Thư Ký Của Sếp Cố

Chương 4: Tiệc rượu




“Chủ tịch Lê, để tôi xem thử nhé” Thanh Lam tiến gần lại, dùng kẹp gắp nhưng là trà này. Cô trúng mánh rồi, không uổng công cô ngồi nghiên cứu lâu như vậy.

“Đây là Đại Hồng Bào, loại trà thượng hạng hương vị của nó rất nhẹ nhàng, cũng được nhiều người dùng để chữa bênh đường ruột

Còn đây là Thiết La Hán loại trà xuất hiện sớm nhất trên núi Vũ Di, đã trồng cách đây 250 năm. Rất tốt trong cái hiện tiêu hoa nha, còn giúp giảm nếp nhăn ở cổ, ngài Lê có thể đưa cho phu nhân dùng thử, bà ấy có lẽ sẽ thích đấy

Còn Bạch Kê Quan, loại trà này sở hữu mùi thơm đặc trưng của thảo dược, khác hoàn toàn so với những loại trà còn lại. Ngài ngửi xem có đúng không chủ tịch Lê, mùi hương rất thoải mái”

Tôi quay sang nhìn Cố Thừa Trạch vẻ mặt đắc ý, như thế này liệu hắn có trừ lương mình không nhỉ

” Không ngờ bên cạnh giám độc Cố lại có một cô thư ký tài năng như vậy” Lê Dư tấm tắc khen ngợi

“Chủ tịch Lê quá khen rồi” Cố Thừa Trạch

“Cố bé còn nhỏ như vậy… giỏi giỏi lắm ha ha ha” Lê Dư

“Cảm ơn chủ tịch Lê” Lần này tôi sẽ không từ chối lời khen nữa, người ta cũng nói không nên lúc nào cũng từ chối lời khen. Tôi vội vàng lấy bảng hợp đồng ra” chủ tịch Lê chi bằng chúng ta hợp tác với nhau, sau này tôi cũng sẽ thuận tiện đến đây pha trà ngâm thơ cùng ngài , còn có thể đánh vài bàn cờ tướng nữa cơ”

“Được được, sao tôi có thể từ chối cơ chứ” Lê Dư ra hiệu cho thư ký “ cô Hà, tôi có thể xem qua chứ”

Thanh Lam mỉm cười trao cho Lê Mạn” mời cô xem quá, mọi việc cứ trao đổi với tôi là được”

Nói rồi Lê Dư đặt bút, cuối cùng cũng ký được bản hợp đồng lớn này, công lớn đều thuộc về tôi nhé cái tên chết bầm

“ Cậu Cố quả thật có phúc, một người vợ giỏi việc nước đảm việc nhà nha. Ha ha ha



nào nào lại đây uống với tôi thêm một tách trà”

Cố Thừa Trạch không lên tiếng, suốt cuộc trò chuyện ban nảy Lê Dư vẫn luôn quan sát hắn, hắn đã nhìn chằm chằm Thanh Lam rất nhiều rồi, suy tư của người trẻ à, người già đều đã trải qua hết rồi cơ, hắn làm sao qua mắt được ông cụ ta đây.

“Ngài hiểu lầm rồi” Thanh lam vội giải thích, chợt nhớ ra vẫn còn một buổi tiệc rượu rất QUAN TRỌNG , cô vội chào tạm biệt Lê Dư rồi lên xe.

Trên xe không khí vẫn trầm như thế

Cố Thừa Trạch lên tiếng” khá đây, kinh nghiệm có sẵn hay là….”

“Giám đốc à hi hi, trường hợp này tôi cũng không tùy cơ ứng biến được” Thanh Lam

“Tôi bên cạnh làm bùa hộ mệnh cho cô hửm” Hắn nói giọng trêu đùa

Cô vừa xem lại bảng hợp đồng vừa nói ”Lúc sáng tôi có tìm hiểu bên phía đối tác chỉ là tình cờ nhìn thấy một vài sở thích của ông Lê ấy mà, nên tò mò xem thử không ngờ lại trúng một mẻ cá lớn như vậy.

còn chưa kịp chuẩn bị quà cho ông a”

“Lần khác lại tặng” Cố Thừa Trạch nói rồi lại liếc nhìn bộ đồ có đang mặc. Hôm nay còn có tiệc rượu mà cô lại quên mất không chuẩn bị lễ phục “ Chú Hồng đến trung tâm thương mại nhé” hắn nói

Nhìn qua kính chiếu hậu đã thấy chú gật đầu. Cô quay sang hắn “Sếp làm phiền anh rồi”

Không còn nhiều thời gian tôi lựa đại một chiếc váy trắng cúp ngực đính đá rồi thay luôn, không kịp ngắm mình trong gương tôi vội vàng chạy ra, Cô gõ cửa xe, con người hắn háo sắc như thế à sao lại nhìn tôi chăm chú như vậy.

điều hòa trong xe quá ư là lạnh rồi, tôi không nhịn được mà rùng mình, lại gây sự chú ý đến hắn.