Thư Kiếm Ân Cừu Lục

Chương 43




Vệ Xuân Hoa cùng với Thạch Song Anh lãnh nhận công tác của Trần Gia Cách giao phó tới Bắc Kinh để dò xét tình hình. Hai ngày đầu chẳng có động tịnh gì cả.Nhưng đến ngày thứ ba, hai người tình cờ nhìn thấy Trương Siêu Trọng đi với Mã Chân bên vệ đường. Dường như là hai người đang tranh cãi nhau về vấn đề nào đó rất là kịch liệt. Hai người bèn len lén đi theo để ý nghe ngóng.Chiều tối, hai người nhìn thấy Mã Chân và Trương Siêu Trọng đi vào trong một căn nhà cửa sơn màu đỏ. Mã Chân ngồi trên một cái giường bằng đá, còn Trương Siêu Trọng thì đi qua đi lại.Trương Siêu Trọng sau đó nói với Mã Chân rằng y có việc phải đi Bắc Kinh để lo vài việc khẩn cấp, và sau khi đi Bắc Kinh về, Hoàng đế sẽ giao cho y một công tác đặc biệt đến xứ Hồi để bắt một người nào đó. Mã Chân buộc Trương Siêu Trọng phải cương quyết từ chối nhưng Trương Siêu Trọng vịn cớ rằng lệnh của Hoàng đế đã ban truyền nên y không dám vi chiếu. Hai người sau đó cãi nhau một trận kịch liệt. Cuối cùng Mã Chân cả giận bước xuống giường nói :- Trước mặt anh em Hồng Hoa hội, ta đã hứa với họ. Nếu để cho ngươi đi, ta còn, mặt mũi nào mà nhìn mặt họ nữa!Trương Siêu Trọng hậm hực nói :- Bọn chúng là bang hội phản phúc, có gì mà đại sư huynh phải bận tâm?Mã Chân nghe nói cả giận tuốt kiếm ra nói :- Mi có nhớ lời sư phụ trăn trối không? Mi thật là đứa vong ân bội nghĩa, cong lưng uốn gối làm chó săn cho triều đình Mãn Thanh. Mi thật là đứa vô sỉ. Ta quyết cùng mi sống chết phen này.Trương Siêu Trọng bỗng dịu giọng nói :- Sư huynh không thích thì thôi, đệ không làm thế nữa. Để ngày mai đệ sẽ cùng sư huynh đi Hồ Bắc.Mã Chân nghe nói thì hết giận tra kiếm lại vào vỏ, còn an ủi Trương Siêu Trọng vài câu. Hình như đã quá mỏi mệt, Mã Chân nằm đặt mình lên giường ngủ. Trương Siêu Trọng mặt đằng đằng sát khí, đi đi lại lại không yên.Đột nhiên Trương Siêu Trọng nghiến răng, đứng dậy gọi lớn :- Đại sư huynh!Mã Chân giật mình tỉnh dậy, còn đang dụi mắt thì bỗng hét lên thất thanh. Máu từ đôi mắt của ông bỗng nhiên nhỏ xuống. Thì ra Trương Siêu Trọng đã dùng Phù Dung châm phóng mù đôi mắt của ông ta.Trương Siêu Trọng sau đó nhảy tới đâm vào người Mã Chân một kiếm ngay ngực. Vệ Xuân Hoa cùng Thạch Song Anh thấy bất nhẫn thì bất chấp nguy hiểm xông cả vào tấn công Trương Siêu Trọng.Ngỡ là quân tiếp viện tới rất đông, Trương Siêu Trọng không dám ở lại đương cự, tìm đường tẩu thoát. Nhưng trước khi chạy, y còn phóng trúng Thạch Song Anh mấy mũi Phù Dung châm. Hai người đến dìu Mã Chân dậy thì ông ta chỉ nói được có vài lời rồi tắt thở....Mọi người nghe đến đây ai nấy đều hết sức căm phẫn. Trần Gia Cách nghe đến đây cả giận nói :- Tên súc sinh Trương Siêu Trọng này thật là khốn nạn! Không giết được hắn, Trần Gia Cách tôi thề không làm người sống trên cõi đời này nữa.Xoay qua Vệ Xuân Hoa, Trần Gia Cách hỏi :- Mã đạo trưởng lúc lâm chung đã nói những gì?Vệ Xuân Hoa đáp :- Đạo trưởng nói rằng: “Làm ơn nói lại với Lục sư đệ và Dư Ngư Đồng trả thù cho tôi”. Tôi lo tẩm liệm cho Mã đạo trưởng xong liền tìm “Hấp thiết thạch” để hút Phù Dung châm ra cho thập nhị đệ. Hiện tại y còn đang nằm dưỡng thương tại Song Liễu Tử Hồ Đồng ở Bắc Kinh. Tôi sau đó đi Hà Nam, gặp anh em Hồng Hoa hội và Long Môn hội cho biết Tổng đà chủ đã lên đường sang xứ Hồi. Thời may, sau đó tất cả anh em lại tìm được thập tứ đệ. Nghe tin Mã đạo trưởng bị hại, thập tứ đệ rất đau lòng liền cùng theo anh em đến đây để tìm gặp Tổng đà chủ, thời may lại gặp được ở đây
data-ad-slot="8346126209">