồng ý lấy anh nhé!

Thanh Lam mặt không cảm xúc nhìn hắn vài giây, cô chợt đẩy người hắn ra đứng phắt dậy trở về phòng

Hai người kia đứng nép trong phòng thấy vậy không nhịn được cười đi ra vỗ vai hån

- Người anh em tỏ tình thất bại à có cần tôi giúp đỡ không...



Cố Thừa Trạch bất ngờ với thái độ của Cố Đình Cảnh nghi hoặc nhìn hắn

- Hửm? Từ bao giờ cậu lại thành đồng minh của tôi

Cố Đình Cảnh ngồi xuống khoác vai hắn cười trừ

- Tôi đã nghĩ thông suốt!

- Cổ Thừa Trạch không ngu ngốc như vậy...cầu hôn không có hoa hồng lãn mãn cũng không quỳ xuống chả chân thành chút nào......

Diệp Tử Khiêm lên tiếng

- Chỉ là nháp của cậu ta thôi - Cố Đình Cảnh

Cổ Thừa Trạch ừm một cái, ba người bọn họ xụm lại bàn tán một hồi sau đó ai trở về phòng nấy

Lúc nảy nhìn thấy bộ dạng tức giận của cô bây giờ Cố Thừa Trạch cũng không dám lên phòng chỉ đành ngủ ở phòng sách

Mọi kế hoạch đã chuẩn bị đầy đủ chỉ còn thiếu cái gật đầu đồng ý của cô nữa thôi

Buổi sáng hôm nay cô có hẹn cùng Trương Miều Di đi khám thai nhưng cô ấy có việc đành phải gác sang hôm khác

Từ lúc biết bản thân đang mang thai cô luôn chú trọng sức khoẻ mỗi bước đi đều rất cẩn thận tay cứ đặt trên chiếc bụng nhỏ

Đang đi dạo trong vườn thì có xe đỗ trước cổng. Trương Miều Di bước xuống xe

- Tiểu Di...không bận việc nữa sao

- Thanh Lam...thật ra chiều nay tớ có một buổi tiệc ngoài trời cậu đi cùng có được không hấ...hiuhiu

Thanh Lam rất dễ tin lời nói của Trương Miều Di nên chỉ cần bịa đặt vài lời thì cô sẽ đồng ý ngay

- Được..nhưng mà

Trương Miều Di chậc một cái nắm lấy tay cô

- Nhưng nhị gì chứ nhân lúc em bé còn chưa lớn cậu mau mau toả sáng bản thân đi, bữa tiệc chiều nay tớ sẽ chọn cho cậu bộ trang phục đẹp nhất

Xế chiều

Xe của Trương Miều Di đáp xuống một bãi biển thanh mát.

Người con gái trong xe bước xuống mang trong mình bộ váy đắt đỏ xa hoa còn đẹp hơn cả mặt biển long lanh. Cô toả sáng trong chiếc váy cúp ngực màu xanh lam tóc xoã ngang lưng, chiếc váy này không kín cũng không hở rất hợp với vóc dáng hiện tại của cô

- Tiểu Di nhìn bữa tiệc này hoành tráng như vậy

Cô ngước nhìn về phía chiếc bàn nhìn thấy dòng chữ may me

Marry me...tiệc cầu hôn sao mình mặc như thế này chả hợp chút nào lỡ như chiếm luôn Spotlight của người đó thì sao



- Không sao nhỡ đâu một lát nữa người được cầu hôn lại là cậu thì sao...

Nói rồi Trương Miều Di liền biến đi mất tăm

Từ xa có một số người tiến đến vừa gặp đã nhận ra cô là đại tiểu thư của Hà gia

- Hà tiểu thư nghe danh đã lâu

Ba người con trai nâng ly rượu đưa trước mắt đang muốn xem xem cô sẽ nhận lỵ của ai trước. Cô chỉ mỉm cười lịch sự từ chối

- Xin lỗi anh gần đây tôi bị dị ứng với rượu...

Một người khác thấy vậy nói nhỏ với bọn họ âm lượng đủ để cô nghe thấy

- Không phải dị ứng với rượu mà là dị ứng với các cậu đó người ta là thiếu phu nhân tương lai của Cố Thừa Trạch đấy

Ba người kia rút ly rượu về chợt quay sang trách mắng hắn

Đại thiếu gia ơiii sao cậu không nói sớm hả

-

- Tôi là muốn chờ xem Cố Thừa Trạch có đánh gãy tay các cậu không ấy mà

- Xin lỗi xin lỗi Cố phu nhân

Cô nghe như vậy thì phì cười nhẹ nhàng lên tiếng

- Không sao

Bọn họ rời đi trước khi đi cô loáng thoáng nghe được người họ Cố nào đó sẽ cầu hôn

Trương Miều Di đưa cô đến đây rồi đi biệt tích hại cô phải đi loanh quanh tìm kiếm

- Này nảy giờ cậu trốn ở đâu vậy tớ đi tìm mãi

- Xì số cậu đào hoa như vậy..nếu không phải có cái danh Cố phu nhân thì đàn ông trong đây đều xếp hàng săn đón cậu đấy

- Cần không tớ giới thiệu cho cậu vài người! À không phải cậu đã có Diệp Tử Khiêm rồi sao

- Xì đừng có nhắc đến tên đó trước mặt tớ

Cô và Trương Miều Di ngồi xuống một bàn tiệc gần nơi có trang trí marry me. Ban đầu cô một mực từ chối vì cứ sợ giựt hết Spotlight của người ta nhưng Trương Miều Di cứ khăng khăng muốn ngồi cô đành phải đồng ý

Cả buổi nói chuyện Trương Miều Di cứ một câu hai câu lại nhắc đến Cố Thừa Trạch là đang muốn khơi dậy cảm xúc của cô

Còn cô lại lảng sang chủ đề khác

Biển ở đây đẹp thật sóng vỗ cũng thật mát thật êm tai

Trương Miều Đi ngồi đó âm thầm ra hiệu cho người phía xa. Đằng xa nhận được tín hiệu liền lập tức ra hiệu cho người kia hành động.những người ngồi ở bàn tiệc cũng di cư sang chỗ khác một cách nhẹ nhàng nhất để không gây chú ý đến cô